Tam Thái Tử

Chương 136: Trấn áp




Lục Mang Tinh phun trào. Một lực lượng cường hãn rót vào bên trong linh hồn Lý Lân. Một tiếng nổ vang. Trong nháy mắt, linh hồn Lý Lân tăng vọt lên ngàn vạn lần. Từ phương diện hình đã có thể không phân cao thấp với Ma Hoàng. Trên phương diện lực lượng thậm chí còn vượt qua.

- A! Đến đây đi. Thật ra bổn hoàng muốn xem thử nhân loại các ngươi còn có thủ đoạn gì nữa!

Ma Hoàng điên cuồng hét lên một tiếng. Thân ma to lớn mạnh mẽ lao về phía Lý Lân. Hai người khổng lồ ra tay đánh nhau trong huyệt đạo không gian .

Thú đạo Thiên Thư tỏa ra kim quang. Năng lượng màu vàng kim buông xuống. Bên ngoài thân thể Lý Lân hình thành một lớp lồng năng lượng, giúp Lý Lân chống lại công kích của Ma Hoàng.

- Khốn kiếp! Ma tộc thì thế nào. Nơi này là địa bàn của lão tử. Trong địa bàn của lão tử, lão tử làm chủ.

Vừa giao thủ, Lý Lân liền chịu thiệt lớn. Có thể bởi vì bản thể của Ma Hoàng là một thanh ma đao, gã vừa ra tay chính là đao khí mãnh liệt màu đen. Điều này đã sớm vượt qua phạm trù đao pháp, mà là Đao Đạo. Nếu như không có thú đạo Thiên Thư phát ra kim quang bảo hộ, sợ rằng Lý Lân vừa đối mặt đã bị Ma Hoàng róc xương lóc thịt.

- Tiểu tử, Ma tộc ta chính là chiến sĩ trời sinh. Cùng luận võ đạo với bổn hoàng, là ngươi muốn chết.

Trên mặt Ma Hoàng lộ ra nụ cười khinh miệt. Chỉ vừa đối mặt, gã đã xác định được, chân chính giao thủ với gã chính là Lục Mang Tinh bên trong linh hồn của Lý Lân và thú đạo Thiên Thư trên đỉnh đầu.

Đối với lai lịch của Lục Mang Tinh, gã còn mơ hồ có chút manh mối. Nhưng đối với Thiên Thư gã thật sự chưa từng nghe nói qua.

Dù sao gã trưởng thành làm Ma hoàng của Ma tộc sau đại chiến thần ma. Lúc đó Ma tộc đã suy yếu sau đại chiến thần ma.

- Chiến sĩ trời sinh thì làm sao? Bổn hoàng tử thân trải qua trăm cuộc chiến, còn có thể sợ ngươi sao?

Lý Lân kiên cường nói. Nhưng trên mặt lại lộ vẻ ngưng trọng. Bát Cực quyền đánh ra, bạch quang sáng chói toàn bộ không gian.

Ma Hoàng hừ lạnh một tiếng. Hai nắm tay vung lên. Đao quang màu đen cắt phá trời cao, chém về phía Lý Lân.

Một tiếng động ầm ầm vang lên. Huyệt đạo không gian chấn động. Đao khí màu đen kết hợp lại. Một vết nứt không gian khổng lồ xuất hiện cắn nuốt đao quang không gì địch nổi này.

Đồng thời nắm đấm của Lý Lân dường như có thể xuyên qua hư không, không để ý tới khoảng cách giữa hai bên, trực tiếp xuất hiện ở trước ngực Ma Hoàng. Ma Hoàng bị một quyền của hắn đánh bay. Ngực Ma Hoàng sụp đổ. Ma khí cấu trúc thành thân ma bắn ra bốn phía.

- Thần thông không gian! Ngươi là lão bất tử thượng cổ nào chuyển thế?

Ma Hoàng phẫn nộ gầm hét lên. Trong toàn bộ hệ thống tu luyện, thời gian và không gian là khó khăn nhất cũng khó có thể nắm giữ được nhất.

Đến cấp bậc như Ma Hoàng, đối với thần thông không gian cũng không xa lạ gì. Thậm chí bọn họ có thể trực tiếp dựa vào lực lượng đánh vỡ tường chắn không gian, thực hiện xuyên qua không gian.

Nhưng điều này cũng không phải là thần thông không gian. Thần thông không gian chân chính không phải là đánh nát tường chắn không gian, mà là điều động tường chắn không gian và lực lượng không gian theo ý mình.

Trong toàn bộ thần thông, thần thông thời gian quỷ dị nhất. Thần thông không gian lại khó khăn nhất.

