Tận Thế: Ta Sống Lại Rồi

Chương 39




Mà cây non mọc ở trên đất sa mạc đã lớn không ít

Những tiến hóa như này đều là nhờ từ khi cậu ném tinh thạch vào không gian

Cậu đi vào trong nhà, tinh thạch cậu ném vào đều đã không còn, tinh thạch là cậu muốn dùng thăng cấp dị năng, bây giờ lại bị không gian hấp thu, cậu lấy gì thăng cấp dị năng. Dù trong lòng có tiếc nuối, nhưng cũng không phải là không có tinh thạch

Trở về xe, cậu đi về căn cứ, đến nơi trời đã tối đen như mực, cả người cậu cũng bẩn dính đầy máu và óc tang thi

Nhân viên công tác nhìn thấy cậu còn bị dọa sợ, cậu còn phải vào kiểm tra 24 giờ, cũng không để ý đến ánh mắt người khác lấy ra bánh mỳ và nước uống chầm chậm ăn

Nhận thấy ánh mắt của nhân viên, cậu ngẩn đầu lên

" Anh chỉ cần đi gọi Trần Binh đến đây, cái này chính là của anh " Chu Lạc lấy từ trong túi ra một hộp đồ ăn

Nhân viên công tác liền vội vã đi làm, rất nhanh Trần Binh liền đi tới, Chu Lạc cũng ném đồ hộp cho hắn

Sau khi tiến vào phòng quan sát Trần Binh liền kiểm tra xem cậu có bị thương ở đâu không, sau khi thấy cậu bình yên không sao mới thở phào nhẹ nhõm

" Không phải nói đợi nhau ở thị trường giao dịch sao, như thế nào nói muốn đi ra ngoài liền đi, ra ngoài một mình nhiều nguy hiểm "

" Căn cứ các anh có một lão già, thường xuyên ở thị trường giao dịch, nếu tôi đoán không sai, lão già này là cướp giật chuyên nghiệp, trên tay còn cầm theo một cái nỏ, anh biết lão già này là ai không " Chu Lạc không trả lời Trần Binh mà hỏi ngược lại

" Cậu nói là lão tặc Đại Tam " Trần Binh suy đoán, người ra vào thị trường giao dịch còn mang theo cung nỏ, là kẻ cướp giật chuyên nghiệp có tiếng, mặc dù đã từng bị dạy dỗ nhưng vẫn không sửa đổi

Ở thị trường giao dịch ngày nào cũng có người khiếu nại hắn, người phía trên cũng vì hắn mà đau đầu không thôi. Mấy cái người phụ trách không người nào là không quen biết hắn

Chu Lạc gật đầu chỉ chỉ ba lô màu đen nội " Anh đem cái ba lô này qua cho lão "

Không cần nhìn Trần Binh cũng đoán được,bên trong khẳng định đều là đồ ăn

Trần Binh ước lượng đồ vật bên trong " Cậu không sợ tôi chiếm lấy hết đồ bên trong sao "

Chu Lạc cười " Căn cứ ở đây, anh còn chạy đi đâu được "

Trần Binh nhìn ba lô có chút do dự " Nhiều đồ như vậy, cậu không dữ lại cho mình một ít à "

" Cùng lão tặc Đại Tam có hẹn ước, anh chỉ cần đem qua cho lão " Chu Lạc nói, thái độ không sao cả

" Lão tặc Đại Tam đó chơi bời lêu lổng, cho dù cậu không cho lão đồ ăn, lão cũng sẽ không chết đói, lão nhiều mưu mô quỷ kế lắm, cậu đừng nhìn thấy hắn đáng thương mà đem toàn bộ đồ ăn đều cho lão, tốt xấu gì cũng vì mình mà suy nghĩ " Trần Binh không yên tâm khuyên bảo

Chu Lạc cười cười không nói, chờ khi Trần Binh rời đi, cũng mặc kệ quần áo dơ liền nằm xuống nghỉ ngơi

Sáng hôm sau Chu Lạc sáng sớm đã đăng kí lái xe ra khỏi căn cứ, nhân viên công tác thấy thì há hốc mồm kinh ngạc

