Tận thế chi huyễn ma trùng sinh

Chương 35




Mục tiêu kế tiếp chính là Vương gia, siêu cấp gia tộc duy nhất của Đế quốc.

Để chuẩn bị cho đột phá Pháp Tiên, Sở Hàn cần phải tranh thủ vô số tài nguyên, nắm trong tay Vương gia chính là cách tập trung tài nguyên nhanh nhất, vì có được Vương gia chính là có được cả Đế quốc.

Theo thông tin của Vương Thành Nhân, hắn là con trai của đại trưỡng lão, Vương Mộ Uyên chính là em gái hắn. Toàn tộc có ba nhóm người cạnh tranh vị trí thiếu tộc trưởng, tất cả đều đã đột phá tới cấp 3 đỉnh phong.

Về cách tu luyện ma pháp là do tộc trưởng phổ biến xuống, nguồn gốc từ đâu cũng không rõ. Vương gia có hai nhóm người tu luyện, một là tu luyện ma pháp thông qua Đại Đạo hạt giống và đạo chủng, nhóm còn lại tu luyện bằng cách thôn phệ tinh hạch của yêu thú. Mặc dù theo con đường ma pháp tốt hơn rất nhiều nhưng hạt giống Đại Đạo không phải gạo lúa, không thể phổ biến được. Hơn nữa phải duy trì sức mạnh cho giai cấp cầm quyền, chỉ thành viên hạch tâm mới được tập trung bồi dưỡng.

Sở Hàn ba người cùng Vương Thành Nhân một chỗ về tới Tây Hạ thành. Suốt đường cũng không có gì nguy hiểm, Sở Hàn cũng không chút nào che giấu khí tức nên không có yêu thú tới gần.

Tây Hạ thành so với Vương Thành phải nói là lớn hơn nhiều, đồng thời kiến trúc nhiều nơi vẫn khá vẹn toàn, nhìn như chưa từng có hạo kiếp xảy ra.

Vương Thành Nhân tạm thời để Sở Hàn ở nhà hắn nghỉ ngơi một đêm, sau đó mới chạy về phía tổ địa báo cáo tình hình. Tất nhiên hắn tự biết dặm mắm thêm muối thế nào.

Sở Hàn ngay trong đêm lập tức lấy ra cấp 4 tinh hạch, đột phá cấp 4.

Sự tình rất nhanh được Vương gia cao tầng chú ý, đích thân đại trưởng lão tự mình tới bái phỏng. Sở Hàn cũng không có cái gì cao ngạo, trực tiếp ra gặp mặt.

Đại trưởng lão Vương Thế Thần, hoàn toàn không có tu luyện ma pháp, nhưng khí thế tỏa ra không thấp chút nào, rõ ràng là một cao thủ võ đạo.

"Xin chào, ta là đại trưởng lão Vương gia, về sự tình ngày hôm qua, nhi tử cũng đã báo cáo. Trước tiên, ta xin thay mặt Vương gia cảm tạ cậu đã cứu Thành Nhân. Sau là mời cậu làm khách khanh Vương gia, không biết ý cậu thế nào"

Mọi chuyện Vương Thành Nhân đều đã báo cáo, hắn cũng không cần thiết phải dài dòng. Còn Vương Mộ Uyển, chết cũng đã chết, không cần phải tìm phiền phức. Vương tộc vốn là vô tình như thế.

Sở Hàn cũng không có gì suy nghĩ, lập tức đáp ứng

"Được, nhưng nói trước, chuyện nhỏ nhặt ta sẽ không ra tay, đồng thời, ta muốn Tử Đạo hạt giống, Vương gia các ngươi hẳn là có đi".

Vương Thế Thần không khỏi sửng sốt, không biết Sở Hàn làm làm sao biết được Vương gia có Tử Đạo hạt giống.

"Cái này..e là khó, nếu cái khác chúng ta có thể cho nhưng Tử Đạo hạt giống là tư vật của tộc trưởng, chúng ta không thể can thiệp".

Sở Hàn cũng không thấy ngoài ý muốn, ngũ hành hạt giống, hay phong hỏa lôi quang ám đều là loại phổ biến, có thể tìm thấy, nhưng sinh tử hạt giống không phải dễ tìm như vậy.

Lực lượng của Vương gia không phải ở đám hậu bối như Vương Thành Nhân, nếu thế thì khác gì với đại gia tộc thông thường, tất cả là do bảy tổ lão của Vương gia khống chế. Những người này đều là đỉnh tiêm cao thủ võ đạo, đã sớm đột phá cực hạn phàm nhân, tuổi thọ đều hơn trăm. Chứ nghĩ xem, bằng vào cái gì mà Vương gia có thể vươn lên siêu cấp gia tộc.

