[Tam Tiếu] Đá Mọc Mầm
Sau bữa tiệc ngày sinh nhật, Phùng Tân Đoá đối với hai người có giường đối diện tỏ ra vô cùng nghi ngờ. Tuy nói mối quan hệ của họ trước đây rất tốt, nhưng là cũng không phô trương như hiện tại. Bằng chứng tố cáo rõ nhất chính là chiếc giường bỏ không của Tôn Nhuế, mỗi một đêm dường như đều thấy Tôn Nhuế ôm gối sang giường của Khổng Tiếu Ngâm ngủ lại.
" Tiểu Khổng, cậu bằng tất cả sự tín nhiệm của mình dành cho cậu nói rõ một lần, cậu với tiểu học muội xảy ra chuyện sao? " Nét mặt cực kỳ nghiêm túc, chính vì đã hỏi qua Lục Đình rất nhiều lần nhưng chị ấy đều nói tự mình đi hỏi chính chủ.
Trong phòng Phùng Tân Đoá chính là người duy nhất chưa biết mối quan hệ mập mờ này, lúc đầu Khổng Tiếu Ngâm cũng không nghĩ sẽ thừa nhận, đơn giản vì nàng không biết làm sao để nói với họ. Nhưng sau đó Tôn Nhuế đối với nàng càng không có kiêng nể, khiến người khác không nghi ngờ là bất khả thi.
" Nếu cậu nghĩ mình và Tôn Nhuế là có gì đó với nhau, mình không phủ nhận " Hiện tại xem ra cũng không nên giấu Phùng Tân Đoá nữa, dù sao Phùng Tân Đoá cũng tương tự một trường hợp giống như nàng, nên cũng không có chuyện bạn bè kỳ thị.
Loại chuyện này không hẳn khiến Phùng Tân Đoá chịu một cú sốc lớn, đơn giản vì từ lâu Phùng Tân Đoá vốn có thể mập mờ đoán ra. Nói về mấy tháng trước đi, chính Phùng Tân Đoá là người đầu tiên phát hiện Tôn Nhuế lưu rất nhiều ảnh của Khổng Tiếu Ngâm trong laptop. Cũng chính cô ấy nói với nàng nên đề phòng đứa nhỏ có xu hướng biến thái này, xem ra tiểu học muội đó chính là đã yêu thích học tỷ của mình từ rất lâu.
Chuyện Tôn Nhuế thích Khổng Tiếu Ngâm là chuyện không đáng ngạc nhiên, ngược lại chuyện Khổng Tiếu Ngâm có thể không biến sắc khẳng định mình cùng tiểu học muội có quan hệ yêu đương đúng là loại tin đặc sắc. Trong mắt của Phùng Tân Đoá mà nói, Khổng Tiếu Ngâm giống như tảng đá trơn tru đến mức không thể có một vết xước nào để ngoại lực tấn công. Không ngờ bỏ đi một thời gian, ở trên tảng đá đó lại mọc được một chiếc mầm không tưởng.
" Mình đương nhiên ủng hộ cậu, có điều cậu đối với tiểu học muội của cậu có nghĩ đến tương lai xa không? " Năm tháng đại học chính là có thể ở cùng nhau một cách đường đường chính chính, nhưng sau đại học sẽ phải tính bước tiếp theo.
Về chuyện này luôn khiến Khổng Tiếu Ngâm rất nhiều đêm đều thỉnh thoảng thở dài, hiện tại nàng vẫn còn hai năm nữa học tại đây, Tôn Nhuế lại còn rất nhiều năm. Trong hai năm đó nàng cùng đứa nhỏ mặc nhiên có thể ở cùng nhau, nhưng sau đó thế nào, vẫn luôn là chuyện rất nan giải trong một sớm một chiều.
Tuy nói xã hội bây giờ rất thoáng, nhưng gánh nặng chuyện gia đình có chấp nhận hay không vẫn luôn khiến nàng bất giác lo sợ. Ba mẹ Tôn Nhuế chỉ có một đứa con gái này, ba mẹ của nàng cũng không hơn không kém. Họ liệu có thể chấp nhận chuyện này hay không? Nếu như không chấp nhận, Tôn Nhuế cùng với nàng phải làm sao tính tiếp?
