[Tam Tiếu] Đá Mọc Mầm
Chiếc ghế đó sau khi hoàn chỉnh biến hình, Khổng Tiếu Ngâm cũng nhận ra được bộ dạng của nó rốt cuộc là gì? Trong nhất thời cả gương mặt đều nhiễm một tầng sương đỏ, ký ức vào mấy tháng trước lần lượt hiện về, rõ đến từng chi tiết.
" Tôn Nhuế, em dám mua những thứ này đến nhà của chị hả? " Khổng Tiếu Ngâm cũng không dám nằm thêm nữa, trực tiếp lao ra khỏi ghế.
" Nó, nó là ghế đọc sách, em cũng đâu có biết chứ? " Chối được ai lại nhận vơ vào mình, Tôn Nhuế cả hai mắt đều cố gắng căng ra, không để lộ sơ hở.
Đúng là bề ngoài chiếc ghế cũng không có điểm khả nghi, Tôn Nhuế đôi khi đi mua sắm cũng tùy hứng chứ không đọc kỹ chức năng của nó. Tạm thời Khổng Tiếu Ngâm có thể tạm tin, nhưng ngày mai nhất định phải gọi điện trả hàng.
" Đừng có để chị biết em lừa chị " Nàng nhìn thấy bộ dạng của nó liền phát hoảng, ấn thêm một lần nút đỏ để nó quay trở lại hình dáng ban đầu.
Buổi tối hôm đó Tôn Nhuế trót lọt qua được một lần, lúc về đến phòng ngủ lại muốn phát sinh một ít chuyện với Khổng Tiếu Ngâm. Có điều di chứng vào buổi trưa vẫn còn, nàng cũng không cho cô tiếp tục làm càn. Cuối cùng chỉ có thể ôm nhau ngủ, Tôn Nhuế bất quá cũng chỉ biết ủy khuất bản thân mình một chút. Dù sao lúc trưa thật sự rất phóng túng, có vẻ đã làm chị thật sự tiêu tốn nhiều tinh lực.
Lần này đến Mỹ vốn không hề có ý định đi chụp ảnh, nhưng sáng sớm Vu Tử Lăng đã đến nhà tìm họ, nói rằng muốn Tôn Nhuế theo mình đi học hỏi kinh nghiệm. Đương nhiên con sâu lười Tôn Nhuế không dễ gì chui ra khỏi người học tỷ, ngược lại Khổng Tiếu Ngâm lại không cho phép tuổi học muội lười biếng, trực tiếp đem Tôn Nhuế theo mình rời khỏi giường.
" Anh đi chụp một mình được rồi, đưa em theo làm cái gì chứ? " Qua đến bên đây còn đi chụp hình cái gì nữa, người ta vốn muốn dành ba tháng trọn vẹn ở bên cạnh học tỷ.
" Anh giới thiệu khách hàng cho em từ từ, sau này nếu như Tiểu Khổng muốn ở lại lâu dài, em đến đây ở cùng cũng có công ăn việc làm " Môi trường ở nơi này quá mức tốt đẹp đi, khó tránh vài năm nữa Khổng Tiếu Ngâm đổi ý không muốn về lại Bắc Kinh.
Con người của Vu Tử Lăng tuy tính tình chán ngắt, nhưng về phần đối với bạn bè cũng được lắm. Điển hình như việc giới thiệu bạn bè, khách hàng tiềm năng cho Tôn Nhuế. Nếu không một người tay ngang vào nghề nhiếp ảnh như cô, lấy đâu ra có người tin tưởng mà thuê cô chụp hình.
Tiếng tăm của Vu sư phụ đây cũng được lắm, khách hàng mà anh ấy giới thiệu cho cô cũng thuộc hàng có tiếng. Bộ ảnh bọn họ ra giá khiến cho Tôn Nhuế bị tiền làm mờ mắt, quyết định sẽ tiếp tục đi theo Vu Tử Lăng chụp hình ở Mỹ trong mấy ngày tới. Dù sao một tuần nữa anh ta cũng về, mình lại còn có tận ba tháng ở bên cạnh học tỷ, cũng không có gì gấp gáp.
