Máy tính của Lam Tiểu Xuyên là do hoạt động quá nhiều mà hư, đành phải gửi lại trong tiệm sửa chữa, thế là mấy ngày gần đây cậu đều ôm lấy máy tính của anh hai lướt web. Tuy cậu đã biết mật mã máy tính của anh hai, nhưng mỗi lần muốn sử dụng Lam Tiểu Xuyên vẫn luôn hỏi qua ý anh.
Dường như anh hai cũng không ngại mình trộm xài danh nghĩa của anh đi quyến rũ Nhất lộ hướng nam........ Thật ra từ nhỏ đến lớn anh hai chưa từng cự tuyệt bất kỳ yêu cầu nào của mình. Đôi khi cậu rất biết ơn cha mẹ đã tặng cho cậu một người anh trai tốt như vậy, nếu như anh hai không phải mặt than thì càng hoàn mỹ hơn.
Từ sau lần trước cùng Nhất lộ hướng nam kết thúc trò chuyện, Lam Tiểu Xuyên liền bắt đầu thông lệ mỗi ngày quấy rối, à không phải là quan tâm đối phương. Mặc dù lúc đầu cảm thấy Hướng nam hơi lạnh nhạt, nhưng sau nhiều lần tán gẫu liền phát hiện, thật ra đối phương rất ôn hòa, là một người thú vị.
Lam Sơn Hồng Diệp: Hướng nam đại đại, anh có đang ở đấy không?
Nhất lộ hướng nam:......
Lam Sơn Hồng Diệp: Ngao! Nhào tới ôm!
Nhất lộ hướng nam: Đã nói bao nhiêu lần rồi, cậu không cần gọi tôi là đại đại, muốn để tôi tự ti đến chết à?! Lại nói, tôi cũng không phải quá to lớn...... Gọi tôi Hướng nam, hoặc là Lữ Bắc cũng được.