" Còn đến hai năm nữa, từ từ mà tính " Xem ra nói trúng điểm yếu của Khổng Tiếu Ngâm rồi, Phùng Tân Đoá nhìn thấy nàng bất giác không còn tâm trạng liền bỏ qua chuyện này.
Cả một ngày hôm đó Khổng Tiếu Ngâm luôn bị câu nói của Phùng Tân Đoá khiến bản thân lo toang, đúng là không thể nào trong tức thời vui vẻ lên được. Sau khi Tôn Nhuế đi học trở về, nhìn thấy học tỷ tinh thần ảm đạm liền truy hỏi những người còn lại trong phòng ký túc xá. Lục Đình đương nhiên lắc cả hai tay bảo mình vô can, Phùng Tân Đoá lại không ngại che giấu tự mình thừa nhận.
" Chị nha, chị cứ đem mấy thứ đó dọa học tỷ của em. Nếu như học tỷ bị dọa chạy mất, chị làm sao đền lại cho em " Mặc dù học tỷ bên ngoài không nói, nhưng Tôn Nhuế biết nàng vẫn vì chuyện này suy nghĩ rất nhiều.
Bộ dạng hiện tại của Tôn Nhuế chính là chân chính muốn gây nhau với Phùng Tân Đoá, nhưng Khổng Tiếu Ngâm đã đem đứa nhỏ ra khỏi phòng. Phùng Tân Đoá chỉ muốn tốt cho nàng thôi, chẳng qua tại nàng suy nghĩ quá nhiều.
Đêm hôm đó đúng giờ đúng giấc một bên giường của nàng lại mặc nhiên bị chiếm dụng, nhưng hôm nay tiểu học muội rất ngoan không hề nghĩ đến những chuyện khác. Mặc nhiên đem nàng nằm lên trên người của mình, ở bên dưới chỉ là ra sức đem nàng giữ chặt lại.
" Bỏ chị xuống, em không cảm thấy rất nặng sao? " Mặc dù Tôn Nhuế liên tục thề thốt sẽ không động tay động chân, nhưng nằm như vậy thật khó tránh có một vài trường hợp nói được làm không được.
" Người ta muốn dỗ chị ngủ, không cho chị suy nghĩ lung tung mấy lời của Đoá tỷ " Nếu như đêm nay còn không dỗ chị ấy ngủ sớm hơn, chị ấy nhất định sẽ lại lăn lộn đến nửa đêm.
" Chị không nghĩ đến chuyện đó nữa, chị chẳng qua buổi trưa đã ngủ quá giấc nên bây giờ ngủ không được thôi " Hôm nay nàng không có lịch học, thực sự buổi trưa có chợp mắt một lúc.
" Đừng có mà lừa em, em biết hết đó "
Mặc kệ Khổng Tiếu Ngâm nói thế nào, Tôn Nhuế vẫn không muốn để nàng bị chuyện này làm ám ảnh. Học tỷ chính là luôn luôn sống rất nội tâm, nhưng hiện tại cô không muốn chị ấy giống như lúc còn một mình nữa. Yêu nhau không phải chỉ có ngủ cùng nhau, mà còn ở trong vài trường hợp cần cùng nhau mất ngủ.
" Ngày mai theo em về gặp ba mẹ..." Quyết định rồi, trước sau gì cũng gặp. Chi bằng nhanh gọn một chút, dù sao ba cái đánh cũng không bằng một cái nhá. Chi bằng lo lắng 2 năm, vậy cứ dứt khoát một chút đi.
" Không, Tôn Nhuế, chị không về. Đừng mà, Tôn Nhuế "
Nghe nó đến phải về ra mắt, khiến cho Khổng Tiếu Ngâm ở trên người Tôn Nhuế muốn nhảy ra khỏi giường. Đứa nhỏ đương nhiên so với nàng mạnh hơn về thể lực, liền giữ rất chặt con mèo nhỏ liên tục cào cấu trong lòng mình. Chuyện không có gì quá đen tối, nhưng những âm thanh giãy giụa, kèm với những tiếng kêu ủy khuất của Khổng Tiếu Ngâm. Rơi vào trong tai của hai người còn lại trong phòng, máu huyết lại có chút chẳng lưu thông.
