Cao Quang Viễn gật đầu nói:
“Ta đương nhiên nhớ kỹ, ngày đó ta chúc thọ cho đại vương, đặc biệt từ Tiên Vũ lâu mời tới hai mươi ca kỹ hiến vũ, chưa từng nghĩ đến không ngờ nhị vương tử coi trọng Cốc Tiêm Tiêm, mở miệng trêu chọc, Hạ Hầu Nộ Thái ngay tại chỗ liền xảy ra xung đột cùng nhị vương tử, không tiếc vung đao múa kiếm.”
Hứa Vũ Thần cười nói:
“Cao đại nhân quả nhiên còn nhớ rất rõ, thế nhưng sau lần tiệc chúc thọ đó lại xảy ra một việc, nhị vương tử dẫn người đến Tiên Vũ lâu gây rối, nỗ lực muốn mang Cốc Tiêm Tiêm về phủ.”
Cao Quang Viễn hiển nhiên cũng không biết chuyện này, nhíu mày, trầm mặc.
Hứa Vũ Thần nói:
“Hạ Hầu Nộ Thái đúng lúc đó chạy tới Tiên Vũ lâu, song phương đã xảy ra xung đột kịch liệt, ta lúc đó đang đảm nhiệm chức phủ doãn ở Yên đô, chuyện này vừa lúc là ta xử lý.”
Anh mắt mọi người đều tập trung vào trên người Hứa Vũ Thần, mỗi người cũng cảm giác được quan hệ giữa hai người đó nhất định không tầm thường.
Hứa Vũ Thần nói:
“Sự yêu thích của Hạ Hầu Nộ Thái đối với Cốc Tiêm Tiêm dật vu ngôn biểu (l), mà Cốc Tiêm Tiêm đối với Hạ Hầu Nộ Thái lại lạnh lùng, ta tìm mọi cách điều tra, mãi cho đến cuôi cùng mới biết được Hạ Hầu Nộ Thái cũng không phải là ham mỹ sắc của Cốc Tiêm Tiêm...”
(1): Tình cảm bộc lộ trong lời nói.
Hắn dừng lại một chút mói nói:
“Họ căn bản là cha con, Cốc Tiêm Tiêm là đứa con gái của một kỹ nữ cùng Hạ Hầu Nộ Thái sinh ra!”
Ta cũng bị cố sự không thể tưởng tượng nổi này hấp dẫn, thấp giọng nói:
“Thế nhưng Hạ Hầu Nộ Thái vì sao phải để cho con gái của mình lưu lạc phong trần?”
.
Hứa Vũ Thần mỉm cười nói:
“Hạ Hầu Nộ Thái cũng là về sau mới biết được nơi ở của đứa con gái này, hắn đã từng có hai đứa con trai, nhưng đều lần lượt chết trên chiến trường, hiện tại hắn chỉ còn duy nhất một cốt nhục thân sinh này thôi, các ngươi nói xem, Cốc Tiêm Tiêm ở trong lòng hắn rốt cuộc phải chiếm địa vị ra sao?”
Ta cùng Cao Quang Viễn liếc mắt nhìn nhau, đây đó cũng toát ra một vẻ mặt ngầm hiểu, một chiêu này của Hứa Vũ Thần đích xác tuyệt vời, thế nhưng hắn cũng ngại hai chữ bỉ ổi, xem ra gian thần cùng trung thần vốn là không có giới hạn rõ ràng nào.
Cao Quang Viễn nói:
“Ý của Hứa đại nhân là dùng Cốc Tiêm Tiêm để uy hiêp Hạ Hầu Nộ Thái?”
Hứa Vũ Thân lắc đầu nói:
“Mặc dù là uy hiếp Hạ Hầu Nộ Thái nhưng có thể thế nào, ngươi giết Cốc Tiêm Tiêm, Hạ Hầu Nộ Thái dưới bi phẫn suất quân tăng tốc thẳng tiến, ai binh chưa hẳn có thể thắng, nhưng mà nếu song phương giao chiến tổn thất của chúng ta nhất định rất lớn.”
Cao Quang Viễn mù mờ nói:
“Lẽ nào Hứa đại nhân còn muốn để cho Cốc Tiêm Tiêm tới khuyên nhủ thuyết phục Hạ Hầu Nộ Thái quy thuận hay sao?”
Hứa Vũ Thần nói:
“Cốc Tiêm Tiêm mặc dù có địa vị quan trọng trong lòng Hạ Hầu Nộ Thái, nhưng chỉ bằng vào ả còn không đủ khiến cho Hạ Hầu Nộ Thái đầu hàng.”
