Hai người đứng bên vách tường của lối đi.
Trong đầu anh thoáng ngừng lại.
Đôi môi mềm mại của cô chủ động dán lên, hoặc có thể nói là chặn lên môi anh.
Sức lực rất mạnh mang theo khí thế áp đảo xông lên.
Sau đó, anh cảm nhận được lưỡi cô quét qua khóe môi anh, một đường quấn lấy môi trên của anh, dán lên đó.
Anh gần như vô thức hé môi muốn đón tiếp cô, nhưng cô lại quét xuống môi dưới của anh, sau đó lặng lẽ đè lên đấy, giọng mềm mại mang theo quyến rũ run giọng: “A Tự, muốn em vào trong không?”
Khớp ngón tay anh đã siết chặt đến phát trắng, đáy mắt toàn là ngọn lửa cháy hừng hực, nhưng anh lại vì câu nói trước đó của cô mà không nhúc nhích, anh cố gắng đè nén, chịu đựng, sợ một khi mình nhúc nhích, mộng cảnh không chân thực này sẽ biến mất như bọt biển.
“Không trả lời, ý là không cần à?” Cô lại nhúc nhích, trêu chọc nơi đó từng chút một, thật ra cô có hơi khó kìm nén.
Anh của trước đây, cô không ngờ cánh môi của một chàng trai thường ngày lạnh lùng nghiêm túc như thế kia lại mềm đến như vậy. Môi anh không mỏng, không phải loại môi mỏng bạc tình mà người ta hay nói, hình dáng môi rất đẹp, đường nét cân đối, hôn vào cực đã.
Trước đây anh hôn cô, bất kể động tác có mãnh liệt hơn thì vẫn luôn quen với im lặng.
Cô tưởng là do da mặt của anh mỏng, cô bỗng nhiên thế này, anh sẽ không đồng ý, nhưng kết quả anh lại lên tiếng: “Muốn.” Một chữ cực kỳ trầm thấp nhưng lại vô cùng kiên định.
Khoảnh khắc anh dứt lời, cô hôn anh lần nữa.
Trong phòng không mở đèn, vì thị giác bị giới hạn nên tất cả giác quan khác của anh đều phóng đại.
Anh vẫn luôn đứng đấy, cúi đầu, để mặc cô hành động, lặng lẽ cảm nhận mạch máu bên tai chảy ngược, thậm chí anh không nỡ nhắm mắt lại, sợ rằng vì khoảng cách quá gần, ánh sáng quá tối gần như không thấy rõ gì cả, hàng mi dài của anh vẫn luôn buông xuống, lẳng lặng nhìn người trong lòng.
Có lẽ đã qua rất lâu, cũng có thể chỉ là mấy giây thôi, anh không phân biệt rõ sự thay đổi của thời gian, chỉ cảm thấy mình lần nữa đi đến tận cùng.
Dường như đến cả linh hồn đều đang run rẩy.
Lần này là vực sâu, không có đường lui, anh cũng không muốn lại lùi về sau.
Anh bắt đầu đáp trả, rất cuồng nhiệt.
Anh không muốn hỏi gì. cũng không muốn biết lý do tại sao cô lại làm như vậy, nhưng thứ đó không còn quan trọng như thế.
Điều quan trọng chính là, cô đang ở trong vòng tay anh, đáp trả lại anh.
Họ loạng choạng ngã xuống sô pha.
…
Cuối cùng, trước lúc anh mất tất cả kiểm soát, anh đã dừng lại.
Đôi môi anh lại rơi lên cánh môi cô, có lẽ là vì hôn quá lâu rồi, môi cô có hơi đau và tê, anh vừa hôn, cô liền tránh đi.
“Sao thế?” Anh khàn giọng lên tiếng.
“Hôm nay hôn nhau lâu quá rồi.” Giọng cô mang theo chút trách cứ.
Quá lâu ư?
Anh không cảm thấy thế, anh nhìn cô, lại nghiêng đầu muốn hôn.
Cô phì cười, đẩy anh, anh cực kỳ phối hợp, mau chóng đổi vị trí với cô.
Cô ở bên trên cúi đầu nhìn anh, các lọn tóc rơi lên lồng ngực anh, giống như đang quấn lấy cơ thể hai người.
