Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 65




Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

*****************

Đem lệnh bắt giữ đưa đến trước mặt An Hùng, Đội trưởng kiểm duyệt cầm đầu mở miệng nói: " An gia chủ đừng để mọi người khó xử, để cho An Liệt Ninh thiếu gia cùng ta đi một chuyến đi. "

An Hùng cố gắng kiềm chế cảm xúc, ý bảo tâm phúc mang An Liệt Ninh tới.

Sau khi tâm phúc rời đi, An Hùng nhìn về phía Đội trưởng kiểm duyệt: " Không ngờ Nhị điện hạ lại có hiệu suất cao như vậy. "

" An gia chủ yên tâm, Nhị điện hạ dưới tình huống chứng cứ xác thực mới thi hành bắt giữ, cái này còn phải nhờ một người tốt không muốn lộ tên tuổi, mới có thể thuận lợi lấy được chứng cớ như vậy."

Một người tốt không muốn lộ tên tuổi?

Nghe thấy những lời này, trên trán An Hùng đột nhiên nhảy hai cái, cho dù đã qua lâu như vậy, ông lúc này cũng có thể nhớ đến vị người tốt không muốn lộ tên tuổi đã làm An Liệt Ninh thân bại danh liệt kia.

" A, vị người tốt không muốn lộ tên tuổi này thật đúng là lợi hại!"

" Ai nói không phải chứ!"

Ngay khi hai người trào phúng lẫn nhau, tâm phúc đi tới gọi người bỗng nhiên chạy trở về: " Gia chủ không tốt, An Liệt Ninh thiếu gia cắt cổ tay! "

" Cái gì?" An Hùng mạnh mẽ đứng lên, sải bước đi ra ngoài.

Đội trưởng kiểm duyệt sắc mặt khó coi, đi theo phía sau An Hùng.

" An gia chủ lúc này ta cần một lời giải thích hợp lý!"

" Giải thích cái rắm, nếu con trai nhà chúng ta có việc, các ngươi cũng đừng nghĩ dễ chịu!"

Khi họ đến nơi, đã có người đang điều trị cho An Liệt Ninh.

Một đám người ầm ầm tràn vào phòng, lão quản gia đang dùng máy trị liệu cứu trị An Liệt Ninh vội vàng nói: " Gia chủ yên tâm, chạy tới kịp thời, tiểu thiếu gia nhất định sẽ không có việc gì. "

" Cứu, nhất định phải cứu sống!"

" Vâng, vâng!"

Đội trưởng kiểm duyệt nhìn Omega nằm ở đó, trên mặt không chút huyết sắc, ánh mắt lạnh lùng nói với người phía sau: " Đi liên lạc Nhị điện hạ, đem sự tình chuyển cho hắn, xem hắn có ý gì."

Sau khi thủ hạ đi ra ngoài, Đội trưởng kiểm duyệt trầm mặc nhìn đám người này bận rộn.

Một lúc sau, người đi ra ngoài trở về, bên tai nói với Đội trưởng kiểm duyệt: " Nhị điện hạ nói chúng ta trở về trước. "

Đội trưởng kiểm duyệt đối với việc này cũng không ngoài ý muốn, gật gật đầu, nói với An Hùng: " An gia chủ, Nhị điện hạ lo lắng cho thân thể An Liệt Ninh thiếu gia, hôm nay bắt giữ tạm thời trì hoãn, cáo từ."

An Hùng nghe vậy biểu tình hòa hoãn một chút: " Thay ta cảm tạ ý tốt của Nhị điện hạ, đưa bọn họ ra ngoài."

Chờ bọn họ vừa đi, An Hùng nhìn về phía tâm phúc: " Là ngươi làm? "

Tâm phúc lắc đầu: " Lúc ta đến, An thiếu gia đã cắt cổ tay, y... đăng nhập vào quang võng, lệnh bắt giữ ban ra trên toàn bộ mạng, hẳn là nhìn thấy. "

An Hùng nhất thời tâm tình phức tạp.

Tuy nói rằng ông đối với An Liệt Ninh vẫn luôn là mối quan hệ lợi dụng đặt ở trên hết, nhưng dù sao đây cũng là đứa con duy nhất của mình, làm sao có thể không đau lòng.

