Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 85. Hầu Thần




Chương 85. Hầu Thần

Trong màn đêm trời đông giá rét của những ngày cuối cùng trong năm, không khí lạnh lẽo và khô ráo cùng với những hạt tuyết nhẹ nhàng rơi xuống từ trên cao, phủ trắng mọi thứ xung quanh. Ánh đèn đường hiu hắt phản chiếu lên những hạt tuyết như từng ngôi sao nhỏ lung linh giữa đêm tối.

Trong cảnh tượng vắng vẻ đó có hai đứa trẻ mặc lấy những bộ áo bông dày cộm đang di chuyển nhanh chóng trên đường phố tràn ngập tuyết của Konoha lúc này. Đi được một lúc thì dừng lại trước một tiệm hoa nhỏ, bọn hắn đứng đấy xoa tay, hà hơi trong cơn lạnh buốt và chờ lấy hai ba phút thì có một đứa trẻ khác đi ra từ tiệm hoa, hội hợp cùng với bọn hắn.

“ Sana, trời giá lạnh như thế này đáng lẽ theo tính cách của ngươi, thì nên là ở nhà lười biếng đắp chăn chứ.

Rốt cuộc có chuyện gì khiến cho ngươi bất chấp mọi sự cám dỗ đó mà gọi chúng ta ra ngoài thế này.”

Một đứa trẻ mũm mĩnh với khuôn mặt ửng hồng do cơn giá lạnh cũng đồng ý với lời nói của Inoue.

“ Đúng vậy, ta còn chưa ăn đủ cơm tối nay nữa.

Giờ thì vừa đói vừa lạnh.”

Sana, người mà bị hai đứa nhắc đến lúc này, dùng cặp mắt cá c·hết lườm lấy hai đứa trước mặt.

“ Ta đây là vì tốt cho các ngươi a.

Tiểu Hắc mới phát hiện một thứ rất thú vị và có lẽ sẽ hữu ích đối với các ngươi.

Muốn biết không?”

Hai người khác nghe vậy liền nổi lên hứng thú, Inoue tò mò hỏi.

“ Là cái gì mà ngươi thần thần bí bí như vậy.

Hà hà hà. Chẳng lẽ là phát hiện ra một chị gái xinh đẹp nào sao?”

“ Không, ta nghĩ là món ăn mới?”

Sana vô ngữ nhìn lấy hai đứa bạn của mình. ‘ Hai tên hám gái và tham ăn này, trong khi mình khổ cực chịu lấy cơn giá lạnh và lo nghĩ cho bọn chúng thì hai đứa c·hết tiệt này lại có suy nghĩ vớ vẩn như vậy sao?’ Sana đột nhiên không muốn đưa hai thứ mà mình đã mua trên hệ thống về cho bọn hắn nữa.

“ Có đi hay không đây?



Nếu đi thì liền nhanh chóng tạo ra một phân thân cho mình đi.

Ta dẫn các ngươi ra khỏi làng?”

Inoue nghe vậy liền kinh ngạc hỏi.

“ Phải ra khỏi làng sao?

Chúng ta là Ninja a, đâu thể tự tiện rời khỏi làng được.”

Nhìn lấy hai đứa bạn của mình đang lo ngại, Sana liền tỏ vẻ tuỳ hứng cười nói.

“ Các ngươi không cần phải lo, ta đi suốt có sao đâu mà.

Thôi nhanh làm theo lời ta nói đi.”

Sana nói xong liền nhanh chân đi đến chỗ nào đó vắng vẻ không người, tạo ra một cái bóng phân thân của mình, hai ngươi Inoue thấy vậy cũng vội vàng làm theo.

Sau đó thì cả ba đều ra lệnh cho phân thân của mình hoạt động như bình thường, và tiếp theo Sana liền dung nhập vào bóng của mình, hai đứa bạn của hắn thì sẽ được Tiểu Hắc mang theo.

Thế là ba người Sana liền cấp tốc rời khỏi làng hướng về phía bắc tiến đến, đi xuyên qua Thiết Quốc cho tới khi đến được một dãy núi hiểm trở và leo lên một đỉnh núi lửa đã dập tắt thì mới dừng lại.

Ngay khi được Tiểu Hắc thả ra bóng của nó, hai người Inoue và Akehi liền kinh ngạc nhìn lấy khung cảnh hùng vĩ ở xung quanh.

