Tam Thái Tử

Chương 892: Công tử thế thân




Gào!

Một tiếng gầm thảm thiết truyền ra từ trong sương khói, biến cố bất ngờ khiến tất cả mọi người biến sắc.

- Là tiếng gầm của ma tượng, có chuyện gì xảy ra?
Hoắc Cảnh Tư thành chủ trong lòng suy đoán, vẻ mặt không thể tin tưởng.

Trong mấy phút, tiếng gầm thảm thiết của ma tượng càng thêm kịch liệt, khói độc màu vàng khủng bố kia cũng từ từ tiêu tan.

Một thân ảnh thon dài đứng trên thân thể to lớn của ma tượng, chỉ thấy tay chắp sau lưng, đôi mắt nhìn trời, có bộ dạng không ai bì nổi.

- Là Tư Kha Đạtthiếu gia! Trời ơi, thiếu gia đã làm gì? Lẽ nào một mình hắn hàng phục con ma tượng này?
Hoắc Cảnh Tư thành chủ dùng sức dụi mắt, cho dù tất cả đều là chuyện tận mắt thấy, nhưng hắn lại không thể tin tưởng.

- Tư Kha Đạt thiếu gia!
Một tên hộ vệ Thần cấp tập tễnh đi tới, vẻ mặt đầy nghi hoặc. Thực lực của Tư Kha Đạt thiếu gia bọn họ hoàn toàn rõ ràng, đừng nói một mình hàng phục ma tượng, cho dù là khói độc tiêu tán kia hắn cũng không thể chống đỡ.

La Căn- Tư Kha Đạt cúi đầu nhìn đội trưởng đội hộ vệ của mình, lộ vẻ khinh thường.

- Nếu ỷ lại vào đám vô dụng các ngươi, bản thiếu gia hiện giờ đã thành món ngon của ma tượng rồi.
Thanh âm khoa trương cao ngạo, không hề giống với trước kia. Nhưng đội trưởng hộ vệ luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng cụ thể là thế nào thì lại không nói ra được.

- Thiếu gia, ngài một mình giết chết ma tượng?
Đội trưởng đội hộ vệ Kiệt Phu Lạp chưa hết nghi vấn.

- Ngươi đang hoài nghi năng lực của bản thiếu gia? Hừ, nhớ kỹ thân phận của ngươi, ngươi chỉ là một con chó gia tộc La Căn bồi dưỡng ra, trước đây bản thiếu gia có thể không để ý các ngươi vô lễ, ngày sau còn không biết tốt xấu, vậy đừng trách bản thiếu gia không khách khí.
La Căn- Tư Kha Đạt nhảy từ trên lưng ma tượng xuống, vẻ mặt anh tuấn lóe lên một tia hàn quang.

Kiệt Phu Lạp vẻ mặt căng thẳng, không biết làm sao, trên người thiếu gia quần áo lụa là này có một loại cảm giác khiến bản thân sợ hãi. Nhưng thần niệm dò xét, lại không cảm thụ được chút khí tức nào trên người hắn. Nếu Tư Kha Đạt trước đây sạch sẽ giống như một dòng suối trong, nhưng hiện giờ lại giống như núi cao to lớn, tuy không chớp mắt, nhưng lại khiến ngươi không thể nhìn thấu.

- Đi thôi!
La Căn- Tư Kha Đạt trầm giọng nói. Sau lưng hắn truyền đến một tiếng rên rỉ, con mắt to lớn của cự tượng đầy vẻ cầu xin.

Tư Kha Đạt quay đầu nhìn nó một cái, sâu trong đáy mắt là vẻ lạnh lùng.

- Xử lý sạch sẽ chỗ này, nó đã ăn nhiều thức ăn của bách tính trong thành như vậy, vậy thì giết nó ăn thịt đi!
Tư Kha Đạt trầm giọng nói.

- Vâng, Tư Kha Đạt thiếu gia!

Đội trưởng hộ vệ không dám chậm trễ, tuy gã không biết trong khói vàng xảy ra chuyện gì, nhưng công tử trước mắt đã không còn là trò cười trong gia tộc, trên thân không còn một chút thánh lực phát tán nhưng dường như đã tiềm ẩn khủng bố vô hạn. Khiến Kiệt Phu Lạp bất giác phục tùng hắn, kính sợ hắn từ đáy lòng.

