Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tân Sinh Hậu Trần

Chương 10: Quan lộ




Chương 10: Quan lộ

“cái này…… Thiếu gia, ngài có phải hay không hơi khắt khe quá rồi ?” Trương thúc cũng có chút bất đắc dĩ, hôm nay hắn mời những người này đến, đều là những người có chút danh tiếng trong trấn thiên quan, ngược lại kẻ tên Phạm Mách, ngay từ đầu Trương thúc chỉ thấy hắn có chút khỏe mạnh nên mới lôi đến góp cho đủ số lượng.

“Khắt khe sao?” Trịnh Huy lắc đầu, vỗ bả vai Phạm Mách rồi nói: “Hiện giờ Trịnh gia chúng ta thế yếu, không biết bao nhiêu người đang nhòm ngó, về sau không biết còn những nguy hiểm gì, những người vừa đuổi đi này, thời điểm mấu chốt không đâm sau lưng mới là chuyện lạ, hơn nữa ai dám khẳng định trong đám người này không có nội gián ?”

Trương thúc nghe vậy ngẩn ra, ngay sau đó có chút bừng tỉnh, cuối cùng cũng hiểu vì sao Trịnh Huy sẽ chọn Phạm Mách, những người đó tuy rằng có chút võ nghệ, nhưng cũng là loại người xảo quyệt, mong những kẻ này giúp đỡ lúc nguy khốn, mơ cũng không đẹp như vậy.

Nghĩ tới đó, Trương thúc lại ngó sang nhìn Phạm Mách, lập tức cảm giác thuận mắt hơn rất nhiều, người tuy rằng hơi chất phác thậm chí có chút đần độn, nhưng ngược lại cũng làm cho hắn cảm thấy yên tâm, lập tức chắp tay cười nói: “Thiếu gia sáng suốt là ta nghĩ không chu toàn.”

Trịnh Huy cũng không nói gì thêm, đời trước từ một cái nhân viên văn phòng tầm thường vô vị trở thành chỉ huy một tòa căn cứ to lớn trong tận thế, kỹ năng nhìn người hắn vẫn có biết một hai, ít nhất người như Phạm Mách, còn chưa đến mức làm hắn nhìn nhầm.

“Phạm Mách, trong nhà ngươi còn có ai không ?” Trịnh Huy quay đầu nhìn về phía Phạm Mách.

“bẩm công tử.” Phạm Mách lắc đầu, trong mắt hiện lên chút hoài niệm, đau thương chậm rãi nói: “lúc trước vốn còn có vợ của ta chỉ tiếc mùa đông năm ngoái do thiếu ăn nên đã bỏ thuộc hạ mà đi rồi.”

Trịnh Huy nghe vậy cũng chỉ thở dài, niên đại này điều kiện vật chất còn không tốt, thời điểm con người đối mặt thiên nhiên chỉ có thể dựa vào thân thể của mình, tuổi trẻ còn tốt, nhưng tới khi già liền rất khó vượt qua, cũng bởi vì lý do này, tuổi thọ trung bình của con người thời đại này không cao, thân thể yếu đuối một chút chỉ sợ sống không quá 50 tuổi.

“lấy tiền ta vừa phát, đi đặt mua một chút vật dụng, trang phục, một thời gian nữa, chúng ta sợ là phải rời đi.” Trịnh Huy cười nói.



Hắn cũng không có ý định đi tìm danh tướng thời Trần, thứ nhất bây giờ có muốn người ta cũng không để ý một thiếu gia của gia tộc sa sút như hắn, thứ hai là cho dù có, đại đa số họ nếu không phải là gia khách, hào cường thì cũng là thân có quan chức hắn lại lấy cớ gì để chiêu mộ ? đừng quên nhà Trần vẫn đang tồn tại,

hơn nữa chính hắn cũng không nhớ rõ thời này có danh tướng nào, chi bằng chính mình tự bồi dưỡng mấy người vừa bảo đảm trung thành, vừa giúp hắn nhanh chóng giải quyết công việc.

“vâng, cảm tạ thiếu gia.” Phạm Mách vội vàng cúi người, vẻ mặt tràn đầy sự cảm kích nói.

“Mấy thứ này, nếu không biết mua như thế nào, cứ tìm Trương thúc, hắn sẽ hướng dẫn cho ngươi.” Trịnh Huy cười vỗ vỗ bả vai của Phạm Mách, có thể an cư ở Trịnh phủ, lòng trung thành của hắn sẽ đáng tin tưởng hơn.

