Edit by Náppu
*
“Phốc, trời ơi!”
“Các anh đây là đang làm cái gì?!”
Nhìn trang phục bốn người trước mắt đang mặc, Cù Tầm Dương rốt cuộc phát hiện một chuyện trên thế giới này so với quái vật càng khủng bố hơn, đó chính là nhìn thấy bốn nam nhân dáng người cao lớn kiện thạc mặc đồ nữ.
Làm cậu cảm thấy kinh hãi chính là, không chỉ Hứa Uyên cùng Dịch Dữ Kiệt mặc váy, ngay cả Sở Tri Nam cùng Liên Hạc cũng mặc.
Dịch Dữ Kiệt cùng Hứa Uyên còn không tính, đến Liên Hạc cùng Sở Tri Nam cư nhiên cũng sẽ đồng ý mặc váy??!!
Cù Tầm Dương không biết hai người bọn họ làm sao có thể tiếp thu chuyện này, chuyện này lại là ai đề nghị...
Nói thật, váy mặc trên người bọn họ một chút mỹ cảm cũng không có, đặc biệt là Dịch Dữ Kiệt, một thân cơ bắp phảng phất muốn đem cái váy bằng vải dệt căng rách, thoạt nhìn như là kim cương babi, tràn ngập cảm giác hề hước.
Hứa Uyên cũng không có so với Dịch Dữ Kiệt tốt hơn bao nhiêu.
Bởi vì Hứa Uyên cùng Dịch Dữ Kiệt đã từng đều rất gầy, Cù Tầm Dương thuận miệng nói một câu bọn họ quá gầy thoạt nhìn không đủ cường tráng, kết quả liền kích thích hai tên gia hỏa này điên cuồng rèn luyện tăng cơ, mấy tháng đã luyện ra một thân cơ bắp khoa trương.
Nếu không mặc nữ trang mà nói, dáng người như vậy vẫn tràn ngập sức co dãn, nhưng hiện tại bốn người cơ bắp trước mắt này mặc váy, lại là hình ảnh làm cho người ta cay hai mắt.
Trong bốn người bọn họ cũng chỉ có Sở Tri Nam hoá trang miễn cưỡng có thể nhìn, tất cả đều dựa vào khuôn mặt của hắn chống đỡ.
“Ha ha ha ha, em nhìn không được, các anh vì sao phải mặc thành như vậy?”
Cù Tầm Dương thật sự chịu không nổi, ôm bụng cười lăn trên giường.
Trên mặt Liên Hạc hiện lên chút xấu hổ rất nhỏ, Sở Tri Nam tuy rằng mặt không biểu tình, nhưng tai lại phiếm hồng, chỉ có Hứa Uyên cùng Dịch Dữ Kiệt thoạt nhìn còn tính là bộ dáng tương đối bình thản ung dung.
Dịch Dữ Kiệt híp mắt cười nói: “Không phải em nói chưa từng nắm tay con gái sao, hiện tại em có thể nắm thoải mái.”
Cù Tầm Dương cười đến nước mắt đều chảy ra, “Chính là các anh mặc thành như vậy cũng không phải nữ nhân a, giống như nhân yêu.”
Hứa Uyên nằm xuống bên cạnh Cù Tầm Dương, làm bộ thương tâm, “Cừu con, chúng ta chính là vì dỗ em vui vẻ mới mặc như vậy, em cư nhiên nói chúng ta là nhân yêu.”
Cù Tầm Dương một bên lau nước mắt một bên cười nói rất giống.
Bất quá bọn họ cũng sẽ không thật sự tức giận, bởi vì mặc thành như vậy chính bọn họ cũng cảm thấy rất buồn cười, cũng dự đoán được phản ứng của Cù Tầm Dương đại khái sẽ là cái dạng này.
Cù Tầm Dương hỏi: “Quần áo này là tìm mấy người Tắc Kéo mượn sao?”
Liên Hạc nhẹ nhàng nhún vai: “Bởi vì nơi này tổng cộng cũng chỉ có bốn nữ nhân.”
Cù Tầm Dương lại hỏi: “Các anh sao đột nhiên lại nghĩ tới muốn mặc đồ nữ cho em xem?”
Hứa Uyên giương mắt nhìn cậu: “Em không phải khen Tắc Kéo đêm nay rất đẹp sao.”
