Chương 60. Vật thí nghiệm
Konoha năm thứ 34, đầu tháng hai.
Mùa xuân đầu tiên của năm mới mang đến cho Konoha một cảnh tượng tươi sáng và đầy hy vọng. Các cành cây bắt đầu bung ra những bông hoa đầy màu sắc, những con chim vui đùa và hót ca trên những cành cây. Bầu trời xanh thẳm, gió mát lành, và ánh nắng ấm áp của mặt trời đầu tiên sau mùa đông dài.
Lúc này Sana cũng không có đứng đâu đó để ngắm cảnh sắc tuyệt vời này. Hắn đang trong nhà của mình cùng với hai đứa bé gái - Misaki và Sane, một con mèo – Lão Xù, một con quạ - Hugin và một quả cầu đen thui – Tiểu Hắc.
Mà cũng chỉ có đám bọn hắn thôi, mẹ Sana và Mugin thì đã lên lại chiến trường từ lâu rồi, cha Sana lúc này đang lo việc của gia tộc. Đám bạn thân thì, hôm nay không phải là ngày tụ hội.
Lão Xù nhìn về phía thần thần bí bí Sana, thiếu kiên nhẫn hỏi.
“ Rốt cuộc thì ngươi gọi ta vào đây để làm gì. Không biết rằng ta hiện giờ đang bận để tu luyện năng lực mới sao.”
Sana lườm nó nói.
“ Mang cho ngươi thứ tốt”
Xong rồi hắn lôi ra từ trong bóng của mình một chiếc hộp nhỏ. Đón lấy ánh mắt tò mò của mọi người, Sana mở chiếc hộp ra, bên trong nó nằm một viên tinh thể có vẻ hơi trong suốt màu đen khói.
Nhìn lấy viên tinh thể, lão Xù cũng hơi tò mò hỏi.
“ Nó là gì vậy.”
Sau đó nhận được câu trả lời khiến nó hơi tức.
“ Ta cũng không biết. Tối hôm qua Tiểu Hắc đi chơi xa và kết giao được một người bạn mới.
Trước khi chia tay, nàng tặng cho nó thứ này.”
“ Nàng?” Ngồi ở bên cạnh Misaki hướng về phỉa quả cầu đang nằm trong vòng tay của mình hỏi một câu.
Tiểu Hắc nghe vậy, liền vui vẻ trả lời.
“ Đúng ...vậy.
Rất...xinh ...đẹp”
Ngay khi nó nói xong liền bị Misaki lạnh lùng đem vứt bỏ về Sana.
Lão Xù cũng không để ý đến một bé gái và một quả cầu đó, hướng Sana hỏi tiếp.
“ Vậy thì liên quan gì đến ta?”
Sana đón lấy Tiểu Hắc đang mắt to tròn không hiểu gì, rồi vứt nó vào bóng của mình. Sau đó hướng lão Xù trả lời.
“ Nghe nàng nói thứ này có thể tăng cường sức mạnh cho một sinh vật không phải là dạng con người.
Ngươi thử xem thế nào.”
Lão Xù nghe vậy dùng giọng nghi ngờ hỏi ra.
“ Tại sao lại là ta?”
Đúng vậy, tại sao thằng nhóc này lại đột nhiên đối với nó tốt như vậy.
Tháng trước mới đưa cho nó một quả trái cây kỳ lạ xong, loại mà đám nhóc này đã dùng lúc trước. Sau khi ăn xong trái cây đó, nó phát hiện ra mình có được năng lực tạo ra chấn động.
Lúc đó lão Xù bắt đầu cảm thấy thằng nhóc này trông cũng rất thuận mắt và không đến nỗi đáng ghét. Nhưng bây giờ thì nó lại bắt đầu ngờ vực. Tên nhóc này rốt cuộc có m·ưu đ·ồ gì?