“bịch ~”

Phạm Mách vành mắt có chút đỏ lên, quỳ xuống trước mặt Trịnh Huy.

“Ngươi làm gì vậy?” Trịnh Huy nghi hoặc nhìn Phạm Mách.

“Thiếu gia, ta là người không có học thức không nói được mấy lời hoa mỹ, Thiếu gia coi thuộc hạ như người nhà, phần ân tình này, Phạm Mách cũng không biết nên báo đáp như thế nào, từ nay về sau, tính mạng của thuộc hạ chính là của thiếu gia” Phạm Mách 2 con mắt đỏ hồng nói xong cũng không đợi Trịnh Huy đáp lời, liền dập đầu liền mấy cái.

“Đứng lên đi.” Trịnh Huy duỗi tay nâng Phạm Mách lên, nhìn về phía Trương thúc nói: “Ngươi đi giúp hắn chuẩn bị, bắt đầu từ ngày mai, ta tự mình rèn luyện hắn.”

“vâng” Trương thúc gật đầu, khoát tay một cái, mang theo Phạm Mách rời đi.



Nhìn bóng dáng hai người rời đi, Trịnh Huy có chút cảm khái, người ở thời đại này thật sự rất chất phác, đặt việc này 10 năm sau tận thế, đừng nói chỉ là cung cấp ít tiền bạc, cho dù hắn chân tâm thật ý giúp đỡ người khác, chỉ cần có đủ lợi ích đại đa số người sẽ lựa chọn phản bội hắn, loại chuyện này hắn gặp qua quá nhiều, cũng bởi vì điều này, nhìn Phạm Mách dễ dàng cảm động như vậy, trong lòng hắn có chút cảm giác không nói nên lời.

Một tháng sau, Trịnh Huy tương đối vội vàng, bồi bổ suốt một tháng thân thể của hắn đã khỏe mạnh không sai biệt lắm, có thể bắt đầu huấn luyện cường hóa cơ thể.

Mặt khác chú Trương dựa theo tiêu chí của Trịnh Huy, mấy lần đưa tới hộ vệ đều hiểu chút ít võ công, thân thể cường tráng tính cách lại tương đối chất phác, thật thà. Trịnh gia chiêu mộ hộ vệ chứ không phải tướng quân cho nên yêu cầu đầu tiên chính là phải nghe lời.

Liên tục chiêu mộ suốt 1 tháng miễn cưỡng góp đủ 20 người.

Trịnh Huy tuy rằng trải qua một hồi bệnh nặng, tính cách thay đổi rất nhiều, nhưng tính cách vung tiền như rác lại mạnh hơn không chỉ vài lần. Lại chiêu mộ thêm hộ vệ chỉ sợ chút ít của cải còn sót lại của Trịnh gia cũng hết sạch sành sanh.

Kế tiếp chính là huấn luyện, võ nghệ chiêu thức gì gì đó hắn không rõ, nhưng có thể sinh tồn trong hoàn cảnh tận thế, đánh ra một khu căn cứ, Trịnh Huy đời trước đi theo bộ đội đặc chủng huấn luyện không ít lần.

lựa chọn v·ũ k·hí cũng là chuyện vô cùng đơn giản : đó chính là trảm mã đao, Trịnh Huy chuyên môn mời các thợ rèn nổi tiếng trong thành đến, tiêu phí không ít tiền để chế tạo v·ũ k·hí, thân đao, mũi đao kết cấu cũng không tính phức tạp, nhưng so với đao thời trần có chút khác nhau.

Chuôi đao dài 37 cm, lưỡi đao dài 114cm, tương đối dài nặng, so sánh với đao thời này không tính là đoản đao cũng không tính là trường đao, thuận tiện nhiều trường hợp, có lợi cho chặt chém, Trịnh Huy cũng không trông cậy vào những người này có thể trở thành mãnh tướng, mặc kệ là Phạm Mách hoặc là những người tuyển chọn sau này, tất cả đều không phải là loại người có thể học chiêu thức bài bản, dù sao bọn hắn đa phần cũng chỉ là nông dân, có một thân sức lực nhưng không được dạy bảo bài bản từ nhỏ như con nhà tướng. cho nên những người này, mỗi ngày ngoại trừ rèn luyện thể năng, sức bền, chỉ cần thông thạo 3 chiêu : chém, đâm, chắn.