Cù Tầm Dương bất đắc dĩ cười nói: “Em cảm thấy cô ấy rất đẹp cũng không phải bởi vì cô ấy đêm nay mặc váy nên xinh đẹp, là vì cô ấy dũng cảm cùng thâm tình làm em cảm thấy loá mắt.”
Liên Hạc cười khẽ: “Chúng ta biết, chỉ là rất lâu rồi không có thấy ánh mắt em tỏa sáng như lúc trước, trong khoảng thời gian này nhìn tâm tình của em ngẫu nhiên vẫn sẽ hạ xuống, cho nên chúng ta cũng chỉ là muốn dỗ em vui vẻ.”
Hốc mắt Cù Tầm Dương lại bắt đầu lên men, cậu cúi đầu hít hít cái mũi, lúc ngẩng đầu lên lộ ra mỉm cười cảm động, “Em rất vui vẻ.”
“Có các anh ở bên cạnh em, em rất vui vẻ.”
Làm Cù Tầm Dương cảm thấy may mắn chính là bọn họ hiện tại ở bên cạnh cậu, bọn họ đã tâm ý tương thông, hơn nữa đều cảm nhận được tình yêu của đối phương.
Vũ hội lửa trại dưới lầu vẫn còn tiếp tục, rất nhiều người đang tận tình cuồng hoan.
Đêm đã khuya, loa bluetooth từ nhạc sôi động biến thành nhạc trữ tình, âm thanh xuyên thấu qua cửa sổ truyền tới trong phòng bọn họ.
Dịch Dữ Kiệt đem cậu từ trên giường kéo lên, ôm thắt lưng cậu động thân thể cùng cậu chậm rãi đong đưa.
Ban đầu cậu chỉ nhảy loạn theo Dịch Dữ Kiệt, sau đó Hứa Uyên cũng gia nhập vào, liền biến thành cậu ở giữa hai người bọn họ đong đưa qua lại, lại sau đó Liên Hạc cùng Sở Tri Nam cũng gia nhập, liền biến thành bốn người bọn họ vây quanh cậu nhảy.
Kỳ thật trừ bỏ Dịch Dữ Kiệt sẽ có một ít động tác vũ đạo, cậu cùng ba người khác đều xem như gia hỏa tứ chi không phối hợp, cho nên bọn họ nhảy hoàn toàn không có bất luận kỹ xảo gì, chỉ đơn thuần lung tung đong đưa thân thể.
Nếu đổi lại là trước kia, Cù Tầm Dương tuyệt đối không làm bậy được như vậy, cậu sẽ cảm thấy rất ngại.
Bất quá tối nay bốn người bọn họ đến váy cũng vì cậu mà mặc, cậu cảm thấy bản thân cũng không có gì mà không thể mở lòng ra.
Hơn nữa cậu cũng muốn ở thời khắc cuối cùng phóng túng một hồi.
Bọn họ sẽ ngẫu nhiên thân thể kề sát xoay quanh, ngẫu nhiên sẽ lung tung nhảy loạn một hồi lâu.
Cù Tầm Dương giữa ôm ấp của bốn người bọn họ dần dừng lại, cảm thụ được bàn tay của bốn người bọn họ ở trên thân thể cậu ái muội di chuyển, gương mặt cậu kích động ửng hồng, dưới không khí này, cảm xúc của cậu cũng đạt tới đỉnh điểm.
Thời điểm âm nhạc dưới lầu ngừng lại, Hứa Uyên hôn lên môi cậu.
Cậu cũng lập tức nhiệt tình đáp lại Hứa Uyên.
Môi lưỡi trong tình cảm mãnh liệt giao triền, bọn họ hôn đến không muốn chia lìa.
Ngay lúc Cù Tầm Dương trầm mê trong đó, Sở Tri Nam đem cậu từ trong lòng ngực Hứa Uyên kéo ra, đem cậu ôm vào trong lòng ngực chính mình, tiện đà cũng hôn lên môi cậu.
Chẳng qua bọn họ cũng chưa hôn được bao lâu, Cù Tầm Dương lại bị Dịch Dữ Kiệt túm đi rồi.
Sau đó là Liên Hạc, sau đó lại là Hứa Uyên...