Tiêu Trấn Kỳ nói:
“Ý của Hứa đại nhân là còn muốn tại nội bộ đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái thiết lập một ít mánh khóe.”
Hứa Vũ Thần gật đầu nói:
“Những sĩ binh này từ lâu dưới những cuộc chiến bại liên tiếp giữa Yên Hàn mà bị phai mờ đi nhuệ khí, đánh Yên đô cũng không phải là nguyện vọng của mọi người, huống chi chính như có một số người như theo lời của ta nói, đa số người nhà của các tướng lĩnh cũng tại Yên đô, họ không thể không có điều cố kỵ, cái này sẽ giúp cho chúng ta đặt cơ sở nhằm phân hoá nội bộ quân đội của Hạ Hầu Nộ Thái.”
Trên mặt Cao Hàm toát ra vẻ xem thường, có lẽ cho là kế của Hứa Vũ Thần cũng không có gì mới lạ, chẳng qua là lấy kiến nghị của phụ thân hẳn để làm cơ sở phát triển thêm mà thôi.
Hứa Vũ Thần nói:
“Nước Hàn đến nay vẫn chưa có phái ra viện quân, từ phương diện khác cho thấy họ vẫn đang ở vào trạng thái đứng xem. Hàn vương Mạc An Thiên trời sinh đa nghi, chúng ta có thể hạ thủ từ đây, sai người trước mặt hắn nêu ý kiến, chửi bới Hạ Hầu Nộ Thái cùng chúng ta thầm đạt thành đồng minh, lần này là muốn dụ dỗ Hàn quân thâm nhập, nhân cơ hội mà một lưới bắt hết.”
Cao Quang Viễn đưa ra dị nghị:
“Giữa Hạ Hầu Nộ Thái cùng Hàn vương sớm có câu kết, quan hệ của họ sao lại đơn giản để bị chúng ta xúi giục được?”
Hứa Vũ Thần nói:
“Những lời này là do chúng ta nói, Hàn vương tự nhiên sẽ không tin, thế nhưng nếu là do sủng thần Quản Đông Ngự của hắn nói ra, hắn tất nhiên sẽ tin tưởng không nghi ngờ.”
Cao Quang Viễn hai mắt sáng ngời, thấp giọng nói:
“Quản Đông Ngự người này trời sinh tham tài, chỉ cần dùng bạc nhiều một chút, bất luận chuyện gì hắn cũng sẽ làm hết.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Cao đại nhân có phải đã chọn được chọn người thích hợp rồi không?”
Cao Quang Viễn nói:
“Công bộ thị lang Triệu Tử Nhạc là bạn tốt đồng môn với Quản Đông Ngự, nếu là do hắn đi du thuyết, chuyện này có thể nước chảy thành sông.”
Hứa Vũ Thần nói:
đọ
c truyện cùng “Chuyện phía Quản Đông Ngự chúng ta tạm thời có thể nhận định đã tính trước kỹ càng, hiện tại vấn đề then chốt nhất chính là Cốc Tiêm Tiêm.”
Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:
“Nếu như có thể thuyết phục Cốc Tiêm Tiêm đảo hướng trận doanh của chúng ta, chúng ta lại tiết lộ quan hệ giữa ả và Hạ Hầu Nộ Thái cho Hàn vương biết, chuyện này cho dù đại công cáo thành. Lấy tính cách đa nghi của Hàn vương nhất định cho rằng Hạ Hầu Nộ Thái ý đồ dẫn dụ bọn họ, quân Hàn nếu là án binh bất động, Hạ Hầu Nộ Thái sẽ rơi vào hoàn cảnh tứ cố vô thân, đến lúc đó cho dù hắn không đầu nhập vào chúng ta, các tướng lĩnh thủ hạ cùng sĩ binh cũng sẽ tứ tán bỏ chạy.”
Ta thầm xưng diệu, thuật công tâm của Hứa Vũ Thần đích xác lợi hại, trong lòng không khỏi âm thầm may mắn, may mà Hứa Vũ Thần cuối cùng hiệu lực cho ta. Nếu là trận doanh đối địch khác với ta, với ta mà nói hắn chính là một mối phiền phức cực lớn.
Ta mỉm cười nói:
“Cốc Tiêm Tiêm rốt cuộc là một người đàn bà thế nào?”
Cao Quang Viễn nói:
“Tính cách thanh cao cao ngạo, mặc dù nhân tại phong trần, khó có được sinh ra từ nước bùn mà không nhiễm bẩn, có thể coi là một kỳ nữ tử.”