Lý Lân không nói lời nào, sử dụng nắm đấm cực lớn nhằm về phía Ma Hoàng. Sau lần đầu tiên giao phong, Lục Mang Tinh phát ra năng lượng càng lớn hơn. Hơn nữa nơi này chính là trong cơ thể Lý Lân. Không gian vốn kết hợp cùng hắn. Trên phương diện lực lượng tuyệt đối, Lý Lân đã hoàn toàn vượt qua Ma Hoàng.

Còn thần thông không gian xuất hiện trong chiến đấu lại là tác phẩm của Lục Mang Tinh. Lý Lân chỉ là đánh ra Bát Cực quyền bình thường, lấy hung bạo đối phó với hung bạo.

Như vậy giao chiến đối với Lý Lân mà nói là thể nghiệm hiếm có được.

Tuy rằng lực lượng của Ma Hoàng yếu hơn, nhưng nhất cử nhất động dường như phù hợp với thiên địa chí lý. Đao khí xẹt qua quỹ tích khiến hắn chợt tỉnh ngộ. Ban đầu vốn đã có chút căn cơ Đại Đạo, hiện tại tu vi bắt đầu tăng nhanh như gió.

- Phong ấn đại đạo. Phong Ma!

Phong Thần đang chú ý tới tình thế ở chiến trường. Trong nháy mắt khi Ma Hoàng bị Lý Lân áp chế, liền đánh ra một đạo kim quang mạnh mẽ. Tám đại đạo gông xiềng tới người. Thân ma của Ma Hoàng bị phong ấn. Khí tức trên người nhanh chóng suy yếu.

- Phong Thần, lão bất tử nhà ngươi. Bổn hoàng cùng ngươi không đội trời chung.

Ma Hoàng tức giận gào thét. Cặp ngươi màu tím trong mắt hắn tràn đầy sát khí.

- Hừ! Trước tiên ngưi cứ tránh được ngày hôm nay rồi nói sau! Ma Hoàng, lần này có tiền bối giúp đỡ, bản tọa tất nhiên sẽ đánh nát mệnh cách của ngươi, chặt đứt sự qua lại của ngươi!

Phong Thần lạnh giọng nói.

- Giết!

Lý Lân hét lớn một tiếng, cả người giống như một tia chớp màu trắng. Hắn sử dụng Bát Quái Chưởng. Một đạo ánh sáng Bát Quái mang theo một bàn tay lớn với lực thiên đạo trấn áp xuống.

Một tiếng động ầm ầm vang lên. Ma khí bắt đầu sụp đổ. Thân ma to lớn mạnh mẽ của Ma Hoàng cũng khó có thể duy trì. Bắt đầu từ chân, ma khí đã hóa thành màu đen. Dù sao đây là thân ma mới cấu trúc ma khí tinh khiết, cũng không phải là thân thể vô thượng của Ma Hoàng.

- Không! Bổn hoàng là bất khả chiến thắng.

Ma Hoàng tức giận gào hét, đầy vẻ không cam lòng. Mấy trăm ngàn năm phong ấn, mấy trăm năm nỗ lực, vốn tưởng rằng phá tan phong ấn chính là trời cao biển rộng. Ai biết trời xanh cũng chưa nhìn thấy đã bị tiểu tử nhân loại thần bí kia trấn áp. Ma Hoàng bi thương căm phẫn muốn phát điên.

Ầm!

Thú đạo Thiên Thư phát sinh tiếng động. Ánh sáng màu vàng rực rỡ chiếu ra. Một con Thần Hoàng kim sắc hí dài một tiếng, giống như một tia chớp màu vàng đánh về phía Ma Hoàng.

Một tiếng động ầm ầm vang lên. Kim quang bắn ra bốn phía. Khí tức của Thần Hoàng tăng lên rất nhiều. Nửa thân ma của Ma Hoàng đã bị nuốt chửng. Trong nháy mắt, thân thể Thần Hoàng dường như trở nên rắn chắc hơn rất nhiều. Thần Hoàng xông về bên trong thú đạo Thiên Thư. Khí tức thú đạo Thiên Thư đại thịnh, cũng càng thêm thần dị.

Lý Lân đánh ra một quyền. Hình thể Ma Hoàng hoàn toàn hóa thành một đám ma khí tinh thuần phun trào. Tiếng gào thét của Ma Hoàng làm chấn động toàn bộ không gian.

- Đi chết đi!

Trong mắt Lý Lân loé ra một tia sát khí. Bởi vì Ma Đao phản phệ, trong cơ thể hắn bị rối loạn. Ngoại trừ huyệt mạng môn, các khiếu huyệt khác bên trong chân khí Tiên Thiên thuần dương gần như khô cạn. Muốn lại trùng huyệt chỉ có thể chờ sau này.