Bọn hắn hiện đang ở trên đỉnh một ngọn núi lửa cao chót vót, còn vượt qua cả những đám mây, và ở trong miệng núi trước mặt của bọn hắn là một cái hồ nước trong veo đang được chiếu sáng từ ánh trăng lung linh trên bầu trời.

“ Woa, lợi hại nha Sana, không nghĩ bóng của ngươi còn có thể làm được như vậy a.”

Khác với sự cảm thán của Inoue, Akehi thì nhìn chằm chằm lấy Sana nói.

“ Ta sợ không gian tối hẹp.”



Nhìn lấy đối phương, Sana cười lên một cách ôn nhu.

“ Ta biết mà, chính vì sợ điều gì thì chúng ta nên cố gẳng khắc chế nỗi sợ hãi đó bằng cách liên tục trải nghiệm nó chứ sao. Không cần cảm ơn ta đâu.

Mà các ngươi đã kinh ngạc xong chưa, chúng ta vẫn còn phải đi tiếp nữa.”

Nghe xong lời nói đó, hai người kia còn chưa kịp phản ứng gì thì liền bị một mảng bóng đen trồi lên từ bóng của Sana, bao bọc lấy cả ba người rồi chui vào trong hồ nước phía trước và chìm xuống đáy của nó.

Sau khi chạm đáy thì nhờ vào Haki quan sát của mình, Sana liền tìm thấy được một thông đạo nhỏ, tiếp đó hắn liền điều khiển mảng bóng di chuyển theo thông đạo, rất nhanh xuyên qua một tấm màng ngăn cách nào đó và rồi thoát ra khỏi mặt nước, đi đến một cái hang động rộng lớn.

Mở ra màng bóng thì ba người Sana chứng kiến được một cảnh tượng vô cùng kỳ diệu. Cả cái hang động rộng lớn tràn ngập những bông hoa bốn cánh xinh đẹp, đang phát ra một ánh sáng xanh dương nhẹ nhàng chiếu sáng lấy toàn bộ hang động.

Và phía trước bọn hắn là một cánh cửa bằng đá cao lớn tràn đầy những hoạ tiết cổ xưa và kỳ quái, tâm điểm của nó là hình tượng của một con khỉ mang vẻ mặt hung dữ với ba con mắt. Cánh cửa đó có nhiều chỗ rất tàn tạ, mang dấu hiệu như là bị ai đó cố dùng sức mạnh để mở ra bằng cách công phá nó vậy.

Cảm thán nhìn lấy xung quanh, Inoue lên tiếng nêu ra nghi hoặc của mình.

“ Sana, làm sao ngươi tìm ra được chỗ này hay vậy?”

“ Ta đã nói với ngươi là Tiểu Hắc tìm ra rồi mà, ban đêm nó hay thực hiện chuyến phưu lưu của mình và đi chơi lung tung đâu đó lắm, lâu lâu lại tìm thấy mấy thứ thú vị.

Mà cái ta muốn các ngươi thấy ở trong cánh cửa này cơ.

Akehi, ngươi thử mở nó ra xem, lần trước ta đến liền không thể mở được.”

Nghe lấy Sana nói vậy, Akehi liền tiến lên dùng hết sức của bản thân thử đẩy cánh cửa, nhưng không hề thấy nó nhúc nhích gì, gặp vậy hắn liền phóng đại cơ thể của mình lên rồi thử lại lần nữa. Nhưng cánh cửa vẫn vậy, chẳng xê dịch gì cả.

Không tin tà, Akehi liền bao bọc tay phải của mình bằng Haki vũ trang, tụ lấy lực và ra một quyền bằng toàn bộ sức mạnh của mình t·ấn c·ông lấy cánh cửa.

Sau đó thì cả cái hang động, không … phải nói là cả ngọn núi rung lên một cách kinh khủng vì đòn đấm vừa rồi của Akehi. Nhưng cánh cửa vẫn đứng vững chắc ở đó như không hề có chuyện gì xảy ra, ngoài việc trên nó lại xuất hiện một vết tổn hại mới cùng những mảnh vụn đá lẻ tẻ rơi xuống đất.

Sửng sốt trước độ chắc chắn của cánh cửa, Inoue hơi khó hiểu.

“ Sana, nếu mà cánh cửa không thể được mở ra thì làm sao trước đó ngươi có thể vào được bên trong?”

Nghe vậy Sana liền nở một nụ cười giải thích cho hai đứa bạn của mình.



