Tam Thái Tử

Chương 164: Thắng thảm (2)




Thương lang rít gào làm chấn động toàn bộ chiến trường. Chiến mã Đại Đường đang cùng Lang kỵ binh giao chiến một chỗ bỗng bốn chân mềm nhũn, hất văng kỵ binh ngồi trên lưng ngựa xuống đất. Chiến trường trong nháy mắt biến thành một mảnh hỗn loạn.

- Có chuyện gì vậy?

Cảm nhận được một màn bất thường này, Bạch Tố Tố biến sắc.

- Đây chẳng lẽ là... Binh trận?

Chu Thắng Nam nhìn kỹ một chút, trên mặt xuất hiện thần sắc cực kì ngưng trọng.

- Binh trận? Là cái gì vậy?

Sắc mặt Bạch Tố Tố bắt đầu khó coi. Nguyên bản mấy tốp Lang kỵ binh bị phân tán ra thừa cơ hội này hoàn toàn tụ hợp lại. Trải qua trận chém giết vừa rồi, mười vạn Lang kỵ binh tổn thất chừng gần ba vạn người. Cho dù Lang kỵ binh cưỡi thương lang trên người bọc giáp trụ cũng khó mà hoàn toàn bảo hộ chu toàn. Chỉ cần một mũi độc tiễn đâm thủng da thịt thương lang, cũng có thể trong thời gian cực ngắn đem một con thương lang hùng tráng đánh ngã.

- Binh trận là thành tựu cao nhất của đế quốc thượng cổ thời kì dùng binh, lợi dụng trận pháp đem tất cả sức chiến đấu của một chi quân đội tập trung lại sử dụng. Tại thời điểm đế quốc thượng cổ, bộ binh có thể đem hàng tỉ đại quân thông qua đại trận huyền ảo nhất chỉnh hợp làm một, phát huy ra uy lực hủy thiên diệt địa. Từ sau khi đế quốc thượng cổ bị biến mất, Binh trận phần lớn đã thất truyền. Trừ bên trong lãnh thổ ba đại siêu cấp hoàng triều ra, hoàng triều có thể nắm giữ Binh trận trong tay chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Không nghĩ tới trong tay Thần Lang Hoàng triều cũng có Binh trận.

Vẻ mặt Chu Thắng Nam cực kì ngưng trọng. Uy lực cực kì khủng bố của binh trận là thủ đoạn quan trọng nhất của đế quốc thượng cổ dùng để trấn áp bát phương. Nếu Thần Lang Hoàng triều thật sự nắm giữ trong tay Binh trận đầy đủ, lúc đó chỉ sợ toàn bộ thế cục chiến tranh nơi biên quan sẽ phát sinh biến hóa cực lớn.

Hống ——!

Một tiếng sói tru thật lớn từ trong đội ngũ Lang kỵ binh truyền đến. Một con thương lang khổng lồ kích thước chừng trăm trượng màu xám xuất hiện ở trên bầu trời Lang kỵ binh, đem mấy vạn Lang kỵ binh hoàn toàn bao phủ. Tựa như trong thần thoại, bảy vạn Lang kỵ binh ngay trước con mắt Đại Đường biến mất không thấy gì nữa.

Toàn bộ Vệ Quốc quân chấn động, từ khi lên phía bắc được nửa năm cùng trải qua vô số trận huyết chiến, cho tới bây giờ còn chưa trông thấy loại chuyện tình quỷ dị như này.

- Ra lệnh cho toàn bộ các xe bắn đá đưa vào tác chiến. Nhất định phải đánh gãy vận chuyển của Binh trận Lang kỵ binh.

Sắc mặt Chu Thắng Nam trở nên rất khó coi. Nàng la lớn, Bạch Tố vốn không dám chậm trễ chút nào. Ra lệnh cho mấy trăm cỗ xe bắn đá đang ẩn núp bắt đầu phát uy.

Một quả cự thạch nặng gần tấn cứ thay nhau bắn về phía con thương lang thần tuấn đứng giữa vạn đại quân kia.

Leng keng leng keng! Cự thạch đánh lên mình con thương lang hư ảo khổng lồ kia, không những không tổn thương nó mà còn phát ra những âm thanh của kim loại, uy lực khủng bố của cự thạch nháy mắt hóa thành bột mịn.