Vừa nghĩ tới chuyện mình nhọc nhằn khổ sở nỗ lực làm giá áo cho Ma Đao, Lý Lân liền đột nhiên tức giận.

Ầm!

Bàn tay của Lý Lân mang theo khí tức khủng bố đập xuống. Ma khí cuồn cuộn bị đập tan. Tiếng hét đầy giận dữ của Ma Hoàng từ bên trong ma khí truyền ra.

- Bổn hoàng chính là do ma khí Tiên Thiên tạo thành. Dựa vào thủ đoạn của ngươi không thể giết chết ta được.

- Tiền bối, Ma Hoàng thực sự bất tử. Vãn bối đề nghị lập tức lại phong ấn gã lại.

Phong Thần mở miệng nói. Trải qua một đòn vừa nãy, khí tức trên người gã đã suy yếu đi rất nhiều. Những lời nói hùng hồn chí khí lúc nãy dường như cũng khó có thể thực hiện được.

Một tiếng động ầm ầm vang lên. Ma khí đột nhiên nổ tung. Ma khí hóa thành một vạn luồng khí chạy trốn về bốn phương tám hướng.

- Tiền bối, không thể để cho gã chạy trốn. Bằng không hậu hoạn khó lường!

Phong Thần biến sắc. Anh ta không ngờ được Ma Hoàng thậm chí có quyết định như vậy. Từ bỏ ngàn vạn năm Đạo quả, chỉ mang theo nguyên thần mà chạy.

- Chạy đi đâu?

Trên người Lý Lân phát ra lam quang. Trên tường chắn tại huyện mệnh môn hình thành từng gợn sóng không gian. Ma khí bắn ra bốn phía tràn vào trong gợn sóng không gian biến mất không còn tăm hơi. Toàn bộ huyện mệnh môn lập tức trở nên trống rỗng.

- Tiền bối?

Phong Thần trầm giọng hỏi.

- Ra đi! Đừng tưởng rằng ngươi ẩn núp ở chỗ này là có thể tránh thoát. Nơi này là không gian của bản hoàng tử. Ngươi cho rằng lực cảm ứng của ngươi có thể mạnh hơn ta sao?

Lý Lân trầm giọng nói. Đôi mắt hổ quét ngang toàn bộ không gian của huyệt mệnh môn.

- Tiền bối, người nói Ma Hoàng vẫn ở chỗ này sao?

Phong Thần biến sắc, điều động thần thức cảm ứng toàn bộ không gian. Ngoại trừ chân khí ở luồng khí xoáy tại trung tâm huyệt mệnh môn từ từ gần như dừng lại ra, căn bản không có dấu hiệu ẩn núp.

- Bản thể của gã vẫn ở trong tay ta. Gã làm sao có khả năng thực sự thoát đi được.

Lý Lân khinh thường nói. Trên bức tường chán bao phủ xung quanh không gian của huyệt mệnh môn bắt đầu co lại, bao gồm cả hai người Lý Lân, Phong Thần ở bên trong.

- Tiền bối!

Phong Thần mở miệng nói. Anh ta hiển nhiên cũng không hoàn toàn tin tưởng vào Lý Lân. Dù sao dưới tình huống này, khả năng Ma Hoàng còn ở lại thật sự quá nhỏ.

Một tiếng động vang lên. Tường chắn không gian đã hoàn boàn bao vây Phong Thần ở trong đó, khiến anh ta nhìn giống như một cái kén lớn màu xanh lam.

- Tiền bối, người muốn làm gì!

Phong Thần thay đổi sắc mặt. Ánh sáng màu vàng trên người phát ra mạnh mẽ, chống lại sự xâm lấn của tường chắn không gian.

- Không nên tiếp tục trốn nữa. Ra đi!

Vẻ mặt Lý Lân lạnh lùng. Trên đôi mắt hổ bao phủ một lớp ánh sáng màu lam. Ánh mắt của hắn trực tiếp nhìn thấu bản thể của Phong Thần, rơi vào một trong tám đạo thần phù trong đó.

Vù!

Thần phù này rung động. Một luồng ma khí từ trong đó phun ra. Cùng lúc đó, cánh tay Phong Thần vừa mở ra thần phù kia liền nổ nát.

- Bên trong cơ thể của ta sao? Điều này có thể sao?

Phong Thần hoảng sợ kêu lên. Kim quang trên người anh ta đã hoàn toàn được phân ra, lộ ra ma khí trong cơ thể. Tám đạo thần phù phóng tới một chỗ xa, một lần nữa hình thành thân thể hoàn chỉnh của Phong Thần. Chỉ có điều khí tức lúc này lại càng thêm suy yếu.

