Tạm Biệt, Cô Nàng Lạnh Lùng

Chương 91




- Từ hôm hẹn hò với cậu, tôi mong cậu sẽ làm cho tôi vương lại 1 chút cảm để quên đi Hân nhưng thực sự chẳng có gì, người như cậu thật sự có chút nhàm chán – Kin.

- Cậu thích Hân ? – Xuy sửng sốt.

- Ừm. Tình cảm của tôi không những không biến mất mà con lớn dần thêm nữa. Cái khoảnh khắc cậu tỏ tình với tôi trước đó mấy phút thì tôi bị leo cây không thương tiếc – Kin.

- Ra vậy ! – Nét mặt Xuy vẫn trầm tĩnh 1 cách lạ thường.

Nhưng thật sự trong đầu Xuy đang nghĩ khác hoàn toàn với biểu hiện khuôn mặt.

- “ Tại sao mình không ghen chứ ? “ – Xuy.

- Nhận ra chưa ? Người cậu yêu không phải là tôi mà là cậu nhóc lớp 10 – Earl. Nên biết giữ chặt lấy cơ hội đi, không nó tuột mất đấy – Kin.

- Nhưng…Nhưng em gái tôi thích Earl. Tôi sẽ nhường lại cho Xu – Xuy.

- Cậu biết đấy. Khi yêu cũng phải biết ích kỉ 1 chút chứ. Cứ mạnh mẽ lên, nói rõ tình cảm của mình, nếu có bị từ chối thì thâm tâm cậu cũng cảm thấy thoải mái hơn chứ sao – Kin.

Huhuhu…Tiếng khóc ầm từ đâu ra.

- Chẳng lẽ…- Kin nhòm lên cây.

Sun – Gin, Lena – Ren đang ngồi chừng hững ở trên đấy. Cả đám đang khóc thút thít.

- Ê sao vậy ? Sao lại ngồi đây ? – Kin.

- Nghe lén ! – Sun lau nước mắt.

- Vậy sao khóc ? – Kin.

- Cảm động ! – Sun.

- Nước mắt đó là thật ? – Kin.

- Không đứa nào được nói là ta bị kiến đốt mới khóc đấy. Ơ..chết – Sun che miệng lại.

- À ra vậy ! – Kin.

- Thực ra chỗ tụi tôi ngồi có 1 đàn kiến, ngồi ở địa phận của nó nên bị đốt là đương nhiên rồi, nhưng lại không dám kêu nên đành ngậm đắng nuốt cay ngồi yên cho nó đốt – Gin.

- Nhưng …các cậu – Xuy.

- Không sao đâu, bọn mình nhất định sẽ giúp cậu – Sun.

- Vậy sao lúc nãy bà kêu cảm động ? – Kin.

- Cảm động vì kiến cắn chưa gãy răng – Sun.

- Thực ra, cái lần Xu tỏ tình với Earl mà gọichị đến đó. Tuy Xu bị từ chối nhưng thật sự ý định của nó là giúp chị nhận ra tình cảm mà – Lena.

- Bọn em sẽ giúp chị hết sức – Ren.

Cả đám lui ra 1 chỗ, chụm đầu vào xì xào.

- Thực ra Earl cũng thích Xuy. Tình cảm từ 2 phía vậy cũng không khó. Người em chắc cũng biết tình cảm của 2 người nên cố tình rút lui trước. Đúng là cô em cũng vì thương chị - Sun.

- Vậy ta giúp kiểu gì ? – Ren.

- Bộ mi bị ngốc à, đương nhiên là mặc kệ mọi chuyện để đến sao thì đến rồi, 2 người yêu nhau rồi còn gì, mỗi tội chưa nói cho nhau biết thôi – Sun.

- Vậy chúng là cũng nói giúp người ta là nói phét à ? – Gin.

- Người cần giúp là Rick chứ không phải cậu ta – Sun.

- Ờ nhỉ - Đồng thanh.