Về phía Khổng Tiếu Ngâm ngay sau khi Tôn Nhuế rời khỏi nhà, nàng cũng quyết định sẽ gọi người bên phía công ty vận chuyển đến. Chiếc ghế tình yêu đó càng nhìn càng thấy dị, phải nhanh chóng trả lời lấy về một số tiền làm chuyện ý nghĩa hơn.
" Bee, cậu mua chiếc ghế này từ bao giờ thế? " Đúng lúc Olwen Mã đến chơi nhà, nhìn thấy chiếc ghế đọc sách nhìn được đến vậy liền muốn leo lên thử.
" Nè Olwen không được nằm " Vừa rồi nàng chỉ nghĩ Olwen tò mò hỏi qua, không ngờ cậu ấy thật sự đã leo lên đó.
Bình thường đồ ở nhà Khổng Tiếu Ngâm ngoại trừ phòng của nàng không cho ai vào, những thứ còn lại cũng đâu có hẹp hòi như vậy. Chỉ mới đặt lưng lên nằm một chút thôi, có cần lớn tiếng đến vậy không?
" Đó là của Tôn Nhuế không phải của mình, xin lỗi nha " Mặc dù nói ra như vật có chút khó xử, nhưng nếu để Olwen tình cờ chạm vào cái nút đó đúng là bi hài.
Dù sao Tôn Nhuế cũng không phải bạn của Olwen, đương nhiên cô ấy nghe nói vậy liền từ trên ghế nhảy xuống. Cũng đúng lúc này công ty vận chuyển cho người đến thu lại hàng, có điều bọn họ bắt nàng phải chịu đến phân nửa số tiền lúc mua.
" Chỉ mới đem đến ngày hôm qua, cho dù trừ hao cũng đâu có đến mức này " Ghế này còn chưa sử dụng qua, chỉ chưa đầy 24 tiếng lại trừ hao 50% giá tiền của nó.
" Ngại quá lúc mua chúng tôi đã giao ước với cô ấy, tôi còn tặng một bộ khuyến mãi đặc biệt cho cổ. Bây giờ cô trả tôi còn không có bộ đó, thu như vậy là ổn rồi " Quản lý đích thân đến lấy lại hàng, ông ấy còn cố tình kiểm tra chiếc ghế đã từng bị sử dụng qua chưa?
Bộ khuyến mãi gì chứ? Lúc đem về đây chẳng phải chỉ có một cái ghế thôi sao? Khổng Tiếu Ngâm hỏi ngược lại người quản lý, ông ấy chỉ kề sát tai nàng nói qua một lần. Ngay sau đó cả gương mặt của Khổng Tiếu Ngâm hoàn toàn như ăn phải ớt đỏ, bất giác hai bên tai đều có thể nhã ra một luồng khói trắng.
" Cái ghế này mình rất thích, cậu không cần trả lại cho họ, mình mua " Olwen Mã từ lúc vào đã nhắm đến nó, mới mua về lại bị mất phân nửa tiền thật không đáng.
Bên vận chuyển thấy nàng rất lâu vẫn không có phản hồi, Olwen Mã gì đó lại nói để cô ấy thu lại, bọn họ cũng không tiến hành lấy hàng lại nữa. Sau khi bọn họ rời khỏi, lúc này Khổng Tiếu Ngâm mới từ từ hoàn hồn trở lại.
" Nè, hoá đơn mua hàng là bao nhiêu? Mình trả lại đủ cho Tôn Nhuế, cậu không cần bán lại cho họ nữa " Chiếc ghế tốt như vậy vì sao không dùng đến chứ?
Trong mắt Olwen Mã nó vẫn là chiếc ghế đọc sách, nhưng Khổng Tiếu Ngâm cảm thấy vẫn nên nói cho cô ấy biết huyền cơ bên trong. Nếu không sau này cô ấy tự mình biết ra, nàng mặt mũi đâu còn có thể gặp người ta được nữa.
" Nó là ghế tình yêu trá hình, cậu không nên mua nó. Mặc kệ đi, bất quá thì mất nửa số tiền thôi " Cứ coi như lần này mất tiền oan uổng, còn đỡ hơn mất mặt nếu như không nói rõ ràng.
