Xem ra người tạo nên căn phòng này là nhà khoa học điên Bier, hắn lại biết thêm một người thích sử dụng cơ thể con người để làm vật thí nghiệm. Nhưng khác với Cao Tuấn, hắn ít ra còn không sử dụng người sống để thí nghiệm.
Mà Bier lại khác, hắn sử dụng người sống để làm, thậm chí còn dùng những bộ phận còn dư để trang trí cho chính căn phòng này.
Từ " điên " có lẽ chưa đủ để diễn tả Bier, bản thân hắn là một người Frank, lại lấy chính cơ thể đồng bào mình để thí nghiệm. Thậm chí dường như hắn còn cực kỳ hưởng thụ cảm giác được mổ xẻ, hành hạ những người này.
Hiện tại Tô Vũ rất muốn một kiếm chém bay cái đầu của Bier, nhưng hắn chờ. Hắn muốn xem những người kia đã trải qua thứ gì mà ai cũng như người mất hồn.
Bier nhìn hai người : " Các ngươi có những gương mặt thật đẹp "
" Nhưng ta sẽ biến những khuôn mặt của các ngươi đẹp hơn nữa "
Bier có vẻ ngoài khá lùn, lưng còng, khuôn mặt hóc hác, đôi mắt gần như lồi ra ngoài, trên đầu chỉ còn lại một vài sợi tóc lưa thưa, lúc hắn nói chuyện để lộ ra một bộ răng vàng đã bị sứt mẻ nhiều cái.
Với vẻ ngoài này của hắn, nếu có người nói Bier là người ngoài hành tinh, chắc chắn vẫn sẽ có người tin. Có lẽ vì thiên phú của hắn chính là lý do khiến hắn thành ra như bây giờ.
Hai người biểu cảm vẫn rất bình tĩnh. Bản thân Tô Vũ không có gì phải sợ cả, hắn muốn thoát lúc nào cũng được, Bier muốn dọa hắn là điều không thể. Mà Ninh Như có lẽ đã chấp nhận số phận, từ lúc cô cắn vào tay tên Rhine kia thì cô cũng đã biết được kết cục hôm nay của mình.
Bier không nghe thấy những âm thanh hoảng sợ từ hai người họ, hắn cực kỳ khó chịu : " Để ta kể cho các ngươi nghe ta sẽ làm gì nhé "
" Đầu tiên ta sẽ cắt từ từ từng miếng thịt trong cơ thể các ngươi, sau đó đút cho các ngươi ăn. "
" Để cho các ngươi nếm thử mùi vị thịt người nó ngon đến nhường nào "
Bier nói đến đây, nước miếng chảy ròng ròng, mà hắn cũng không có ý định lau đi mà vẫn để nó chảy xuống.
" Sau đó ta sẽ rút hết móng tay của các ngươi, rồi để những dòng máu này đổ vào miệng các ngươi "
" Chắc các ngươi chưa được uống thứ nước đó đâu đúng không, rất ngon đó "
Hắn lại sờ lên khóe miệng, gương mặt toát ra ham muốn cực kỳ bệnh hoạn.
" Tiếp theo đó, các ngươi thấy mấy con giòi và Chuột kia không ? "
" Chúng là thú cưng của ta đó "
" Ta sẽ cạy miếng các ngươi ra, để cho đám dòi bọ này đổ vào lỗ tai các ngươi"
" Rồi chúng sẽ từ từ chui vào phía trong đầu các ngươi "
" Tới lúc đó, các ngươi sẽ nghe được tiếng đám dòi nhai nuốt chính não của các ngươi "
" Một trải nghiệm rất mới phải không ? "
Tiếng cười đã cực kỳ điên dại, hai tên Rhine đứng bên cạnh cũng có đã sởn gai ốc.
" Tiếp nữa ta sẽ cạy miệng các ngươi ra để một con chuột vào trong miệng các ngươi "
" Nó sẽ từ từ gặm nhấm lưỡi của các ngươi, sau khi không còn lưỡi nữa chúng sẽ chui vào cổ các ngươi "
" Ở đó nó sẽ ăn hết thanh quản, chui vào cổ họng các ngươi từ từ ăn các ngươi từ bên trong "
" Nghe thôi ta đã thấy kích thích rồi, các ngươi được chính mình trải nghiệm chắc chắn sẽ còn kích thích hơn nghìn lần "
" Ha ha ha ha "
Đây chính là những gì con người có thể làm được sao ?
Nhìn những cánh tay được treo trên trần nhà, hắn đã hiểu vì sao những cánh tay kia lại có hình dạng như vậy. Tất cả những cánh tay kia có lẽ đều muốn được bóp chết Bier, nỗi oán hận đó phải đến mức nào mới để những cánh tay bị cắt đứt nhưng vẫn giữ nguyên được tư thế.
Khuôn mặt của Ninh Như đã tái đi, đôi mắt của cô đã chảy ra từng dòng nước mắt, bờ môi vẫn cắn chặt để không phát ra âm thanh.
Bier nhìn cô bé như một món đồ chơi thú vị, biểu cảm của cô bé khiến hắn cực kỳ thích thú. Nhưng khi hắn nhìn biểu cảm của Tô Vũ, vẻ mặt đó đã biến mất.
