Vừa mới ca ngợi Lão Biến Thái này như trưởng bối yêu thương hắn vô tư, bây giờ lại muốn đòi quyền lợi nhanh như vậy!
Tô Hồng vừa chờ mong lại vừa cảnh giác nhìn hắn, nuốt một ngụm nước bọt: "Muốn, muốn trả giá cái gì?" Nếu hắn nói bồi thường bằng thân xác, Tô Hồng sẽ gật đầu ngay lập tức! Đột nhiên Nhan Ngọc Minh nhẹ nhàng nở nụ cười, vây Tô Hồng vào một góc. Vốn dĩ tướng mạo của hắn luôn bạc tình cấm dục, bất thình lình lại cười ra mặt, làm cho người khác cảm thấy chấn động thị giác rất lớn. Tựa như một con sói anh tuấn nhìn con gà thèm thuồng, vốn ban đầu nhìn chăm chú bất chợt lại nở ra một nụ cười…. Nhan Ngọc Minh nhìn Tô Hồng một bộ dạng cả kinh oan ức, trầm giọng nói "Tôi muốn cậu giúp tôi giành về một mảnh đất" Tô Hồng: "…." Quần cũng đều muốn cởi rồi, anh lại nói với tôi là muốn đi giành đất. Ở trong lòng Tô Hồng đem quần của chính mình mặc vào, điều chỉnh lại biểu cảm ngồi xuống. "Đất gì thế? Bao nhiêu tiền?" Ngón tay Nhan Ngọc Minh nhẹ nhàng gõ nhẹ mặt bàn trả lời: "Ở cạnh Đông Hải, tháng sau sẽ tổng phát công tìm người mua, đây là hạng mục quy hoạch trọng điểm của tập đoàn Minh Thành, với giá gốc hiện tại là 10 tỷ" Cậu bị dọa đến cằm cũng muốn rơi xuống đất! Vẻ không tin tưởng hoàn toàn bao phủ khuôn mặt Tô Hồng: "Anh…cũng quá coi trọng tôi đi, đây là đền đáp anh sao?" Nhan Ngọc Minh lắc đầu: "Một khi tôi ra mặt, nhất định giá cả sẽ bị nâng lên đến ít nhất hơn mười lần, vì lẽ đó, tôi không thể ra mặt, cũng không thể sử dụng tài khoản của mình thanh toán" Tô Hồng nuốt một ngụm nước bọt, chỉ biết đứng tại chỗ không biết làm sao. "Tôi, tôi muốn nhận cũng phải có ít nhất 10 tỷ…biết kiếm tiền ở đâu?" Ẩn sâu bên trong cậu là linh hồn nghèo túng xuyên suốt từ đế quốc đến hiện tại, mà nguyên chủ cũng sinh sống ở vùng nông thôn sông nước cơ cực suốt 18 năm, phản ứng hiện tại với việc này vừa may thích hợp. 10 tỷ, thật ngoài sức tưởng tưởng của cậu! Ý cười trong mắt Nhan Ngọc Minh càng thêm sâu, dường như muốn dụ dỗ người khác trở kẻ phạm tội. "Tôi đồng ý giúp cậu đoạt lấy Tô Gia, số tiền này thật không đáng gì so với Tô gia, coi như cậu gửi cho tôi tiền đặt cọc trước" Tô Hồng cảm thấy "đau bi" hết sức, hắn chỉ muốn tiếp cận Nhan Ngọc Minh, cùng hắn XXOO một lần để thu về DNA của hắn, kết quả người này thật khó chơi, muốn đạt được cảm tình của hắn còn phải phấn đấu học tập, cố gắng cung đấu, còn phải tham gia thương trường… Cậu không thể không khâm phục những người đế quốc cấp cao kia, quả nhiên không làm ăn thua thiệt, nghĩ đến lúc hoàn thành xong nhiệm vụ được đặc xá cho thân phận tử tù, con đường phía trước cũng thật dài đằng đẵng! "Được!" Tô Hồng cắn răng một lời đáp ứng luôn Nhan Ngọc Minh hơi híp mắt lại, vẻ mặt bình thường nghiêng người ngồi trên ghế, không thế biết được là đang thỏa mãn hay có suy nghĩ gì khác. …. Lúc bước vào sân, Tô Hồng mặc một bộ âu phục đắt giá được cắt may riêng, vây quanh bởi mười hai người bảo vệ của Tô gia, quả thật không thấy Nhan Ngọc Minh xuất hiện Cũng không biết tại sao, bình thường chỉ cần vừa nhìn thấy Nhan Ngọc Minh, lòng cậu lập tức túng quẫn, nhưng nếu Nhan Ngọc Minh không có mặt, cậu liền dồi dào sinh khí làm bá chủ thiên hạ. Giờ phút này, được nghênh đón ngồi vào bàn tiệc, cậu tỏ ra hiển nhiên, nhìn khắp bốn phía. Không nhìn thì không biết gì, nhưng vừa nhìn liền cảm thấy choáng váng "Âu Dương Hi" Tại sao người con ông cháu cha có EQ thấp này lại ở đây? Âu Dương Hi nhìn hắn, giống như không có chút nào giật mình, cũng biết hắn nghi ngờ, tùy ý nói ngạo mạn: "Tô nhị thiếu có thể thay mặt Tô Gia dự buổi đấu giá này, đương nhiên ta cũng có thể đại diện Âu Dương gia" Sau khi trầm ngâm trong chốc lát, Tô Hồng chậm rãi nói: "Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là, tôi thông minh lanh lợi, còn cậu nhìn qua thì không tốt lắm" Âu Dương Hi: "…" Hắn gắng gượng nuốt vào cục tức này, ép buộc bản thân không để ý đến Tô Hồng, hôm nay đến đây là có chuyện quan trọng để xử lý, nhất định không thể bị đứa con riêng đê tiện này quấy rầy! Tô Hồng ở ngoài chế nhạo Âu Dương Hi một chút, nhưng trong lòng lại hơi chìm xuống.