- Về thành!
La Căn- Tư Kha Đạt không nhìn thêm, dưới chân nhẹ nhàng bước đi, như một viên đạn bắn thẳng lên trên tường thành.

Kiệt Phu Lạp chấn động nhìn cái hố to sinh ra dưới chân La Căn- Tư Kha Đạt, lực lượng khủng bố kia đã sánh ngang với cự thú.

- Đội trưởng...
Một tên cao thủ đội hộ vệ tập tễnh đi tới, trên mặt đầy vẻ ngưng trọng.

- Về rồi hãy nói!

Kiệt Phu Lạp nói thầm. Trong mắt có vẻ phức tạp khó mà nói rõ.

Đối diện với La Căn- Tư Kha Đạt nhảy lên, người quan chiến trên tường thành ai nầy đều trợn mắt há mồm, ngay sau đó nổ ra những tiếng hoan hô vang dội. Quang Ám đại lục sùng bái cường giả, đặc biệt là cường giả thực lực cường đại và gia thế hiển hách như La Căn- Tư Kha Đạt, thành tựu tương lai không thể ước lượng.

Trên tường thành, một khối cầu thịt tốc độ trên 80 dặm xuyên qua đám người tiến tới. Tướng mạo vui vẻ, trong khi di chuyển thịt mỡ cả người chuyển động. Trên Quang Ám đại lục ai nấy luyện võ, không nói diện mạo thế nào, chỉ thân thể đã không tệ, loại béo ục ịch như thế này có thể nói là vô cùng hiếm có.

- Thiếu gia, thiếu gia của tôi, ngài không sao chứ!
Núi thịt kia hô lên xông tới.

La Căn- Tư Kha Đạt hơi cau mày, đá một cái, đánh khối thịt cầu này bay ra ngoài bốn, năm mét.

- Ui da, ui da, thiếu gia muốn giết nô tài sao?
Khối thịt kêu thảm như giết heo. Trên mặt mọi người đều có vẻ hả hê nhìn người khác bị đau.

- Tát Ma, vừa rồi lúc bản thiếu gia xuất chiến ngươi ở đâu?
La Căn- Tư Kha Đạt cười mà không cười, nhưng loại biểu hiện này lại khiến khối thịt tên Tát Ma toát mồ hôi lạnh.

- Thiếu gia, nô tài tìm thứ ngài thích, nô tài sớm đã biết thiếu gia xuất mã nhất định có thể thẳng, nô tài là muốn ăn mừng cho thiếu gia mà...
Khối thịt đứng lên, vẻ mặt nịnh nọt, chỉ thiếu chút nữa là nhào tới ôm lấy hai chân của La Căn- Tư Kha Đạt.

- Được rồi, cách xa bản thiếu gia một chút! Chuyện này sẽ tính toán với ngươi sau.
La Căn- Tư Kha Đạt trợn mắt nhìn hắn, không hề để ý hắn lâm trận bỏ chạy.

Tát Ma này là quản gia của La Căn- Tư Kha Đạt, cũng là tên tay chân cùng một giuộc. Có thể nói tất cả những hành vi xấu xa của La Căn- Tư Kha Đạt đều có bóng dáng của tên mập mạp hèn mọn này.

Lúc này, thành chủ tiểu trấn đi qua đi lại, trên mặt hiện lên vẻ nghi vấn.

- Tư Kha Đạt thiếu gia, chúc mừng ngài đánh chết ma thú chi vương, ngài hoàn toàn xứng đáng là anh hùng.
Cho dù vô cùng hoài nghi việc La Căn- Tư Kha Đạt tự mình giết chết ma tượng, nhưng sự thực trước mắt, không cho phép hắn suy đoán quá nhiều.

Hoắc Cảnh Tư thành chủ, ma tượng đã trừ, bản thiếu gia đã lệnh xẻ thịt nó, thịt tươi tặng cho tất cả bách tính, ngoài ra, tộc hội gia tộc ít ngày nữa sẽ mở, bản thiếu gia cũng sắp phải rời đi rồi.

Lời nói của La Căn- Tư Kha Đạt khiến Hoắc Cảnh Tư thành chủ ngây ra, trước đây vị thiếu gia tôn quý này làm chuyện gì cũng cần phải chuẩn bị rất lâu, hiện giờ sao lại nói đi là đi? Lẽ nào tất cả những gì trước đây làm là để mê hoặc người khác? Vậy rốt cuộc là muốn mê hoặc ai? Nghĩ đi nghĩ lại, Hoắc Cảnh Tư thành chủ đột nhiên đổ mồ hôi lạnh, liên tưởng đến thân phận của đối phương, phải phòng bị ai không nói cũng biết.