Lúc này quang võng vì lệnh bắt giữ này náo nhiệt lên ——

[ Trời cao có mắt, Thần Thú ở trên, chuyện này cư nhiên có kết quả, tôi bỗng nhiên cảm thấy Nhị điện hạ cũng không phải vô dụng như vậy, ít nhất so với Đại điện hạ tốt hơn rất nhiều!!! ]

[ Nguyên bản còn tưởng rằng sẽ trở thành vụ án không có chứng cớ, không nghĩ tới Nhị điện hạ cư nhiên tìm được chứng cớ!!! ]

[ Cứ như vậy, xem An gia còn nhảy nhót như thế nào, emmmmm!!!!! ]

[ A a a a, viên mãn rồi, xin hỏi là tìm được Tô Thiển sao???? ]

[ Hả lòng hả dạ!!!!!!! ]

[ Công lý mặc dù muộn, nhưng không phải không đến!!!!!!! ]

[ Hiệu suất vẫn rất cao, tôi vốn đã làm tốt chờ một năm rưỡi gì đó, kỳ vọng thấp nhất chính là khi còn sống nhìn thấy chuyện này viên mãn, không nghĩ tới nhanh như vậy liền chiếm được hồi báo, Nhị điện hạ rất được!!!!! ]

[ Bắt đầu từ hôm nay tôi đối với hoàng gia Đế quốc có chút thay đổi, nói thật!!!!! ]

......

Tiêu Khải: " Thấy mọi người quan tâm đến chuyện này như vậy, tôi cũng rất vui mừng, nhưng huân chương tôi cũng không dám nhận, chứng cớ là một người tốt bụng không muốn lộ tên tuổi cung cấp, cho nên mọi người muốn cảm tạ, liền cảm tạ vị nhân sĩ chính nghĩa này đã ra tay giúp đỡ.

Đồng thời ở chỗ này giải thích cho mọi người một chuyện, hôm nay khi bắt giữ, nghi phạm An Liệt Ninh cắt cổ tay, bởi vì Đế quốc bảo hộ Omega, cho nên quyết định tạm hoãn bắt giữ, hết thảy chờ An Liệt Ninh khôi phục.

Để trợ giúp An Liệt Ninh khôi phục tốt hơn, ngày mai ta sẽ phái đội y tế đến.

Xin mọi người yên tâm ^ ^ "

[ Một người tốt bụng không muốn lộ tên tuổi, tập này tôi làm sao cảm thấy đã xem qua!!!!!!? ]

[ Tập này tôi thật sự đã xem qua, ha ha, lần trước chuyện An Liệt Ninh cũng không phải một người tốt bụng không muốn lộ tên tuổi đó làm sao? ]

[ Vị người tốt không muốn lộ này là muốn đem An gia giết chết đi!!! ]

[ Người tốt bụng không muốn lộ tên tuổi này có chút lợi hại nha!!!!! ]

[ Chỉ có tôi chú ý tới Nhị điện hạ dùng là nghi phạm sao, ha ha, cư nhiên chính xác như vậy. ]

[ Nhị điện hạ cư nhiên có chút lợi hại!!!! ]

[ Tự mình phái đi đội y tế, là sợ An gia đang làm cái gì sao!!!!!? ]

[ An gia chủ:&%&%&...&... V$...... (Tự tin một chút, là lời nói tục tĩu) ]

[ Cảm giác tiếp theo chính là Công hội hương liệu sư đăng bài, ha ha, Lâm gia chủ, Lâm Uyên đại sư liền hỏi ngài có vui hay không, ha ha, tôi thật sự là xem náo nhiệt không ngại gì!!!!!!! ]

......

Nhìn những lời nói dần dần thân thiện của công chúng đối với mình, Tiêu Khải không khỏi nhếch khóe môi, trong lòng nhịn không được nghĩ vị người tốt không muốn lộ tên tuổi này thật đúng là quý nhân của gã.

Thông qua thời gian này, có lẽ tín nhiệm của gã trong công chúng sẽ tăng lên rất nhiều.

Ít nhất so với Đại hoàng huynh thì uy vọng của gã cao hơn một chút.

Thế là đủ rồi.

Tiêu Khải tâm tình rất tốt pha cho mình một ấm trà, dùng nửa gói trà lấy từ Tiêu Chiến.

Nhẹ nhàng uống một ngụm, giữa môi và răng đều hưởng thụ.

Đệ đệ này của gã hiện giờ xem ra thật đúng là vận khí tốt.

Ai có thể nghĩ đến Nguyên soái mất tích trong trận chiến Tinh Hải có thể đột nhiên trở về, không chỉ trở về còn chỉ là thương nhẹ.

Nếu sớm biết như thế, cần gì phải để Tiêu Chiến thay thế vị trí của Tiêu Tán?

Nếu hiện tại là Tiêu Tán gả qua, gã cùng Vương Nhất Bác ngược lại ở chung càng tốt.

Bất quá mặc dù như vậy, gã cũng phải tìm cơ hội đem người lôi kéo về phía vây cánh của mình.

