Tận Thế Tái Sinh: Hi Vọng Cuối Cùng

Chương 40




Nhiều ngày qua đi, hắn cuối cùng cũng không chịu nổi sự nhàm chán khi liên tục phải tiêu diệt đám zombie này. Zombie phân bố cũng không đều mà qua nhiều ngày như vậy số lượng của chúng cũng giảm đi đáng kể. Mà Cao Tuấn đến giờ vẫn chưa thể sáng tạo ra được loại dược tế mới có thể giúp cho hắn nhìn ban đêm. Xem ra việc chế tạo loại dược tế đó cũng không hề đơn giản như bọn hắn vẫn tưởng.

Từ hôm nay, hắn quyết định sẽ không tiếp tục cúp tiết nữa, cũng coi như thư giãn cho nhiều ngày hắn không ngừng bận rộn vì công việc chuẩn bị từ nơi trú ẩn đến việc nâng cao thực lực bản thân.

"Tô Vũ, hôm nay ngươi không cúp tiết hả ?"

"Không cúp nữa, ta cúp nhiều cũng chán rồi"

"Vậy lát chúng ta đi xem bóng rổ, hình như hôm nay có trường chúng ta thi đấu thì phải "

"Được"

Vào trường lâu như vậy mà cũng là lần đầu tiên hắn đến cổ vũ cho trường học, hôm nay đã quyết định không vào trò chơi, hắn cũng muốn đi cổ vũ đội bóng của trường học một chút. Theo Nhật Nam nói thì trường hắn là một đội rất mạnh nhưng đội đối thủ cũng không phải dạng vừa, năm trước hình như cũng là đội vô địch cấp thành phố mà bọn hắn cũng chỉ là đội á quân.

"Bọn Vân Nhi, Uyển Nhi đâu ? "

Sở Nhật Nam nở nụ cười bí hiểm :

"Lát nữa ngươi sẽ biết"

"Thôi đi, bọn họ lại đi làm đội cổ động chứ gì ? "

"Vậy mà cũng bị ngươi đoán ra, ngươi đúng là thủ khoa trường mình. "

Nhưng ánh mắt của hắn nhìn Sở Nhật Nam vẫn thấy có gì đó là lạ, không lẽ hắn đoán sai ? Lúc này tiếng bình luận viên rốt cục cũng vang lên, hắn cũng không tiếp tục suy nghĩ thêm nữa :

"Xin chào các bạn nhỏ, nay chúng ta sẽ được xem trận thi đấu giữa đội trường Hoàng Hoa và trường Hồng Tâm. Xin mời các bạn một tràng pháo tay chào mừng các vận động viên của hai độ ra thi đấu"

Tiếng vỗ tay vang lên ầm trời, Tô Vũ cũng theo đoàn người vỗ tay theo. Tiếng vỗ tay vang lên rất lớn, xem ra khán giả rất hưng phấn để mong chờ trận đấu hôm nay thì phải. Cũng đúng thôi, hai động trong đó một đội thì quán quân, một đội còn lại thì á quân chắc chắn sẽ thu hút được nhiều khán giả đến xem thi đấu :

"Xin chào mừng đội chủ nhà Hoàng Hoa vào sân"

"Số 23 Dương Vân Nhi"

Hắn nhìn qua đã thấy Nhật Nam, lúc này vẻ mặt hắn cũng vô cùng đắc ý quay sang cười với hắn :

"Xem bạn gái ta phong thái ra sân chưa ? Ngay cả phong thái cũng giống ta. Ta với Vân Nhi đúng là một cặp trời sinh mà"

"Ngươi sẽ không nói là Uyển Nhi nàng cũng thi đấu chứ ?" — QUẢNG CÁO —

"Ngươi đoán đúng, ngươi 10 điểm"

"....."

Vậy ra từ ban đầu hắn đã nhầm tưởng rằng đây là trận thi đấu nam hóa ra là trận thi đâu nữ. Mà tên Nhật Nam này cũng không nói gì với hắn, tên này hẳn là muốn để hắn xấu mặt đây mà.

"Số 35 Lý Uyển Nhi"

"Bốp bốp bốp"

Rốt cục hắn cũng hiểu vì sao âm thanh hôm nay lại nghe hưng phấn như vậy, hóa ra là muốn xem các mỹ nữ thi đấu. Vậy mà hắn cứ tưởng do đây là trận giữa hai đội mạnh nhất, thảo nào xung quanh khán đài toàn bộ đều là nam.



"Xin mời đội Hồng Tâm vào sân thi đấu"

"Bốp bốp bốp"

Nghe tiếng âm thanh như thế này, chắc chắn lại có mỹ nữ chuẩn bị ra sân, mà quả nhiên hắn đoán không sai được :

"Số 30 Đàm Sương"

Tô Vũ cũng chú ý đến người mới ra sân này, một cô gái cũng rất xinh đẹp, nhưng lại mang một vẻ đẹp khác với Lý Uyển Nhi, một người thì mang cho người một cảm giác thân cận còn người này thì mang một cảm giác hơi xa cách. Hắn nhớ không nhầm thì người này hình như là Băng Hoàng thì phải, một người phụ nữ khá nổi tiếng trong việc sử dụng phép thuật đóng băng. Mà kiếp trước hắn cũng không tiếp xúc qua người này nên cũng chỉ biết một số thông tin cơ bản mà thôi.