" Ghế tình yêu cái quỷ gì mới được chứ? Nó vốn là ghế nằm đọc sách " Không lý nào lại gạt cô ấy kiểu này, người ta cũng đâu phải chưa từng thấy qua ghế tình yêu.
Khổng Tiếu Ngâm biết Olwen Mã sẽ cảm thấy khó tin, nàng liền nói với cô thử bấm vào cái nút đỏ đó. Olwen cũng cũng theo như lời của nàng bấm vào, nhưng cũng đâu thấy có gì đặc biệt. Khổng Tiếu Ngâm nghĩ rằng Olwen bấm vào không đủ lực, liền chồm người về phía ghế giúp Olwen bấm lại. Cũng đúng lúc này chiếc ghế đột ngột bật xuống, khiến Olwen hoảng hốt kéo luôn Khổng Tiếu Ngâm về phía mình. Tình huống dẫn đến chính là Khổng Tiếu Ngâm không lâu sau nằm gọn trên người Olwen Mã, ngược lại cô ấy lại nằm vừa đủ đường cong của ghế tình yêu đầy mời gọi.
" Học tỷ, em đói bụng quá, có cơm... " Lúc Tôn Nhuế vừa về đến nhà, mở cửa phòng ra liền phát hiện cơm thì không có ăn, nhưng cẩu lương lại đầy ắp ra trước mặt.
" Lục trà biểu chết tiệt này, tôi giết chết chị "
Quả nhiên bề ngoài giả dạng thanh cao bao nhiêu, còn bày đặt luyện chữ như một người có phẩm chất tốt đẹp. Cô vừa mới ra khỏi nhà có mấy tiếng thôi, đã đem học tỷ nằm lên ghế tình yêu luôn rồi. Học tỷ yêu cô đến vậy, nhất định lại là bị cô ta bỏ thuốc rồi.
" Làm gì hung dữ quá vậy? Bất quá chị trả lại tiền cho em không thiếu một đồng" Chỉ là nằm lên ghế của bạn nhỏ này thôi, có cần đòi chém đòi giết không?
Còn dám đòi trả tiền cho cô, xem học tỷ của cô là cái gì mới được chứ? Tôn Nhuế trước giờ tính tình nóng nảy, lại còn bị nói chuyện gợi đòn kiểu này, đương nhiên nhịn không được liền muốn lao đến đánh cho Olwen Mã một trận.
Khổng Tiếu Ngâm biết thế nào Tôn Nhuế cũng không bình tĩnh nghe giải thích, liền kéo cô vào phòng của nàng sau đó khoá cửa lại từ bên ngoài. Dù sao cũng phải đưa Olwen Mã chạy trốn trước, về phần của Tôn Nhuế đợi nàng về mới tính đi.
" Học tỷ, chị thả em ra. Em là phải lóc da con ngựa ngoại quốc đó, tức chết đi được mà " Còn dám đem cô nhốt vào đây, xem ra Olwen Mã thật sự cho học tỷ chơi thuốc loại nặng rồi, lý nào chị ấy lại đối xử với cô như vậy mới được.
Cũng không biết xảy ra loại chuyện quái quỷ gì, Olwen thuận theo Khổng Tiếu Ngâm chạy ra bên ngoài đến lúc dừng lại cũng phải thở gấp. Tiểu học muội của nàng thật trái tính trái nết, lý nào vừa rồi còn muốn ăn thua đủ với người ta chứ?
" Xin lỗi nha Olwen, nhưng sau này cậu đừng đến nhà mình nữa, có gặp cũng chỉ nên gặp ở trường thôi. Tôn Nhuế rất đa nghi, mình không muốn tình huống tương tự lại xảy ra " Trước đó đã nhiều lần nghi ngờ, bây giờ còn để cho bạn ấy nhìn thấy tình trạng ám mụi này, khó tránh lại không thể kiềm chế cảm xúc.