Nghe câu hỏi nghi ngờ của lão Xù, Sana chỉ thầm nghĩ. ‘ Con mèo này phiền phức thật, đưa cho thì cứ lấy đi, hỏi nhiều làm gì nhỉ. Mà vì ngươi nên ta mới mua cái này về, thì tất nhiên phải đưa cho ngươi rồi.’
Thứ này cũng mất 700GP của hắn chứ ít gì. 500GP là giá gốc, 200GP là chi phí để chuyển đổi sản phẩm thành này thứ thích hợp với loài mèo, thích hợp với những sinh vật đã dùng qua trái ác quỷ.
Dù sao bản thân Giratina là loài rồng cùng với hắn cũng không biết viên tinh thể này có tác dụng phụ gì đối với sinh vật đã ăn trái ác quỷ không, nên là vì an toàn cho con mèo này, tốn chút GP cũng được.
Mà nói đến. Lần này giả lập nguồn gốc và quá trình nhận hàng lần này có hơi kỳ lạ một chút.
Đó là một đám người cổ đại sau khi nghiên cứu lấy một bộ phận thân thể bị thất lạc sau Thời Kỳ Hỗn Loạn của Vị Thần Hỗn Mang, thì tạo ra được viên tinh thể chứa Gen của vị Thần đó.
Nhưng mà chưa kịp bọn hắn muốn dùng viên tinh thể để làm gì thì, Rồng Thần – Thần Hỗn Mang đã tìm đến. Mang đi thân thể của mình và tiện thể tiêu diệt hết đám nhân loại đó rồi rời đi.
Viên tinh thể thì ở lại trong đ·ống đ·ổ n·át cùng với những cái xác của đám nhân loại thời xưa đó.
Sau một thời gian dài, có người đi qua và tìm được viên tinh thể, nhưng chỉ nghĩ nó là một viên đá quý đẹp đẽ bình thường rồi tiện tay mang đi mà thôi.
Thế là viên tinh thể đi qua tay của người này đến tay của người khác trong mấy ngàn năm. Và cuối cùng, mấy trăm năm trước nó rơi vào tay một người Vu Nữ.
Nàng nhận thấy trong viên tinh thể có một nguồn năng lượng đen tối kỳ lạ, thế là liền bỏ vô một chiếc hộp, phong ấn lại rồi vứt vào trong kho của Quỷ Quốc.
Điến hiện tại, Tiểu Hắc đang trong quá trình vui chơi ở Quỷ Quốc thì gặp Vu nữ ở đấy. Hai bên làm quen thân thiện với nhau, rồi nàng đưa cho Tiểu Hắc chiếc hộp chứa viên tinh thể, nhờ nó trở về đưa cho hắn.
Sana cảm thấy điều kỳ lạ ở đây là, chẳng lẽ người Vu Nữ đó có quen biết gì chính mình?. Quá trình nhận hàng của hệ thống cũng không thể đột nhiên tạo ra nhân quả mới nghiệm trọng như vậy cho hắn được.
Khoan đã, hắn nhớ lại một điều, hình như Vu Nữ của Quỷ Quốc có thể nhìn trước tương lai c·ái c·hết của mình. Chẳng lẽ khi nàng c·hết thì lúc đó, hắn cũng đang ở bên cạnh. Nàng... rốt cuộc nhìn thấy thứ...
“ Này nhóc. Ngươi đang thơ thẩn chuyện gì vậy?
Trả lời ta đi chứ.?”
Bị đánh gãy suy nghĩ, Sana lườm lấy con mèo rồi nói.
“ Trong số những sinh vật không phải là người mà ta biết thì chỉ có ngươi là yếu và vô dụng nhất thôi.
Không đưa cho ngươi thì đưa cho ai.
Và cũng một phần là, ta không chắc nó có an toàn, nên để ngươi thử nghiệm xem.
Yên tâm. Không c·hết nổi đâu, cho dù có vấn đề thì ta cũng có thể chữa trị nhanh chóng cho ngươi bằng một loại đậu thần.”
Nghe vậy, một đạo chữ thập nổi trên trán của lão Xù, nó hùng hổ tức giận nói.
