Một chiếc hòm chứa bên trong đựng những mảnh giấy được chuyển về phía bục giảng, dưới con mắt của hàng ngàn người, Nhan Ngọc Minh đưa tay vào bên trong bốc ra từng cái một quan sát.
Lúc giao lại mảnh giấy Tô Hồng vừa vặn ngồi đối diện với Âu Dương Hi, hắn mở miệng chê cười: "Nhà quê như cậu thì có thể viết ra được cái đề tài gì thú vị chứ. Nhanh nhanh đừng để mất mặt xấu hổ." Tô Hồng trong lòng vô cùng cảm thán cho Âu Dương gia vì cái phong thủy tệ hại gì mà lại có thể sinh ra hai đứa con trai loại này. Về Âu Dương Thần chút ít còn có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng nói đến tên Âu Dương Hi này quá thực vượt quá cảnh giới bình thường. "Cậu muốn tôi viết cái gì sao?" Tô Hồng tới gần hắn, dùng âm lượng chỉ để hai người nghe thấy nhẹ nhàng cười hỏi. Âu Dương Hi nhìn hắn trong ngờ vực, tuy nói lần đầu tiên thấy Tô Hồng liền cảm thấy tên thanh niên này có bộ mặt thực khiến cho người khác căm ghét, vô cùng chướng mắt, nhưng hắn cũng không thể phụ nhận được mình đặc biệt quan tâm đến từng hành động của đối phương. "Dù cậu có viết gì thì cũng không được chọn, tôi khuyên câu đừng ôm hy vọng" Tô Hồng tâm tắc thở dài: "Vậy cũng chưa chắc" Lúc này ngay lập tức âm thanh khàn khàn quen thuộc thông qua Microphone truyền ra khắp nơi trong đại lễ đường "Bạn học số 0384, đề tài của bạn rất thú vị, có rảnh rỗi cùng tôi ăn tối không?" Trong lễ đường đồng loạt ồ lên. "0384! 0384 là ai!" "Là nam hay là nữ vây, trên tờ giấy cậu viết cái gì đó!" "Trời ơi, tôi là 0383, thiếu một nút nữa thôi!" Người nam sinh khác bên người Tô Hồng kêu rên không ngớt, xung quanh nghe thấy câu của anh ta trong nháy mắt đều nhìn chuyển hướng về phía này Âu Dương Hi cũng nghe thấy, trong lòng hồi hộp, khó tin nhìn về phía của Tô Hồng. Chỉ thấy Tô Hồng buông nhẹ mí mắt, con ngươi lóe lên những tia trào phúng cùng khinh bạt, sau đó lại tựa là ảo giác của hắn, chớp mắt một cái thì Tô Hồng đã khôi phục trạng thái ôn hòa thường ngày, đột ngột đứng lên như rất kích động vẻ mặt tỏ ra như không thể tin được "Tôi là 0384!" Nhan Ngọc Minh ra vẻ người cao ngạo tự phụ gật gù "Cậu tên gọi là gì?" Tôi tên gọi là gì? Sợ phải gọi anh là Nhan Ngọc Minh Oscar rồi đó! Tô Hồng trong lòng lớn giọng khinh thường, trên mặt lại cười tủm tỉm trả lời: "Tôi tên là Tô Hồng!" "Rất thú vị" Nhan Ngọc Minh nhìn kỹ hắn trong im lặng, giơ microphone lên bình tĩnh nói "Chờ mong được cùng cậu ăn bữa tối" ... Rất nhiều người gặp Tô Hồng đều cảm thấy vui mừng cho hắn, nữ sinh lúc nãy tại phòng học giải thích truyền thống này cho Tô Hồng trên khuôn mặt vẫn còn thẹn thùng đến đây xin nhờ Tô Hồng thuận tiện xin giúp cô một chữ kí của Nhan Ngọc Minh. Dường như tất cả mọi người đều vì chuyện nóng hổi này mà đến chúc mừng Tô Hồng, ngoại trừ Âu Dương Hi "Cậu là con riêng của Tô gia phải không?" Hắn lạnh lùng ngăn cản Tô Hồng đang chuẩn bị ra ngoài, nhưng không ngờ ở đâu xuất hiện một người áo đen đến ngăn cản Thực ra điều này hẳn thuộc về truềển thống, bởi cùng Nhan Ngọc Minh ăn cơm là một cơ hội quá hiếm thấy, để đề phòng người khác đối với người may mắn được chọn có hành động gì mờ ám, người may mắn được chọn đều sẽ được phải 2 người đến bảo vệ một đoạn thời gian. Tô Hồng khẽ cười nhẹ nhàng nói " Tại sao tất cả mọi người ai cũng đều phải phân giải thân phận của tôi trước tiên thế? Lẽ nào có thêm tư liệu này, có thể làm cho tôi mất đi một chút gia sản này sao? Các người nghĩ đã bắt được điểm yếu của Tô gia sao?" Nói trắng ra đây không phải là cái tư tưởng không hại người khác không vui sao? Âu Dương Hi sắc mặt tái xanh, lúc này hắn mới nhớ ra anh trai đã từng nói với hắn, ở trong trường đừng dại mà chọc một người, vậy thì ra chính là Tô Hồng. Hắn một mực xem thường anh trai, cảm thấy anh ta chính là người thấp kém chỉ được bề ngoài thẳng thượt, quả thực làm mất đi mặt mũi gia đình Âu Dương, vì lí do này chưa bao giờ đặt lời nói của anh trai hắn trong lòng, hiện tại đột nhiên nhớ đến, hay là anh ta đã sớm bị thiệt thòi gì vì Tô Hồng… Tô Hồng cũng không bận tâm tới hắn, mà theo hai người bảo vệ đi thẳng ra cửa, để lại một mình Âu Dương Hi đứng đó trong lễ đường rộng lớn, biểu hiện trên mặt hết sức phức tạp. Khi được đưa đến tầng cao nhất của khách sạn định sẵn, Tô Hồng kinh ngạc phát hiện Nhan Ngọc Minh đã ngồi sẵn tại phòng ăn đợi hắn.