[Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân

Chương 32




Tôi chưa biết đến khi nào mình ngừng thở và rời xa cõi đất này nhưng có điều mà tôi chắc chắn sẽ làm đó là việc sống cho hiện tại, mai sau.

Tôi sắp 17 tuổi và cũng chả khó để nhận ra rằng tôi đang đứng trước một bước ngoặt của cuộc đời. Tất nhiên là tôi sợ nhưng tôi vẫn nghĩ bản thân mình sẽ làm được nó thật tốt và nếu hơn được nữa thì sẽ là một điều đáng mừng.

Tôi hi vọng, bản thân mình sẽ sớm trưởng thành và ngày càng mạnh mẽ.

Tôi hi vọng bản thân sẽ không yếu mềm trước thất bại và khó khăn.

Tôi hi vọng cá nhân mình sẽ không bị xã hội vùi dập.

Và tôi hi vọng bản thân sẽ xuất bản một cuốn sách để mọi người cùng đọc.

Nhưng năm tháng tuổi trẻ tôi vẫn hi vọng bản thân mình sẽ sống và được sống cháy bỏng với niềm đam mê, mơ mộng.

Nhưng nếu là nỗi đau tôi sẽ sống cùng nó.

Đời chỉ sống một lần, đừng ngại.

Cùng nhau thực hiện nhé.