Tận Thế Đệ Nhất Công Hội

Chương 10: Chiến đấu




Edit: Nukaly

Chào các bạn: Team chỉ có 1 edytor và con đường beta còn xa xôi nên còn nhiều sai sót, nếu bạn đọc được những chỗ có lỗi chính tả hoặc ngữ pháp xin hãy coment, bình luận để mình sửa ạ

Trong phó bản chỉ có một con đường, cũng không biết sẽ đi về nơi nào.

Lục Thanh Trần đi đầu tiên, Mạnh Từ và Sở Chiếu Thanh người trái kẻ phải đi theo, Lý Dung cầm pháp trượng ở giữa phối hợp tác chiến, Vân Lan, Ellen đi cuối cùng.

Lý Dung vừa đi vừa trấn an: “Không cần lo lắng. Tớ có thể cảm giác được ma lực trong không khí vô cùng mỏng manh, cái này nói rõ ma vật trong phó bản sẽ không quá lợi hại."

Sau khi cánh cửa đi tới thế giới khác xuất hiện, công hội thợ săn sẽ sử dụng máy móc chuyên nghiệp để tiến hành kiểm tra đo lường, sau đó dựa vào nồng độ ma lực tràn ra để đánh giá cấp bậc phó bản.

Các thợ săn đã trải qua thực chiến phong phú cũng có thể bằng kinh nghiệm nhận biết ma lực trong không khí, đưa ra nhận định khá chính xác.

Vân Lan đã đi qua toàn bộ tất cả các phó bản cấp D, cấp C, cấp B, cấp A, cấp S. Lúc này bước đi vô cùng nhàn nhã, nhìn cứ y như đi dạo chơi ngoại thành vậy, trên mặt không thấy chút vẻ sốt sắng nào.

Lý Dung đi trước cô một bước, không nhìn thấy biểu tình của Vân Lan, còn tưởng rằng cô sẽ cảm thấy không khỏe.

Trong đội ngũ chỉ có hai cô gái, Lý Dung theo thói quen chăm sóc đồng đội cùng giới yếu ớt.

Lúc này, xa xa truyền đến những tiếng bước chân hỗn độn.

Lục Thanh Trần thân mặc áo giáp, trong tay nắm một thanh kiếm tinh phẩm, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu: “Ma vật tới rồi."

Vừa dứt lời, hơn hai mươi con Goblin da xanh biếc xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Trong đó, hơn mười con trong tay cầm que gỗ, thoạt nhìn chuyên để cận chiến. Bảy con thì cầm trên tay giáo gỗ, rất hăng hái ném tới.

 "Cẩn thận!" Lục Thanh Trần cao giọng cảnh báo.

"Mũi tên nước." Lý Dung giơ pháp trượng lên cao, giành trước ra tay.

Một giây sau, hơn mười mũi tên nước vây công đám Goblin ném thương.

Mạnh Từ ỷ vào ưu thế tốc độ, di chuyển nhanh chóng đến bên cạnh Goblin cận chiến. Dao găm đâm tới liên tục, dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra, tiếp sau nhanh chóng rút đi.

Sở Chiếu Thanh hai tay nắm chặt kiếm, tới gần kẻ địch sau đó vung mạnh lên. Chỉ thấy một đao chém vào thưởng bình thường lại sát thương rất lớn với mục tiêu,

Trong mấy cây giáo gỗ được ném ra, ba thanh bắn về phía Lý Dung một thanh ném về phía Sở Chiếu Thanh, còn một thanh đánh tới chỗ Vân lan.

“Sóng lớn cuộn trào."

Một dòng nước lớn tuôn trào, tách những cây giáo kia ra, sau đó khí thế không giảm bớt lao thẳng tới chỗ mấy con Goblin kia.

Lục Thanh Trần tiến một bước và bắn hạ cây thương bằng gỗ nhắm vào Sở Chiếu Thanh và Vân Lan.

Bóng người Mạnh Từ mơ hồ, giống như quỷ mỵ giết chết từng con từng con ma vật một.

"Mũi tên nước." Lý Dung tranh thủ có chút thời gian lại thả một làn sóng kỹ năng, đánh bại đám Goblin ném thương ném thương.

Lục Thanh Trần, Sở Chiếu Thanh nắm lấy cơ hội này loại bỏ hết đám Goblin còn lại.