Ta cười nói:
“Một người đàn bà có thể được Cao đại nhân tôn sùng như vậy chắc hẳn bất phàm. Ta rất muôn tận mắt kiến thức một phen.”
Tầm hoa vấn liễu vốn chính là điểm mạnh của ta, hơn nữa sự sùng bái của Hứa Vũ Thần cùng Cao Quang Viễn đối với Cốc Tiêm Tiêm từ lâu đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của ta, lần này vừa vặn mượn danh nghĩa đi nước cờ vì nước vì dân ta đến Tiên Vũ lâu tìm gặp Cốc Tiêm Tiêm.
Cao Quang Viễn đích thân dẫn đường cho ta. Hiện tại địa vị của Cao Quang Viễn ở trong lòng người dân Yên đô nghiễm nhiên đã vượt lên trên Yên vương tân nhậm, lão bản của Tiên Vũ lâu là Liễu Yên Nương đích thân nghênh tiêp tận ngoài đại môn.
Liễu Yên Nương vóc người mập mạp, có người nói năm đó đã từng là một đời danh kỹ tại Yên quốc, thế nhưng hiện tại từ trên mặt hàng tá phấn son của ả ta không chút nào tìm ra bất cứ vẻ thanh tao nào, khiến cho ta không khỏi cảm thán năm tháng vô tình.
Có thể là Yên vương Lý Triệu Cơ mới vừa bị ám sát không lâu sau, sinh ý tại Tiên Vũ lâu đặc biệt kém, ngoại trừ hai người ta cùng Cao Quang Viễn thì không còn có khách nhân nào khác đến quang cố.
Liễu Yên Nương nương nũng nịu nói:
“Yên Nương không biết Cao đại nhân đại giá quang lâm, không có từ xa tiếp đón, mong rằng thứ tội.”
Cao Quang Viễn gật đầu nói:
“Vị này chính là bạn tốt Long công tử của ta, hôm nay đặc biệt tới bái hội Cốc Tiêm Tiêm.”
Liễu Yên Nương nghe được tên của Cốc Tiêm Tiêm thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, thấp giọng nói:
“Yên Nương khiến hai vị thất vọng rồi, Tiêm Tiêm cô nương từ nửa năm trước đã trở thành người tự do, lại nói nàng ngày gần đây bị phong hàn...”
Cao Quang Viễn cười lạnh nói:
“Liễu lão bản chẳng lẽ không cho Cao mỗ ta mặt mũi hay sao?”
Liễu Yên Nương sợ đến hồn bất phụ thể nói:
“Cao đại nhân xin bớt giận, Yến Nương chỉ là nói theo tình hình thực tế cũng không có ý từ chối.”
Ta mỉm cười nói:
“Liễu lão bản cứ yên tâm, lần này ta đến đây đặc biệt là vì bái phỏng Tiêm Tiêm cô nương, bà chỉ cần chuyển lời cho chúng ta là được, nếu như cô ấy không muốn thấy ta, ta cũng sẽ không miễn cưỡng.”
Liễu Yên Nương vẫn đang có vẻ còn hơi do dự, ta hướng Cao Quang Viễn nháy mắt ra hiệu một cái. Cao Quang Viễn đem hai nghìn lượng ngân phiếu chuẩn bị từ trước giao vào tay Liễu Yên Nương, Liễu Yên Nương nào dám thu, từ chối nói:
“Cao đại nhân nghìn vạn lần không được như vậy, Yên Nương sau này còn phải dựa vào Cao đại nhân chiếu cố nhiều hơn, bạc của ngài ta kiên quyết không thể thu, nếu như vị Long công tử này thành tâm như vậy, ta sẽ liều mạng chịu Tiêm Tiêm cô nương mắng một trận để chuyền đạt ý của hai vị cho cô ta là được rồi chứ gì.”
Bà sai tiểu tỳ châm trà cho chúng ta, sau đó xoay người đi về hướng hậu viện.
Tiểu tỳ này mặc dù tuổi tác còn nhỏ, thế nhưng lại rất biết đạo câu dẫn người, không ngừng làm ra các tư thái ghẹo người nhằm dụ dỗ ta, nghĩ đến nguyên do nơi này là chỗ trăng hoa nên mưa dầm thấm đất cũng không có gì lạ.
Sau một lúc lâu, Liễu Yên Nương cười tủm tỉm trở lại bên cạnh chúng ta, thấy thần sắc của bà ta có lẽ mọi chuyện đều tương đối thuận lợi.