Thế không thể cản.
Một bên là những binh lính đã bảy ngày chưa được ngủ ngon, thậm chí ăn cũng không được ăn no. Một bên là những binh lính đã được ăn uống no đủ, tinh thần sảng khoái. Trận chiến không đánh cũng đã có kết quả.
Trận chiến này, nếu như công tước Mikhain không quá xem thường quân Đông Nam có lẽ kết quả đã khác. Bọn hắn xem thường những người ở Đông Nam, càng xem thường những chỉ huy quân đội ở Đông Nam.
Vì chủ quan, bọn họ không hề quan tâm hướng đi của mình bị đối phương phát hiện, dẫn tới kết quả như ngày hôm nay.
Đúng với câu " Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng ", bọn họ càng dễ đoán thì càng dễ thất bại.
Nếu không có sự khinh thị đó, hắn chỉ cần ở khu vực phía Đông cho quân đội nghỉ ngơi một thời gian. Chuẩn bị quân lương đầy đủ, sau đó đi do thám tình hình quân Đông Nam.
Nếu Tô Vũ là hắn, chắc chắn sẽ chia quân làm nhiều ngả, tấn công dần về phía Đông Nam.
Đầu tiên quân địch sẽ không có khả năng phán đoán hướng đi quân mình, dễ dàng đánh úp bất ngờ
Thứ hai, chỉ cần tạo cho quân địch áp lực, với một đội quân ô hợp như Đông Nam, không cần đánh cũng thua.
Thứ ba, phía Đông Nam không có một thành phố nào, dân chúng khu vực chiến tranh tất nhiên phải chạy về các thị trấn bên trong.
Nhờ đó tạo nên sự hỗn loạn ở trong Đông Nam, nếu không được giải quyết chắc chắn sẽ có phản loạn xảy ra từ bên trong, hoặc thậm chí có thể chế tạo phản loạn.
Thứ tư, quái vật đang sắp tần công, chỉ cần đợi thêm một thời gian. Hai mũi giáp công, Đông Nam không có sức chống trả. Lại có thể lấy danh nghĩa tiêu diệt quái vật để lấy lòng dân.
Có lẽ phía quốc vương Frank và tướng Barca bành trướng quá nhanh khiến cho công tước Mikhain áp lực quá lớn. Nhưng hắn quá mâu thuẫn, vừa muốn nhanh chóng tiêu diệt quân Đông Nam, lại vừa muốn phải cẩn thận tránh rơi vào bẫy.
Nhận định sai đối phương chính là cái giá công tước Mikhain phải trả.
.....
Trận chiến diễn ra không quá lâu để biết kết quả, Mikhain bị chặt đầu, bắt giữ được gần mười nghìn tù binh. Bọn họ đã mất hết ý chí và sức chiến đấu, không quá khó để khuyên họ đầu hàng.
Tô Vũ mang đầu của Mikhain trở về đưa cho Chora xem như báo cáo thành tích.
Chora nhìn đầu Mikhain nói: " Ngươi làm rất tốt, xong trận sẽ có thưởng "
Tô Vũ suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng: " Ta hi vọng được một nghìn tù binh mang về trấn của ta "
Chora hơi suy nghĩ: " Việc này ta cần bàn lại với những trấn trưởng khác, nhưng ít nhất sẽ cho ngươi trên năm trăm người "
Hắn rất thoải mái chấp nhận: " Được "
Chora hơi nhăn trán, thở dài: " Bây giờ mối họa trước mắt cũng đã hết, nhưng một thời gian nữa chắc chắn sẽ còn nhiều trận chiến nữa "
Tô Vũ cũng chỉ còn biết thở dài: " Hết sức thôi "
......
Nhiều ngày trước trận đấu của Công tước Mikkhain và quân Đông Nam.
Ở trong một doanh trại phía Tây,
Tướng Julius đang suy nghĩ hướng đi của quân đội mình: " Perik, ngươi nghĩ chúng ta có nên kết hợp với đức vua không? "
Người tên Perik không suy nghĩ quá lâu trả lời: " Nếu bây giờ đầu hàng chắc chắn vua Frank sẽ chấp nhận đội quân của chúng ta "
" Sau trận chiến đó thì sao, chúng ta chưa làm gì sai. Nhưng vua Frank có nghĩ vậy không? "
" Lúc binh biến chúng ta không trở về, chắc chắn khi nội loạn kết thúc "
" Chúng ta sẽ bị bí mật giết chết, hoặc gán cho một tội danh nào đó rồi xử trảm "
" Cách làm này, bảo vệ được tính mạng trước mắt, lại không phải kế sách lâu dài "
Tướng Julius tiếp tục đặt câu hỏi: " Ngươi nghĩ, nếu chúng ta dời đi về Tây Bắc có thể phòng thủ được không? "
Perik tiếp tục trả lời: " Chúng ta về đó chắc chắn có thể duy trì được một thời gian "
" Nhưng cũng đồng nghĩa với việc sẽ phải mang danh phản quốc "
" Đầu tiên chúng ta rời khỏi cửa khẩu phía Tây, chắc chắn quân nước Lind sẽ tràn vào "
" Thứ hai, chúng ta sẽ trở thành thế lực đối địch với nhà vua"
" Vùng đất đó đã chôn cất bao nhiêu đời vua Frank, hiện tại chúng ta giời đến đó không khác nào đang ngồi lên mộ tổ tiên vua Frank cả "
" Chúng ta có thể sẽ bị hai phía giáp công "
Tướng Julius cũng đã nghĩ tới vấn đề này: " Ta cũng biết ngươi nói đúng, vậy cũng chỉ còn cách chạy đến phía Bắc mà thôi "
Perik suy nghĩ một lát rồi trả lời: " Chúng ta cũng đã hết cách, không có khả năng có kế sách vẹn cả đôi đường "
" Dời đi phía Bắc đã hạn chế mâu thuẫn lớn nhất của chúng ta với đức vua rồi "
.....
