Tam Thái Tử

Chương 589: Nam nhân đi trong đêm tối




- Nhưng màtiểu tử này thật sự làm ra chuyện này, đúng là hợp với khẩu vị của bổntôn! Thiên Cương, nếu chúng ta đưa tin tức mà chúng ta nắm được về việcvạn tộc thượng cổ buông xuống tiết lộ cho hắn, mượn tiểu tử này gạt bỏđi lực lượng ẩn hoạn kia, có lẽ cũng không tệ!

Tông chủ Trấn Thiên Tông khẽ cười nói, trong mắt tràn đầy tia sáng khôn khéo như lão hồ ly.

- Tốt, nhưng tiểu tử kia có thể làm được sao? Chúng ta nắm giữ đều lànhững nơi không phải là chủng tộc thượng cổ bình thường phủ xuống. Hơnnữa, lực lượng của đối phương tại đại lục Thương Long cũng sâu khônglường được!

Viên Thiên Cương trầm giọng nói.

- Có một số việc, không phải thực lực là có thể làm được. Theo tình hình trước mắt, nhân quả giữa Lý Lân cùng vạn tộc thượng cổ cũng không phảitự nhiên mà có, có lẽ người này chính là mệnh kiếp của vạn tộc thượng cổ buông xuống!

Tông chủ Trấn Thiên Tông có chút ngưng trọng nói.

- Mệnh kiếp? Hắn?

Viên Thiên Cương vẫn không tin, thứ mệnh kiếp này rất là hư vô mờ mịt,Thiên cơ sư tin tưởng cái gọi là mệnh kiếp không phải là một người haylà một sinh mệnh, mà là một loại biểu hiện của ý chí thiên địa. Mà Thiên Cơ Sư chính là nghiên cứu ý chí thiên địa, đối với giải trừ thứ gọi làmệnh kiếp, có thể nói là muốn gì được nấy. Vạn tộc thượng cổ che mờ toàn bộ đại lục Thương Long, đủ để thuyết minh một phương bọn họ có đượcsiêu cấp cường giả của chủng tộc thiên cơ. Dựa theo đạo lý, với nội tình như vậy, mệnh kiếp nho nhỏ tự nhiên không thể tạo thành ảnh hưởng tớivạn tộc thượng cổ.

- Không có gì là không thể, thiên cơ dị biến có quan hệ với vạn tộcthượng cổ, nhưng khẳng định không phải là toàn bộ. Dù sao, vạn tộcthượng cổ không có thực lực làm chủ toàn bộ ý chí thiên địa!

Tông chủ Trấn Thiên Tông trầm giọng nói.

- Được rồi, hi vọng tiểu tử kia có thể gây khó khăn trong một lúc. Chúng ta cũng có thêm chút thời gian chuẩn bị.

Viên Thiên Cương thở dài nói.

- Yên tâm đi, những lão già kia đều không phải là kẻ dễ bắt nạt, nếukhông vượt qua lần thiên địa đại kiếp này, không nói gì khác, chỉ cầnvạn tộc chân chính buông xuống, không lo đám già kia không dốc hết toànlực.

Sự thật chứng minh, tại Hỗn Loạn lĩnh này, năng lực ba đại tông môn siêu cấp rất là khủng bố. Tại trong một tòa tửu lâu huy hoàng ở cái thànhthị mấy ngàn vạn người, trong một góc không được sáng rõ, một ngườitrung niên đang uống rượu một mình. Hiện tại, gã nhìn tờ giấy trên tay,sắc mặt có chút khó coi.

- Ba đại thiên tông, quả nhiên không đơn giản. Ta ẩn nấp hành tích nhưthế mà bọn họ cũng có thể tìm được chính xác. Xem ra trước kia đã lạcquan hơi quá rồi.

Người trung niên chính là Lý Lân dịch dung, bộ dạng bây giờ của hắngiống như là một võ giả lưu lạc, về phần thực lực cũng là Võ Hoàng lụcphẩm, không cao không thấp, ngươi như vậy, ở Hỗn Loạn lĩnh có rất nhiều.

- Yển thành! Là nơi Đại Bằng tộc thượng cổ buông xuống, Đại Bằng tộcthượng cổ chính là Chuẩn hoàng tộc trong vạn tộc, thực lực không kém gìso với thập đại hoàng tộc. Xem ra muốn lão tử làm tay sai đây mà.