Có sự trợ lực của Nguyên soái Đế quốc, hơn nữa uy vọng của công chúng dành cho gã càng ngày càng cao, cho dù Tiêu Chinh có chút thành tích ở biên vực cũng không không thể uy hiếp đến địa vị của gã nữa.

Cây non trong viện đều được trồng tốt, Tiêu Chiến nhìn vầng trán của Vương Nhất Bác toát mồ hôi liền săn sóc.

" Đi tắm rửa một chút, em đi rót cho anh một ly trà thảo dược. "

" Được. "

0520 đi theo phía sau Tiêu Chiến cùng cậu vào phòng bếp: " Chủ nhân, cậu và sư tử lớn có phải sắp sinh tiểu chủ nhân hay không? Đến lúc đó 0520 có thể giúp cậu chăm sóc, 0520 đặc biệt có kinh nghiệm trong việc mang theo nhóc con ^ – ^. "

Đột nhiên nghe thấy hai chữ 'nhóc con' này, Tiêu Chiến sửng sốt một chút: " Chờ nhóc con còn xa, bất quá nếu có, vậy vất vả 0520 hỗ trợ có được không? "

" Được rồi, 0520 nhất định sẽ chiếu cố tiểu chủ nhân thật tốt."

Nghe 0520 một câu lại một câu tiểu chủ nhân, cả người Tiêu Chiến đều cảm thấy không ổn.

Nhưng sau khi AO hoàn toàn đánh dấu, cơ hội thụ thai là rất lớn.

Cho nên cậu sẽ có một ngày cùng Vương Nhất Bác nhất định có nhóc con của hai người.

Nghĩ đến tương lai không lâu, giữa bọn họ xuất hiện thêm một nhóc con giống Vương Nhất Bác hoặc là cậu, hình ảnh kia tựa hồ cũng không tệ lắm.

Ý thức được đang suy nghĩ cái gì hai má Tiêu Chiến nhất thời đỏ lên, vội vàng dừng lại, rót trà thảo dược xong cậu uống một ly hạ nhiệt trước.

Sau khi tắm rửa xong đi ra, Vương Nhất Bác liền nhìn thấy trà thảo dược đặt trên bàn cùng tiểu Omega ngồi trên giường chờ hắn.

Đi qua bưng trà thảo dược uống một ngụm, nôn nóng trên người trong nháy mắt bình ổn.

Tiêu Chiến đang ôm con búp bê sư tử lớn trong lòng, cong mắt nói: " Anh có biết lúc trước em vì sao lại tặng cái này cho anh không? "

Vương Nhất Bác thật thà lắc đầu.

Thấy vậy Tiêu Chiến đứng lên ôm con búp bê sư tử lớn đi qua nhìn Vương Nhất Bác, trên thực tế chiều cao của hai người cũng không quá chênh lệch, vô cùng thích hợp hôn môi.

Ánh mắt dịu dàng của đối phương dừng trên mặt cậu.

Nụ cười trên khóe môi Tiêu Chiến không dứt, lại rụt rè mím mím: " Bởi vì lần đầu tiên em nhìn thấy chính là một con sư tử lớn, chỉ là lúc đó anh thoạt nhìn làm cho người ta đau lòng, sư tử lớn vàng rực nên xinh đẹp uy phong lẫm liệt, cho nên con búp bê sư tử lớn này, chính là em lúc ấy chúc phúc cho anh nha, anh cảm nhận được chưa, sư tử lớn tiên sinh? "

Lần này Vương Nhất Bác khắc chế nuốt xuống một ngụm, rồi nghĩ rốt cuộc không cần phải đè nén tình cảm của mình đối với tiểu Omega như trước, liền đưa tay kéo cậu vào trong ngực, ngửi mùi mật đào ngọt ngào trên tóc cậu: " Chúc phúc của em tôi vẫn luôn nhận được, lúc tôi hôn mê vẫn luôn có ý thức, nhất cử nhất động của em tôi đều biết. Biết em giúp tôi thắp hương liệu, biết em giúp tôi lau người, biết em cho tôi ăn,... Tiêu Chiến, may mắn đời này của tôi đại khái đều dùng để gặp em, tôi cảm thấy rất may mắn cũng rất vinh hạnh."

Tiêu Chiến rốt cục hiểu được cái gì gọi là không biết nói tình thoại thì không sao, nếu biết nói thực muốn mạng người.

Ngước mắt nhìn vào con ngươi đầy hình ảnh phản chiếu của chính mình, bên trong tất cả đều là ôn nhu đầy ắp đối với cậu.

" Gặp anh em cũng rất may mắn."

Trở thành người gả thay của Tiêu Tán, đại khái là chuyện chính xác nhất khi cậu xuyên tới nơi này.

Hết chap 65.