- ------------
Tiểu học muội nói được làm được, sáng sớm chủ nhật đã đem nàng ra khỏi phòng. Cả một đêm đã cùng nhau thương lượng,nhưng sáng hôm sau vẫn là Khổng Tiếu Ngâm yên vị ở trên xe cùng Tôn Nhuế một chuyến về thăm nhà. Mặc dù Tôn Nhuế đã hứa với nàng, chỉ đơn giản là về chơi xem xét tình hình. Chuyện gì cũng không nói, nhưng Khổng Tiếu Ngâm vẫn sợ hãi đứa nhỏ không giữ được cái miệng của mình.
"Nhuế, chị đột nhiên nhớ ra mình có chuyện cần giải quyết " Về đến trước cửa nhà của Tôn Nhuế, Khổng Tiếu Ngâm vừa nhìn đến cơ ngơi của họ liền có chút chùn chân. Kèm theo những lo lắng trước đó, đột ngột muốn nuốt lời.
" Em đã bảo là em biết hết, đừng có mà lừa em " Trước lạ sau quen, ngôi nhà này hiện tại là nhà của em, nhưng sau này sẽ là nhà của chị.
Đã nhiều lần Phùng Tân Đoá nói với nàng rằng Tôn Nhuế nhất định rất giàu có, Khổng Tiếu Ngâm cũng đoán được sơ sơ về gia cảnh của đứa nhỏ này. Nhưng khi chính mắt nhìn thấy, chính là tiếp thụ nhất thời không nổi rồi. Có thể nói những ngôi nhà như thế này trong tầng lớp thượng lưu của họ, bất quá chỉ to hơn bình thường, đẹp hơn bình thường, sang hơn bình thường một chút. Nhưng đối với người sống ở vùng nông thôn từ nhỏ như nàng, trong một ngôi nhà rất đỗi bình thường về cấu trúc. Căn nhà này đúng là vượt ngưỡng tưởng tượng, liền một bước đi vào cũng thấy rất bấp bênh.
"Tiểu Nhuế, con gái cưng của mẹ có phải không vậy? " Tiếng gọi của nữ nhân bước xuống từ một chiếc xe đậu cách đó không xa, người này nhìn thấy trong hai nữ nhân đứng trước cổng có một người hệt như con gái của mình liền vô cùng mừng rỡ.
" Mẹ, vào nhà mới nói " Vừa rồi còn sợ giữ không được học tỷ sẽ chạy mất, nhưng đúng lúc mẹ lại về đến cổng.
Hiện tại nàng đúng là muốn chạy cũng chạy không được nữa, hai người họ mỗi người một bên liền đem nàng vào nhà. Người này được Tôn Nhuế giới thiệu chính là mẹ của mình, ba của em ấy có vẻ như đã đi công tác. Bên trong căn nhà rộng lớn như vậy, cũng chỉ có mẹ của Tôn Nhuế và một vài gia nhân cùng quản gia.
" Đứa trẻ xinh đẹp này là ai vậy Tiểu Nhuế? " Một lượt nhìn qua Khổng Tiếu Ngâm, Lục Trác Kỳ liền có hảo cảm. Bình thường luôn cảm thấy con gái cưng rất khả ái, nhưng đứng cùng một chỗ với tiểu cô nương này đúng là hơi khiêm tốn một chút rồi.
" Chị ấy là..." Chưa nói hết lời, có vẻ như học tỷ sợ cô nhịn không được liền nhanh chóng trả lời trước.
" Con là bạn cùng phòng ký túc xá với Tôn Nhuế, con đột nhiên nhớ có việc cần phải đi, hôm khác sẽ đến có được không ạ? " Không xong rồi, nàng càng lúc càng sợ hãi cảm xúc của bản thân. Xem ra ba mươi sáu kế, chạy vẫn là thượng sách.
" Ơ sao lại như vậy, con mới đến thôi mà "
Lục Trác Kỳ còn chưa gọi gia nhân đem trà bánh ra tiếp khách, tiểu cô nương xinh đẹp lại muốn rời khỏi đương nhiên không dễ dàng vậy rồi. Bất quá phần giữ người đã có một tay Tôn Nhuế lo liệu, cuối cùng cũng có thể giữ được Khổng Tiếu Ngâm ở lại cùng dùng cơm.
