Tam Thái Tử

Chương 751: Cha vợ Tần Tranh (2)




- Phụ thân, đó đúng là phụ thân?

Thời điểm Tần Tranh xuất chinh Tần Tuyết Linh còn rất nhỏ, đối với nàngphụ thân trong trí nhớ cũng không nhiều, nhưng mà từ khi bắt đầu biếtchuyện, mọi người chung quanh đều nói phụ thân là người vĩ đại. Mưa dầmthấm đất, phụ thân tuy rằng mất tích nhưng vẫn là thần tượng nho nhỏtrong lòng nàng, hiện tại đột nhiên nhìn thấy một người có thể là phụthân, trong lòng Tần Tuyết Linh không thể giấu được chờ mong bộc phát òa lên.

- Tuyết Linh, nàng tỉnh táo một chút đi, mặc kệ ông ta có phải phụ thâncủa nàng hay không thì điều này cũng không phải là một tin tức xấu.

Lý Lân nhẹ nhàng trấn an nàng.

Lúc này bên trong Hỏa Diệm sơn có mấy đạo thân ảnh bay tới.

- Điện hạ người đã trở lại?

Trước mặt là một người mặc áo giáp mềm, đó là một nữ tử dáng người cựckỳ cao gầy, nhìn xem chiều cao có thể so với Lý Lân cũng không thấp hơnbao nhiêu. Phải biết rằng Lý Lân đã cao đến 1m9 mà nữ tử kia có thểkhông thấp hơn Lý Lân, người cao như thể trong đám nữ nhân có thể nói là cự nhân rồi.

- Phi Linh, mấy năm không gặp ngươi lại cao lớn hơn nữa ư?

Lý Lân nhìn người nữ tử có chiều cao rất có tính áp bách kia nhịn khôngđược cất tiếng nói. Hai người chiều cao tuy rằng không sai biệt lắm,nhưng nữ tử trời sinh so với nam tử không cao bằng, khi hai người đứng ở cùng một nơi, Lý Lân luôn có cảm giác so với nàng mình thấp hơn khôngít.

- Điện hạ, người đã trở lại, mọi người biết được tin tức này sẽ rất vui vẻ.

Mạc Phi Linh có lý do để hưng phấn, Lý Lân trở về đại biểu cho sự thayđổi, bọn họ bị vây ờ chỗ này đã rất lâu rồi, đã từ lâu bọn họ mong mỏiLý Lân trở về, để bọn họ có thể theo hắn cùng đi làm đại cuộc.

- Hương Lân còn ở nơi này không? Ta nhớ nha đầu kia cũng không ngốc nghếch lắm thì phải.

Lý Lân mỉm cười, Tần Tuyết Linh đã muốn thu hồi cảm xúc của mình, mộtthoáng trầm mặc nàng đứng ở đằng sau Lý Lân. Nàng là một nữ nhân thôngminh và kiên cường, không biết người nam nhân hư hư thực thực vừa rồikia có phải phụ thân của nàng hay không, ý tứ ra sao?

- Phu nhân còn đang ở trong, hiện tại đang luyện chế một lò đan dược cao cấp, đã một tháng nay không xuất quan.

Mạc Phi Linh nói.

- Được rồi, về sau ngươi không được gọi nàng là phu nhân nữa, người talà một hoàng hoa khuê nữ , cũng không thể chỉ vì vui đùa mà làm ảnhhưởng đến danh dự của nàng.

Lý Lân khẽ cười nói, sau đó một tay nắm tay Tần Tuyết Linh cùng với MạcPhi Linh, đoàn người cùng nhau bay vào chỗ sâu trong Hỏa Diệm sơn.

Ở vị trí giữa Hỏa Diệm Sơn này, ở bên trong một tòa tiểu thế giới Võ Tôn tam phẩm, Lý Lân nhìn thấy được thiên hỏa từ thế giới bên ngoài khôngngừng chảy vào, sau đó hồi tụ đến một lò đan dược bằng thanh đồng thậtlớn. Thấp thoáng có một đạo thân ảnh hết sức gầy gò đang chăm chú đứngtrước lò luyện đan, hai tay luân phiên đánh ra các loại pháp quyết, mùithuốc nồng đậm từ trong lò luyện đan phát tán ra. Mọi người đều hiểuđược đây là một lò đan đã đến thời kỳ mấu chốt, thành bại là chuyện chỉtrong nháy mắt, nên tất cả đều không dám nói năng gì, mọi người đều imlặng chờ đợi.