Úc Thịnh cố ý ghé đến bên tai anh: “A Tự, vừa rồi anh bắt nạt em…”
Đuôi mắt anh lại đỏ lên.
Cô cảm nhận được sự biến hóa của anh, gục đầu vào hõm cổ anh cười: “Sao lại dễ bị trêu thế này?”
“Sếp Úc…”
Cô sửa lại: “Không phải anh thích gọi Tiểu Úc sao, không sao, lúc hai người anh muốn gọi sao đều được cả.”
Ánh mắt anh lần nữa trở nên dịu dàng, anh đưa tay vuốt ve gò má cô, chiếc cằm xinh đẹp rướn lên, dán nhẹ môi lên khóe môi cô: “Tiểu Úc.”
Sếp Úc của anh, cô gái của anh, Tiểu Úc của anh.
Thế nào cũng được, đều là của anh.
***
Sau ngày hôm đó, Úc Thịnh như đã mở ra công tắc nào đó.
Mọi thứ đều trở nên khác biệt, có một vài chuyện cũng bắt đầu trở thành lẽ đương nhiên.
Cô thích nhất là lúc anh đang nghiêm túc nói chuyện công việc với cô mà đánh úp anh, nhìn vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc của anh sụp đổ, nhìn nét thanh lạnh trong đôi mắt anh từng chút một bị thay thế bởi sự nóng bỏng.
Sau đó nữa, thông thường đều là cô bị anh ôm vào lòng hôn đến trời chao đất đảo, muốn ngừng cũng không ngừng được, chuyện công việc gì đó đều bị anh ném ra sau đầu.
Lúc cuối tháng tư, Điện ảnh Minh Xán tuyên bố giải thể, những nghệ sĩ và người đại diện vẫn chưa ầm ĩ tin xấu liên tục tìm công ty điện ảnh hoặc công ty quản lý có thể tiếp tay, nói một cách khác thì tài nguyên của Minh Xán bị các nhà trong ngành nhanh chóng phân chia sạch sẽ.
Những nghệ sĩ khác trong giới đủ loại cảm thán, không ngờ một công ty lớn như vậy, nói sập liền sập, tuy rằng sau lưng Minh Xán là Cố Thị nhưng trước “luật pháp” thì dường như có nhiều tiền hơn cũng không có tác dụng gì.
Cách đó không lâu, có một chuyện khác thu hút mọi người chính là bộ phim mạng “Làm lại cuộc đời” siêu hot.
Bộ phim mạng này vì có cốt truyện mới mẻ hơn nữa trước khi phát sóng, ở giai đoạn tuyên truyền đã rất nổi tiếng nên vào ngày đầu tiên phát sóng, rất nhiều người đều ngóng trông, thậm chí đối thủ sớm đã chuẩn bị xong việc bắt bẻ: Tam quan của cốt truyện, kỹ năng diễn xuất của diễn viên, trang phục đạo cụ, tính logic, độ hoang đường… Tất cả họ đều đã nghĩ ra lý do công kích, bất kỳ lúc nào đều có thể soạn ra một đoạn văn ngắn.
Nhưng điều khiến họ thất vọng làm, trong ngày hôm đó “Làm lại cuộc đời” phát sóng liền bốn tập, nhịp phim hấp dẫn, khả năng diễn xuất của diễn viên cũng đạt, tình tiết xoay ngoặc và vả mặt hết lần này đến lần khác không ngờ đến, tạo thành thương hiệu chủ đề nổi tiếng, tất cả đều xuất sắc.
Hôm đó trên bảng xếp hạng hot search, có ba chủ đề liên quan đều nằm trong top mười, trong số đó còn có một cái giữ vị trí đầu tiên.
Tin này không chỉ làm cho Nhạc Đống, Úc Thịnh và ông chủ của Điện ảnh Lục Hoa đầu tư quay cùng vô cùng mừng rỡ mà đến cả Lư Na cũng nửa đêm nhắn tin cho Úc Thịnh hỏi cô có phải mua hot search không.
Úc Thịnh nói với cô ấy, có bỏ một chút tiền, chẳng qua chỉ là số tiền dùng cho việc tuyên truyền bình thường, không có mua cả ba chủ đề.