Thần sắc Lý Lân ngưng trọng nói không nên lời, hắn cũng không lập tứcrời đi, không phải là không muốn,mà là không cần thiết. Bởi vì hắn pháthiện, tòa tửu lâu này đều cấp tin tức cho võ giả lưu lạc. Có thể nói,thế lực sau lưng tìm được chính mình, không phải là mình lộ ra hànhtích, mà là đối phương dùng chính sách tung lưới khắp nơi, mình chỉ làmay mắn mà rơi vào trong lưới mà thôi.

Có đi hay không? Đây là một nan đề trước mắt của Lý Lân.

Lý Lân cân nhắc cũng không được bao lâu, hắn lại bỏ ra một viên tinhthạch, tùy tiện đứng dậy rời đi. Chủ quán nhìn hắn một cái, cũng khôngđể ý quá nhiều. Dù sao Lý Lân hóa trang rất tốt, lực lượng Lục Mang Tinh càng che dấu tốt thực lực của hắn. Chủ quán để người ta đưa một phầntin tức cho Lý Lân, chỉ là ôm thái độ nhìn thử một chút, dù sao đây làmệnh lệnh phía trên ban xuống, ai lại tin tưởng Lý Lân thật sự nghênhngang tới chỗ này.

Yển thành cách khá xa địa vực Lý Lân đang ở, dưới tình huống không cókhả năng xuyên qua không gian, Lý Lân cũng chỉ phải phi hành như võ giảHoàng cấp bình thường. Đương nhiên, hắn cũng không phải kẻ ngốc, vộivàng tìm tới Yển thành không phải là tìm phiền toái mà là tìm chết. Mụctiêu của hắn là một thành nhỏ cách Yển thành một trăm dặm. Hơn nữa, trên đường đi tới, hắn phát hiện, có rất nhiều võ giả lưu lạc đi cùng mộthướng với hắn. Với thực lực của những người này, tự nhiên không dám điđối phó Đại Bằng tộc thượng cổ, bọn họ đơn giản là chỉ đi góp vui, tìmkiếm chút cơ duyên tu luyện võ đạo. Đây là chuyện phi thường bình thường tại Hỗn Loạn lĩnh.

Lý Lân nhẹ nhàng thở ra, theo những người này tiếp cận Yển thành.

Khi Lý Lân tiến vào Yển thành, hắn phát hiện tòa thành này khác với lầntrước nhìn thấy, ở nơi này căn bản không có dấu hiệu Đại Bằng tộc thượng cổ buông xuống, người ở đây thấy đột nhiên có nhiều võ giả lưu lạc xuất hiện như vậy đều lo sợ bất an. Lý Lân từng tra xét qua những người này, phát hiện trong cơ thể bọn họ không hề có khí tức của vạn tộc thượngcổ, những người này là người thường chân chính.

Lý Lân cũng không ở lại lâu trong Yển thành, nhanh chóng theo võ giả lưu lạc mà ra ngoài.

Hắn phát hiện nơi này không đơn giản như mình nghĩ, hơn nữa, trong Yểnthành có ít người có thực lực làm hắn không thể trêu chọc.

Ngày hôm sau, Lý Lân lại tới nữa, vẫn hành động như một võ giả lưu lạc,mà hôm nay, võ giả lưu lạc tiến vào Yển thành càng nhiều hơn, ngẫm lạikẻ tản ra tin tức là một trong ba đại thiên tông, nếu không thì không có khả năng tập hợp được nhiều võ giả lưu lạc như vậy.

Tình huống ngày thứ ba cũng giống vậy, nhưng Lý Lân đã có hiểu biết đốivới Yển thành, lại càng nhìn ra được sự quỷ dị trong cảnh bình thản củaYển thành. Hắn không có ý động thủ mà chuẩn bị rời đi.

Dù hắn có nhân quả sâu đậm với vạn tộc thượng cổ, nhưng không không thểlấy trứng chọi đá. Đại Bằng tộc thượng cổ không phải hắn có thể trêuchọc được. Tối thiểu, trong thành còn có ẩn dấu cao thủ Võ Tôn vượt xachính mình. Dù không bằng mấy cao thủ Võ Tôn đỉnh phong đuổi giết chínhmình, nhưng cũng là Võ Tôn hậu kỳ. Lý Lân sẽ không vì may mắn giết đượcmột cao thủ Võ Tôn đỉnh phong mà cảm thấy cuồng vọng tự đại. Dù sao,nhân sinh không phải trò chơi, một khi mất đi cái mạng nhỏ thì thật sựxong đời rồi.