"Băng Hoàng và Hắc Phù Thủy, trận này đúng là đáng xem "

"Ngươi nói gì, đáng đi xem đúng không ? "

Hắn chỉ lẩm nhẩm trong miệng không ngờ tên Nhật Nam này tai đúng thính thật, không phải là thật sự có khả năng bị đánh nhiều thức tỉnh thể chất đấy chứ ?

"Đúng là rất đáng xem "

"Lát nữa ngươi sẽ thấy Vân Nhi ghi điểm, tư thế đó thật làm người ta say đắm, ha ha"

"......"

Chắc chắn tên này cố ý mời hắn đi chỉ để khoe khoang bạn gái, chẳng lẽ xã hội bây giờ người độc thân sẽ bị người khác suốt ngày khinh bỉ ? Để rồi coi các ngươi hạnh phúc được bao lâu.

"Đội Hoàng Hoa 2 điểm"

— QUẢNG CÁO —

"Thấy không bạn gái ta ghi bàn kìa"

....

"Đội Hoàng Hoa 3 điểm"

"Trời ơi, Vân Nhi nhà ta là giỏi quá"

....

"Block rồi kìa, thấy không Vân Nhi nhà ta đó"

....

"Ngươi thử nói thêm câu nữa xem, ta có để Vân Nhi chứng kiến đầu heo của ngươi hay không ?"

Sở Nhật Nam không nói gì nữa nhưng ánh mắt nhìn về phía Tô Vũ thể hiện sự khinh bỉ. Hắn thầm nghĩ: Không đẹp trai bằng ta, lại không có bạn gái xinh đẹp như ta, chắc chắn là đang ghen tỵ với ta, đại nhân như hắn cũng không chấp tiểu nhân.

Hắn cứ tưởng để Nhật Nam không nói thì đã xong chuyện, không ngờ mỗi khi Vân Nhi ghi điểm Nhật Nam cứ nhìn chằm chằm hắn khinh bỉ, còn dò xét hắn từ trên xuống dưới rồi lắc đầu thở dài. Xem ra đôi tay này hôm nay lại phải nhiễm chút huyết mới được.

Trận đấu hôm nay đúng là rất hay, không ngờ mấy người bọn họ chơi bóng rổ cũng hay như vậy. Mà vì Uyển Nhi và Đàm Sương cùng là trung phong nên khán giả cũng được một phen bổ mắt.

Trận đấu rốt cục cũng kết thúc, kết quả là đội Hồng Tâm chiến thắng tỷ số cũng chỉ cách biệt 1 điểm mà thôi. Nhưng đây cũng chưa phải trận đấu quan trọng, chỉ là màn giao lưu giữa hai đội để chuẩn bị tranh giải vào mùa hè này. Xem ra giải đấu này có thể còn sôi động hơn giải nam nhiều lần.



"Đừng buồn, Vân Nhi ngươi đã làm tốt rồi. Uyển Nhi cũng vây, các ngươi cũng đừng buồn."

"Đúng vậy chỉ là giao hữu thôi các ngươi còn có cơ hội phục thù"

"Đúng đúng"

Tô Vũ và Nhật Nam đi xuống an ủi hai người Vân Nhi và Uyển Nhi một chút, sau trận đấu hôm nay có vẻ như hai người có hơi buồn. Mà thực sự thì bọn họ cũng đã thi đấu rất tốt chênh lệch với hai đội cũng không nhiều.

"Tô Vũ nghe nói ngươi biết chơi bóng rổ đúng không ?"

"Ta cũng biết một chút"

"Vậy chúng ta chia 2 vs 2, thế nào ?"

Tô Vũ thật sự có hơi chần chứ, không biết nên đồng ý hay nên từ chối đây. Có vẻ như bọn họ mới có một trận thi đấu nên vẫn còn thấy tiếc nuối muốn được giải tỏa một chút. — QUẢNG CÁO —

"Thôi được rồi"

"Vậy Nhật Nam với ta một cặp ngươi với Uyển Nhi một cặp"

"Thôi được chơi thôi"

Dụng ý của hắn lúc đầu thực sự là muốn nhường cho bọn hắn để bọn hắn giải tỏa cảm xúc, nhưng nghe thấy việc chia đội thì nộ khí trong người của hắn đã bốc lên không thể ngăn cản được. Nhớ đến ánh mắt khinh bỉ, lắc đầu thở dài của tên Nhật Nam này hắn không cho hai người này sang chấn tâm lý không được.

"Tô Vũ ngươi lấy bóng trước đi"

"Sụt"

....

"Sụt"

....

"Nhật Nam ngươi kèm kiểu gì thế, giao Tô Vũ cho ta"

.....

"Sụt"

.....

"Thôi, chúng ta chịu thua"

Nhìn thấy hai người bọn họ tinh thần sa sút, Tô Vũ lại cảm thấy tinh thần thoải mái vô cùng. Để ngươi khinh bỉ ta, để ngươi lắc đầu, thở dài với ta. Cũng đừng trách ta Vân Nhi, ai bảo ngươi lại yêu một người ngươi không nên yêu.

"Vân Nhi, ngươi mệt rồi để ta cõng ngươi"

"....."

Xem phong thủy hôm nay có vẻ không được tốt lắm, nhất định phải có cảnh máu chảy, đầu rơi. Không để cho bàn tay nhiễm chút huyết là không được.