[Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân

Chương 51




Cuộc vui nào ắt rồi cũng tàn, rồi cũng sẽ là chia ly và đầy nước mắt. Nhưng rồi sẽ cũng có những cuộc mới, chỉ là dư âm sẽ vẫn còn đọng mãi trong lòng của mỗi người.

Lớp tôi - những năm tháng cuối này không thiếu những nụ cười tươi và đầy trong sáng đúng. Cái chia tay chỉ là thoáng qua và ngỡ như trong mỗi người mà mỗi đứa luôn cố gồng mình quên đi. Và đổi lại là những cuộc trò chuyện ôn về những năm tháng đầu cấp 3 đầy ngây ngô.

Những ấn tượng ban đầu, những chuyến đi chơi và những kỉ niệm khó quên.

Ngày đầu tiên tao gặp mày, mày nói nhiều vô đối....

Ngày đầu tiên gặp mày, tao thấy mày đẹp lạ chỉ là giờ mày giờ xấu quá nhận không ra:)

Ngày đầu tiên tao gặp mày, tao thấy tóc mày dài dịu dàng nhưng càng thân rồi mới biết mày điên và khùng y thằng con trai.....

Vui thật đấy, phải không?

Hoa phượng nở đỏ, bò cạp thi nhau khoe sắc vàng, bàng lại trổ sắc xanh dịu mát...

Một mùa hạ nữa lại tới.

Những lúc này tôi thật dễ khóc, bất chợt nghĩ lại kỉ niệm thì lại ngồi cười ngây ngô, nhất là những lần nghĩ về ly trà sữa uống chung, cái bánh mì ăn vội 5-6 đứa hôm cắm trại, bữa ăn chung với nhau những ngày liên hoan và là MỘT GIA ĐÌNH LỚN.

Rồi những lần cãi nhau ì xèo về nội bộ nhưng hoá ra khi có hoạt động, chúng ta lại hết mình vì nhau.

Mọi thứ trôi thật nhanh.

Đúng như Cố Tây Tước Viết, một ngày nào đó nó sẽ đi thật nhanh và bạn cũng chỉ có thể còn nhớ lại, sự việc lại khó tiếp diễn lại.

Cấp 3 ơi, chúng ta sắp tạm biệt nhau rồi. Cùng nhớ nhé, những người bạn tốt.

Yêu thương.

Đoàn kết.

Tép

23/4/2016