Trận chiến kết thúc.

 Lục Thanh Trần xoay người, mặt không hề cảm xúc: “Đạo cụ thì sao? Vì sao không sài?"

Vân Lan: "?"

Vân Lan: "Anh đâu có nói đâu.”

Cô mà thoải mái tay chân công kích thì những người khác còn có chuyện gì làm nữa? Có thể trực tiếp đập vật liệu qua cửa.

Lục Thanh Trần: “. . ."



Lục Thanh Trần: "Bây giờ nói."

Vân Lan gật đầu: “Được, lần chiến đấu sau em sẽ dùng.”

"Ngồi xuống nghỉ một lát đi.” Lý Dung thở hổn hển, trạng thái hình như không tốt lắm.

Đây chính là điểm yếu của hệ pháp thuật.

Thợ săn hệ pháp thuật cấp thấp chỉ có thể sử dụng một vài kỹ năng, dùng xong còn xuất hiện tình trạng mệt muốn chớt.

Tình trạng này một mực kéo dài tới năm thứ 5 của thế kỷ mới, mọi người đều không thể nghiên cứu ra các hồi mana. Cũng không biết là vì cố gắng chưa đủ hay là căn bản không tồn tại dạng vật phẩm này nữa.

( mana: thuật ngữ game: năng lượng để sử dụng chiêu thức, tùy nhân vật (tùy game) có lượng mana khác nhau, nếu dùng hết mana thì không thể sử dụng kỹ năng nữa )

“Lúc nãy triệu hoán quá nhiều mũi tên nước nên giờ mệt rồi hở?” Lục Thanh Trần thầm nghĩ: "Xem ra sử dụng kỹ năng quần công nhiều lần vẫn có chút miễn cưỡng.”

Sau mười lăm phút, đám người một lần nữa lên đường.

Lục Thanh Trần phảng phất như thuận miệng nhắc đến: "Nhịp điệu chậm lại, ma lực phân bổ đều ra, mấy người sẽ giúp em chia sẻ áp lực."

Lý Dung không đồng ý: "Nếu phép ra không đủ mạnh thì toàn bộ đoàn đội sẽ có thể gặp nguy hiểm. Nên đánh vẫn phải đánh thôi, sau khi kết thúc em nghỉ ngơi một hồi là được.”

Công hội Khuynh Thành vừa mới lên cấp C, thợ săn đẳng cấp cao bên trong không nhiều. Kể cả Lục Thanh Trần thì trong công hội tổng cộng cũng chỉ có ba thợ săn cấp B, cấp A và cấp S thì một người cũng không có.

Thấy Lý Dung quyết giữ ý mình, anh cũng không nhiều lời nữa.

Lần thứ hai tập kích, số lượng Goblin lên tới hơn ba mươi con. Trong đó có hơn hai mươi con cận chiến, hơn mười con là đánh tầm xa.

"Mũi tên nước." Vẫn là Lý Dung động thủ trước.

"Mưa sao băng." Vân Lan xé cuộn giấy phóng ra kỹ năng.

Quả cầu lửa rơi xuống, những mũi tên nước bắn nhanh khiến hơn hai mươi con Goblin chết ngay tại chỗ, chỉ còn ba con còn sống.

Lục Thanh Trần: “. . ."

Hỏa lực quá mạnh mẽ.

Anh không thể không thừa nhận, mình quả thật không sánh bằng.

Sở Chiếu Thanh, Mạnh Từ trực tiếp ngây ra như phỗng.

Mặc dù cô nhóc này có cấp bậc dị năng là S, thế nhưng cô ấy là hệ phụ trợ đó! Vì sao lực công kích lại cao tới khó tin như thế chứ? Chuyện này đã lật đổ hoàn toàn nhận thức của bọn họ.

"Sóng lớn cuộn trào." Lý Dung công kích nốt mấy con Goblin còn lại, ma vật lập tức bị diệt sạch.

Thấy sắc mặt của Lý Dung trắng bệch, Vân Lan bảo Ellen thả ba lô xuống. Cô lật qua lật lại ở bên trong, chọn lựa ra vật liệu phù hợp.

Bày bảo thạch ma pháp hệ thủy và bí ngân ra mặt trước, tiếp sau nói thầm: “Dung hợp."

