Tô Hồng nghe vậy mở ra văn kiện, đọc nhanh như gió thoáng qua, xác thực đều là một vài thông tin vô cùng trọng yếu.
Không thể không công nhận, Tô Văn ở trong đám quần là áo lượt con nhà giàu sốc nổi, tuyệt đối có thể xếp vào hàng ba người đứng đầu không chịu thua kém ai, năng lực của cô hơn người, tính tình quyết đoán dọn gàng, là người vô cùng hoàn hảo đại diện cho đám thương nhân. Nhưng lại lệch hướng, cô dấn thân vào ở nhà Tô gia, cái gia đình này trọng nam khinh nữ, tình thân bạt bẽo. "Tô Hồng, cậu nói thật với tôi, mảnh đất tại Đông Hải kia, cậu có liên thủ cùng Nhan Ngọc Minh hay không?" Qua hồi lâu, Tô Văn đột nhiên nhẹ giọng hỏi. Trong lòng Tô Hồng thở dài, thả xuống văn kiện trong tay, bất đắc dĩ nhìn cô: "Chị vẫn không cam lòng sao?" "Cam lòng….?" Tô Văn ngẩn người, tức khắc nâng trán cười khổ hai tiếng: "Tôi làm sao có thể cam lòng cho được, vốn dĩ tất cả đều vô cùng hoàn hảo đến như vậy, tôi chỉ tiêu tốn 5 tỷ liền có thể mua một mảnh đất, qua tay mang lại lợi nhuận gấp mấy lần!" "Nhưng thủ đoạn chị dùng không ai thấy được" Tô Hồng vang vang nói lên. "Cậu không nhận ra…" Tô Văn lẩm bẩm, lập tức cười vài tiếng, "Nếu như tôi không cần đến những thủ đoạn người không thấy quỷ không hay này, e sợ hiện tại, tôi đã sớm gả vào bên trong một gia tộc sâu không được khác rồi, dưỡng dục mấy đứa trẻ con cháu được gia chủ coi trọng, nhưng bản thân tôi, lại không muốn trở thành một vật trang trí vô dụng như vậy" Tô Hồng nhàn nhạt nhìn nữ nhân yêu kiều nhiều phiền muồn này, trong lòng chỉ cảm thấy thật đáng thương. "Không, đây chỉ là chị tìm cớ bản thân mình không chừa thủ đoạn nào, cõi đời này có ngàn vạn con đường khác nhau, chị lại chọn cách đem người khác đẩy ngã lát đá trên con đường chị đi, rồi nói chính người khác không chừa cho chị đường sống." Tô Văn phản phất như bị đâm một đao đau đớn bên trong, ngón tay nắm chén nước trở nên trắng bệt, cật lực cãi lại: "Cậu cho rằng cậu là đáng chúa tối cao gì đó sao, dựa vào cái gì cho rằng hiểu rõ tôi như vậy! Các người sinh ra đều mang phận nam nhi, vốn dĩ không biết được nữ nhân chúng tôi có bao nhiêu phần cực khổ!" Âm thanh của cô run rẩy, càng nói càng kích động hơn. "Cậu đã từng nếm thử cảm giác từ nhỏ bị nhốt ở trong nhà, người nhà chỉ mang theo con trai tham dự cáo loại hoạt động hội họp sao? Cậu đã từng nếm thử người khác vì chính mình là con gái, trong thời điểm họ nói chuyện với nhau, nói rằng chỉ cần gả được tốt là được rồi, căn bản không có hi vọng gì khác sao? Cậu đã nếm thử bởi vì là con gái, tất cả những điều tốt đẹp, không có đến lượt cậu sỡ hữu, toàn bộ đều phải dựa vào tâm tính của người nam sao! Cậu không có! "Cho dù như thế nào thì sao! Tôi nhọc nhằn khổ sở dốc hết sức đi được đến vị trí hiện tại, vẫn cứ có người không biết rõ chân tướng nói tôi dựa vào quy tắc ngầm, ngủ với kẻ khác để có vị trí cao, mà cha của tôi, chỉ tập trung vào đứa con trai quần là áo lượt kia cái gì cũng không biết không hiểu, đối với tôi mọi chuyện đều đặt ra những điều kiện hà khắc, một khi có chút vấn đề nhỏ, tôi liền bị phê bình tệ hại đầy đầu, trải qua lần này tôi càng biết rõ, ông ta chưa bao giờ bỏ qua cái chủ ý gả đi tôi để mang về quyền lợi!" Lồng ngực Tô Văn chập chùng lên xuống, hai viền mắt đều hơi cùng đỏ lên. Cô hận những tên đàn ông nghĩ rằng thế giới rất đẹp, có thể trắng trợn lãng phí không kiêng dè, càng ghét đám đàn ông trong thân mình chảy dòng máu như thế, nhưng lại không có một chút năng lực nào, là loại đàn ông rác rười! Cảm nhận được cô bi ai cùng phẫn nộ, Nhân Ngọc Minh bưng lên chén nước trước người, tay ấm khẽ nâng, chậm rãi hỏi: "Đó chính là nguyên nhân chị thuê người giết đại ca của mình sao?" Đồng tử của Tô Văn đột nhiên co rút nha, ly nước chao đảo tung tóe đầy thân: "Cậu nói nhăng nói cuội gì đó!" "Anh chết là vì có người dàn xếp, giả thuyết này trước khi tôi đến Tô gia đã xuất hiện rồi, mà việc tôi đến dường như để nghiệm chứng câu nói này, làm cho người nào đó tan nát dự định, đối với hiện tại, tôi vẫn canh cánh trong lòng, vì lẽ đó cũng cố ý quan tâm tìm người kiểm tra dò xét sự tình phát sinh ở Australia nửa cuối năm trước" Tô Hồng nhấc mắt, ánh mắt lạnh lẽo đối đầu Tô Văn.