Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tân Sinh Hậu Trần

Chương 07: Thời Thế




Chương 07: Thời Thế

“cảm tạ lời thầy dạy bảo, học trò sẽ khắc ghi lời thầy trong lòng.” Trịnh Huy sắc mặt nghiêm túc, khom người nói.

“Vốn tưởng rằng ngươi có thể cùng Hoài Thu nên vợ nên chồng, chỉ tiếc…….haizz” Trương Hán Siêu lắc lắc đầu: “Trịnh Huy, con phải ghi nhớ, trên con đường làm quan, con muốn làm trung thần cũng được, gian thần cũng chẳng sao nhưng con phải nhớ một điều làm bất cứ chuyện gì cũng phải lấy dân làm gốc. triều đình giống như thuyền, còn dân chúng giống như nước. Nước có thể nâng thuyền lên nhưng cũng có thể làm lật thuyền. chỉ có hiểu rõ điểm này con mới có thể tạo phúc muôn dân, ghi công sử sách”

Trịnh Huy dường như suy tư điều gì, đời trước, toàn bộ địa cầu đều đã trải qua một lần thanh tẩy lớn, uy h·iếp đối với căn cứ, không chỉ đến từ bên ngoài như zombie dị thú, mà còn là những nguy hiểm tiềm tàng từ bên trong, hắn tuy rằng trải qua nhân tâm hiểm ác nhưng sau khi thành lập căn cứ lại chỉ lo nghĩ đối phó với zombie dị chủng mà lơ là đấu tranh nội bộ, cuối cùng bị phản bội, làm áo cưới cho người khác, ngẫm lại cũng chưa hẳn là không có lý do, hiện giờ nghe được những lời nói của Trương Hán Siêu, cũng vô cùng đồng cảm.

Hai người lâm vào yên lặng, một đường đi đến khách điếm nghỉ chân, Trương Hán Siêu mới quay đầu nhìn về phía Trịnh Huy: “sáng sớm ngày mai, thầy sẽ khởi hành đến thành Thăng Long, lần này tuy sẽ mưu tính đường làm quan cho con, nhưng mới bướcvào con đường làm quan, ta cảm thấy chức quan không nên quá cao, Trịnh Huy con có ý tưởng gì không?”

Trịnh Huy nghe vậy nhíu nhíu mày, giờ phút này hắn vừa mới tiếp thu ký ức không được bao lâu, đối diện với thế cục đất nước càng không biết một chữ, muốn hỏi hắn có ý nghĩ gì thật sự là hắn cũng không biết.

“Không vội.” Trương Hán Siêu thấy thế, mỉm cười nói: “Ngày mai nói cho thầy cũng không muộn.”

“vâng, học trò xin cáo lui.” Trịnh Huy gật đầu, nhìn Trương Hán Siêu trở về khách điếm môt lúc sau, mới hội họp với quản gia, thị nữ và hai người gia đinh.



Thiệu Khánh năm thứ 3?

Xoa xoa huyệt Thái Dương, Trịnh Huy đọc rất nhiều sách lịch sử, kiếp trước tận thế buông xuống, toàn bộ loài người biến về thời kỳ đồ đá. Internet, điện thoại, máy tính bảng chỉ còn tồn tại trong quá khứ. Trải qua 10 năm, hắn thu thập được nhiều nhất chính là sử sách Việt Nam, kết hợp với sở thích xem tiểu thuyết lịch sử hắn có thể tự tin nói rằng có thể nhớ kỹ tất cả các chi tiết dọc theo dòng chảy lịch sử Việt Nam, thế giới mà hắn trọng sinh đến tương đối giống với giai đoạn cuối nhà Trần. Lúc này hẳn là vua Trần Nghệ Tông đang trị vì đất nước, giai đoạn này có thể nói là thời kỳ vô cùng biến động :

vua trọng dụng gian thần cầm đầu là Hồ gia làm phái sĩ tộc được nước làm tới, lôi kéo vây cánh s·át h·ại hàng loạt con cháu, người thân tộc họ Trần.

Phái ngoại thích gồm có các dòng tộc bên ngoại của vua cùng với đám thái giám cầm đầu là Nguyễn Nhiên mưu quyền đoạt lợi, mua quan bán tước chỉ lo tranh giành đấu đá với đám sĩ tộc mảy may không biết giúp vua việc nước.

Phái thân tộc họ trần lại bị bài trừ cô lập, nếu không bị á·m s·át g·iết hại thì cũng bị đẩy ra làm chánh sứ các trấn biên giới, dòng tộc chỉ có thể rời xa triều chính, co đầu rụt cổ ở 4 trấn đất tổ : Trường Yên, Hoàng Giang, Thiên Trường, Kiến Xương.