“ Ta không...”
“ Nhỏ tiếng thôi.
Với lại.
Ngươi dùng đi”
Chưa kịp lão Xù nói hết lời thì Misaki, ngươi đang ôm lấy ngủ gà ngủ gật Sane, bất thình lình lên tiếng nói.
Lão Xù dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn về phía nàng.
‘ Ngươi không nghe thấy thằng nhóc đó khinh thường ta sao, ngươi không nghe thấy hắn muốn dùng ta làm vật thí nghiệm sao.
Misaki dễ thương của ta đâu mất rồi, ầy... hình như con bé chưa bao giờ tỏ vẻ dễ thương thì phải, mặt chỉ toàn lạnh lùng không.’
Ưmmmm, không đối chọi nổi ánh mắt to tròn của Misaki. Lão Xù chỉ có thể hậm hực quay về phía Sana nói.
“ Dùng cái này thế nào?”
“ Ta nghĩ chắc là nuốt?”
Nghe câu trả lời nửa vời của đối phương, lão Xù chỉ muốn tức điên lên tiếp.
Được rồi, nó nhịn. Đợi khi nào mạnh lên rồi t·rừng t·rị thằng nhóc này sau.
Chỉ gặp sau đó, lão Xù tỏ vẻ khó chịu chộp lấy viên tinh thể rồi nuốt vào miệng.
Ngay sau đó nó liền cứng người lên, đôi mắt trợn tròn mà ngã xuống. Những vệt khói đen xuất hiện trên người nó.
Misaki gặp vậy liền lập tức hướng Sana hỏi, dù vẻ mặt nàng không thay đổi nhưng hắn có thể cảm nhận được sự lo lắng.
“ Lão Xù?”
“ Chắc là không sao, giống như chỉ là đang thay đổi thể chất của nó thôi.
Yên tâm, ta nắm chắc nó sẽ không có việc gì đâu.”
Nghe vậy, Misaki mới yên tâm lại và tiếp tục quan sát Lão Xù.
Tình trạng của Lão Xù lúc này chính xác giống như hắn nói vậy. Tinh thể chỉ là đang thay đổi một chút Gen của lão mà thôi. Và sản phẩm này cũng chỉ có thể làm được như vậy, sau này nếu muốn nâng cao sức mạnh của Giratina trong nó thì phải tự mình chăm chỉ tu luyện mới được.
Nghĩ như vậy Sana liền tiếp tục cùng với Misaki quan sát lão Xù.
Rồi đột nhiên hắn nhận ra một điều kỳ lạ. Hình như từ nãy đến giờ thiếu thiếu gì đó. Đúng rồi, một con qụa hay lắm lời cũng ở đây nhưng mà từ nãy giờ chưa thấy nó nói gì cả.
Thế là Sana liền quay sang nhìn con quạ bên cạnh, trông thấy nó đang trong tình trạng đau khổ suy tư cái gì đó.
“ Ngươi bị sao vậy Hugin.”
“ Thưa chủ nhân, ta cảm giác được khí tức của thứ vừa nãy rất thân thuộc.
Nhưng mà ta không nhớ ra nổi là gì, nghĩ mãi mà không ra.”
Trả lời xong cho chủ nhân mình, Hugin lại bắt đầu trầm tư tiếp.
Sana dùng vẻ mặt không biết nói gì nhìn nó.
‘ Đương nhiên là ngươi có thể cảm thấy quen thuộc rồi. Theo nguồn gốc giả lập thì Long Thần cùng Điểu Thần là người quen mà.’.
Vả lại dù cho ngươi nghĩ mãi cũng sẽ không ra đâu, hệ thống đâu cho phép.
Mà Sana cũng mặc kệ con quạ này, để nó như vậy cũng tốt, đỡ phiền phức. Tiếp tục theo dõi Lão Xù đi.
***
Cuối tháng hai.
Lúc này, trong một căn phòng nhỏ có sáu đứa bé tầm 9-10 đang ngồi chơi và chờ đợi điều gì đó.
