Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 452: Nhân duyên (3)




Ta uống cạn chén hương trà, đi tới phía sau Cốc Tiêm Tiêm, ôm lấy nàng, bởi vì hành động của ta, nên tiếng đàn trở nên hỗn loạn.

Côc Tiêm Tiêm ngừng gảy đàn, oán trách nói:

“Huynh thế này, muội làm sao đàn tiếp được.”

Ta dùng vuốt ve thân hình của nàng, thấp giọng nói:

“Ta nghe tới mức mê ly, nhịn không được muốn có chút gì đó.”

Cốc Tiêm Tiêm khuôn mặt ửng hồng nói:

“Đầu óc của huynh toàn là chủ ý hư hỏng.”

Ta ha hả cười to, đỡ lấy huyền cầm nói:

“Hình như muội có dụng ý khác, định trách ta có đúng không.”

Cốc Tiêm Tiêm nói:

“Muội có ý gì đâu?”

Ta giảo hoạt cười nói:

“Cầm này tên là gì?”

Cốc Tiêm Tiêm nhẹ giọng nói:

“Tiêu Vĩ cầm...”

Nàng lập tức ý của ta, gáy ngọc đỏ lên, dịu dàng nói:

“Long Dận Không, thật vô sỉ a!”

Ta cười nói:

“Muội dùng Tiêu Vĩ cầm gảy khúc Điệp Luyến Hoa, vậy chẳng phải là công nhiên dụ dỗ ta sao? Vậy mà còn chống chế...”

Ta còn chưa có nói xong, Cốc Tiêm Tiêm liền nhào vào trong lòng ta, chúng ta ngã xuống đất, ôm chặt lấy nhau. Dục hỏa trong người ta bùng lên, không còn khống chế được mình nữa, đưa tay muốn cởi bỏ áo ngủ của Cốc Tiêm Tiêm, thế nhưng dưới tình thế cấp bách cởi mấy lần đầu không được.

Dưới tình hình gấp gáp, ta tóm lấy vạt áo của nàng, kéo roạt một tiếng, thân hình mê người của Cốc Tiêm Tiêm lập tức hiện ra. Thân hình nàng như ngọc, mềm mại không xương, ta vừa vuốt vừa xoa, làm cho nàng khấn trương run rẩy.

Hôm nay ở Quan Vụ am đoạt đi tấm thân xử nữ của nàng, nhưng bởi vì còn lưu ý tới chuyện trị thương, bên ngoài lại có cường địch, nên ta phải kiềm chế bản thân mình. Hiện giờ có thế vứt bỏ mọi trở ngại, thỏa thích hưởng thụ thân hình tuyệt mĩ của Cốc Tiêm Tiêm.

Ta dùng thân hình tách đôi chân ngọc của nàng ra, Cốc Tiêm Tiêm ý loạn tinh mê rên rỉ, khi ta tiến vào công thành, cũng nhanh chóng đốt lửa, những tiếng hét nhanh chóng vang lên, tâm tình của ta sung sướng vô cùng.



t
ruy cập để đǫc truyện Tiêm Tiêm gần như mê loạn ôm chặt lấy ta, mười ngón tay bấm vào thân hình cường kiện của ta, hai chân ngọc duyên dáng kẹp chặt, truyền tới cho ta những sự rung động.

Dưới sự tấn công không ngừng, khuôn mặt Cốc Tiêm Tiêm đỏ bừng, nàng cảm nhận được sự yêu thương mà ta dành cho nàng. Khuôn mặt nàng vốn đỏ nay lại thêm hồng, thân hình run rẩy, chìm đắm trong tình cảm mãnh liệt...

Sau cuộc mây mưa, ta và Cốc Tiêm Tiêm vẫn dính vào với nhau, nàng ôm chặt lấy ta, hai tay ta vẫn vuốt ve thân hình mềm mại của nàng.

Cốc Tiêm Tiêm nhẹ giọng nói:

“Dận Không, huynh có rời khỏi muội hay không?”

Ta mỉm cười nhéo nhéo chóp mũi của nàng:

“Từ hôm nay muội chính là thê tử của Long Dận Không, sao ta có thể rời khỏi muội được chứ?”