Vua hèn yếu, không biết trọng dụng người tài, quan lại tầm nhìn hạn hẹp lại chỉ lo tranh giành quyền lực, của cải mà coi dân chúng như cỏ rác. Nạn đói xảy ra liên miên, t·hiên t·ai nhân họa không lúc nào mà không có, khởi nghĩa nông dân mọc lên như nấm sau mưa

Đối nội đánh nhau hung ác không chừa thủ đoạn, đối ngoại lại hèn yếu trốn tránh trước các nước vốn xưng thần trước đây như Chiêm Thành, Lan Xang,…

nồi da xáo thịt kết quả cuối cùng lại là đẩy Đại Việt xuống ách đô hộ của nhà minh



quả thật là một lũ ngu si không thuốc chữa.

Hắn trước đây chỉ có thể chép miệng cảm thán, bây giờ sống trong thời đại này hắn tự nhận mình mặc dù vô năng cũng không phải là bậc anh hùng hào kiệt nhưng nếu đã có cơ hội, hắn sẽ làm tất cả để kết thúc thời đại này dù có phải hi sinh cả tính mạng của hắn.

làm người bình thường sống ẩn dật trốn tránh thế sự rồi tự nhận là thanh cao, HẮN KHÔNG MUỐN.

“Mau nhìn, là thương đoàn xe cứu trợ của Ngô Bệ” đang lúc Trịnh Huy chải chuốt ký ức trong đầu, một bên suy tư về tương lai, lại thấy trên đường phố không biết nguyên nhân gì, rất nhiều dân chúng đột nhiên cao hứng, phấn chấn giống như ăn tết.

“Ngô Bệ là ai?” Trịnh Huy vẻ mặt khó hiểu quay đầu nhìn về phía người đứng bên cạnh chú Trương.

“Ơ, thiếu gia đã quên rồi sao, Ngô Bệ chính là đại thiện nhân đất Lạng Giang, hắn khai sáng thương đoàn xe cứu trợ, vừa làm ăn buôn bán, vừa di chuyển khắp nơi cứu giúp bá tánh, đưa tặng thức ăn nước uống,chữa bệnh cho người dân, được mọi người rất là kính yêu.” chú Trương có chút nghi hoặc nhìn về phía Trịnh Huy, hắn nhớ rõ Trịnh Huy lúc trước đối với thương đoàn này rất là chú ý.



“thương đoàn? Ngô Bệ ? à, nghĩ đến rồi .” Trịnh Huy nghe vậy lông mày nhíu lại, ký ức không ngừng xuất hiện trong đầu, tìm tòi ký ức kiếp trước một lúc sau, hắn cũng cuối cùng tìm được một nhân vật phù hợp với cái tên này .

Ngô Bệ quê ở trấn Lạng Giang là lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa nông dân lớn nhất đời Trần.

Dựa theo mốc thời gian tính toán, kẻ này sợ rằng đã sớm âm thầm tích lũy lực lượng, sau đó khởi nghĩa bùng nổ ở khoảng 2 năm sau đánh dấu mốc lịch sử quân quyền rớt khỏi tay của vua trần Nghệ Tông, làm lay chuyển nghiêm trọng sự thống trị triều trần mở đầu cho nhà Hồ tranh quyền đoạt vị.

Chẳng qua điều chân chính làm Trịnh Huy kinh ngạc chính là, tiền nhiệm ở hai năm trước, cũng chính là lúc Ngô Bệ vừa mới thành lập thương đoàn, đã nhận thấy thương đoàn Ngô Bệ có điều không ổn.

Xem ra tiền nhiệm của chính mình cũng không chỉ hoàn toàn là một người bình thường, ít nhất phần n·hạy c·ảm chính trị này đã bỏ xa đại đa số người.

“chuyện này có ý tứ!” Nếu đã biết đại khái niên đại hiện giờ, tuy rằng chuyện này hắn cũng không nhớ rõ, ký ức đã mơ hồ, chẳng qua thiên hạ đại loạn là điều không thể tránh, vậy chính mình phải cẩn thận quy hoạch tương lai.

Ngăn cản khởi nghĩa nông dân bùng nổ?

Trịnh Huy hoàn toàn không nghĩ tới, khởi nghĩa nông dân xuất hiện rồi bùng nổ trên cả nước là chuyện tất yếu của thời đại, có áp bức thì chắc chắn sẽ có phản kháng, triều đình nhà trần sớm đã mục nát từ lâu, kéo dài đến bây giờ cũng đã đến lúc phải lập nên 1 triều đại mới, đây chính là chiều hướng tất yếu của bánh xe lịch sử không phải hắn có thể ngăn cản. cho dù không có khởi nghĩa Ngô Bệ, rồi cũng sẽ xuất hiện khởi nghĩa Nguyễn Bệ, Lê Bệ, Phạm Bệ, …. chuyện hắn phải làm, không phải là chống lại đại thế, mà là tự hỏi làm sao có thể tồn tại trong loạn thế vẫn có thể tìm kiếm được lợi ích, bảo vệ bản thân.

“Đi, trở về!”

……

Thời gian quay trở lại lúc bọn người Trịnh Huy rời đi chánh sứ phủ, Hồ Hiển nhìn phương hướng Trịnh Huy rời đi, rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, hướng về Hồ Nguyên Trừng khom người nói: “Nguyên Trừng, lần này bác cảm ơn cháu đã ra mặt, nếu không việc hôm nay sợ là……”