Đương nhiên, dù là thành tích tốt như vậy nhưng trên mạng vẫn có đối thủ không tiếc sức mua thủy quân xen vào giẫm đạp, tìm xương trong trứng gà, chỉ tìm lời thoại câu chữ hoặc là một cảnh nào đó, khăng khăng bảo rằng đang mua nữ quyền,...
Trước lúc phát sóng “Làm lại cuộc đời”, Úc Thịnh và Nhạc Đống cùng với bên Điện ảnh Lục Hoa đã từng bàn bạc quâ, tỏ ý rằng marketing và tuyên truyền trên mạng bình thường sẽ do họ phụ trách.
Nhưng một số bình luận và bài viết bôi nhọ không quá bình thường, vừa nhìn là biết thủy quân xung phong vào trận thì những thứ này để bên cô phụ trách.
Cô tỏ ý rằng mình sẽ không lãng phí thời gian khẩu chiến với họ, chiêu truyền thống trong giới cô cảm thấy vô nghĩa, quá trẻ con, người mấy bên nấp trong bóng tôi tấn công, người một bên lại đứng ngoài sáng nghênh chiến, thủy quân lời qua tiếng lại bình luận phản bác không có một lý luận rõ ràng, cực kỳ bị động, cuối cùng chỉ để đối phương tìm được cơ hội, được lợi từ đó.
Cô không phải người trong giới giải trí, cô là người làm ăn, cô quen cách thích dùng phương pháp đơn giản rõ ràng và áp đảo để giải quyết vấn đề.
Nhạc Đống và Điện ảnh Lục Hoa vì chuyện “Hà Dĩ Vi đạo nhái” mà biết được cách giải quyết và năng lực của cô, thế là sớm đã dặn dò bộ phận tuyên truyền của công ty mình chỉ làm tuyên truyền chính diện, không cần để ý đến những bài viết bôi nhọ, bình luận chất vấn,...
Sau đó, lúc đối phương bắt đầu ra tay, trong vòng mười hai giờ đồng hồ thực hiện thủ đoạn thường làm trong giới, có người phơi bày toàn bộ thông tin của những đối thủ mua thủy quân, bài viết bôi nhọ, acc clone trên mạng.
Bao gồm cả họ bảo người nào thuộc bộ phận nào đi liên hệ thủy quân, quá trình và kế hoạch tiến hành bôi đen, giá cả khác nhau của các nhiệm vụ bôi đen khác nhau, đến cả mặc cả giá cả, lịch sử trò chuyện chèo kéo, mua một tặng một cũng có.
Bài đăng có chứng cứ cụ thể, lý lẽ logic, cuối cùng còn @ các bộ phận liên quan.
Hơn nửa năm nay, từ đạo đức nghệ sĩ lại bị nhắc đến, muốn làm nghệ sĩ cần học được quan niệm làm người cũng được xem trọng lại, hiện tượng các bộ phận liên quan có ác ý bôi đen như thế này trong giới cực kỳ không thể chấp nhận, một khi bị tra rõ đều sẽ bị nhắc tên phê bình.
Một khi bị nhắc tên phê bình, bất kể là cá nhân độc lập hay là công ty đều sẽ bị tổn thất nặng về hình tượng, các nhãn hàng đại diện đều rút hợp đồng, trở thành đối tượng bị người người trong giới né tránh, ghét bỏ.
Người đứng sau bôi đen “Làm lại cuộc đời” lần này, gồm hai công ty đối thủ và một nghệ sĩ đối thủ.
Người bị nghệ sĩ đối thủ không tiếc sức bôi nhọ đương nhiên là Lâm Diêc Thiện, mà hai công ty kia đều là đối thủ cạnh tranh với Điện ảnh Lục Hoa trước đó với chỗ của Truyền thông mới Dương Lạc.
Lần này đầu sỏ đều bị lộ ra, nhất thời làm cho nghệ sĩ trong giới và các công tu đều run rẩy, đưa mắt nhìn nhau.
Chuyện này… ra chiêu không theo lẽ thường?