- Tâm cơ thật sâu, có thể ngụy trang nhất thời không tính là gì, đáng sợ là ngụy trang mười mấy năm. Tất cả mọi người đều cho rằng hắn là một tên công tử ăn chơi, khiến mọi người đều buông lỏng chú ý, hiện giờ một khi bạo phát, tất sẽ dẫn tới biến hóa kinh thiên. Gia tộc La Căn sắp thay đổi rồi, cả đế quốc Tây Bái Chiêm Đình sợ rằng sắp biến hóa theo.
Hoắc Cảnh Tư nghĩ rất nhiều, càng nghĩ càng kiêng kỵ công tử anh tuấn trước mặt, cuối cùng thậm chí sinh ra sợ hãi.

- Tư Kha Đạt thiếu gia sắp rời đi là tổn thất to lớn với thị trấn Địch Á Ca, nơi này ta có một ít đặc sản muốn tặng thiếu gia, xin Tư Kha Đạt thiếu gia nhận cho.
Hoắc Cảnh Tư nghiến răng, quyết định nhịn đau kết một giao tình. Hoắc Cảnh Tư cũng có dã tâm và hoài bão của bản thân, hắn còn chưa đến 50 tuổi, đã thành cường giả Tôn cấp đỉnh phong, nếu bản thân có thể được gia tộc La Căn xem trọng, tương lai sẽ một bước lên mây.

Nhìn thắt lưng không gian Hoắc Cảnh Tư thành chủ tặng bản thân, La Căn- Tư Kha Đạt không hề từ chối, hiển nhiên đối phương cảm thấy có chỗ có thể lợi dụng trên người hắn, nên muốn tiến hành đầu tư.

- Trước tiên chuẩn bị cho ta một gian phòng yên tĩnh, bản thiếu gia muốn tắm rửa thay quần áo.

La Căn- Tư Kha Đạt tuy đánh chết ma tượng, nhưng bộ quần áo hoa lệ trên người cũng bị khói độc ăn mòn thủng mấy chỗ, khiến hắn ít đi một chút xa hoa, có thêm mấy phần bá khí cường giả.

Phủ thành chủ trấn Địch Á Ca.

Trong gian phòng yên tĩnh, La Căn- Tư Kha Đạt vẻ mặt ngưng trọng, một lúc sau cơ thịt trên mặt run rẩy, tướng mạo thay đổi rất lớn.

- Không tệ, người kế thừa siêu cấp gia tộc, thân phận này có thể giảm bớt cho ta rất nhiều phiền toái.
Thanh niên này chính là Lý Lân. Với thủ đoạn của hắn, sử dụng cơ thịt toàn thân dễ như trở bàn tay, huồng hồ hắn không phải chưa từng hóa trang thành người nơi khác, vì thế ngụy trang thành La Căn- Tư Kha Đạt không hề có chút vấn đề. Còn về ký ức của Tư Kha Đạt, đối với lực lượng hồi phục thần thức của bản thân Lý Lân lại càng đơn giản.

Ong!

Trong tay Lý Lân xuất hiện một cây kim sắc quyền trượng, chính là thần thánh quyền trượng lúc đầu ở thắt lưng hắn.

- Thánh vật của Quang Minh tộc, không ngờ trong cơ thể ta lại ẩn chứa nhiều thánh lực quang minh như vậy.
Lý Lân thì thầm. Thông qua ký ức của La Căn- Tư Kha Đạt, Lý Lân đã hiểu được tình hình Quang Ám đại lục. Võ giả nơi này không tu luyện chân nguyên, mà là thánh lực. Thánh lực các loại thuộc tính đều có, trong đó thánh lực quang minh và hắc ám là cường đại nhất.

Lực lượng thần ấn trước đó của La Căn- Tư Kha Đạt bị thần thánh quyền trượng hấp thu, lực lượng thần thánh này cũng là một loại niệm lực, vừa vặn bị thần thành quyền trượng khắc chế, hơn nữa thần thánh quyền trượng cắn nuốt một tia niệm lực lại dẫn động thánh lực quang minh trong cơ thể Lý Lân, mà La Căn- Tư Kha Đạtlại vừa vặn tu luyện thánh lực quang minh, chỉ là tu vi chỉ đạt đến Tôn cấp sơ giai. Trên đại lục Thần cấp nhiều như chó, Thánh Nhân đi đầy đường này, võ giả Tôn cấp căn bản không được coi trọng.