- Không có hiệu quả! Làm sao có thể, chẳng lẽ con thương lang hư ảo này là thực thể sống sao?

Bạch Tố Tố không thể tưởng tượng nói.

- Đây là sự khủng bố của Binh trận, hóa hư thành thực có thể phát huy ra uy lực khủng bố. Nhưng mà tướng quân không cần phải lo lắng, hiện tại xem ra, Binh trận Lang kỵ binh này không phải hoàn toàn viên mãn, chúng ta dùng cự thạch oanh kích vẫn sẽ phi thường hữu hiệu.

Chu Thắng Nam nhìn ảo ảnh thương lang ảm đạm đi mấy phần, trên mặt thoáng thả lỏng. Nếu như là Binh trận hoàn chỉnh, cho dù chỉ cần Binh trận cấp thấp nhất cũng đủ để xé bọn họ thành những mảnh nhỏ. Lợi dụng Binh trận huyễn hóa ra sinh linh tuyệt đối không đơn thuần là lượng chồng, lại càng không phải là chất sinh ra biến hóa. Binh trận là kết quả của sự hợp nhất binh đạo cùng trận đạo phát huy tới đỉnh cao, cũng là uy hiếp lớn nhất đối với đế quốc thời thượng cổ.

- Ra lệnh cho toàn quân, địch quân sử dụng chính là Binh trận không hoàn chỉnh, tập trung tất cả lực lượng quân đội cùng nhau đánh con thương lang này. Không tiếc bất cứ giá nào đánh nát nó!

Bạch Tố Tố trầm giọng hô.

Theo mệnh lệnh của Bạch Tố Tố, toàn quân đang bị kích động bước đầu được trấn an. Binh trận huyễn hóa ra thương lang mặc dù ngoại dự liệu của tất cả mọi người. Nhưng Vệ Quốc quân sớm đã không phải là một đám ô hợp năm đó. Sau khi nhận được mệnh lệnh, vô số cung tiễn, tên nỏ, trường thương, cự thạch điên cuồng bắn về phía còn thương lang cực lớn đứng trong thiên không kia.

Thân thể khổng lồ của thương lang bắt đầu chuyển động. Một cái móng vuốt to hơn mười trượng đập xuống, gần trăm binh lính trực tiếp ép thành bột mịn. Mặt đất tức thì bị đánh ra một cái hố to sâu bảy tám thước.

Khí thế toàn quân thoáng bị kiềm hãm, ngay sau đó càng thêm vô số mũi tên cùng cự thạch bắn về phía cự thú gần như hư ảo đứng giữa bầu trời kia.

Cự thú phát ra một tiếng rít gào đau đớn, tứ trảo điên cuồng bổ loạn khiến binh sĩ Vệ Quốc quốc tổn thất thảm trọng, mặt khác ảo ảnh thương lang cũng càng thêm ảm đạm.

Nhưng đúng vào lúc này, một đạo hắc ảnh giống như tia chớp nhảy vào trong hư không.

Bạch Tố Tố biến sắc, thấp giọng nói:

- Không tốt, đó là...

- Là con linh thú kia của điện hạ, đang yên đang lành nó xông lên rốt cuộc muốn làm gì?

Trên mặt Chu Thắng Nam cũng biến sắc. Thời điểm Lý Lân đi chân vũ quan cũng không có mang theo linh miêu. Linh miêu tối hôm qua vì quá tò mò nên uống rất nhiều rượu, biến thành một con mèo say, mãi đến khi Lang kỵ binh đánh tới linh miêu vẫn còn ngủ trong lều vải đựng rượu ngon. Sau đó vì đại chiến diễn ra khiến cự thạch bay tung tóe đập sập lều trại, tính cả linh miêu đều bị đập bẹp dưới mặt đất. Tiểu tử này bị rượu ngon vỡ ra tưới tỉnh, khiến nó cực kì phẫn nộ. Khi thấy trên bầu trời là một con thương lang màu xám khổng lồ đang rít gào. Một đôi con mắt giết người không đền mạng không những không sợ hãi, trái lại tràn đầy khát vọng như nhìn thấy một bàn mỹ thực mê người. Thậm chí loại khát vọng này khiến nó ngay cả làn mưa tên bay dày đặc trong không trung cũng không thèm để ý.