Đối thủ mua thủy quân, đây là quy tắc ngầm trong giới mặc nhận, hai bên đấu võ mồm cũng không phải là chuyện lần đầu xảy ra, sao có người trực tiếp nhảy vọt, trực tiếp vả mặt nhỉ?
Nhưng nói đến cùng, những công ty và nghệ sĩ từng gặp phải chuyện bị bôi nhọ, không phải không muốn trực tiếp vả mặt mà là loại chứng cứ như thế này cực kỳ khó tìm.
Chỉ có chứng cứ chữ và ảnh chụp, rất dễ bị đánh đổ, bị nói là ảnh photoshop, bất cẩn còn bị nói ngược là muốn vu oan, bị kéo sâu vào vòng xoáy dư luận, sau đó bất kỳ giải thích, tự chứng minh như thế nào, gửi thư luật sư đều là công cốc, vô dụng.
Ngành này, chỉ hào nhoáng bên ngoài, thật ra bên dưới sâu không thấy đáy.
Đây là lần đầu tiên có người dùng cách này để rút củi đáy nổi để phản kích lại, nhưng lại không thể nói rằng làm như thế là sai, ai lại có thể vô duyên vô cớ bị cắn bị đánh còn phải chịu đựng chứ?
Có thể phản công, làm thế nào để phản công, tất cả đều dựa vào năng lực mà thôi.
Những công ty đối thủ bị túm, sau khi xảy ra chuyện, họ đã tập hợp những IT giỏi muốn tìm ra dấu vết của “hacker” đã ghé qua, nhưng lại không có bất kỳ thu hoạch nào, tất cả máy tính, di động, laptop của những nhân viên có liên quan đều sạch sẽ, vậy đối phương sao lại tìm được những chứng cứ kia nhỉ?
Bất kể thế nào, thông qua hai chuyện bôi nhọ tác giả nguyên tác và bộ phim “Làm lại cuộc đời”, đoàn phim và Truyền thông mới Dương Lạc và Điện ảnh Lục Hoa đều đã hoàn toàn gắn mác “Không dễ chọc, phải vòng đường”.
Trên mạng liên tục bàn tán, đoán rằng những chứng cứ này thu được từ lúc nào, Úc Thịnh đặt laptop xuống, mỉm cười với chàng trai đứng đối diện bàn làm việc: “Em cũng xem như đã lập được công và danh đằng sau nhi.”
Dẫu sao thì bộ phim “Làm lại cuộc đời”, Điện ảnh Lục Hoa chỉ là hợp tác vốn, boss thật sự đằng sau là Truyền thông mới Dương Lạc của Nhạc Đống và Thịnh Thế Phồn Hoa của cô.
Thu Tự nhìn cô gái tự tin đắc ý ngồi trên ghế làm viện, anh cụp mắt lặng lẽ cười.
Chuyện lần này vì khá vụn vặt và cần gấp, hơn nữa A vừa hay cần làm việc khác nên anh tự tay ra tay.
Trước giờ anh làm việc nổi tiếng tỉ mỉ, cô muốn chứng cứ, anh không chỉ tìm tất cả chứng cứ về mà còn đặc biệt phân loại, chỉnh lý rõ ràng từng thứ một hơn nữa còn lau sạch tất cả dấu vết.
A chuyển tiền lấy từ chỗ Úc Thịnh chuyển lại cho anh, sau đó yếu ớt hỏi anh, định khi nào nói cho cô biết.
Vì câu nói này, Thu Tự rơi vào trầm mặc rất lâu, cuối cùng anh cũng không trả lời.
Thật ra, cũng không phải chuyện xấu gì, nhưng ban đầu anh không nói, sau đó cũng không cần nói, dần dà đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để nói.
Mà giờ anh càng không muốn nghĩ đến những chuyện này.
Huống hồ chuyện có thể phá hoại quan hệ hiện tại của anh và Úc Thịnh, anh đều không muốn cược.
“A Tự.” Úc Thịnh thấy anh đang cụp mắt yên tĩnh nhìn bảng kế hoạch công việc trong tay, không kìm được lên tiếng, mỗi lần anh nghiêm túc đều cực kỳ đẹp trai, là người ta rất muốn bắt nạt.