Cậu cứ như vậy vẹn toàn ở trong lòng ngực bọn họ, cùng bốn người bọn họ tình cảm mãnh liệt nồng nhiệt.
Giữa ý loạn tình mê, cậu bị ôm tới trên giường, quần áo trên người từng kiện từng kiện được ôn nhu cởi bỏ.
Hứa Uyên cũng một bên cởi quần áo một bên bò lên trên giường, hắn trước tiên đến trước mặt Cù Tầm Dương cùng cậu một lần nữa hôn nồng nhiệt, mà Liên Hạc lại là trực tiếp chôn giữa hai chân Cù Tầm Dương ngậm lấy dương v*t đã sớm đã cương cứng của cậu.
“Ngô.”
Thân thể Cù Tầm Dương trong nháy mắt căng chặt, phản ứng theo bản năng làm cậu nắm lấy đầu tóc Liên Hạc, nhưng rất nhanh đã bị đầu lưỡi linh hoạt của Liên Hạc kích thích làm cho trầm luân trong khoái cảm.
Cậu thuộc về thể chất nhạy cảm lại dễ bắn.
Cho nên rất nhanh đã tước vũ khí đầu hàng trong miệng Liên Hạc.
Cậu còn chưa có từ trong cao trào bình tĩnh lại, đã bị Sở Tri Nam ôm xoay người quỳ ghé vào trên thân thể Hứa Uyên.
Hứa Uyên thuận thế ngậm lấy đầu v* đứng thẳng trước ngực cậu, dùng đầu lưỡi đánh vòng kích thích bộ vị mẫn cảm kia.
Dịch Dữ Kiệt đẩy ra Liên Hạc đi tới phía sau cậu, bàn tay to hơi thô ráp tách ra thịt mông trắng nõn của cậu, đầu lưỡi ướt mềm liếm cho tiểu huyệt của cậu không ngừng co rút lại.
“A ~”
Kích thích lúc đầu lưỡi liếm huyệt không thua gì khoái cảm lúc được khẩu giao.
Dưới kích thích mãnh liệt, thân thể Cù Tầm Dương khống chế không được run nhè nhẹ, cậu rất nhỏ nâng lên mông đón ý hùa theo Dịch Dữ Kiệt liếm láp, thành thật phản hồi bản thân rất thích, trong miệng phát ra rên rỉ chính cậu nghe cũng cảm thấy dâm đãng.
Bất quá hôm nay cậu sẽ không lại bởi vì thẹn thùng mà đè nén rên rỉ, bởi vì chỉ có đêm nay, cậu cũng muốn hoàn toàn, tận tình phóng túng một hồi.
Lúc Dịch Dữ Kiệt đem dương v*t để ở miệng huyệt cắm vào, dương v*t của Sở Tri Nam cũng đỉnh ra bờ môi của cậu cắm vào.
Cù Tầm Dương thuận theo bắt đầu liếm mút quy đầu của Sở Tri Nam, Dịch Dữ Kiệt phía sau cũng bắt đầu chống đẩy.
Liên Hạc chỉ có thể lui lại lượt tiếp theo, để Cù Tầm Dương dùng tay cầm dương v*t đang bừng bừng phấn chấn giúp hắn thủ dâm.
Phía sau thừa nhận Dịch Dữ Kiệt ngày càng mãnh liệt va chạm, Sở Tri Nam phía trước đại khái cũng bất mãn cậu không chuyên tâm bắt đầu tự mình cử động hông ở trong miệng của cậu chậm rãi thọc vào rút ra.
Kỳ thật trong khoảng thời gian này bởi vì các loại nguyên nhân tần suất cậu cùng bọn họ làm tình trở nên có chút thấp, tuy rằng không tới nông nỗi làm cậu dục cầu bất mãn, nhưng thân thể vẫn trở nên mẫn cảm hơn so trước kia rất nhiều.
Lỗ đỉnh dương v*t của cậu không ngừng tràn ra chất lỏng trong suốt sền sệt, theo bọn họ luật động mà đong đưa lưu lại trên thân thể Hứa Uyên từng đạo vết tích.
Bên tai truyền đến chút thanh âm ủy khuất lên án của Hứa Uyên, “Rất không công bằng a Cừu con, cũng chỉ có anh bị em xem nhẹ.”