Vài ngày sau khi Julius rời phía Tây.
Trong một doanh trại phía Tây Nam.
Hai người đang uống rượu ở trong doanh trại.
Tướng Barca cười vui vẻ: " Cạn ly "
Người đối diện cũng đưa ly ra:" Hợp tác vui vẻ "
Tướng Barca tiếp tục nói: " Philip, ngươi nghĩ chúng ta nên đánh vua Frank, phía Nam, hay Julius "
Người tên Philip hơi chần chừ một chút, sau đó trả lời: " Phía Nam là nơi dễ chiếm nhất, chúng ta gần như không tốn chút sức nào "
" Muốn đánh Vua Frank rất khó, hắn đã tập hợp được rất nhiều quân "
" Những quý tộc trung lập đã bắt đầu có lòng tin vào hắn "
" Đánh vua Frank khó. "
" Còn đánh Julius ta nghĩ cũng không quá khó, hắn đã chạy về phía Tây. Không dễ dàng đuổi theo hắn. "
" Theo tin tức của ta, quân nước Lind chuẩn bị đưa quân vào nước Frank rồi đấy "
Tướng Barca không hề để ý: " Vào thì sao, ta cũng không phải vua "
" Một mình ta không cách nào ăn hết miếng bánh này "
" Càng loạn càng hay "
Nói xong, hắn liếm bờ môi. Tưởng tượng ra những khung cảnh chiến tranh máu me đó.
Trong đôi mắt đỏ của Phillip dường như càng đỏ lên: " Ha ha, đúng cảnh tượng đó chắc chắn sẽ rất đẹp "
Hai người nhìn nhau phá lên cười.
......
Trở lại với thị trấn Chora
Trong một quán ăn nhỏ.
Tô Vũ đang vừa ăn vừa nghe Người kể chuyện nói ra những câu chuyện ở nước Frank mấy ngày nay.
Trong thời gian bọn hắn bận rộn với công tước Mikhain, nước Frank không yên bình chút nào.
Nước Lind đã tấn công, chiếm giữ một nửa khu vực phía Tây và Tây Bắc.
Nước Rhine chiếm giữ khu vực phía Nam, theo như lời Người kể chuyện nói thì. Vùng đất phía Đông Nam của Barca đã bị hủy hoạt quá nghiêm trọng. Nước Rhine thèm khát vùng đất màu mỡ phía Nam nên đã tấn công các quý tộc còn lại ở phía Nam.
Tướng Barca thì chiếm giữ một nửa phía Tây và Tây Nam.
Tướng Julius thì chạy đi đến vùng phía Bắc giá rét để trốn qua tai nạn. Không biết lựa chọn của hắn là đúng hay sai. Có thể hắn đang đợi các bên đánh nhau sau đó mới thu dọn tàn cuộc.
Rất khó.
Phía Đông Nam của hắn vẫn chưa được xếp là một thế lực.
Thứ nhất, bọn hắn chưa có một lãnh đạo đúng nghĩa.
Thứ hai, quân đội của bọn họ còn quá lạc hậu, không có khả năng chiến đấu với bất kỳ ai.
Thứ ba, bọn hắn không có mục tiêu giành chính quyền.
Thế cục bây giờ trở thành sự xâu xé của các nước, chỉ còn Rygon và Lance chưa có động tĩnh. Nước Lance khó có khả năng, bọn họ chủ trương hòa bình không có hứng thú đánh chiếm nước khác.
Nhưng nước Rygon thì khó nói, bọn họ khả năng cao đang chuẩn bị một thứ gì đó cho nước Frank bất ngờ. Hoặc đội quân kỳ dị của nước Rygon chưa tới thời gian có thể ra trận.
.....
Tổng hợp chiến sự:
- Trung tâm: Vua Frank ( Sư tử già)
- Một nửa phía Tây và Tây Nam: Tướng Barca ( Sư tử chột mắt)
- Tây Bắc và một nửa phía Tây: Nước Lind (??)
- Phía Nam: Nước Rhine ( Mắt đỏ, Chuột)
- Phía Bắc: Tướng Julius ( Diều hâu cụt tay)
- Phía Đông Bắc: Nước Rygon (???) < Chưa ra sân - chủ chiến >
- Phía Đông: Nước Lance (???) < Chưa ra sân - chủ hòa >