Mùi thuốc càng lúc càng nồng đậm, dần dần trên không đan dược ngưng tụthành một màn sương khói màu tím, màn sương khói này không ngừng biếnhóa hóa thành đủ các loại hình dạng.

Ong

Lò luyện đan rung động lên một trận thật mạnh, một luồng khí mờ mịt tánphát ra, toàn bộ nắp lò luyện đan đột nhiên ầm vang lên một tiếng, bậtthẳng lên trời.

Đang khoanh chân mà ngồi nhưng Hương Lân không một chút nào chậm chễ, cả người vọt tới phía trên không lò luyện đan, chân khí mạnh mẽ từ trongtay vẩy ra, trong nháy mắt một dòng bán trạng thái chất lỏng từ trong lò luyện đan chảy ào ra. Sau đó hai tay không ngừng vũ động, mỗi một vòngvũ động, có một dòng bán trạng thái cố định hóa thành đan dược HỗnNguyên bay ra, ước chừng được đầy đủ mười viên, dược thủy bán trạng thái cố định đã dùng đi bảy thành, còn lại ba thành vô luận Hương Lân có cốgắng như thế nào thì cũng đều không thể thành đan dược được.

Một tiếng ầm vang, ba thành dược thủy trong đó đột nhiên bộc phát ra một ngọn lửa, sau đó hóa thành tro tàn, Hương Lân bất đắc dĩ thở dài, tayphải nắm chặt mười viên Hỗn Nguyên đan dược cho vào một cái bình ngọclớn bằng một cái đầu người.

Cả người Hương Lân lảo đảo từ giữa không trung ngã xuống, mà thẳng xuống phía dưới chính là lò luyện đan cực nóng, Lý Lân quyết đoán ra tay kéoHương Lân từ giữa không trung lên, sau đó từ từ đưa nàng hạ xuống đất.

- Ta đã thành công, ta đã thành công.

Hương Lân hưng phấn ôm bình ngọc trong tay, giống như trong tay nàng làtuyệt thế trân bảo trên thế giới không thể có. Nàng căn bản không ý thức được nguy hiểm ở phía trước, thậm chí ngay cả khí Lý Lân và mọi ngườiđi đến nàng cũng không phát hiện ra.

- Nàng là ai?

Sắc mặt Tần Tuyết Linh hơi cổ quái hỏi. Tuy rằng không hiểu thuật chếthuốc, nhưng từ thủ pháp của Hương Lân cùng với hơi thở của đan dượcthành phẩm kia mà nói thì người nữ chế thuốc trong tiểu thế giới này,năng lực thực không phải là nhỏ.

- Nàng tên là Hương Lân, là người thế gia trong trung vực chế thuốc, bởi vì chối bỏ hôn nhân đi vào Hỗn Loạn Lĩnh, sau đó ở luôn tại nơi này chế đan dược. Tất cả đan dược của Hán Vương phủ đều là đến từ nơi này.

Lý Lân thấp giọng nói.

Đối thoại của hai người cuối cùng đem tới chú ý của Hương Lân, nàng mờmịt quay đầu nhìn về phía Lý Lân và đoàn người, rồi cúi đầu nhìn vào bộdạng nhếch nhách của chính mình, sau đó phát ra một âm thanh bén nhọn,nàng xông vào trong một nhà đá ở cách đó không xa.

Lý Lân kinh ngạc cười, nữ nhân này còn có bản năng động vật thật khókhăn để lý giải. Bằng hữu đã lâu không gặp, trước hết không đi đến chàohỏi mà lại trước tiên đi chú ý đến hình tượng của mình.

Tần Tuyết Linh và Mạc Phi Linh thì lại cực kỳ hiểu rõ, Mạc Phi Linh lạibay đến nhà đá phía trước, ở phía bên trên nhà đá có bố trí mấy đạo cấmchế, một ánh mắt hữu ý vô ý nhìn về phía Lý Lân.

- Phi Linh, ánh mắt ngươi như vậy là có ý gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng bản vương sẽ đi dòm ngó Hương Lân sao?

