Tận thế chi huyễn ma trùng sinh

Chương 10




Ra tay trước tiên là Thương Hà, nàng đặt tay xuống đất, nhắm mắt tập trung tinh thần. Sau đó từng đầu dây leo nhỏ từ dưới đất mọc ra, bò lên yêu mộc, từng bước từng bước bao lấy cả tòa chung cư, đồng thời bao lấy yêu mộc, dây leo rất nhỏ nhưng phủ kín mọi ngóc ngách. Phải mất tận một tiếng đồng hồ, Thương Hà mới hoàn tất công việc của mình, dù sao nàng chỉ có cấp 1. Thương Hà nhanh chóng thu tay về, mớ dây leo kia cũng nhanh chóng khô héo dần.

Tuy có hơi lâu nhưng hoàn toàn trong tính toán của Thương Đông, thời gian lúc này là 12 giờ trưa, nắng gắt nhất, độ ẩm thấp nhất.

Kế tiếp là lần ra tay đầu tiên của Sở Hàn, trong tay hắn xuất hiện một thanh băng kiếm, Sở Hàn lập tức cắm thẳng xuống đất

"Phong"

Theo sau âm thanh, cuồn cuộn băng lực từ thanh kiếm truyền xuống, trong lòng đất truyền ra từng tiếng lách tách như âm thanh nứt vỡ của thủy tinh. Rất nhanh chóng, toàn bộ nước trong bán kính 100 mét dưới lòng đất xung quanh mộc yêu bị đóng băng tạm thời. Dù vậy trên mặt đất lại không tỏa ra chút hàn khí nào, vẫn như thường khô nóng. Khả năng khống chế linh lực của hắn đã ở mức thượng thừa, tất nhiên không thể sai sót.

Sở Hàn không hề dùng huyễn lực như mọi khi, hắn buộc phải dùng thuần túy linh lực. Đây có thể nói là nhược điểm của huyễn đạo, nó là đánh vào niềm tin, vào tâm thần, nếu hắn đối với nước trong lòng đất ra tay thì huyễn lực là vô dụng, đất nước vốn không có ý thức thì làm sao tin hắn. Sở Hàn tiêu hao hết tám thành linh lực, nhanh chóng lấy ra lượng lớn tinh hạch, vừa hấp thu vừa không ngừng đem băng lực truyền xuống lòng đất.

Đồng thời, ngay sau đó, Thương Đông cũng ra tay, liên tiếp từng cái hỏa cầu bắn ra, vị trí rải đều cả tòa nhà. Mục tiêu tấn công không gì khác chính là những dây leo héo khô của Thương Hà để lại. Có vật dẫn cháy cực tốt, ngọn lửa nhanh chóng bao trùm cả tòa kí túc xá, đồng thời bao phủ luôn mộc yêu. Mộc yêu lấy tốc độ nhanh chóng khô héo đi, một phần do ngọn lửa, một phần do toàn bộ nước dưới lòng đất bị Sở Hàn phong bế. Không có nước chống đỡ, mộc yêu nhanh chóng bén lửa, trở thành ngọn đuốc sống cao gần 20m.

Thương Đông cùng Thương Hà đứng nhìn công trình vĩ đại của mình, ánh mắt tràn đầy sự thỏa mãn, đồng thời không giấu nổi sự khao khát mãnh liệt với lực lượng.

Còn Sở Hàn thì không có biểu cảm gì, đời trước hắn một ý niệm, huyễn lực bao trùm cả một tòa thành nhỏ, đem nó đốt thành tro bụi. So với ngọn đuốc sống này thì chính là voi cùng kiến.

Ngọn lửa mỗi lúc một lớn, lúc này đã bùng phát tới mức tối đa. Thương Đông cùng Thương Hà từ xa đó hơn 100 mét, trên một tòa nhà cao nhìn xuống, dù thế vẫn bị hơi nóng làm cho mồ hôi nhễ nhại.

Vô số hỏa thú ùn ùn kéo tới, hỏa diễm đối với chúng nó có hấp dẫn cực lớn, đắm mình trong lửa để chúng nó vô cùng dễ chịu, đồng thời tăng lên thực lực. Cùng theo hỏa thú, lượng lớn côn trùng biến dị cũng lao đầu vào, chúng chỉ đi theo bản năng, như thiêu thân lao đầu vào lửa. Phần lớn đều là yêu thú cấp 1, một số ít yêu thú cấp 2, tuy nhiên Sở Hàn không nghĩ là cái bẫy của mình có thể bẫy chết yêu thú cấp 2.

Gần như toàn bộ hỏa thú trong khu vực đã tập trung chỗ này. Sở Hàn lúc này đình chỉ đem băng lực truyền vào lòng đất, số tinh hạch tích lũy đã bị hắn dùng gần hết.

"Số lượng không sai biệt lắm"

"Bạo!"

Theo âm thanh của Sở Hàn, mặt đất lập tức rung động, vô số băng nhọn từ dưới đất mọc lên, vô cùng vô tận, bao trùm cả một khu vực bán kính 1Km. Yêu thú chết vô số kể, một số có năng lực phi hành bay lên, một số kịp thời tránh né, phá hủy băng nhọn.