Tất cả đều thuộc loại dễ học, hiệu quả, thời gian có hạn hắn cũng chỉ có thể dạy bọn hắn những thứ này, cho dù thật sự dạy bọn hắn những thứ cao thâm hơn lấy trí tuệ mấy anh nông dân này có học được hay không còn lả cả vấn đề. Học được mấy chiêu cơ bản này làm một người hộ vệ đã đủ dư dả, sau này nếu bọn hắn thật sự có thiên phú, Trịnh Huy sẽ không bủn xỉn dấu nghề, trước mắt, đem 3 chiêu này thông thạo là được .

thời gian Hai tháng lại vội vàng trôi qua, khí trời mùa hạ đã dần dần rút đi, trong không khí đã bắt đầu mang theo hơi lạnh.

phương diện Triều đình, còn chưa có tin tức truyền đến, bất quá Trương Hán Siêu đã nhờ người gửi tới hắn 1 phong thư, chuyện làm quan của hắn gặp trở ngại, Hồ Hiển đã ra tay.

Đương nhiên, Hồ Hiển cũng không phải có ý ngăn cản Trịnh Huy làm quan, nếu thật sự làm như vậy, đó chính là gây chuyện với Trương Hán Siêu.

ngược lại, hắn viết thư tiến cử Trịnh Huy, chẳng qua chuyện này không lừa được Trương Hán Siêu, Hồ Hiển tiến cử so với trực tiếp ra tay còn âm hiểm hơn vài lần.

Dựa theo Trịnh Huy cùng với Trương Hán Siêu thảo luận, là muốn cho Trịnh Huy làm chức tri phủ một châu ở trấn Đông Đô, thứ nhất là cách trấn thiên quan không xa, thứ hai là ở ngay dưới chân hoàng đế, chỉ cần có thể làm tốt dễ dàng có chiến tích, dễ dàng được hoàng thượng để mắt tới. mà quan trọng nhất là chuẩn bị cho việc khởi nghĩa nông dân nổ ra.

Ngay ở dưới con mắt của vua, nếu hắn lập được công lao lớn cũng không ai dám cậy quyền tranh công.

Nhưng Hồ Hiển tiến cử làm kế hoạch của bọn hắn đổ sông đổ bể. cùng ước nguyện ban đầu của hắn hoàn toàn là” trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”

hắn tiến cử Trịnh Huy đi vùng biên cương nhận chức, lý do cũng vô cùng đầy đủ hợp lý : tổ tiên Trịnh gia 3 đời đều là làm tướng, vì Đại Việt trấn thủ biên cương, mà Trịnh Huy lại là học trò của Trương Hán Siêu vô cùng có tài năng, chỉ có đi vùng biên cương mới có thể thỏa thích tung hoành, cống hiến hết mình cho đất nước.

lý do này, cho dù là Trương Hán Siêu cũng không cách nào phản bác, mà Hồ gia ở trong triều sức ảnh hưởng có thể nói là một tay che trời, quan trọng nhất chính là, cháu gái của hắn vừa mới đính hôn cho Hồ gia, hắn lại vừa được Hồ gia giúp đỡ, nếu trực tiếp trở mặt, chưa chắc đã thay đổi được gì và lại làm vậy Trương Hán Siêu lại cảm thấy có chút vong ân bội nghĩa.

Tuy rằng đây không phải quyết định cuối cùng, nhưng trên cơ bản, chuyện hắn bị phái đi trấn thủ biên cương là chuyện ván đã đóng thuyền, Trương Hán Siêu có thể làm, cũng chỉ có thể tranh thủ cho Trịnh Huy một ít chỗ tốt.

Xem ra, là Hồ Nguyên Trừng ra tay!

Trịnh Huy sau khi xem qua thư từ, chưa từng coi việc này ra gì, so với chú Trương đang phẫn nộ và mất mát, Trịnh Huy cảm thấy chuyện này cũng chẳng phải vấn đề gì to tát, nguy hiểm hơn hắn đều đã trải qua, zombie công thành gặp nhiều như cơm bữa, phản bội lừa gạt càng là chuyện thường ngày, biên cương tính là thứ gì ?người khác nhìn vào chỉ thấy biên cương đất đai cằn cỗi, dân phong hung ác, phải cẩn thận lũ người chiêm thành, lan xang quấy phá nhưng làm sao biết đây không phải là cơ hội ? nơi này cách xa trung tâm đấu đá quyền lực, ở nơi đó tuy rằng điều kiện kém một chút, nhưng lại có thể buông tay buông chân trù tính mọi việc.