- Ngươi làm sao phát hiện ra ta được? Điều này là không thể nào. Ta rõ ràng đã trốn thoát!

Giọng nói hoàn toàn không thể tin được của Ma Hoàng truyền đến.

Lý Lân lười giải thích. Bàn tay lớn đập xuống, trực tiếp đập tan cỗ ma khí này, lộ ra một thanh Ma Đao hoàn chỉnh tinh xảo. Đây chính là thần hồn bản mạng của Ma Hoàng.

- Không gian cầm cố!

Lý Lân trầm giọng nói. Toàn bộ không gian dường như biến thành tấm thép. Từng đại đạo xiềng xích hoàn toàn trói chặt lấy hồn của Ma Đao.

- Nếu đã bị luyện thành đao, ngươi hãy an tâm làm một thanh đao đi!

Lý Lân lãnh lùng nói. Một đạo lam quang bao phủ lấy thanh đao. Hồn của Ma Đao không ngừng rung động. Từng tiếng gầm gừ vang vọng toàn bộ không gian.

Ầm!

Hồn của Ma Đao nổ nát. Linh hồn ban đầu thuộc về Ma Hoàng bị Lục Mang Tinh nuốt lấy. Những mảnh vỡ của hồn lực sau khi nổ bị luồng chân khí xoáy tròn bên trong huyệt mệnh môn hấp thu, tạo thành một hồn Ma Đao mới.

Chỉ có điều hồn của Ma Đao này đã không có một chút ý thức linh hồn của Ma Hoàng nữa, dường như là một tờ gấy trắng, sạch sẽ một cách khác thường.

Lý Lân đánh ra một đạo linh hồn lực. Sau khi linh hồn lực nhập vào Ma Đao mới sinh, khí tức của hồn Ma Đao toả sáng. Tuy rằng không cách nào so sánh với thời kỳ có Ma Hoàng, nhưng xem như có linh tính, chìm vào trong luồng khí xoáy của huyệt mệnh môn không ngừng chìm nổi.

Từ đó về sau, thế gian không còn Ma Hoàng nữa, chỉ có một Ma Đao nghịch thiên hoàn toàn kết hợp với linh hồn của Lý Lân.

- Tiền bối thần võ. Chỉ có điều để một Ma Đao như vậy ở lại trong cơ thể thật sự quá mức nguy hiểm. Kính xin tiền bối giải trừ nó đi.

Phong Thần mở miệng nói.

Ma khí cũng là chana khí bản nguyên của thế giới này. Chỉ là so với Tiên Linh Chi Khí ôn hòa, ma khí cuồng bạo khác thường. Đây cũng là nguyên nhân cơ bản khiến Ma tộc hiếu chiến như vậy.

- Bản tọa làm thế nào còn cần ngươi làm chủ sao? Hiện tại Ma Đao đã được trấn áp hoàn toàn. Ngươi có thể thực hiện lời hứa.

Cắn nuốt linh hồn bản nguyên của Ma Hoàng, Lục Mang Tinh rất thỏa mãn ngủ say. Nhưng Lý Lân có thể sẽ không quên giao dịch giữa Phong Thần và Lục Mang Tinh trước đó. Phong ấn đại đạo! Ngẫm lại cũng làm người ta động lòng.

- Vãn bối đương nhiên sẽ không quên. Trước khi ta và Ma Hoàng giao chiến đã ngưng tụ ra chín đạo thần phù bản mạng. Phía mặt trên ghi lại toàn bộ phong ấn đại đạo của ta. Đáng tiếc hiện tại chỉ có tám đạo, trong đó có một đạo bị thất lạc. Hi vọng tiền bối có thể tìm lại được một đạo thần phù đã mất kia, tái hiện lại những thứ vãn bối đã có được.

Phong Thần nói.

Lý Lân gật đầu một cái. Hắn có chút manh mối đối với thần phù còn thiếu này. Nếu để hoàn chỉnh lại phong ấn đại đạo, hắn cũng sẽ không bỏ qua.

- Vãn bối chưa từng cảm ứng được bản thể của mình. Có lẽ vô số năm qua, bản thể đã chết đi. Tiền bối có thể nghịch thiên sống lại, tất nhiên là có chuyện lớn muốn làm. Vãn bối bất tài, nhưng cũng nguyện ý cống hiến một phần sức lực cho đại nghiệp của tiền bối. Nếu như tương lai có thể, hi vọng tiền bối truyền sở học của ta lại cho hậu nhân.

Phong Thần nói xong, thân thể kim quang ầm ầm nổ nát. Tám đạo thần phù chớp động kim quang rơi vào trong kinh mạch Lý Lân, cắm rễ vào huyệt mạch môn.