- La Căn- Tư Kha Đạt này đơn giản là thế thân ta tạo ra, như vậy cũng tốt, vừa vặn có thể ẩn núp, khôi phục chân nguyên thực lực, tiện thể nghiên cứu một chút lực lượng cấu thành Quang Ám đại lục.
Lý Lân cũng không thể với tình trạng hiện giờ mà rời đi, chưa nói chân nguyên trong cơ thể hắn khô kiệt, cho dù chân nguyên đầy đủ, trạng thái tốt nhất hắn cũng không dám tùy tiện rời đi. Hắn đã biết Chúa tể U Minh nắm giữ quyền chủ đạo toàn bộ đại lục, lúc này tự mình rời đi, tuyệt đối khó có thể trốn khỏi sự truy sát của Chúa tể U Minh, đến lúc đó chưa chắc hắn còn may mắn chạy thoát chết.

Tắm rửa thay áo xong, Lý Lân một lần nữa hóa thành diện mạo La Căn- Tư Kha Đạt, đi ra phủ thành chủ, đội hộ vệ của hắn sớm đã thu thập hoàn tất. Bốn vị hộ vệ Thần cấp đã chết mất một người, chỉ còn lại ba người có vẻ bi thương, hiển nhiên tình cảm giữa bốn người rất sâu đậm.

Lý Lân căn bản không quan tâm chuyện này, thế giới này tàn khốc như thế, không phải giết người thì là bị người giết.

- Thiếu gia, đây là ma tinh của ma tượng, chúng ta đã dựa theo chỉ thị của ngài, xẻ thịt ma tượng, tặng thịt cho bách tính toàn thành.
Đội trưởng đội hộ vệ Kiệt Phu Lạp thần sắc cung kính nói.

Lý Lân gật đầu, vung tay thu lấy ma tinh màu vàng đất lớn bằng nắm tay vào thắt lưng không gian. Trong ký ức của La Căn- Tư Kha Đạt, ma tinh căn bản không coi là gì, dù sao là người thừa kế của một siêu cấp gia tộc, cho dù không được coi trọng, về mặt tài phú cũng không hề chịu thiếu thốn.

Trừ đội hộ vệ, trước phủ thành chủ còn có một con phi cầm dài đến ba mươi mét. tướng mạo có phần giống công, nhưng lại không có đuôi.

- Thiên Ưng Thứu, ma thú phi hành cấp năm, cũng là ma thú phi hành gia tộc La Căn bồi dưỡng.

Trong mắt Lý Lân lóe lên một tia tinh quang, Quang Ám đại lục cũng có không gian truyền tống trận, nhưng vì pháp tắc không gian hoàn chỉnh, vách không gian kiên cố, vì thế độ khó của truyền tống không gian khó hơn Thương Long đại lục vô số lần. Cái giá để sử dụng không gian truyền tống trận cực kỳ cao, cho dù là cường giả cấp Thánh Nhân cũng không tiêu phí được, vì thế phong trào huấn luyện ma thú rất phát triển. Đừng nói là siêu cấp gia tộc, cho dù là gia tộc trung đẳng cũng có năng lực huấn luyện ma thú phi hành. Đương nhiên, gia tộc thực lực càng cường đại, ma thú phi hành lại càng mạnh.

Quang Ám đại lục chia ma thú làm chín cấp, ba cấp dưới là ma thú hạ cấp, thực lực không vượt qua Hoàng cấp. Cấp bốn đến cấp sáu là ma thú trung cấp, thực lực mạnh nhất có thể đạt đến cấp Thánh Nhân cấp. Ma thú cấp bảy đến cấp chín chính là ma thú đỉnh cấp, thực lực có thể đạt đến cấp Chí Tôn. Thiên Ưng Thứu là linh thú phi hành phổ thông nhất của gia tộc La Căn, chuyên để đệ tử phổ thông trong gia tộc sử dụng. Vốn dựa theo thực lực của La Căn- Tư Kha Đạt, đã có tư cách cưỡi ma thú phi hành cấp sáu, đáng tiếc hắn vì tránh né tộc hội gia tộc, tự nhiên không thể xin được ma thú phi hành tốt.