Sáng sớm Trần Binh đã tới muốn đưa đồ ăn sáng cho Chu Lạc, đáng tiếc lúc đến Chu Lạc đã rời khỏi căn cứ

Chu Lạc lái xe đi đến ngoại ô thành phố, tối qua không trở về là vì cậu đã cược với lão tặc Đại Tam, hôm nay nhất định cậu phải trở về, nếu không mọi người ở đó chắc chắn sẽ lo lắng mà ra ngoài tìm cậu

Xe chạy như bay đến vùng ngoại ô, càng đến gần chỗ ở, mùi thi thể thối rữa càng nồng. Trong lòng cũng dâng lên cảm giác lo lắng càng lớn, cậu đậu xe vào bên đường, thân hình Chu Lạc nhanh chóng tránh né tang thi, đi đến bên trong nhà ở

Cánh cổng mở toang, bên trong sân vườn còn có tang thi ở đó, cửa nhà cũng không đóng, trong một khoảng khắc, Chu Lạc hoảng loạn không dám nghĩ đến

Bọn họ… Chu Lạc không dám đi xuống xem

Lấy lại bình tĩnh, cậu đi trên bờ tường vây lẻn vào phòng ngủ, kiểm tra một vòng không phát hiện tang thi hay có người sống khác, ngược lại lại khiến mấy con tang thi ngoài kia chú ý

Cậu nhanh chóng nhảy ra ngoài, đứng trên tường vây quan sát mấy con tang thi trong sân vườn, ngoài hai cái xác chết cũng không có con tang thi nào mới biến dị, cũng không có con tang thi trẻ con nào, bọn họ có thể đã chạy đi rồi

Cậu liền nghĩ đến hôm đã nhìn thấy bóng dáng Kiều An, liền đoán bọn họ đã đến căn cứ, nghĩ vậy cậu liền nhảy xuống bờ tường trở về trong xe

Chu Lạc khởi động xe đâm nghiến qua tang thi mà đi, xe chạy đi như bay có tang thi đuổi theo, nhưng rất nhanh liền bị bỏ lại ở phía sau

Trên đường đi Chu Lạc cũng kéo theo rất nhiều tang thi lang thang, cậu rẽ vào con đường khác, xuống xe giết hết đám tang thi đuổi theo, chờ cậu trở về căn cứ đã là buổi chiều

Ở cửa Chu Lạc vừa vặn gặp gỡ Trần Binh đang muốn đi ra ngoài, cậu liền dữ hắn lại

" Trần Binh, anh giúp tôi tìm vài người, Giang Minh, Chu Lâm, Kiều An, Mạnh Luân, xác định một chút xem bọn họ có ở trong căn cứ không "

" Người nhà cậu " Trần Binh hỏi, hắn không ngờ cậu cũng có người cần quan tâm, lúc đầu cứ tưởng tận thế đến người nhà Chu Lạc đã chết hết, nên mới luôn hành động một mình, người nhìn bên ngoài có vẻ lạnh lùng xa cách nhưng bên trong cũng rất ấm áp, dễ mềm lòng

" Đúng vậy, là mẹ tôi " Chu Lạc nói, trong lòng có chút khẩn trương lo lắng

" Được cậu yên tâm, chờ một chút không cần lo lắng " Nói xong Trần Binh quay người đi về phía nơi đăng kí, những người đi vào căn cứ đều có đăng kí họ tên

Chưa mất 20 phút Trần Binh đã tìm ra được, liền quay lại chỗ Chu Lạc nói " Đã tìm được rồi, bốn cái tên đều xuất hiện cùng lúc chỗ đăng kí, đều là vào cùng một ngày với cậu, trong căn cứ nhiều người muốn tìm e là có chút khó khăn, nhưng cậu yên tâm đã ở trong căn cứ thì chắc chắn sẽ an toàn "

Nghe Trần Binh nói vậy Chu Lạc cũng yên tâm, tảng đá đè chặt trong lòng cũng gỡ bỏ xuống

" Cảm ơn " Chu Lạc nghiêm trang nói

Trần Binh hơi kinh ngạc, xua tay nói" Không cần cảm ơn "