Tận Thế Tái Sinh: Hi Vọng Cuối Cùng

Chương 45




Từng tốp bộ binh đứng ngay ngắn chỉnh tê, phía xa xa từng tiếng trống trận cũng bắt đầu truyền đến, từng con "Cự Tượng" đang kéo lê những cỗ máy trong hết sức nặng nề, vệt bánh của chúng đã hằn sâu trong nền đất.

Đột nhiên tiếng gõ trống đã dừng, tiếng va đập của kiếm và khiên cũng đột nhiên im bặt, chỉ còn lại tiếng gió thổi, tiếng hí, tiếng gầm gừ của một số quái vật đã được thuần hóa.

"Cộp Cộp Cộp "

Một người đang cưỡi một con "Xích Mã" toàn thân bao phủ một bộ trọng giáp đang đi đến, trên thân người này khoác một chiếc áo choàng màu đỏ tươi. Theo từng bước chân của "Xích Mã" quân đội phía trước cũng dần dần tách ra, nhường bước cho nó. Mà trên tay người này cũng đang đem theo một thanh trường đao, đang lết nhẹ trên nền đất, làm cho mỗi bước chân đều kéo theo từng đám bụi mù mịt.

"Desis, đầu hàng hàng đi" Tiếng hét từ phía người đàn ông này phát ra dường như xuyên thấu cửa thành.

"Ta thà chết không chịu đầu hàng, Jehan ngươi nếu muốn chiến thì chiến đi" Một người đang đứng ở phía đầu tường thành cũng cất tiếng hét đáp lại. Mà tướng sĩ bên dưới cũng nhìn về phía đội quân bên đối phương, trong đôi mắt của họ đều ẩn chứa sự hung dữ nhưng nhiều hơn là một sự quyết tuyệt.

"Vậy thì giết đi" Tên tướng sĩ tên Jehan phía dưới kia cũng không nhiều lời, vung đao chỉ về phía cổng thành. Con "Xích Mã" dường như cũng hiểu ý chủ nhân cũng tung vó về phía trước cất tiếng hí dài.

【 Đinh...】

【Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ chiến tranh (1): Lựa chọn】

【 Ngươi lựa chọn phương chiến đấu : Nước Lance (thế yếu)】

【 Ngươi nhận được phần thưởng : Bình nhì (danh hiệu)】

【 Danh hiệu : Bình nhì】

Danh hiệu thuộc tính : Chưa có

Danh hiệu nói rõ : Giết càng nhiều địch nhân, chức vị cũng sẽ tăng lên.

【 Ngươi phát động nhiệm vụ chiến tranh (2) : Bảo vệ】

Độ khó đẳng cấp : LV 40

Nhiệm vụ vắn tắt : Chiến tranh đã cướp đi tính mạng của rất nhiều người, người già trẻ em trong thành cũng là đối tượng quân địch sẽ không bỏ qua, họ đang trong chờ bạn đến bảo vệ.



Nhiệm vụ tin tức : Tiêu diệt quân địch, bảo vệ người dân tường thành.

Nhiệm vụ kỳ hạn : 3 ngày

Nhiệm vụ trừng phạt : Không (Bạn có thể lựa chọn không tham gia vào trận chiến này)

....

Trong chiến tranh việc đồ thành cũng không phải điều gì mới lạ, nó vừa có thể chấn nhiếp địch nhân, vừa làm tăng sĩ khí quân đội ở quê nhà. Tô Vũ cũng không trách quân nước Frank làm như vậy, bọn họ có lẽ cũng không muốn. Có lẽ mỗi lần cầm kiếm họ lại nhớ về ánh mắt tuyệt vọng của đám trẻ, ánh mắt thương xót từ những người phụ nữ. Có lẽ trong giấc ngủ họ cũng luôn văng vẳng bên tai tiếng than khóc trong tuyệt vọng, tiếng chửi rủa trong oán hận. Có lẽ...Có lẽ....

Chiến tranh không có đúng sai, chiến tranh cũng phân chính tà, chiến tranh cũng chỉ là chiến tranh mà thôi. Mỗi chiến sĩ cầm kiếm đều có lý do, vì vậy họ mới phải chiến, ai cũng có thứ cần bảo vệ, ai cũng có thứ không muốn mất đi. Tô Vũ cũng vậy, hắn chỉ muốn bảo vệ người dân trong thành mà thôi, không phải quá cao cả, cũng không quá nhỏ bé, một ước muốn tầm thường như của bất cứ người tướng sĩ nào ở đây.

Siết chặt cây kiếm trong tay, hắn đã trong thấy có người leo lên đến tường thành. Hắn chém ra một kiếm dứt khoát, cũng không hề có chút thương cảm nào. Từng người từng người lao về phía hắn đều chết đi, hắn cũng nghe được tiếng âm thanh nhắc nhở từ việc giết người.

Một ngày thủ vững cửa thành qua đi, quân địch xem ra cũng chưa thật sự bung hết toàn bộ lực lượng tấn công về phía tòa thành. Nhưng thương binh đã nằm la liệt, chênh lệch quân đội hai bên cũng không phải nhờ vào ưu thế phòng thủ mà san bằng được. Hai ngày sau có lẽ sẽ càng thảm liệt hơn.