“ Chỗ này theo ta suy đoán chắc phải có từ mấy ngàn năm trước rồi.

Các ngươi cũng để ý trên bề mặt của nó có rất nhiều chỗ tổn hại, dấu vết cho việc cũng đã có người cố gắng phá vỡ nó.

Lúc mới đến, khi không thể mở ra cánh cửa ta cũng làm y hệt giống như vậy.

Và các ngươi có biết chuyện gì không?”

Nói đến đây hắn liền dẫn hai người bạn của mình, đến gần rìa của cánh cửa, chỉ vào một cái lỗ nhỏ rất khó phát hiện ở trên đó.

“ Dường như là sau nhiều lần bị đập phá, cánh cửa thì không sao nhưng mà chỗ rìa như thế này thì lại không thể chịu đựng được và xuất hiện dấu vết thiệt hại.

Và đợi đến lượt của ta thì cái lỗ nhỏ này được tạo ra, thế là sau đó chỉ cần đơn giản dung hợp với bóng rồi chui vô nó thôi.”

Sana nói là như vậy, nhưng thật ra nó lại khác hoàn toàn, cái lỗ này thực chất toàn bộ là do năng lực của Hugin tạo ra. Mà nơi này dường như được bao bọc bởi một nguồn năng lượng đặc thù nào đó, nên dù là với năng lực phân rã mọi sự vật có hình của Hugin cũng chỉ có thể tạo được một cái lỗ nhỏ như vậy thôi.

Sau đó, không đợi thêm làm gì nữa. Sana liền chìm vô bóng của mình và để Tiểu Hắc mang lấy hai người khác, rồi điều khiển mảng bóng chui vô cái lỗ nhỏ trước mặt.

Khi mà đã vào được không gian bên trong, Sana liền thoát ra khỏi bóng của mình và cùng với hai người Akehi cũng vừa mới ra khỏi bóng của Tiểu Hắc quan sát lấy chung quanh.

Trong không gian này cũng không hề tối đen chút nào mà được chiếu sáng bằng những bông hoa ở bên ngoài vậy.

Toàn cảnh rộng lớn, nhưng lại hơi đơn sơ, trông như là một ngôi đền, không… phải nói là nó giống như một lăng mộ hơn.

Lúc này, ngay khi nhìn thấy tổng quan chỗ này, Akehi liền tập trung toàn bộ sự chú ý của mình đến bức tượng to lớn sâu trong trung tâm phía trước. Đó là một bức tượng con khỉ mang lấy chiến giáp hùng vĩ, hai tay đặt lên một thanh côn bổng dựng đứng phía trước.

Như cảm nhận được có thứ gì đó từ nó thu hút lấy bản thân, thế là Akehi tiến lại gần xem thử. Khi lại gần thì mới có thể cảm nhận được bức tượng này hùng vĩ và khí phái như thế nào, sau đó Akehi liền nhìn về tấm bia đá ở phía dưới bức tượng cùng những từ ngữ trên nó, nhận thấy đó là cổ ngữ, hắn liền quay sang hỏi Sana nghĩa của nó.

“ Ưmmm, trên này có ghi đây là bức tượng của Hầu Thần – Vị thần Sức Mạnh cùng với v·ũ k·hí của ngài ấy – Như Ý Kim Cô Bổng đã được để lại trước khi Hầu Thần rời khỏi thế giới này, với mục đích muốn trao lại nó cho ai đó xứng đáng.

Cây gậy được tạo từ thần thiết, và có khả năng thay đổi sức nặng cùng kích thước theo ý muốn của người sử dụng. Hầu Thần đã sử dụng nó để tham ra hàng trăm trận chiến, g·iết c·hết hàng ngàn địch nhân mạnh mẽ, tạo ra vô vàn huyền thoại.

Vì vậy, bất kỳ ai có thể sử dụng sức mạnh của bản thân để vượt qua được bức tường đá ngoài kia thì có thể sở hữu lấy cây côn bổng này.”

Mà thực chất thì cái cây gậy to lớn trước mắt này là v·ũ k·hí của Tề Thiên Đại Thánh -Tôn Ngộ Không mà Sana đã biết từ kiếp trước. Bởi vì thấy Akehi vẫn chưa có v·ũ k·hí tiện tay nên hắn mới phải tiêu 700GP để mua nó từ hệ thống về, chứ có phải hàng tặng như cái bia đá nói đâu.