Ngay tại khi Lý Lân chuẩn bị rời di, hắn đột nhiên phát hiện được tungtích của hai cao thủ dị tộc đang đuổi giết mình. Làm cho hắn kinh hãikhông thôi, thiếu chút nữa đã phá toái hư không bỏ chạy.

Nhưng làm Lý Lân thở phào nhẹ nhõm là, đối phương cũng không nhận rahắn, hơn nữa nhìn hai người này cũng rất thận trọng đối với Yển thànhnày, thần thức cũng thu hồi lại.

Sau khi Lý Lân rời khỏi Yển thành, trong lòng hơi xoắn xuýt. Hai cao thủ Võ Tôn đỉnh phong tìm tới đây, chứng tỏ đối phương vẫn có thể tìm đượcđại khái phương hướng của hắn. Chuyện này không thể nghi ngờ là một tindữ, nếu Võ Tôn đỉnh phong liều lĩnh ra tay, có thể bao trùm cả trăm dặm. Đến lúc đó, e rằng mình muốn chạy cũng không được.

- Phải mau chóng giải quyết bọn họ, nếu không thì ít nhất cũng phải gạt bỏ bí bảo phát hiện tung tích lão tử của đối phương.

Trên mặt Lý Lân lộ vẻ tàn nhẫn, hắn không thể hi vọng vào năng lực chạytrốn, cũng không thể chờ mong tồn tại thần bí trong cửa đá sẽ ra tay lần nữa. Hiện tại, hắn phải tự cứu lấy mình, cũng may trong tay hắn còn một tấm vương bài, là cường giả Võ Tôn đỉnh phong của Quỳ Ngưu tộc bị hắnma hóa. Dù sau khi bị ma hóa thì thực lực có giảm bớt, nhưng nếu ra tayđánh lén, nhất định sẽ có chút cơ hội.

Nếu quyết định động thủ, Lý Lân liền rất dứt khoát. Hắn lại thay đổitướng mạo, lẻn vào Yển thành, cẩn thận tiếp cận điều tra nơi quỷ dị kia.

Vòng ngoài Yển thành có một sòng bạc chiếm diện tích khá lớn, loại giảitrí này chẳng những lưu hành trong giới phàm nhân, trong giới tu sĩ cũng rất sôi động. Rất nhiều võ giả trong quá trình tu luyện buồn tẻ đềuthích dùng đánh bạc để điều tiết tâm tình. Bởi vậy sinh ý nơi này cực kỳ tốt, người lui kẻ tới đều là võ giả có thực lực.

Lý Lân phát hiện được nơi này quỷ dị là vì dân gian đồn đãi. Bối cảnhsòng bạc này cực kỳ thâm hậu, ngay cả thành chủ Yển thành tiến vào cũngmột mực cung kính. Toàn bộ người Yển thành đều biết, có thể trêu chọcthành chủ Yển thành, nhưng sòng bạc tên là Phú Quý này thì tuyệt đốikhông thể trêu. Nếu Yển thành thật sự là nơi Đại Bằng tộc thượng cổbuông xuống, vậy thì sòng bạc này không thể thoát khỏi quan hệ.

Sòng bạc Phú Quý, cái tên cực kỳ tục, nhưng người tiến vào đều vì cảnhxa hoa bên trong mà chấn động. Lý Lân không thể không thừa nhận, tòasòng bạc này có sức hấp dẫn đối với cao thủ.

Đánh bạc ở nơi này, tiền cược không giới hạn bởi tinh thạch, còn có cácloại thiên tài địa bảo, tài liệu trân quý, dược thảo cao giai, đan dượccực phẩm. Trong đó có nhiều thứ thậm chí còn làm Lý Lân động tâm, khótrách võ giả cao giai cũng theo nhau mà vào. Giống như đánh bạc trongthế tục, vừa nhìn đã thèm.

- Vị tiền bối này, đổi thẻ đánh bạc thì mời qua bên cạnh!

Một thiếu nữ tướng mạo vô cùng xinh đẹp, thân hình nóng bỏng đi tới, giọng nói êm tai, làm người nghe cực kỳ thoải mái.

- Lần đầu tiên ta tới nơi này, phiền toái ngươi giới thiệu cho ta một chút!

Nói xong, Lý Lân nhét một viên tinh thạch thượng phẩm vào trong tay nữ tử.