Cốc Tiêm Tiêm lệ quang dịu dàng nói:

“Trong cơ thể muội vẫn có dòng máu của mẹ mình, khi đã yêu thì vô cùng cố chấp, chẳng cần để ý tới tương lai như thế nào...”

Ta hôn hôn lên đôi môi anh đào của nàng nói:

“Tiêm Tiêm, vì sao lại nói như vậy?”

Cốc Tiêm Tiêm chán nản nói:

“Huynh là Đại Khang thái tử, tương lai sẽ làm hoàng đế, trong khi muội chỉ là một nữ tử thanh lâu phong trần, địa vị của hai chúng ta khác nhau quá xa, muội không muốn huynh bị người khác phỉ báng...”

Ta cười nói:

“Long Dận Không ta đã quyết định thì chẳng ai có thể thay đổi được, muội mặc dù là xuất thân phong trần, thế nhưng vẫn giữ mình trong sạch, mùi bùn không nhiễm, lại càng đáng quý. Ai dám cười ta, một khi ta leo lên đế vị, muội là ái phi của ta, người nào dám chế nhạo xuất thân của muội, ta sẽ giết người đó, một nghìn người chế nhạo xuất thân của muội, ta sẽ giết hết một nghìn.”

Cốc Tiêm Tiêm cảm động tới cực điểm, nằm trong lòng ta, bỗng nhiên nàng cắn ta một cái.

Ta ôm nàng nói:

“Trong lòng của muội chỉ cần nhớ kỹ, người muội yêu là Long Dận Không, không phải là Đại Khang thái tử, nếu như lúc nào muội cũng để ý tới thân phận địa vị, vậy thì cuộc sống của chúng ta còn gì thú vị nữa?”

Cốc Tiêm Tiêm nín khóc mỉm cười, nhẹ giọng nói:

“Người muội yêu là Long Dận Không, là Long Dận Không vô sỉ hạ lưu, là Long Dận Không thích xé y phục của người khác.”

Ta bám bên tai nàng nói:
“Nếu như không muốn bị ta xé quần áo, vậy thì khi nhìn thấy ta hãy cởi sạch nhé.”


Cốc Tiêm Tiêm xấu hổ dí vào mũi ta một cái.

Sau khi tắm rửa, ta ôm mỹ nhân lên giường, nhìn thấy người ngọc kiều diễm, thân thế ta lại sinh phản ứng.

Cốc Tiêm Tiêm e thẹn nói:

“Huynh có thể nghiêm chỉnh một chút không, muội có chuyện muốn nói.”

Ta ôm lấy nàng tiến vào trong chăn, vốn định tức khắc công thành chiếm đất nhưng Cốc Tiêm Tiêm giãy dụa nói:

“Huynh hãy nghe muội nói, chuyện của” hắn “huynh định xử lý như thế nào?”

“Hắn” đương nhiên là chỉ Hạ Hầu Nộ Thái.

Trải qua hai ngày quan sát, ta phát hiện Cốc Tiêm Tiêm tuy rằng trong miệng vẫn căm hận phụ thân, thế nhưng nhưng trong lòng lại không như vậy, chẳng qua nàng không muôn biểu lộ trước mặt người khác mà thôi.

Ta nói tình hình thực tế:

“Trước khi ta gặp muội, ta thực sự muốn lợi dụng muội để đối phó Hạ Hầu Nộ Thái, Hàn vương Mạc An Thiên từ trước đến nay đa nghi, nếu như hắn biết quan hệ của chúng ta, hắn sẽ nghi ngờ động cơ của Hạ Hầu Nộ Thái, chỉ cần xử trí thoả đáng, ta sẽ có cơ hội làm cho bọn họ bất hòa.”

Đôi mắt đẹp của Cốc Tiêm Tiêm bịt kín sự u buồn, trầm mặc hồi lâu mới nói:

“Muội sẽ đích thân viết một bức thư cho hắn, có lẽ hắn sẽ thay đổi ước nguyện ban đầu, vì bách tính Yên quốc là miễn đi trường chiến tranh này.”

Ta thấp giọng nói:

“Cho dù muội có tin hay không cũng được, hiện giờ ta không còn ý nghĩ muôn lợi dụng muội tiến hành việc này. Hạ Hầu Nộ Thái sẽ phải tự mình suy nghĩ, con đường của hắn đều có hậu quả rõ ràng.”