Là đám người Sana, Misaki, Inoue, Akehi, Minato và cuối cùng là Misuki.
Lý do bọn hắn ngồi đây là. Với trình độ hiện tại của bọn họ thì cũng sẽ không cảm thấy ở lại trường học có ích lợi gì nữa. Cho nên ngay ngày hôm qua, sáu người bọn hắn vừa mới trải qua bài kiểm tra tốt nghiệp sớm xong. Chỉ là Tam nhẫn thuật cơ bản nên cũng không làm khó gì được đám người Sana.
Mà chỉ có bảy người xin tốt nghiệp sớm thôi, ngoài bọn hắn ra thì còn có Kushina nữa. Nhưng do tính chất đặc thù của nàng, nên không ở cùng bọn hắn bây giờ để chờ đợi Chỉ Đạo Thượng Nhẫn. Nghĩ đến vậy cũng thấy tội cho nàng, nhưng đành phải chịu thôi. Sau kiếm thời gian để Minato an ủi Kushina vậy.
Lúc này Mitsuki lên tiếng tỏ vẻ chờ mong hỏi.
“ Không biết ai sẽ chỉ đạo chúng ta nhỉ.”
Những người khác nghe vậy cũng bắt đầu thảo luận và đoán xem là ai. Sana nghĩ một chút rồi lên tiếng.
“ Ba người các ngươi thì ta biết là ai.”
Đám người nghe vậy liền hướng về Sana chờ mong hắn nói tiếp.
“ Đơn giản thôi, suy nghĩ một chút cũng biết được là đại nhân háo sắc Jiraiya rồi.”
Dường như là chứng minh cho điều Sana suy đoán, một giọng nói vang lên ở ngoài cửa.
“ Mà mà, đừng nói như vậy chứ Sana-kun, dễ tổn hại danh dự của ta lắm.”
Mọi người nhìn về thì thấy một nam tử tóc trắng xù bước vô. Nhìn thấy người đó, đám trẻ ở đây đều tỏ ra vẻ mặt quả là thế và dần biến thành khinh miệt. chỉ có Minato là vui mừng lên tiếng.
“ Sư phụ, thật đúng là người.”
Nhìn quanh sáu đứa trẻ trước mặt, Jiraiya lên tiếng cười nói.
“ Chúng ta lại gặp mặt các thiếu niên.
Dù các ngươi đã biết, nhưng mà ta vẫn muốn đính chính lại một chút.
Ta là một trong Sannin huyền thoại, Cóc Tiên Nhân. Còn có một nghề nghiệp khác nữa là viết văn.
Và những hành động trước đó chỉ là ta đang thu thập tư liệu để viết truyện mà thôi.
Không phải là biến thái nhìn trộm gì cả, nghe...”
Nói đến đây hắn thấy được vẻ mặt không tin của đám trẻ, trong đó có cả học trò thân yêu của mình. Hắn... đành phải chịu, ‘danh dự của mình không thể cứu vãn nổi nữa rồi..’
“ Được rồi, không nói những này nữa.
Minato, Mitsuki và Misaki đi theo ta.”
Nói xong Jiraiya liền nhanh chóng rời khỏi, ba người được gọi tên cũng chào tạm biệt đám người Sana rồi cấp tốc đuổi theo.
Nhìn bóng lưng của ba người, Sana đang muốn tiếp tục đoán xem ai là người chỉ đạo cho ba người bọn hắn thì...
Một nam tử trông vẻ mặt rất hiền lành, mái tóc dài màu bạch kim được buộc đuôi ngựa, đôi mắt đen nháy. Đeo lấy một thanh đoản đao bước vô, hướng bọn hắn cười nói.
“ Lần đầu gặp mặt. Nara Sana, Yamanaka Inoue và Akimichi Akehi.
Xin tự giới thiệu ta là Hatake Sakumo, từ hôm nay chính thức trở thành chỉ đạo thượng nhẫn cho các ngươi.”