Thời đại thay đổi, những tổ lão này lại tiếp thu tri thức ma pháp. Với thể chất siêu việt phàm nhân, cộng với thiên phú kinh người, bảy người mở ra con đường ma pháp cho Vương gia, mặc dù không phải là hoàn hảo nhất nhưng là đủ ổn định, để Vương gia an toàn nắm được lực lượng.

Thông tin kiếp trước cũng không phải là chính xác hoàn toàn, Sở Hàn cũng chỉ biết có bấy nhiêu đó. Kiếp trước hắn tới nơi này khá trễ, cũng không phải cái gì cường giả, biết được bao nhiêu đó đã là rất nhiều.

Bảy đại tổ lão, so với Sở Hàn đều không quá kém, nói thể chất có thể chất, thậm chí so Sở Hàn còn hơn xa. Nói ma pháp, cả bảy người so với hắn chắc cũng không sai biệt, đều là cấp 4. Ưu thế duy nhất của Sở Hàn là linh mạch đã khai phá và kiến thức ma pháp khổng lồ. Mặc dù bao nhiêu đó đã đủ để đánh bại Vương gia, nhưng đây không phải thứ hắn muốn. Hắn cần nắm Vương gia trong tay, chứ không phải đem nó hủy diệt.

"Vậy được thôi, ta cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ cần Vương gia không hạn chế tự do của ta là được" Sở Hàn không để ý nói.

"Điều đó là tất nhiên, chỉ cần không nguy hại Vương gia chúng ta, mọi chuyện đều có thế" Vương Thế Thần vừa nói, vừa để ý biểu cảm Sở Hàn.

Sở Hàn là lão quái thành tinh, Vương Thế Thần trong mắt hắn cũng chỉ là một đứa nhóc thôi, làm sao nhìn ra được cái gì.

"Ta nghe nói, cậu cũng tu luyện Huyễn Đạo, không biết có thể để nhi tử ta theo ngài học tập hay không?"

"Được"

Vương Thành Nhân là thuộc hạ của Sở Hàn, phái hắn ra theo dõi Sở Hàn vốn là sai lầm.

Vương Thế Thần sau đó ra về, đem mọi chuyện báo cáo lại với tộc trưởng.

"Thú vị a, vậy mà không yêu cầu gì khác sao" Vương Nhất Đại hơi cười nói.

"Phải, ta không nhìn ra hắn có dị tâm gì, cũng có thể chỉ là tìm một nơi an ổn dừng chân" Vương Thế Thần nói.

"Đừng chắc chắn như vậy, bất quá tử đạo hạt giống là không thể cho đi, quan sát động tĩnh thêm một thời gian rồi hãy đánh giá".

Vương Nhất Đại tất nhiên sẽ không nhìn Sở Hàn còn trẻ mà coi thường, không thể nào bằng vận khí mà đạt được thực lức như vậy.

"Có cần hay không bẩm báo tổ lão.." Vương Thế Thần do dự nói.

"Không cần, các tổ lão còn đang bận nghiên cứu, không nên làm phiền".

Có thể không lâu, con đường ma pháp cơ sở sẽ được những tổ lão hoàn thiện.

"Vâng" Vương Thế Thần sau đó lui ra.

Sau khi Vương Thế Thần rời đi, Sở Hàn trên miệng nở nụ cười nhạt.

"Chuyện Tử Đạo hạt giồng phải làm sao, hay là trực tiếp cướp đoạt" Thương Hà cung kính hỏi.

"Ngươi nghĩ Vương gia sẽ nhỏ yếu như Lâm gia sao? Chuyện Tử Đạo hạt giống không cần lo, không giao ra thì ta cũng có cách cho chúng giao ra" Sở Hàn cười nhẹ nói.

Đối phó siêu cấp gia tộc, Sở Hàn mặc dù có chút kiên kị nhưng còn chưa tới mức sợ hãi. Siêu cấp gia tộc cũng không phải quá to lớn, khống chế thời đại sau này chính là tông môn cùng các tân đế quốc. Sau hai lần đại thế chiến tương ứng hai đợt bùng nổ linh khí, trật tự thế giới được phân lại, loại hình gia tộc đã không tồn tại được.

Nhưng cách hai lần đại thế chiến còn khá xa, Sở Hàn vẫn có đủ thời gian tích lũy lực lượng cho mình.

"Đình Yên, theo ta ra ngoài"

Hai người lúc này đã rời khỏi Vương Thành, đứng trước một khu đất rộng, bên dưới là vài tòa nhà cỡ trung, một số yêu thú còn đang hoạt động. Nhìn cực kì bình thường, giống như bao mảnh đất khác. Nhưng là người trọng sinh, Sở Hàn biết rõ, bên dưới là một con cổ thú còn ngủ say.