Cốc liêm liêm do dự hồi lâu mới nói:

“Dận Không, muội muốn xin huynh một việc.”

Ta gật đầu nói:

“Chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định đáp ứng.”

Cốc Tiêm Tiêm sâu xa nói:

“Hắn đánh Yên đô chỉ là một chuyện hồ đồ, hắn thân là thần tử của Yên quốc, đương nhiên là phải vì chủ cũ. Nếu như không cách nào tránh khỏi việc binh đao, mong huynh tha cho hắn một cái mạng.”

Nàng không biết Hạ Hầu Nộ Thái và nước Hàn đã sớm cấu kết.

Ta mỉm cười nói:


“Muội yên tâm, nếu như có một ngày không tránh được chuyện binh đao, ta sẽ làm theo yêu cầu của muội.”

“Cảm ơn huynh!”

Côc Tiêm Tiêm chủ động dâng cặp môi thơm, ta tạm thời vứt bỏ chính trị, toàn tâm toàn ý triền miên với nàng...

Có được trái tim của Cốc Tiêm Tiêm chỉ là bước đầu tiên, chuyện tình tiếp theo đương nhiên là dễ dàng hơn rất nhiều, Hứa Vũ Thần nói Triệu Tử Nhạc sẽ tự mình tới nước Hàn tìm Quản Đồng Ngự, tất cả đều được tiến hành theo kế hoạch.

Cùng lúc đó, Cao Quang Viễn cho người lẻn vào trong quân của Hạ Hầu Nộ Thái, thuyết phục những thủ lĩnh mà chúng ta đã chế ngự người nhà của họ, một trận bạo loạn khổng lồ được bắt đầu.

Hạ Hầu Nộ Thái cũng không nóng lòng hành quân, hắn đóng quân ở Trữ thành cách Yên đô chừng hai trăm dặm, để cho binh sĩ nghỉ ngơi chu đáo.

Dưới mưu kế của ta, chuyện của ta và Cốc Tiêm Tiêm nhanh chóng được truyền ra ngoài, Hạ Hầu Nộ Thái chắc chắn đã nghe nói, tâm tình của hắn lúc này chắc là không được bình tĩnh.

Trong khi đó quân đội của ta không ngừng tiến vào trong Yên quốc, hơn phân nửa lãnh thổ phía bắc Yên đô đã rơi vào trong tay của ta.

Hiện giờ ta cần nhất chính là thái độ của Hạ Hầu Nộ Thái, thời gian càng dài, đối với ta lại càng có lợi, trận doanh của Hạ Hầu Nộ Thái sẽ trở nên hoảng loạn.

Lúc hoàng hôn, ta cùng với Cốc Tiêm Tiêm và A Y Cổ Lệ leo lên vọng lâu phía nam của Yên đô, nhìn về phía sương chiều xa xa, ta nhịn không được thở thật dài một tiếng.

Hai cô gái đồng thời kéo cánh tay ta, nói:

“Chuyện gì làm huynh buồn vậy?”

Ta đi về phía trước hai bước, vỗ mái tường nói:

“Hóa ra ta đã ở Yên đô được hơn một tháng, chuyện phía nam vẫn không có tiến triển gì, muôn phá vỡ cục diện bế tắc trước mặt, sợ rằng phải cần một thời gian nữa.”

A Y Cổ Lệ nói:

“Bên nước Hàn không phát binh, hình như họ đã bỏ ý niệm phát binh trong đầu.”

Ta gật đầu nói:

“Hiện giờ ta thực sự có chút bội phục Hạ Hầu Nộ Thái, từ khi hắn đóng quân ở Trữ thành, quân kỷ nghiêm minh, từ tin tức của những binh sĩ đào tẩu trốn ra ngoài, ta biết hắn đã quyết định chống ta tới cùng, Trữ thành địa thế hiểm trở, sau lưng chính là miền nam, đất đai màu mỡ, bách tính giàu có, muốn đánh thắng, ta cũng phải trả một cái giá thật lớn.”

Cốc Tiêm Tiêm nói:

“Nếu như huynh muốn, muội sẽ tới Trữ thành một chuyến.”