- Đáng chết, làm sao nó lại gây rối vào đúng lúc này!

Bạch Tố Tố trầm giọng nói. Đây là chiến trường, không có khả năng vì một con linh miêu nho nhỏ mà đình chỉ chiến tranh. Cho dù con linh miêu này là sủng vật của Lý Lân, Bạch Tố Tố cũng không có một chút ý niệm hạ đạt đình chỉ công kích. Huống chi cho dù nàng có muốn đình chỉ cũng khó mà cứu lại thế cục. Thân thể linh miêu đã sắp nhảy vào bên trong cơn mưa vũ tiễn. Bạch Tố Tố đã có thể tiên đoán được linh miêu sẽ bị vũ tiễn đầy trời bắn thành mảnh nhỏ. Nhưng làm cho hai người khiếp sợ chính là. Linh miêu thế nhưng cực kỳ quỷ dị né qua vũ tiễn đầy trời, linh hoạt rơi xuống một khối đá lớn bị thương lang đánh vỡ.

- Nó muốn làm cái gì?

Chu Thắng Nam kinh ngạc nói. Tối hôm qua sau khi Lý Lân rời đi nàng đã từng đi qua lều vải đựng rượu nhìn thấy linh miêu, vốn dĩ kiến thức của nàng cũng chỉ coi tiểu tử này là một con linh thú bình thường. Ngay lúc đó nàng còn đối với việc Lý Lân nuôi nhốt loại sủng vật vô dụng này rất là khinh bỉ. Nhưng hiện tại Chu Thắng Nam đã phải nhận thức theo cách khác, riêng loại tốc độ quỷ mị kia cũng không phải là linh thú cao giai có thể có được.

- Không biết, đối với tiểu tử này, điện hạ cũng không nói gì thêm!

Bạch Tố Tố lắc đầu. Trong lòng có chút lo lắng. Cho dù linh miêu có thể bằng vào tốc độ tránh thoát vũ tiễn, nhưng đối mặt dù sao cũng là mấy vạn Lang kỵ binh hình thành ra ảo ảnh thương lang. Thấy thế nào thân ảnh hai bên đều không có quan hệ trực tiếp.

Một tiếng nổ mạnh vang lên làm cự thạch dập nát, linh miêu tránh ở trên khối đá lớn cũng biến mất không thấy gì nữa. Nhìn thấy một màn này, Bạch Tố Tố biến sắc, có chút chần chờ nói:

- Tiểu tử kia chết rồi sao?

Chu Thắng Nam lắc đầu, nói:

- Không nhìn rõ, giống như tiêu thất!

Cho dù là một con linh miêu nho nhỏ sau khi đụng nát cũng sẽ lưu lại một chút máu cùng xương. Nhưng sau khi cự thạch hóa thành bột mịn, lại không hề có dấu vệt linh miêu để lại. Tựa như khi thương lang đánh xuống thì linh miêu cũng đồng thời biến mất không thấy gì nữa.

- Hay là tiểu tử kia đã chui vào bên trong cơ thể con thương lang kia! Dù sao thứ này nhìn thế nào cũng không giống là thương lang chân chính.

Bạch Tố Tố suy đoán nói.

- Điều này không có khả năng. Con thương lang này chính là thần thú do tinh thần võ đạo của mấy vạn Lang kỵ binh phối hợp với trận pháp võ đạo hình thành. Tuy rằng chưa hoàn chỉnh, thoạt nhìn có chút hư ảo, nhưng lại là chân khí cô đọng, cứng hơn sắt thép, không cần nói một con linh thú chưa có giai, cho dù là vương thú trên tứ phẩm cũng chưa hẳn có thể đánh vỡ thân thể thương lang đứng trước mắt này.

Chu Thắng Nam lắc đầu. Ngay cả vũ khí khủng bố nhất là tên nỏ cùng xe bắn đá đều không thể đánh nát thân thể thương lang, bằng vào một con thú con say rượu làm sao khả năng chui vào trong đó.

Rống ——!

Thương lang lớn tiếng rít gào, hai chân trước không ngừng tấn công về bốn phía, nơi lợi trảo đi qua, tính cả doanh trại lẫn bãi phế tích Nha Thành đồng thời hóa thành bột mịn.