Đáy lòng Thu Tự mềm mại, anh vòng qua bàn làm việc đi đến trước mặt cô, chống lên mặt bàn hỏi: “Sao thế?”
Úc Thịnh không đáp, cô đưa tay kéo lấy cà vạt của anh làm cả người anh bị kéo đến trước mặt mình, sau đó há miệng, quét lên cánh môi xinh đẹp của anh.
“Không có gì, muốn xem thử buổi trưa anh đã ăn gì rồi.” Cô nheo mắt cười xấu xa, “Chi là trên cánh môi hình như không đoán ra được…”
Cô nói rồi, giọng hoàn toàn mềm mại xuống, “A Tự, anh há miệng ra, em muốn nếm thử mùi vị bên trong…”
Thu Tự không lên tiếng, vành tai hai bên lại dần đỏ lên.
Úc Thịnh đang ngẩng đầu cọ môi anh, cô kéo cà vạt anh muốn kéo anh càng thấp xuống hơn, cửa văn phòng lại bỗng nhiên bị người ta đẩy ra: “Sếp Úc ơi! Phiếu chi này hình như nhầm lẫn với phiếu chi chương trình, là chỗ tôi không làm rõ, vẫn là… Mẹ ơi!”
Lời phía sau của Tiểu Thải bị bản thân cô ấy cắt đứt.
Trong văn phòng, sếp nữ trẻ tuổi xinh đẹp của họ đang giữ lấy anh chàng trợ lý đặc biệt đẹp trai phi phàm của cô ấy, đang dùng lưỡi, lưỡi… Mẹ ơi! Đây không phải là cảnh cô ấy không tốn tiền mà có thể nhìn thấy được!
“Nhầm lẫn rồi! Lát nữa tôi lại vào!” Tiểu Thải vội vã xoay người, cố gắng xông ra ngoài văn phòng, sau đó còn không quên giúp hai người đóng cửa lại.
Cô ấy làm sao vậy, cũng do cô ấy quá lỗ rồi, không gõ cửa đã xông vào!
Aaaa, đã quấy rầy hứng thú của sếp tổng, cô ấy có bị trừ lương, có bị đuổi việc không!
Đừng mà aaa! Cô vẫn muốn ở đây mỗi ngày theo đuổi OTP người thật!
Bây giờ đến cả cảnh cũng có rồi, OTP đẹp vậy cô ấy không muốn từ bỏ đâu…
***
Hậu trường ghi hình.
Hạ Oa nhìn mình trong gương, có lúc xuất thần.
Cô ta trong gương, dưới lớp trang điểm che giấu làn da vàng vọt và quầng thâm mắt vì tâm trạng không tốt, từ hiệu quả của ánh đèn nhu của bàn trang điểm trông cô ta trẻ tuổi ngọt ngào, rung động lòng người, cô ta tự cảm thấy bản thân như thế này không kém cỏi hơn những nghệ sĩ nổi tiếng kia.
Nhưng khăng khăng vận may quá tệ, rõ ràng là vì chương trình vũ đạo kia thu hút được một chút nổi tiếng nhưng Điện ảnh Minh Xán lại đột nhiên phá sản dẫn đến cô ta mất đi vô số công việc ưu việt.
Giờ đây dù cô ta tiếp tục ăn hoa hồng từ chương trình vũ đạo trước đó, ký tên với nền tảng chương trình mới, nghe người đại diện mới của cô ta bảo rằng nền tảng này tuy mới xây dựng không bao lâu nhưng nó liên hệ với Truyền thông mới Dương Lạc.
Truyền thông mới Dương Lạc vì bộ phim mạng “Làm lại cuộc đời” siêu nổi mà vươn lên trở thành nền tảng số một trong nước nên dù nền tảng này là một nền tảng mới hoàn toàn nhưng vì hai chữ Dương Lạc kia, vẫn có rất nhiều nghệ sĩ muốn tham gia chương trình mới và phim mới của nền tảng này.
Hạ Oa chưa từng đóng phim, cũng không có bất kỳ diễn xuất nào, cảm giác chương trình cũng không xuất sắc, dưới tình huống này có thể ký hợp tác chương trình dài hạn với một nền tảng, có thể duy trì tỉ lệ xuất hiện trước ống kính của cô ta đã xem như là có một cơ hội vô cùng hiếm có, cô ta tốn không ít quan hệ mới lấy được hợp đồng này.
