Edit by Náppu
*
Cù Tầm Dương tâm phiền ý loạn ở trên giường trở mình mấy cái, nghe tiếng hít thở trầm ổn của bốn người kia, ngay lúc cậu cũng đang mơ mơ màng màng muốn ngủ, cậu đột nhiên cảm giác có người bò lên trên giường.
Thân thể lửa nóng dán sát vào sau lưng, hơi thở ấm áp phả vào bên tai cậu, thanh âm Hứa Uyên hơi mang ý cười ở phía sau vang lên: "Cừu con ngủ không được a? Tôi tới giúp cậu mộng đẹp một chút?"
Nghe ý tứ như là dò hỏi, nhưng mà Hứa Uyên đã sớm tại thời điểm nói chuyện đem tay vói vào trong quần cậu.
Không bao lâu, trên giường đơn hai khối thân thể đã dây dưa cùng một chỗ.
Cù Tầm Dương quỳ ghé vào trên giường thừa nhận Hứa Uyên ở phía sau mãnh liệt chống đẩy, giường đơn theo động tác của bọn họ phát ra tiếng vang 'kẽo kẹt kẽo kẹt', phảng phất giây tiếp theo liền sẽ tan thành từng mảnh.
Tay Hứa Uyên chặt chẽ bóp chặt vòng eo cậu, phần hông như là máy đóng cọc ở hậu huyệt của cậu nhanh chóng ra vào.
Tràng huyệt nguyên bản khô khốc bị hung mãnh thao làm như vậy dần trở nên lầy lội ướt hoạt, dương v*t mỗi một lần đỉnh vào rút ra đều sẽ theo đó vang lên tiếng nước 'phụt phụt' dâm mỹ.
Cánh mông trắng nõn của Cù Tầm Dương bị xương hông của Hứa Uyên điên cuồng va chạm trở nên đỏ bừng, vừa đau vừa tê, khoái cảm tê mỏi dũng mãnh lan đến toàn thân, ngay cả hậu huyệt cũng tê dại một mảnh.
Cậu cắn góc chăn, nước miếng tràn ra đem một khối chăn đều ngậm ướt, tiếng rên rỉ cũng theo bờ môi khẽ nhếch tràn ra.
Sướng đến khó có thể tự ức chế, cậu dẩu cao mông đón ý hùa theo Hứa Uyên va chạm, bị thao đến ý thức tan rã, đại não đều biến thành một mảnh hồ nhão.
Chân đã sớm mềm, hoàn toàn dựa vào Hứa Uyên nâng eo cậu mới miễn cưỡng quỳ được.
Kỳ thật bọn họ làm tình động tĩnh rất lớn, nhưng mấy người Liên Hạc vẫn như cũ ngủ say, mặc kệ bọn họ phát ra động tĩnh bao lớn bọn hắn giống như đều không nghe thấy.
Bởi vì Hứa Uyên triển khai tinh thần thể hộ thuẫn, cũng vì như thế Cù Tầm Dương mới biết tinh thần thể hộ thuẫn cư nhiên còn có công năng cùng ngoại giới ngăn cách.
Tiểu khả ái ghé vào mặt đất bên cạnh mép giường chợp mắt, ngẫu nhiên bọn họ làm ra động tĩnh quá lớn, hoặc là cậu phát ra tiếng rên rỉ kích động, tiểu khả ái liền sẽ nâng lên đầu hổ nhìn qua hướng bọn họm
Tuy nói tiểu khả ái hoàn toàn chính là tư duy của động vật, đại khái cũng không biết bọn họ đang làm cái gì, nhưng cậu mỗi lần phát hiện tiểu khả ái dùng ánh mắt được bao phủ bởi lông thú rậm rạp nhìn bọn họ làm tình, Cù Tầm Dương đều sẽ cảm thấy phi thường thẹn thùng.
Tinh thần lực của Hứa Uyên rất vững vàng, đã không cần khai thông, buổi tối hôm nay bò lên giường của cậu hoàn toàn chính là đơn thuần vì làm tình.
Mà loại tình huống này hai tháng gần đây đã phát sinh qua rất nhiều lần, cũng bởi vậy càng thêm nhiễu loạn tâm trí Cù Tầm Dương.