Trong bữa cơm Trác Kỳ đương nhiên không để không khí có phần trầm mặc, ở nơi Khổng Tiếu Ngâm hỏi rất nhiều thứ. Đến nổi Tôn Nhuế là phải ở dưới bàn đá nhẹ vào chân mẹ, không sợ nói một hồi liền để chị ấy sợ chạy mất sao?
" Tiểu Khổng có bạn trai chưa nhỉ? " Vừa rồi Tôn Nhuế ra ám hiệu, Lục Trác Kỳ trong bữa cơm cũng không hỏi nữa. Sau đó đến lúc ăn điểm tâm, liền không bỏ qua vấn đề trọng điểm này.
" Ơ, con...con chưa có bạn trai " Bình sinh nàng không thích nói dối, nhưng mà câu hỏi này muốn nhắm đến bạn trai của nàng, cũng không tính là nói dối.
" Vậy Tiểu Khổng có nghĩ đến muốn làm con dâu của nhà họ Tôn không? "
Chỉ một câu hỏi thôi, đã khiến Tôn Nhuế và Khổng Tiếu Ngâm đồng loạt chỉ ăn dưa hấu liền xém một chút nghẹn chết. Cũng chỉ có ý định làm mai Khổng Tiếu Ngâm cho cháu trai bên chồng, thanh niên đó có điều kiện rất tốt, nhưng về khoản tìm một cô gái khiến bản thân mình yêu thích lại gặp muôn vàn khó khăn.
" Mẹ, mẹ làm học tỷ của con sợ chết rồi " Tôn Nhuế biết rõ mẹ lại muốn làm mai cho anh họ, chẳng qua Khổng Tiếu Ngâm vừa rồi nghe phải là suy nghĩ theo hướng khác.
" Xin lỗi nha Tiểu Khổng, cô có chút nóng lòng rồi. Nhưng mà con chịu không vậy? Cô liền hẹn nó đến nhà ngay bây giờ " Nữ nhân không có thiếu, nhưng nữ nhân hiện tại vừa xinh đẹp vừa tài giỏi. Loại cảm giác yêu thích này khiến Trác Kỳ nhịn không được, liền câu trước câu sau lại hỏi ý kiến nàng.
Cảm thấy học tỷ da mặt sắp bị mẹ làm cho dính xuống mặt bàn, nhất định mẹ còn như vậy nữa sẽ khó lòng giữ chị ấy ở lại. Đành phải lập tức đưa hai người họ có khoảng cách, ở sau nhà cùng mẹ Trác Kỳ chân chính thương lượng.
" Mẹ, chuyện của anh họ liên quan gì đến chúng ta? " Từ nhỏ đã cảm thấy mẹ đặc biệt chiếu cố anh họ, không nói người ta còn tưởng anh họ là con trai lớn của mẹ.
" Anh họ của con một khi gặp được Tiểu Khổng, nhất định sẽ rất thích cho xem "
Tuy rằng là cháu bên chồng, nhưng Tôn Kỳ Long anh họ của Tôn Nhuế lại là từ nhỏ đã được Lục Trác Kỳ hết mực yêu thương. Cùng với Tôn Nhuế lớn lên, hệt như anh em một nhà. Tiền của Kỳ Long đi du học, cũng do ba mẹ của Tôn Nhuế một tay lo chu toàn.
" Anh ta thích thì làm sao, chắc chắn học tỷ cũng sẽ không thích " Nói về mức độ ưu tú, Tôn Nhuế tự tin mình không quá mức ưu tú, nhưng mình chính là đi trước một bước có được chị ấy. Những kẻ đến sau ưu tú cách mấy thì sao chứ? Đều là không thể nào vừa mắt.
" Nhưng mẹ thật sự rất thích Tiểu Khổng, không muốn phù sa rơi vào ruộng người ta mà " Chưa thử làm sao biết không thích, cứ gặp mặt trước đã biết đâu lại hợp nhau.
" Mẹ muốn phù sa chảy vào ruộng của mình thôi chứ gì, vậy thì để con trực tiếp cưới chị ấy về cho mẹ "
———
TBC
P/s:Sắp ngược=)))