Tận Thế: Ta Sống Lại Rồi

Chương 16




Bốn người phân nhau đem bọn họ bảo vệ ở giữa

Chu Lâm cùng Nguyên Nhất đứng cùng nhau chiến đấu, vẫn không ý thức được tận thế đến, vừa đứng vừa nói chuyện vừa cười

Bọn họ cũng không suy nghĩ nhiều, rời đi nơi này, sẽ đi đến nơi nào, hay là tách ra đường ai nấy đi

Ở Chu Lạc trong lòng, một thân một mình mới là con đường của cậu, liền tính bọn họ cùng cậu rời đi biệt thự, cậu cũng không có ý kết bạn lâu dài

Chu Lạc nhìn bọn họ, tâm tình phức tạp

Hoắc Vũ nhạy bén phát hiện cậu tầm mắt, quay đầu nhìn cậu một cái, dẫn đầu hỏi

“ Đã tính đi đến nơi nào “

“ Ngoại ô “ Chu Lạc mục đích chính xác

Trong thành phố tập trung nhiều người, cũng là tương lai biến thành nơi nhiều tang thi nhất

Tận thế thời kì đầu còn chưa có động vật biến dị cùng thực vật biến dị, hiện tại ngoài thành phố mới là nơi an toàn

Đối diện với Hoắc Vũ tầm mắt, cậu hỏi

“ Các ngươi đi đâu “

Hoắc Vũ nói “ Chúng ta tới C thành làm việc, không nghĩ sẽ gặp những việc này, không biết có thể thuận lợi an toàn rời đi nơi này, vẫn là muốn thử một chút, ít nhất cũng muốn về xem nhà đi “

Vậy không cùng đường

Chu Lạc thở phào một hơi, tầm mắt nhìn đến hắn bụng



“ Vết thương của ngươi thế nào rồi, còn có thể đi được “

“ Máu đã ngừng chảy, không trở ngại “ Hoắc Vũ theo bản năng xoa xoa vết thương

Miệng vết thương sau khi hết sốt, liền chậm rãi tốt lên, so với ngày thường còn muốn nhanh lành lại

Hắn đoán mọi chuyện đều liên quan đến cơn sốt

Cậu dường như hiểu được mọi chuyện, rất nhiều người bị tang thi cào bị thương, tất cả đều biến thành tang thi. Chính là cậu lại khẳng định, chỉ cần qua cơn sốt, mọi thứ đều tốt lên

Thậm chí khi đối mặt với tang thi đều không để lộ ra chút nào sợ hãi, giống như mọi chuyện phát sinh đều là đương nhiên

Rất muốn hỏi cậu nguyên nhân, nhưng là hắn nhận ra, cậu đối với bọn hắn đều phòng bị

Nếu hắn trực tiếp hỏi, cậu sẽ đối với bọn hắn cách xa

“ Chỉ là, hiện tại tối như vậy, chúng ta có thể đi nơi nào, lúc này đi ra bên ngoài, nhỡ gặp phải tang thi thì làm sao bây giờ “ Chu Lâm ghé bên người Chu Lạc, hỏi ra suy nghĩ trong lòng, nhìn một đám người mê mang

Đây cũng không phải một mình hắn muốn hỏi, những người khác cũng lo lắng việc này

Đám người nhìn về phía Chu Lạc và Hoắc Vũ, hiển nhiên hai người này là hai người có chủ kiến cùng mưu trí

Kẻ yếu mặc cho số phận, kẻ mạnh nghịch thiên mà đi

“ Trời tối, chúng ta lại người nhiều, gặp được tang thi không phải là không có khả năng, nếu là đám người bị tách ra, sẽ chịu nhiều phiền phức, lúc này đi ra ngoài khẳng định là không thể được “

Hoắc Vũ chậm rãi đưa ra ý kiến mà không phải trực tiếp quyết định

Mọi người ánh mắt lại nhìn đến Chu Lạc trên người

Hắn tò mò dưới tình huống như này, Chu Lạc sẽ làm ra quyết định như nào



Hoắc Vũ nói không sai, lúc nay đi ra ngoài không phải việc làm sáng suốt

Nói đến tiểu khu, trước cửa tiểu khu còn một đống tang thi, muốn đi ra từ cửa đó là không có khả năng, cho nên nếu muốn rời đi từ nơi này mà không bị phát hiện, chỉ có thể từ bức tường này nhảy ra một lần nữa

Chính là bên người cậu còn mẹ và đứa nhỏ Kiều An, giờ đi ra ngoài là không thực hiện được

Diệp Thành đuổi bọn họ đi, cũng không phải bọn họ không thể ở lại trong tiểu khu

Chu Lạc trầm ngâm một tiếng, tùy tay chỉ vào những ngôi nhà trống

“ Đêm nay chúng ta cứ qua đêm tạm ở đây, trời vừa sáng, chúng ta liền rời đi “

Chưa nói xong cậu đã hướng một căn nhà đi đến

Đám người phía sau há hốc mồm, còn tưởng rằng cậu có cao kiến gì

“ Đại ca đây là nhà người dân, ngươi xác định làm như vậy “ Mạnh Luân giật mình, cằm đều muốn rơi ra, hắn một cái trạch nam, không nghĩ tới một ngày sẽ làm ra việc như vậy

“ Vậy ngươi cho ta một biện pháp tốt, hay là ngươi muốn nằm ngủ ở ngoài đường một đêm “Chu Lạc ánh mắt xem thường

Nguyên Nhất từ phía sau đi ra, đến cánh cửa nhà “ Phá khóa là việc ta rành nhất, cứ giao cho ta “

Một vài động tác hắn đã mở được cửa, quay đầu nhìn mọi người ái ngại, ngãi đầu

“ Ta thời đi học, một đoạn thời gian phản nghịch đi theo một lão đại gần trường, học bẻ khóa. Mọi người đừng trách móc “

Chu Lạc không có ý cười nhạo hắn, tận thế về sau, những người không có dị năng, đều phải nhờ một ít kỹ xảo như này để kiếm cơm ăn

Chu Lâm vẻ mặt sùng bái nhìn Nguyên Nhất, hai người tuy rằng tuổi tác chênh lệch, nhưng tích cách giống nhau, rất nhanh đã trở nên thân thiết với nhau. Mà bây giờ hoàn cảnh, lại có một loại anh cùng cảnh ngộ, cùng thưởng thức lẫn nhau, Chu Lâm nhận Nguyên Nhất làm đại ca