Thân thể dây dưa, da thịt tương dán, khoái cảm khiến hai người trầm luân trong ái dục, làm tình còn không phải là hành vi thân mật nhất giữa người với người hay sao.
Cù Tầm Dương cảm thấy Hứa Uyên hẳn là không phải một người quá ham mê tình dục, dù sao ít nhất trước kia dục vọng của Hứa Uyên đối với cậu khẳng định là không có mãnh liệt như vậy, nhưng hiện tại lại thường xuyên canh lúc nửa đêm trộm bò lên trên giường của cậu.
Còn cố ý triển khai vòng hộ thuẫn cùng cậu làm tình, Hứa Uyên có một lần còn nói như vậy làm hắn có loại cảm giác kích thích giống như đang yêu đương vụng trộm.
Lúc nghe thấy Hứa Uyên nói như vậy, Cù Tầm Dương thiếu chút nữa đã hỏi ra miệng, cậu muốn hỏi Hứa Uyên hiện tại đối với cậu rốt cuộc là cảm giác gì.
Nhưng cuối cùng vẫn là không có dũng khí, cậu rất sợ nghe thấy Hứa Uyên nói hắn đối với cậu không có cảm giác, nếu vậy cậu có khả năng sẽ không chịu nổi.
Cậu cũng rất bất mãn bản thân yếu đuối như vậy, đến biểu đạt cảm tình của chính mình cũng không có dũng khí.
Nhưng bọn họ đã từng rất cao cao tại thượng, thái độ đối với cậu không chút nào để ý đã thật sâu lưu tại trong trí nhớ của cậu, mà hiện tại cậu tự mình cảm giác bản thân cùng bọn họ đều thoáng có một ít quan hệ ái muội, dưới tình huống không đâm thủng tầng cửa sổ giấy này ngược lại làm cậu có thể dựa vào phán đoán tìm đến một tia an ủi.
Chỉ là Hứa Uyên trong khoảng thời gian này ngẫu nhiên sẽ biểu hiện ra hành vi quá mức thân cận, luôn sẽ trêu chọc tiếng lòng của cậu, mỗi khi Hứa Uyên dưới tình huống không cần khai thông nửa đêm bò lên trên giường dụ dỗ cậu làm tình, cậu cũng thường thường sẽ có suy nghĩ bất cứ giá nào cũng phải hỏi một chút Hứa Uyên có phải thích cậu hay không, nhưng hoặc là bị thao đến hôn mê đầu óc, hoặc là không bắt lấy được cơ hội thỏa đáng, cuối cùng vẫn là băn khoăn cùng do dự, không có hỏi ra miệng.
Kỳ thật lúc Hứa Uyên cùng cậu làm tình triển khai vòng hộ thuẫn ngăn cách động tĩnh cũng không có tác dụng quá lớn, bởi vì ba gia hỏa kia đều là lính gác cấp S, cảm quan nhạy bén.
Có một lần nửa đêm lúc đang cùng Hứa Uyên làm tình, Sở Tri Nam không biết khi nào tỉnh dậy.
Giường Sở Tri Nam đối diện giường cậu, lúc cậu phát hiện ra, đã thấy Sở Tri Nam đang ngồi trên giường lẳng lặng nhìn bọn họ bên này.
Cậu không biết Sở Tri Nam đã nhìn bao lâu, nhưng cậu nghĩ Hứa Uyên khẳng định đã sớm biết Sở Tri Nam đang nhìn bên này.
Tuy rằng ở trước mặt Sở Tri Nam cùng những người khác làm tình cũng là chuyện thường xuyên, bởi vì có đôi khi cần khẩn cấp khai thông, cậu thường thường sẽ cùng hai người đồng thời làm tình.
Nhưng lần này cậu cảm thấy chột dạ không muốn cùng Sở Tri Nam đối diện, chỉ là không biết vì sao một khắc kia ánh mắt Sở Tri Nam nhìn cậu làm cậu không thể lập tức dời đi tầm mắt của hắn.
Sau đó Hứa Uyên giống như bất mãn hung hăng chống đẩy vài cái, cắm đến quá sâu, làm Cù Tầm Dương khống chế không được kêu một tiếng.
Cù Tầm Dương lập tức che miệng, rốt cuộc quay đầu lại, có một chút khó nhịn cùng hoảng loạn đẩy ra Hứa Uyên muốn hắn đừng làm nữa, nhưng Hứa Uyên ngược lại đem chân cậu đè nặng bẻ ra thao càng mãnh liệt.