Lý Lân bất mãn nói, hắn không biết nhân phẩm của mình từ khi nào lại kém như vậy. Hắn luôn luôn cảm giác trong mấy năm này, khẳng định luôn cóngười đặt điều bôi nhọ nhân phẩm của mình.

- Điện hạ, người hiểu lầm rồi?

Mạc Phi Linh xấu hổ cười nói.

- Lý Lân, chẳng lẽ trước kia huynh đã từng làm qua cái chuyện rình coi sao?

Trong ánh mắt Tần Tuyết Linh có chút nguy hiểm.

- Không có, tuyệt đối không có, Tần Tuyết Linh muội hẳn là tin tưởng nhân phẩm của ta.

Lý Lân cực kỳ quyết đoán phủ định nói.

- Lời này của huynh đem đi mà lừa các tiểu cô nương nhé, đối với muội thì vô dụng.

Hiển nhiên là hiện tại Tần Tuyết Linh đã vô cùng hiểu Lý Lân, có đôi khi nàng đã buồn bực chính mình, không biết lúc trước như thế nào lại thích một cái tên trong ngoài không đồng nhất như vậy.

Lý Lân hoàn toàn buồn bực, một cái lắc mình nhằm về hướng xa xa, ở nơiđó có một doanh trại quân đội lớn, đó là trú địa phủ vệ đội của Hánvương phủ.

Khi trước, sau khi Lý Lân ở chỗ này mở căn cứ địa, Vệ đội Hán vương phủ ở chỗ này huấn luyện. Nguyên bản kế hoạch là muốn thành lập một nhánh bộđội tinh nhuệ chuyên thuộc về Hán vương phủ, đáng tiếc vì biến hóa củaĐại Đường nên Vệ đội Hán vương phủ trước sau không có điều động về. Mấynăm trôi qua, một ngàn người phủ vệ đội Hán vương hiện tại chỉ còn lạicó tám trăm người, hơn nữa thực lực của mỗi người đều đã biến hóanghiêng trời lệch đất. Hương Lân đã tận lực hết sức lực của mình, cùngvới đan dược chi viện cho phủ vệ đội, nên trong phủ vệ đội người yếunhất cũng đạt đến Tiên Thiên hậu kỳ. Những người có thiên phú xuất chúng đã đột phá đến nửa bước Võ Hoàng, mà Hương Lân đã hao phí một thángluyện chế lô đan được cao cấp này, chính là luyện chế dành cho thànhviên phủ vệ đội đạt tới nửa bước Võ Hoàng, ý đồ mượn dùng đan dược đánhsâu vào hoàng cực.

Hiện tại vệ đội cũng không ở đây, bọn họ phải chịu nguyên tắc ma luyệnsinh tử, lúc trước ở Hắc Thủy lâm luyện tập bởi vì Hán vương phủ cùngvới Hắc thủy lâm có quan hệ, vệ đội luyện tập gần như không có thươngvong gì. Nhưng kể từ sau khi Hắc Thủy lâm bị Vũ vương tàn phá, toàn bộgiai cấp thống trị của Hắc Thủy lâm hoàn toàn bị hủy diệt, khắp nơi đềulà điên cuồng chém giết cắn nuốt linh thú. Trong vệ đội Hán vương phủtừng trải và có kinh nghiệm cũng bắt đầu xuất hiện thương vong, mặc dùdưới tình huống như thế vệ đội cũng không có ngừng công việc huấn luyện, bởi vì có mỗi ngày sinh tử gian nan mài luyện, mới có được thành quảhiện tại.

Ở trong trú địa cũng không để lại binh lực phòng thủ, hiển nhiên là vệđội trưởng Ngụy Duyên đối với cái tiểu thế giới an toàn này cực kỳ tintưởng. Lý Lân yên lặng hành tẩu ở khắp trong doanh trại, trên mặt lộ rathần sắc vừa lòng. Muốn nhìn xem một chi đội mạnh yếu, ngoại trừ sứcchiến đấu bên ngoài, trong doanh trại quân đội cũng có thể thấy được rất nhiều vấn đề, nhìn thấy doanh trại chỉnh tề, Ngụy Duyên lãnh binh vẫnlà làm cho Lý Lân thật vừa lòng

- Điện hạ! Ta đã phát ra lệnh triệu tập, bọn Ngụy Duyên rất nhanh sẽ trở về.

Mạc Phi Linh bay tới nói.