Trên tay hắn cũng đã chết rất nhiều người 10 người, 100 người, hắn cũng đã không còn đi đếm nữa.

Phía xa xa ánh lửa của quân đội đối phương vẫn sáng bừng lên một mảng trời đêm, quân đội số lượng còn lại chắc chắn còn rất nhiều. Với tình cảnh này thua trận là điều không thể tránh khỏi.

"Ngươi theo ta, tướng quân cho gọi." Một binh sĩ đứng trước mặt kêu gọi Tô Vũ đi theo hắn.

" Đi thôi " Hắn đứng dậy, phủi một chút bụi trên người rồi bước đi theo người này.

Hai người cùng nhau di chuyển dọc theo tường thành, phía xa hắn đã thấy người vị tướng Desis mà hắn đã trong thấy từ xa. Một người trung niên với bộ râu đã cắt tỉa kỹ, đôi mắt ông ta có một nét đợm buồn, con mắt cũng từ xa nhìn về phía quân địch.

"Tướng quân, người đã được mang đến" Binh sĩ đưa hắn tới xong cũng khom người rời đi.

"Ta không biết ngươi từ đâu tới, sát thủ cũng được, gián điệp cũng được. Nhưng ta vẫn phải cảm ơn ngươi đã bảo vệ thành Gdane này." Vừa nói ông ta vừa khom người về phía hắn, mà hắn cũng không bất ngờ ông ta lại nghi ngờ hắn. Biểu hiện của hắn cũng không giống binh sĩ bình thường có thể có được.

Tô Vũ cũng khom người về phía ông ta, nhưng hắn cũng không nói bất cứ điều gì, cũng không biết nên nói gì. Tất cả mọi từ ngữ đều lúc này đều vô nghĩa, tuy hai người chung mục đích nhưng bọn họ không thể tín nhiệm nhau.



Hai người cũng trầm mặc hồi lâu, cũng không ai biết nên nói gì, chỉ là ánh mắt cùng nhìn về phía nơi cắm trại của quân Frank.

"Ngày mai thành sẽ thất thủ" Tô Vũ bỗng nhiên nói ra một câu đi thẳng vấn đề hai người quan tâm.

"Ta biết, nhưng ta đi không được, cũng không ai đi được" Desis nhìn về những quân lính và bình dân phía sau cất tiếng thở dài.

" Không còn cách nào sao ?" Tô Vũ cũng muốn hỏi Desis có thể nghĩ ra cách nào không.

" Jehan nếu chết, thành Gdane phá không được" Desis cũng nhìn về phía hắn, trả lời một câu chắc nịt, xem ra Jehan có vai trò rất quan trọng trong việc thủ vừng thành này hay không.

"Ta đã biết" Tô Vũ nghe xong cũng quay người bước đi trở về vị trí trấn thủ của mình.

Có lẽ, thành Gdane nhất định phải bị phá không ai có thể ngăn cản được thảm kịch này. Nếu có cơ hội hắn sẽ thử, nhưng chắc chắn không phải chuyện dễ dàng.

"Tu Tu Tu"

Tiếng kén trận lại một lần nữa vang lên, lúc này cỗ máy phía xa xa kia bắt đầu chuyển động, từng tiếng cót két của bánh răng truyền đi.

"Vụt....Ầm...."

Một viên đá từ cỗ máy bắn đá kia bắn mạnh về phía tường thanh làm cho nó rung lắc dữ đội.

"Vụt....Ầm...." Nếu tiếp tục để tình trạng này diễn ra, tường thành chắc chắn sẽ đổ.

"Vụt.... Ầm...." Một mũi tên từ một máy bắn tên trên một tòa tháp kênh cũng được bắn thẳng về phía cỗ máy bắn đá kia, cũng làm nó đổ sụp xuống.

Mà âm thanh đó cũng như một tiếng kèn lệnh, khi cỗ máy vừa đổ, từng tốp trọng giáp của quân địch bắt đầu phòng thủ cho những tòa tháp công thành tiến về phía trước.

Từng mũi tên bắt về phía trước dường như cũng không mấy ngăn cản được bước tiến của những tòa tháp công thành này. Chầm chậm, chầm chậm tiến tới trước mặt những bĩnh sĩ trong sự bất lực của họ.

Mà Tô Vũ cũng không nghĩ nhiều nữa, khi một tòa tháp vừa chuẩn bị ập tới hắn đã lao nhanh về phía đó. Như một viên đá đập nát tấm khiên từ tòa tháp canh. Hắn như một tên đồ tể điên cuồng giết chóc ở trong đó.

Nhưng hắn cũng chỉ có một, Desis cũng chỉ có một, mà tháp công thành lại có tới 6 cái tấn công về phía thành. Từng đoàn quân Frank đã lũ lượt lao ra, không khoan nhượng, không nhân từ, bọn chúng tiến lên một cách vô cùng dũng mãnh và thiện chiến.