Ban đầu cậu còn có tâm tư chú ý Sở Tri Nam còn ở đây nhìn bọn họ hay không, sau đó liền hoàn toàn bị khoái cảm nhấn chìm không suy nghĩ được cái gì khác.
Cậu cũng không biết Sở Tri Nam từ lúc nào một lần nữa nằm trở về, chỉ là sau khi làm xong cậu phát hiện Sở Tri Nam đã nằm trên giường nhìn như đã ngủ, cậu phát hiện trong lòng cư nhiên có một chút thất vọng.
Lúc đó ánh mắt Sở Tri Nam nhìn cậu làm cậu hiểu lầm hắn cũng sẽ đối cậu làm chút gì đó, nhưng Sở Tri Nam cái gì cũng không làm, cũng không có nhìn đến cuối cùng.
Đối với hành vi Hứa Uyên đột nhiên cùng cậu làm tình, Sở Tri Nam cũng không giống như quá để ý, đại khái là nhận thức được điểm này cho nên cậu mới có thể cảm thấy mất mát đi.
Lần thứ hai là bị Dịch Dữ Kiệt phát hiện.
Lúc Dịch Dữ Kiệt rời giường đi WC ngoài ý muốn bắt gặp hiện trường cậu cùng Hứa Uyên làm tình.
Khác với Sở Tri Nam chính là, Dịch Dữ Kiệt đi xong WC trở về liền trực tiếp đứng bên ngoài vòng hộ thuẫn, khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười bỉ ổi như có như không, rất có hứng thú xem toàn bộ quá trình cậu cùng Hứa Uyên làm tình.
Đêm đó Hứa Uyên bình tĩnh thong dong, Cù Tầm Dương lại cảm thấy thẹn muốn chết, toàn bộ quá trình đều không dám mở mắt.
Sau khi cậu cùng Hứa Uyên làm xong, Dịch Dữ Kiệt cái gì cũng không nói cái gì cũng không làm, nằm trở về ngủ.
Nhưng mà buổi tối ngày hôm sau Dịch Dữ Kiệt lại bò lên trên giường cậu.
Thời điểm cởi quần áo của cậu, Cù Tầm Dương thuận theo phối hợp, Dịch Dữ Kiệt rất vừa lòng.
Cho nên lúc Cù Tầm Dương dùng thanh âm cực thấp khẩn cầu hắn cũng triển khai tinh thần thể hộ thuẫn, Dịch Dữ Kiệt cũng dựa theo cậu yêu cầu làm như vậy.
Chỉ là sau khi vòng hộ thuẫn được triển khai, Dịch Dữ Kiệt âm trầm cười nói: "Cho dù ngăn cách thanh âm, cậu cho rằng bọn họ cũng không biết sao? Lại không phải chưa từng làm trò trước mặt những người khác, có cái gì phải thẹn thùng? Ân?"
Cù Tầm Dương đỏ mặt chủ động ngẩng đầu hôn môi Dịch Dữ Kiệt ngăn chặn miệng của hắn.
Dịch Dữ Kiệt đè lại cái ót đáp lại cậu, đem lần hồn lưỡi này trở nên nhiệt liệt triền miên.
Lúc bởi vì khai thông mà làm tình trước mặt người khác cùng với lúc người khác ngủ mà trộm làm tình, với cậu mà nói ý tứ khác biệt rất lớn.
Huống chi cậu trời sinh da mặt mỏng, khai thông khi có những người khác ở đây nhìn chằm chằm cậu đều sẽ thẹn thùng, càng đừng nói là hiện tại là tình huống trộm làm tình này.
Dù sao cậu không có biện pháp giống bọn họ da mặt dày như vậy, có thể ngay lúc bị những người khác phát hiện mặt cũng không đổi sắc, còn điên cuồng thao làm cậu.
Bất quá chỉ có Hứa Uyên cùng Dịch Dữ Kiệt sẽ dưới tình huống không cần khai thông cùng cậu làm tình.
Sở Tri Nam chưa từng làm như vậy, cậu không biết Sở Tri Nam có từng nghĩ sẽ làm như vậy hay không.