Chương trình hôm nay tham gia cũng xem như là công việc đầu tiên của cô ta, trước mắt chỉ có thể làm khách mời tuyến ba, không phải vai chính, có thể để cô ta phát huy trước ống kính cũng rất ít, cũng không ai cho cô ta cơ hội triển khai tài nghệ.
Nhưng ban đầu đều là như vậy, cô ta đã có vạch xuất phát cao hơn các nghệ sĩ nhỏ bình thường không ít rồi, từ từ, tích tiểu thành đại, sẽ có thể nổi tiếng.
Hạ Oa ngoài mặt không nói gì, trong lòng lại không vui, nghĩ đến Minh Xác ban đầu ký hợp đồng với cô ta lấy được đãi ngộ của nghệ sĩ tuyến một, hưởng thụ tài nguyên tốt nhất, một chương trình thôi đã làm cô ta nổi tiếng.
Nhưng bây giờ lại là đãi ngộ gì?
Cô ta gọi điện cho Cố Giác khóc lóc nhưng anh ta vẫn luôn bảo với cô ta rằng anh ta đang bận.
Hạ Oa đối với cái cớ này rất không hài lòng.
Anh ta có thể bận gì chứ?
Minh Xán đã xảy ra chuyện cũng không thấy anh ta quay về công ty điện ảnh lần nào, cũng không có một lời an ủi nào với cô ta cả. Lúc nói chuyện hình như còn bất mãn với cô ta về việc cô ta bước vào nghề này.
“Anh nói anh sẽ chăm sóc em, sẽ chịu trách nhiệm với em, dẫu rằng em không làm việc cũng có thể không lo lắng về cơm áo gạo tiền, thật sự không hiểu tại sao em khăng khăng muốn vào ngành này?” Tuy Cố Giác mở công ty điện ảnh, cũng thích các cô gái trong giới giải trí nhưng cũng vì như thế mà anh ta biết rõ ngành này loạn thế nào.
Anh ta không hiểu tại sao cô ta khăng khăng muốn vào giới nào, duy trì cuộc sống ban đầu múa ba lê không phải rất tốt hay sao? Vừa có khí chất vừa thanh cao, hà cớ phải nhảy vào trong vũng bùn lầy? Anh ta lại không phải không có tiền, nuôi không nổi cô ta?
Cố Giác không hiểu, từ ngày cô ta bắt đầu muốn vào ngành này, giữa hai người không ngừng xảy ra mâu thuẫn.
Nhưng Hạ Oa không thể nói ra lý do, chẳng lẽ lại bảo cô ta nói với anh ta rằng, cô ta muốn vào ngành này đều là vì cô ta không phục?
Những gương mặt xinh đẹp hoặc thanh thuần, hoặc đáng yêu của các nữ nghệ sĩ từng có quan hệ với anh ta bị Úc Thịnh điểm danh miêu tả từng người một vẫn luôn xuất hiện trước mặt cô ta.
Giờ đây bọn họ đều ở tuyến hai tuyến ba, có lúc sẽ thấy bọn họ xuất hiện làm người đại diện trên các màn hình lớn ngoài đường, có lúc sẽ nhìn thấy biển quảng cáo ở trạm tàu điện ngầm, có lúc giây đầu tiên mở weibo ra sẽ có thể nhìn thấy, khi thì nhìn thấy trong chương trình giải trí, khi thì nhìn thấy trong phim truyền hình…
Sau đó Hạ Oa phát hiện nhưng người phụ nữ kia vốn không nơi nào không có mặt.
Cô ta từng ở trước mặt Úc Thịnh thề thốt bày tỏ cô ta và Cố Giác là tình yêu đích thực, vì cô ta rời khỏi anh ta, làm anh ta đau khổ nên anh ta mới tự phóng túng bản thân nhưng thế.
Nhưng cô ta không để ý những chuyện này, vì những người kia chẳng qua là khách lướt qua đời anh ta, thứ cô ta yêu là linh hồn của anh ta.