- Tướng quân, ngươi có phát hiện hay không, con thương lang này thủy chung chỉ hoạt động ở một khu vực nhất định, tuy rằng nó khủng bố dị thường, nhưng khó có thể di động phạm vi lớn. Hơn nữa hành động cũng rất là chậm chạp, tỏ rõ vấn đề rất lớn. Vì vậy ta nghĩ nên cho quân đội cận chiến tản ra, tập trung tất cả cung tiễn tên nỏ cùng xe bắn đá oanh kích cự ly xa. Nhiều nhất hai canh giờ con thương lang này sẽ hao hết chân khí dẫn đến tan vỡ. Đến lúc đó đại cục đã định.

Chu Thắng Nam vô cùng khẳng định nói.

Bạch Tố Tố gật gật đầu, ra lệnh cho lính liên lạc đánh ra cờ tín hiệu, Vệ Quốc quân nhanh chóng biến hóa trận hình. Nguyên bản bộ binh mang trang bị nặng phòng thủ ở chiến tuyến đầu tiên bắt đầu lui về phía sau rất nhanh, cùng thương lang đang điên cuồng giữ một khoảng cách.

- Binh trận của địch nhân thiếu sót mấu chốt nhất là ở bộ phận, nếu không huyễn hóa ra thương lang sẽ không khô khan như thế.

Trên mặt Chu Thắng Nam càng thêm thoải mái. Mặc dù tổn thất thảm trọng, nhưng chỉ cần địch nhân không có thủ đoạn mới, thắng lợi của bọn họ chỉ là vấn đề thời gian.

Rống ——!

Thương lang khổng lồ đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài, cả người giữ vững động tác này cứng lại.

- Sao lại thế này? Thương lang tại sao lại bất động?

Vẻ mặt Bạch Tố Tố khẽ động. Cả người có chút kích động. Chẳng lẽ trong nội bộ Binh trận địch nhân xảy ra vấn đề, vậy bọn họ chỉ cần đánh một tiếng trống làm tinh thần quân mình hăng hái lên rồi tiêu hao hết năng lượng của thương lang, chấm dứt trận chiến tranh đen đủi này.

- Không đúng, ngươi xem trong con ngươi của thương lang kìa.

Trên mặt Chu Thắng Nam hiện lên một vệt ngưng trọng. Chỉ thấy trong con ngươi dài chừng ba trượng của thương lang không ngờ hiện lên một chút sợ hãi cực kỳ nhân tính hóa.

- Ta không nhìn lầm chứ! Con thương lang này thế nhưng đang sợ hãi!

Bạch Tố Tố vốn không tin hô.

- Đây là Binh trận cực kì khủng bố, căn cứ tư liệu lịch sử ghi chép lại, Binh trận chân chính huyền ảo không sứt mẻ có thể đem toàn quân hóa thành một pho tượng có thân thể có huyết nhục, có tư tưởng, có tư duy, tựa như một sinh linh bình thường tồn tại. Nhưng mà loại binh trận đó đều là cơ mật trọng yếu nhất của đế quốc thượng cổ, từ khi đế quốc thượng cổ bị hủy diệt cũng mất luôn con đường truyền thừa.

Chu Thắng Nam hơi suy nghĩ nói. Đem hàng tỉ đại quân thông qua trận pháp hóa làm một sinh linh sinh động, đây là chuyện kinh khủng cỡ nào chứ. Mà tập trung hàng tỉ chiến lực của đại quân hình thành nên pho tượng sinh linh sẽ có được chiến lực thế nào. Hủy thiên diệt địa dường như cũng không phải là không có khả năng

- Đợi một chút, ta sao lại có cảm giác con thương lang này nhỏ hơn một ít so với vừa rồi nhỉ!

Bạch Tố Tố cau mày, có chút không xác định nói.

- Nhỏ hơn một chút sao?

Chu Thắng Nam ngạc nhiên. Căn cứ tư liệu lịch sử ghi chép lại, Binh trận hình thành võ đạo thần thú có thể bị đánh nát, cũng sẽ bị chân khí tiêu hao hết hóa thành bọt nước, nhưng còn chưa nghe nói Binh trận hình thành thần thú sẽ thu nhỏ hình thể lại.