" Đa nghi cái gì? Mình với cậu có cái gì đâu? Hơn nữa con bé đó cũng chỉ là tiểu học muội của cậu, chỉ qua đây ở nhờ ba tháng chẳng phải sao? " Bình thường Khổng Tiếu Ngâm đều rất mến khách, hôm nay lại thẳng thừn không cho mình đến nhà. Olwen có chút buồn bã khó hiểu, mình làm gì đắc tội với Tôn Nhuế chứ?
Trước đây nàng không muốn Olwen biết quá nhiều chuyện, dù sao chuyện tình cảm cũng là chuyện cá nhân không cần giải thích với ai. Nhưng Olwen thật sự là một người bạn rất tốt, nếu không nói rõ ràng lại cấm cậu ấy không được đến nhà nữa, sẽ khiến cậu ấy suy nghĩ lung tung.
" Thật ra Tôn Nhuế không chỉ là tiểu học muội của mình, còn là người sau này mình muốn gả. Olwen à, mình là người đồng tính, mình cùng với Tôn Nhuế chính là đang có quan hệ yêu đương " Nếu như ở Trung Quốc nàng rất khó mở lời thừa nhận, nhưng sống nửa năm ở Mỹ cũng khiến Khổng Tiếu Ngâm trở nên dạn dĩ hơn.
" Bee, cậu...cậu thật sự thích nữ nhân sao? " Olwen Mã có vẻ như không tin vào tai và mắt của mình, đúng là có nghĩ cũng chưa từng nghĩa đến.
Dù sao đây cũng là loại chuyện rất bất ngờ, khó trách Olwen Mã lại nhìn nàng bằng ánh mắt hoài nghi đến vậy. Nhưng sự thật cũng chỉ có một, chấp nhận hay không chính nàng cũng không có cách nào quản nổi.
" Chỉ sợ cậu không thích nữ nhân, ngược lại cậu thích nữ nhân thì được rồi. Kể từ ngày hôm nay, mình chính thức theo đuổi cậu " Olwen Mã mặc nhiên hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng có thể dùng tâm trạng thoải mái nhất để nói ra câu này.
"??? "
Trong một vài giây Khổng Tiếu Ngâm cũng không biết Olwen Mã đang nói thứ gì, lý nào lại đem chuyện này ra để đùa với nàng?
" Cậu đừng phá mình nữa, mình thật sự yêu Tôn Nhuế " Bản tính của cậu ấy ngày thường cũng hay nói khùng nói điên, xem ra cũng không đáng tin tưởng.
" Thì mình cũng là thật lòng thích cậu, lúc trước cứ nghĩ cậu là gái thẳng nên sớm bỏ qua ý định này. Còn bây giờ thì tốt rồi, cậu thích nữ nhân chẳng phải liền có cơ hội sao? " Sớm biết Khổng Tiếu Ngâm giới tính như vậy, đã không cần phải đóng vai bạn bè thân thiết tiếp cận nàng lâu đến thế.
" Nhưng mà mình chỉ xem cậu là bạn, hơn nữa mình cũng đã có em ấy " Vừa rồi Olwen Mã nghe có chỗ nào không hiểu? Nàng ở trước mặt cô ấy công khai cùng Tôn Nhuế là một cặp, cô ấy còn nói muốn đeo đuổi nàng là ý gì chứ?
" Bee, đừng quê mùa quá. Thời đại này thậm chí cậu kết hôn, gặp được một người tốt hơn cũng có thể ly hôn với người hiện tại. Nói chi hai người chỉ mới yêu nhau, Tiểu Tôn có bản lĩnh thì mình muốn cũng không làm gì được, còn nếu không có bản lĩnh, vậy có thể trách ai đây "
Sau khi thổ lộ với Khổng Tiếu Ngâm, Olwen Mã chỉ mỉm cười đắc ý, không lâu sau cũng rời khỏi. Lần đầu tiên nàng thấy bộ dạng này của Olwen Mã, đúng thực là khác hẳn với ngày thường. Dạo trước Tôn Nhuế có nói Olwen không phải gái thẳng, nàng còn nghi ngờ Tôn Nhuế đa nghi. Nhưng xem ra nàng quả thật quá ngây thơ rồi, Olwen từ nửa năm nay đối tốt với nàng đến vậy, quả nhiên không chỉ đơn giản xem nàng là bạn thân.