150 năm trước.
Khi đó, một cuộc chiến tranh kinh hoàng đã xảy ra, thứ đã đưa phần lớn nhân loại đến với cái chết, Chiến Tranh Săn Phù Thủy.
Cả bên nhân loại và phù thủy đều có số người chết cao, và kết quả của cuộc chiến khi kết thúc là một sự hủy diệt hàng loạt mang tên Akashic Hazard.
Phe chiến thắng không phải là phù thủy, mà là loài người. Đó là những gì được viết trong sử sách.
Thế nhưng, sự thật viết trong các cuốn sách, và thực tế cậu nhìn thấy ngay trước mắt hiện tại, là khác hẳn nhau.
Takeru quan sát kĩ nơi gọi là Học Viện Ma Thuật, choáng váng bởi lời nói của Orochi.
“Chúng ta gọi nơi này là ‘thế giới bên trong’. Và chúng ta gọi thế giới của ngươi theo cách ngược lại, ‘thế giới bên ngoài’. Ngươi hiểu tại sao không?”
“…làm sao con có thể hiểu được chứ. Chỉ là thứ ánh sáng đó là cái gì thế ạ…!”
Trả lời câu nói bối rối của Takeru, Orochi ngồi xuống giường và nói thầm.
“Bên trong và bên ngoài của Thánh địa, đó là ý nghĩa của nó.”
Thánh địa. Đó là một nơi mà con người không thể sống do Akashic Hazard.
Akashic Hazard, đó là một thuộc tính ma thuật huyền bí phổ biến gọi là “Void”. Chưa kể đến con ngưởi, mà ngay cả phù thủy cũng không thể đi vào trong và sống sót.
Nơi Takeru hiện đang đứng, là bên trong nó. Đó là những gì Orochi nói.
“Trong trận chiến trước, một lượng đáng kể con người và phù thủy bị giết. Nhưng, nó không giống như thể phù thủy không ngờ rằng thảm họa này sẽ xảy ra, và họ bao quanh nơi này bằng một hàng rào bảo vệ… tạo nên thứ gọi là một nơi trú ẩn.”
Nó là một thứ khó mà tin được, dù vật liệu bảo vệ ngăn chặn thuộc tính Void đã được phát triển bằng cách sử dụng khoa học hiện đại, ngay cả vật liệu chống ma thuật tổng hợp hiện đại nhất cũng không thể đứng vững khi bị dính trúng trong ba mươi phút.
Các đoạn phim chiếu hình ảnh bên trong Thánh địa lấy bởi vệ tinh đã bị nhiễu nghiêm trọng bởi từ trường, và không thể nhìn thấy rõ được. Nhân loại ở bên ngoài Thánh địa không có cách nào biết được cái gì bên trong.
Vùng lãnh thổ của phù thủy tồn tại bên trong Thánh địa… một tờ báo lá cải đã đưa tin như vậy, và nó đã được lan truyền và trở thành một truyền thuyết đô thị…
Bản thân Takeru không tin được dù đang tận mắt nhìn nó ngay trước mặt.
“Trong suốt 150 năm qua, Valhalla đã bằng cách nào đó xoay xở để thúc đẩy sự phát triển của phù thủy ở nơi này. Nhờ đó, họ có thể khôi phục nó tại nơi này. Nó không chỉ là công nghệ ma thuật. nhưng cũng không phải là công nghệ khoa học đã phát triển nhờ phản hồi từ các điệp viên ở thế giới bên ngoài. Noi này hợp nhất cả ma thuật và công nghệ, quả là rất quan trọng phải không.”
Khi Orochi hớn hở tự hào vì lí do nào đó, Takeru trở nên nhợt nhạt và đôi môi cậu run rẩy.
“…thúc đẩy sự phát triển… mọi người, chỉ là mọi người đang cố làm cái gì vậy…”
Nghe câu hỏi của Takeru, Orochi điếng người.
“Câu hỏi của ngươi… chẳng phải rõ ràng rồi sao.”
“………”
“Tiếp tục cuộc chiến.”
Takeru ớn lạnh.
Tiếp tục cuộc chiến. Tiếp tục Chiến Tranh Săn Phù Thủy.
Điều Orochi nói, là họ sẽ tiếp tục cuộc chiến sẽ khiến phần lớn con người diệt vong.
“Nơi trú ẩn tồn tại ở nhiều nơi khác nhau, và ma thuật đã phát triển ngoạn mục; cuộc chiến được tiếp tục trở lại, đó là điều đương nhiên.”
“………”
“À, trong khi có rất nhiều người đang nói “chiến tranh thôi” và đoán này đoán nọ, thì lại có rất nhiều người không muốn nó.”
“………”
“Takeru… ta biết rằng ngươi vẫn còn bối rối, nhưng vì có lệnh từ cấp trên nên ta sẽ đi thẳng vào vấn đề.”
Orochi mở đôi mắt trắng đục, và dù không thấy gì, cậu vẫn nhìn chằm chằm vào Takeru.
“Gia nhập phe này đi. Nếu không, ngươi sẽ bị xử lí cùng với Mistilteinn.”
Cậu thoát khỏi sự ngây thơ của chính mình, và nhận ra tình huống hiện tại mà cậu đang gặp phải.
Hiện tại, Takeru… đã bị quân đội Valhalla bắt giữ, và trở thành một tù nhân.