Một giây sau, một chiếc nhẫn xuất hiện trước mặt, chiếc nhẫn bằng bạc, mặt nhẫn có một viên đá bảo thạch ma pháp hệ thủy xanh nước biển nhạt.

Vân Lan ném chiếc nhẫn cho Lý Dung: “Chị đeo vào đi, cái này có thể giảm thiểu ma lực tiêu hao khi chị phóng ra kỹ năng hệ thủy, còn giúp tăng lên không ít uy lực pháp thuật."

Lý Dung: "! ! !"

Ttang bị ma pháp như vậy không phải là cô ấy chưa từng thấy, nhưng tất cả đều được đặt trong cửa hàng, còn có giá trị ít nhất sáu chữ số! Có thể nói cao ngang với một năm tiền lương có cô ấy!

Cô gái này lại cứ như thế tặng không cho cô?

Sau khi đưa nhẫn xong, Vân Lan lại như người không liên quan tiếp tục lục lọi ba lô, móc thêm vật liệu ra.

Lôi mộc, chu sa: “Dung hợp."

Bùa gọi sét cấp thấp *1, hiệu quả tương đương một đòn toàn lực của thợ săn hệ Lôi cấp C.



Cỏ Vũ Yến, cỏ ngân diệp: "Dung hợp."

Thuốc nhanh nhẹn sơ cấp*1, sau khi uống xong có thể đề cao tốc độ di động và tốc độ công kích, thời gian kéo dài một giờ.

Hoa Dã Cương, tảo Kinh Cúc: "Dung hợp."

Thuốc phòng ngự sơ cấp*1, sau khi uống xong có thể tăng sức mạnh phòng thủ, thời gian kéo dài một giờ.

cỏ Ngao, cỏ Hoàng Huyết: "Dung hợp."

Thuốc cường lực sơ cấp *1, sau khi uống xong có thể đề cao sức mạnh cá thể, thời gian kéo dài một giờ.

Thuốc nhanh nhẹn đưa cho Mạnh Từ.

Thuốc phòng ngự đưa cho Lục Thanh Trần.

Thuốc cường lực đưa cho Sở Chiếu Thanh.

"Đây là cái gì? Có thể uống sao?" Mạnh Từ nhận ống nghiệm, vẻ mặt mờ mịt.

Sở Chiếu Thanh nhìn về phía Lục Thanh Trần, hi vọng anh quyết định.

Lục Thanh Trần cắn răng một cái, quyết tâm: "Uống đi!"

Ba người nhắm mắt lại, cùng nhau uống nhết nước thuốc. Chỉ sau mấy giây, có mấy tiếng kinh hô vang lên.

"Sao thế này? Cơ thể em tự nhiên nhẹ quá.”

“Anh cảm thấy bây giờ mình tràn đầy sức mạnh."

"Phòng ngự của anh được tăng cường rõ ràng luôn nè, bây giờ có để anh một mình đánh với BOSS anh cũng có thể chống cự rất lâu."

Lý Dung nhìn Vân Lan, lại nhìn đồng bạn, không tự giác đè thấp giọng nói: “Anh tìm được bảo bối ở đâu ra thế? Năng lực phụ trợ mạnh quá đi!”

Lục Thanh Trần: " .. . . Nói ra thì rất dài."

Mất vật phẩm này hiệu quả quá mạnh, vượt xa những gì anh tưởng tượng.

Vào giờ phút này, trong đầu Lục Thanh Trần chỉ có một ý nghĩ —— Bây giờ anh phải làm thế nào mới có thể nhét tiền cho Vân Lan thúc đẩy hợp tác đây?

Trong lúc anh đang suy tư thì Vân Lan đã một hơi làm xong hơn mười tấm bùa gọi sét cấp thấp, tám bình

nước thuốc có các màu sắc khác nhau. Nhìn khí thế kia, phảng phất như chỉ cần có đủ vật liệu cô có thể một mình dọn sạch phó bản.

Lục Thanh Trần: " .. . ."

Lục Thanh Trần: "Em trước đừng ra tay vội.”

Thả sao ( like) để khích lệ chủ nhà nhé ~ đừng đọc xong đi luôn nạ ~

Hông like thì còm cho tui 1 cái cũng được

Lục Thanh Trần: “Để bọn anh thử hiệu quả của thuốc đã."

"Được.” Vân Lan thoải mái đáp lại.

 

------oOo------