Mà Liên Hạc một lần cũng không có nửa đêm tỉnh lại, cậu cũng không biết Liên Hạc làm bộ không biết, hay là thật sự quá mệt mỏi mới không tỉnh lại.
Nhưng trong lòng Cù Tầm Dương âm thầm hạ quyết tâm, chờ đến khi Sở Tri Nam cùng Liên Hạc cũng dưới tình huống không cần khai thông vẫn cùng cậu làm tình, đến lúc đó cậu sẽ cho bọn họ thấy tâm ý.
Chỉ là Cù Tầm Dương không đợi được đến thời khắc này, cậu trước đã bị bắt.
Không chỉ có cậu, còn có Lý Lâm, William cùng Louis cũng toàn bộ bị bắt, ngay ngày hôm sau lúc mấy người Liên Hạc toàn bộ rời đi.
Chuyện này phát sinh rất đột ngột, Cù Tầm Dương thậm chí cũng không kịp phản ứng lại, vòng hộ thuẫn của khu an toàn đột nhiên bị phá mở, trên trời dưới đất xuất hiện hai mươi ba mươi lính gác mặc đồ đen tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh.
Lúc người bên trong khu an toàn nhận ra được tới gần không phải lính gác của bọn họ, mà là quân địch công kích tiến vào, tất cả mọi người kinh hoảng thất thố loạn thành một đoàn, hoảng sợ chạy loạn tứ tán thét chói tai.
Nhưng người không có siêu năng lực sao có thể chống cự được công kích của lính gác.
Năng lượng sóng dày đặc như là mưa bão tấn công đến, mà bên trong khu an toàn chỉ còn lại lính gác cấp thấp, căn bản không có biện pháp chống đỡ được bao nhiêu.
Nơi này phảng phất biến thành luyện ngục.
Tất cả mọi người đều lẩn trốn, bên tai hết đợt này đến đợt khác là tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Cù Tầm Dương nắm chặt tay Lý Lâm, bọn họ bị đám người như là ruồi nhặng không đầu kéo đi nghiêng ngả lảo đảo chạy vội, nhưng bọn họ cũng không biết nên chạy đi nơi nào mới an toàn.
Nơi này giống như không có địa phương nào an toàn.
Cù Tầm Dương hoàn toàn phát ngốc, vẫn luôn suy nghĩ mấy người Liên Hạc ở nơi nào.
Sao quân địch có thể tấn công tiến vào khu an toàn, chẳng lẽ là mấy người Liên Hạc thua rồi sao?
Cậu càng nghĩ càng sợ hãi, cả người đều rét run.
Đúng lúc này, cậu thấy phía trước có một người hơi hơi lơ lửng ở giữa không trung, là một nam nhân tóc mái che phủ một nửa khuôn mặt, thân thể phi thường cao lớn, nam nhân kia đang nghiêng thân thể hình như còn chưa phát hiện ra bọn họ.
Hai mắt lộ ra bên ngoài của nam nhân này cũng đỏ như máu, nhưng cùng với loại màu đỏ xinh đẹp yêu dị của Liên Hạc bất đồng, làm cho cậu có một loại cảm giác phi thường âm hàn như là ác ma đáng sợ từ địa ngục bò lên.
Nhưng khiến cho cậu cảm thấy sởn tóc gáy chính là làn da lộ ra bên ngoài bò đầy hoa văn màu đen của nam nhân này, như là mạch máu toàn thân đều bị nhiễm đen lộ ra phía trên làn da, mười phần quỷ dị lại làm cho người ta sợ hãi.
Ngay lúc Cù Tầm Dương lôi kéo Lý Lâm muốn trộm chạy đi, nam nhân kia đột nhiên hướng về phía bọn họ bên này nhìn lại, trong nháy mắt đó, Cù Tầm Dương cảm giác đại não giống như là bị thứ gì đó xâm lấn thao túng, đau đớn bén nhọn làm cho cậu nháy mắt mất đi ý thức lâm vào hắc ám.
Lần nữa tỉnh lại, cậu phát hiện bản thân đang ở nơi giống như kho hàng hỗn độn dơ bẩn, mà nơi này trừ cậu ra còn có rất nhiều người hoặc ngồi dưới đất hoặc ngồi xổm hoặc là nằm trên mặt đất, trong đó cũng có người cậu quen thuộc, là Lý Lâm còn có William...