Bier cực kỳ khó chịu : " Có lẽ những thứ này còn chưa đủ với ngươi nhỉ ? "
" Vậy để xem ta còn gì cho ngươi nào, đây rồi "
" Đây chính là một loại thuốc ta vừa chế tạo ra "
" Ngươi có tò mò nó dùng làm gì không ? "
Ánh mắt hắn đảo qua trên người Tô Vũ xem hắn như thế nào, nhưng Tô Vũ vẫn tiếp tục để hắn thất vọng.
" Hừ, vậy ta cho ngươi biết chân chính tuyệt vọng nó như thế nào "
" Đây chính là thứ thuốc ta đã chế tạo ra, tác dụng của nó cực kỳ đơn giản "
" Đó chính là làm cho ngươi có ham muốn mãnh liệt với thịt người "
Vừa nói hắn vừa lắc lắc một bình thuốc màu đen, phía bên trong bình hắn thấy có một số con dòi nhỏ đang muốn được lao ra khỏi bình.
" Tới lúc đó, ta sẽ nhốt ngươi lại trong một căn phòng "
" Ngươi sẽ bắt đầu tự cắt thịt của mình ra ăn, thịt đùi, thịt tay, thịt thân, thịt lưỡi, thịt tai "
" Ôi, thật nhiều loại thịt, ta khuyên ngươi nên ăn thịt lưỡi cuối cùng. "
" Thịt của nó là ngon nhất, nếu ngươi ăn đầu tiên sẽ không còn muốn ăn những loại thịt kia đâu "
Vừa nói hắn vừa liếm liếm bờ môi, hắn như đang nhớ lại khoảng khắc nào đó rất đẹp trong đời.
" Cảm giác thèm khát thịt người của ngươi sẽ càng ngày càng lớn "
" Sau khi ăn hết da thịt xong ngươi sẽ bắt đầu gặm nhấm những mẩu thịt còn lại trên xương "
" Rồi ngươi sẽ tự rạch bụng mình, mổ ra dạ dày tiếp tục nhai nuốt những vụn thịt này "
" Ngươi cuối cùng sẽ được ra đi trong sung sướng. Ngươi thấy ta có tốt không ? "
Hắn lại nhìn Tô Vũ mong muốn được xem biểu cảm kinh hoàng của hắn, nhưng lại tiếp tục thất vọng.
Sau đó Bier cười : " À quên, hình như ta nói thiếu gì thì phải "
" Đúng rồi, đó là khi ngươi uống thuốc của ta ngươi không thể điều khiển được cơ thể "
" Ngươi sẽ như một người ở ngoài, ngằm nhìn bản thân từ từ bị ăn mất "
" Ngươi chỉ có thể cảm nhận được đau đớn mà thôi "
Bier vừa nói vừa vuốt ve chiếc bình trong tay, những con giòi nhỏ điên cuồng di chuyển đến nơi ngón tay hắn chạm vào, chúng dường như muốn xuyên qua lớp vỏ để ăn đi ngón tay của hắn.
Tô Vũ không muốn tiếp tục nghe nữa, Bier là một tên bệnh hoạn không hơn không kém, khoa học với hắn cũng chỉ là một thứ công cụ để thỏa mãn ham muốn mà thôi.
" Pặc pặc "
Bứt từng sợ dây đang có ở trên người mình, Tô Vũ không quan tâm đến Bier đang ở trước mắt mà lao ngay về phía Ninh Như. Hành động của hắn khiến tất cả mọi người trong phòng đều bất ngờ.
Hai tên Rhine cũng phản ứng lại với tình huống rất nhanh, bọn chúng lại bắn ra những mũi tên về phía hai người. Còn Bier thì biểu hiện rất kinh hoảng, hắn núp ở phía sau một giường giải phẫu, hơi nhón người nhìn về phía trận đấu của bọn họ.
Tô Vũ đứng chắn trước Ninh Như, sau đó hắn dùng " Emeraline hóa " toàn bộ cơ thể để phòng ngự lại với những mũi tên đang bắn tới.
Khi mũi tên vừa chạm vào người, hắn lại bắn nhanh về phía hai tên Rhine ngăn chặn chúng sẽ tiếp tục bắn những mũi tên tiếp theo.
" Bụp bụp "
Hắn gõ mạnh về phía sau gáy của bọn chúng, sau đó từ từ quay người nhìn về phía Bier mỉm cười.
Phía bên kia, Bier mặt đã tái mét, không dám nhìn về phía bên này. Tô Vũ còn ngửi thấy trong không khí có một mùi khai khai, chắc Bier hẳn là vừa vệ sinh không đúng nơi quy định.
Tô Vũ nói rất nhẹ nhàng với Bier : " Nghe nói ngươi rất thích hành hạ người khác "
" Ngươi nghĩ hộ cho ta một cách đi, ta thấy cách của ngươi chắc chắn sẽ rất thú vị đó "
Bier run cầm cập ở dưới đất, chân hắn đã đứng không vững, từng dòng nước vàng đang từ phía dưới chân của hắn không ngừng lan ra xung quanh nền nhà.