"Băng phong vạn lý"

Chưa dừng lại ở đó, Sở Hàn vận dụng huyễn lực của mình, từ trên trời, băng tiễn cũng như mưa trút xuống. Huyễn lực với vô số ánh mắt nhìn vào được phóng đại lên một mức khủng khiếp, đồng thời hồn lực của Sở Hàn cũng theo đó kịch liệt tiêu hao.

Kết thúc tấn công, Sở Hàn cũng tới chỗ của Thương Đông và Thương Hà, không nói gì lập tức lấy ra chút tinh hạch còn lại, khôi phục linh lực cùng thương thế. Dù Sở Hàn đã nói trước nhưng tận mắt nhìn Sở Hàn ra tay, hai người vẫn không thể tin nổi, đồng thời biết mình còn cách hắn một khoảng rất xa. Đây là lần đầu tiên Sở Hàn triển khai tối đa thực lực sau trọng sinh.

Sau một giờ đồng hồ, băng đã tan đi, lửa cũng tắt, chỉ để lại một khu vực rộng lớn chất đầy xác chết, máu chảy lênh láng. Cả ba người cùng đi xuống, tới gần chiều mới thu hoạch xong tinh hạch, mọi chuyện rất nhẹ nhàng, chỉ là có quá nhiều yêu thú, vài đầu yêu thú cấp 2 trọng thương cũng bị Thương Đông dễ dàng giải quyết. Cuối cùng tới trước khu kí túc xá, mộc yêu khổng lồ biến mất, chỉ để lại một đống tro tàn cùng kí túc xá đã đổ sập.

Sở Hàn đi tới trước đống tro, nhặt ra một viên đá ném cho Thương Đông. Không phải cái gì khác chính là cấp 2 mộc hệ tinh hạch. Nhưng nếu chỉ là mộc hệ tinh hạch thì dĩ nhiên Sở Hàn không bày ra thanh thế to lớn thế này.

Từ giữa đống tro tàn, một ngọn lửa nhỏ lóe lên, nhìn kĩ thì là một nụ hoa sen. Trên môi Sở Hàn nở một nụ cười

"Cuối cùng mày cũng tới"

Hoa sen nhanh chóng nở ra, nó cháy lên hừng hực hỏa diễm, Sở Hàn không quan tâm hỏa diễm, cho tay đưa vào ngắt xuống hạt giống. Đại đạo hạt giống chỉ có thể ngắt bằng tay, chút tổn thương này với hắn không thành vấn đề.

Hỏa đạo hạt giống tới tay.

Như đã nói, đại đạo hạt giống sinh ra trong những điều kiện đặc biệt. Tuy nhiên còn một cách có được, đó là thiết lập một điều kiện nhân tạo.

Đầu tiên, đem yêu mộc làm vật dẫn, cùng theo đó là hơn một vạn đầu hỏa thú làm vật tế, lại lấy hơn một dặm băng phong làm điều kiện đối nghịch.

Tất cả những thứ đó góp phần tạo ra một môi trường nhân tạo làm lý tưởng để sinh ra Hỏa Đạo hạt giống.

Thương Đông tò mò chạy tới hỏi

"Thứ này là!"

Thương Hà thì lập tức nắm lấy tay Sở Hàn, vì hắn chữa thương.

"Hỏa Đạo hạt giống"

Hai huynh muội giật mình, Sở Hàn đã từng nói cho họ nghe về ma pháp, tất nhiên đã nói qua hỏa đạo hạt giống.

Thương Đông hai mắt sáng rực, hắn cũng là hỏa đạo, tất nhiên đối với hắn không gì thích hợp hơn. Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, biết thứ này không thuộc về mình.

Theo kế hoạch định trước, mọi thứ trừ mộc hệ tinh hạch đều thuộc về Sở Hàn. Đồng thời Sở Hàn mới là mấu chốt của đợt tấn công này. Hắn tin chắc nếu không có mình thì Sở Hàn cũng tự sức làm được. Hơn nữa, Sở Hàn đã trả trước cho hắn hỏa hệ tinh hạch, lại không thể đòi hỏi thêm. Quan hệ giữa bọn họ là chủ tớ, không phải huynh đệ hay đồng bạn, Sở Hàn có không giữ lời đoạt mọi thứ thì hắn cũng không thể ý kiến.

Kết thúc thu hoạch, cả ba theo đường cũ trở về, có chút trở ngại nhỏ nhưng bị Thương Đông cùng Thương Hà giải quyết. Sở Hàn thu thuộc hạ, những chuyện nhỏ này hắn không cần phải ra tay.

Sau khi trở về, mỗi người với một cái balo to đầy. Qua kiểm kê lại, tổng cộng có 11347 tinh hạch cấp 1, phần lớn là hỏa hệ yêu thú cùng yêu trùng, số ít yêu thú khác cũng bị vạ lây. Ngoài ra còn có 3 viên hỏa hệ tinh hạch cấp 2, 1 mộc hệ tinh hạch cấp 2. Thu hoạch lớn nhất chính là Hỏa Đạo hạt giống.