Vậy là cả ngày hôm đó, Sun, Kin, Gin, Ren, Lena vui chơi ở trường.

Lúc này, tại bệnh viện…

Kết quả xét nhiệm

Tim mạch : Bình thương.

Sức khỏe : ổn định

Bệnh : Không có

=> Hoàn toàn bình thường.

- “ Vậy tại sao tim mình hay đau thế nhỉ ? Đành hỏi ông Gu gồ vậy” – Rick.

Về tới nhà…

Rick lao vội lên phòng gõ máy tính.

Sau 1 hồi tra cứu, cuối cùng Rick cũng hiểu ra.

- Lí do là thích. Mình thích Kin sao ? – Rick.

( T/g: Chị này khờ toàn tập )

Rick tuy hiểu, nhưng mới chỉ hiểu được 1 chút.

Rick lại bấm bấm hỏi ông Google : Vậy khi thích thì phải làm gì tiếp ?

- Tỏ tình á ? Tỏ tình là gì ? – Rick.

Lại gõ Google tiếp…

- Ồ là nói rõ tình cảm cho đối phương – Rick.

Cuối cùng Rick cũng đã hiểu đã hiểu được vấn đề.

- Hay là mình nói với Kin…- Rick.

Bây giờ Rick mới chợt nhớ ra, Kin và Xuy đang yêu nhau.

- “ Trước khi về Việt Nam, người bạn của mình duy nhất chỉ có Sun nhưng cuối cùng bây giờ mình cũng đã hiểu lí do tại sao người ta lại coi trọng tình bạn đến vậy. Đối với mình cả Kin, Gin, Sun, Lena, Ren, Xuy, Xu, Earl đều là bạn của mình. Lần đầu tiên trong cuộc đời mình có nhiều bạn tới như vậy. Mình không muốn vì chuyện tình cảm ích kỉ của mình mà phá nát thứ tình bạn thiêng liêng này. Đúng là khi yêu cần ích kỉ chút, nhưng giờ Kin thích Xuy rồi, và Xuy cũng thích Kin. Tình yêu đôi khi cũng là biết nhìn người mình yêu hạnh phúc. Có lẽ mình không nên chen chân vào thứ tình cảm này” – Rick.

Nhưng Rick không biết rằng, Xuy yêu Earl chứ không phải yêu Kin. Còn tình cảm của Kin thì vẫn hướng về duy nhất 1 người.

( T/g : Tầm nhìn của Rick về tình cảm hơi kém )

Hôm sau…Rick tới lớp như bình thường.

Giờ ăn trưa đã đến.

Cả 5 đứa đang gọi món thì Lena, Ren, Xu, Earl đi đến.

- Cậu ăn gì tớ lấy cho ? – Kin hỏi Rick.

Thấy Earl đi đến, Xuy nhìn Sun, Kin, Gin ánh mắt cầu cứu.

Nhưng Rick lại nghĩ rằng Xuy đang ghen vì Kin hơi quan tâm Rick mà bỏ bê Xuy.

( T/g : [ đập bàn ] Chị còn ngốc tới khi nào hả ? )

- Thôi khỏi ! Tự lấy – Rick.

Lúc này đầu Rick cứ nghĩ đến câu nói :

-“ Bộ mình là vật cản trở sao ?” – Rick.

Rick ra quầy mua tạm 1 cái bánh sandwich rồi đi lên sân thượng.

- “ Có lẽ, mình là nhân vật cản trở việc của họ. Cuộc sống phải trở về đúng điểm xuất phát của nó thôi” – Rick.

Rick rút trong túi áo ra chiếc điên thoại, lật tung danh bạ gọi điện cho ai đó.

- Alo ! Bác Thomas ? – Rick.

- Dạ vâng là tôi đây, tiểu thư có gì căn dặn ? – B. Thomas.

- Hiện ông đang ở đâu ? – Rick.

- Cám ơn tiểu thư hỏi thăm tôi đang ở công ty quản lí 1 số việc thay tiểu thư khi tiểu thư không ở đây – B. Thomas.