Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 56. Sự sợ hãi




Chương 56. Sự sợ hãi

Dù có cực kỳ lo ngại và cảnh giác với kẻ đứng ở trong bóng tối như thế nào, thì Kazekage cũng muốn g·iết hết những kẻ trước mặt này.

Với lại có vẻ kẻ đó đang bảo vệ lấy một người hoặc là cả đám này. Nên chỉ cần xử lý dần dần bọn chúng, thì tên đang ẩn giấu đó kiểu gì cũng sẽ lòi cái đuôi ra ngoài thôi.

Quyết định như vậy, Kazekage Đệ Tam liền không nói lấy một lời nào mà dâng lên hàng trăm thanh thương sắt lơ lửng ở trên phía sau hắn. Như là tô đậm thêm cho sự bùng nổ, tức giận của lão bà Chiyo lúc này.

Hắn bay lên cao rồi lạnh lùng nhìn đám người Satoru phía dưới nói.

“ Lũ chuột nhắt.

Ta bây giờ cũng không cần biết có phải là các ngươi đã làm điều đó hay không?

Chỉ cần các ngươi c·hết hết, chuyện này liền sẽ được giải quyết.

Và còn một điều nữa là vừa nãy ta chỉ chơi đùa với đám tạp chủng các ngươi thôi.

Còn bây giờ thì.

CHẾT ĐI.”

Ngay khi hắn nói xong câu đó, hàng trăm thanh sắt trên bầu trời đó liền chớp nhoáng bắn về phía đám người Satoru ở dưới.

Bà lão Chiyo lúc này cũng không muốn nói gì thêm, mà dùng đôi mắt chứa lấy sự thù địch mạnh mẽ, nhìn đám người trước mặt đang chống trọi lấy đợt tấn hung mãnh của ngài Kazekage Đại Nhân.

Từng thanh thương sắt cứ liên tục bắn xuống đất, khi mà một thanh bị chống đỡ được thì Kazekage liền thu hồi lại mảng cát sắt đó để tạo ra thanh thương khác, và cứ tiếp tục t·ấn c·ông lấy đám người phía dưới.

Lúc này, dù cho được cộng thêm năm người mới tới, nhưng mà những người Ninja làng Lá tại đây vẫn bị áp đảo một cách mãnh liệt. Gặp vậy thì đám người lúc trước mới hiểu được. Vừa nãy đúng là đối phương đang chơi đùa với bọn họ thật.

Những người nào giỏi thể thuật thì có thể nhanh chóng tránh né hoặc đánh bay đi các thanh thương sắt. Giống như Tsunade lúc này đang dùng từng quyền mạnh mẽ của mình để đấm bay từng cây thương công kích lấy bọn hắn. Nàng cũng muốn xông ra ngoài để t·ấn c·ông kẻ địch, nhưng mà nếu như rời đi thì những người còn lại sẽ rất khó để chống đỡ nổi.



Một người khác cũng giúp ích rất lớn, đó là tộc nhân Hyuga đi cùng đám Satoru từ lúc trước. Giờ đây hắn đang dùng nhu quyền thành thạo của mình để bảo vệ lấy đám người bên trong.



Đối với những người còn lại, kẻ có thể đón đỡ thì ra đón đỡ. Kẻ không thể thì tập trung lại nấp tại mái vòm cực dày bằng đất mà bọn hắn vừa mới tạo ra.

Con quạ Hugin cũng bay ra giúp mọi người cản lấy đợt t·ấn c·ông. Nó dùng chân trái đánh bay thanh thương này, rồi lại dùng chân phải đánh bay thanh thương kia, sau đó thì dùng đôi cánh chắc khoẻ của mình quạt đi mấy thanh thương khác. Dù gì thì nó cũng sẽ không b·ị đ·ánh trúng, cứ chơi vui cái đã.

Thấy cứ như vậy mãi sẽ cực kỳ không ổn, đặt lấy niềm tin cho những đồng bạn, Satoru liền ngồi xuống đất thi triển thuật của mình. Một dải bóng đen di chuyển cấp tốc trên mặt đất dưới ánh trăng sáng hướng về phía bóng của kẻ địch.

Kazekage Đệ Tam cũng phát hiện ra dải bóng đen, liền nhanh chóng di chuyển ra xa, đến chỗ mà dải bóng kéo căng nhất cũng không thể với tới được. Sau đó nhìn về hướng nơi nó phát ra.

Nhưng mà thứ đón chờ Kazekage Đệ tam lại là một ánh nhìn chăm chú khiến bản thân hắn đột nhiên bị choáng một chút, tuy rằng sau đó liền nhanh chóng tỉnh táo lại.

Nhờ Inokichi vừa mới sử dụng bí thuật, mà Kato Dan có thể nhân cơ hội đối phương lúc choáng mà dừng lấy đợt t·ấn c·ông một lúc, đưa linh hồn của mình bay ra ngoài.

Hắn không t·ấn c·ông về phía Kazekage Đệ Tam bởi vì biết rằng dù làm vậy cũng sẽ không tạo được ảnh hưởng gì cho đối phương. Mục tiêu của Dan làn này là bà lão Chiyo đang đứng quan sát từ nãy giờ.

Bà lão Chiyo tuy hơi bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng tránh đi sang một bên, và sau đó liền được một lớp cắt sắt bao bọc lại.

Cũng vì cấp tốc cứu lấy thuộc hạ của mình mà Kazekge Đệ Tam phải dừng lại đợt t·ấn c·ông từ nãy giờ. Những người Ninja làng Lá thì nhân cơ hội này lao ra khỏi chỗ, hướng về phía hai kẻ địch.

Nhìn thấy tình trạng hiện tại, Kazekage Đệ Tam liền thả ra bà lão Chiyo để nàng đi đối đầu với Tsunade, và tiếp tục tổ chức lại cát sắt của mình để t·ấn c·ông đám khác, thì lúc này, đột nhiên hắn cảm nhận được phía sau của mình có một tiếng xé gió cực mạnh.

Cấp tốc quay lại thì gặp một con quạ màu đen không biết lúc nào đã ở đó, móng vuốt của nó lúc này đã ngay sát mắt hắn rồi. Kazekage chỉ có thể vừa vội vàng nghiêng đầu, vừa dùng một lớp cắt sắt bao bọc lấy mặt của mình.

Dù vậy, móng vuốt sắc bén của Hugin vẫn cào xuyên qua lớp giáp sắt cứng rắn đó, nhưng mà chỉ để lại được một vết cắt nông ở khéo mắt của Kazekage Đệ Tam.

Hồi thần lại, nhìn về phía con quạ một kích không thành công liền bay ra xa ẩn núp tiếp. Kazekage lúc này mới trầm trọng nghĩ, nguy hiểm thật, nếu hắn nhớ không lầm, con quạ này lúc đầu đã ở trên vai của kẻ duy nhất trả lời cho mình.



Hắn nhận ra, đám người ở đây cất đi giấu một số phần tử cực kỳ nguy hiểm, không riêng kẻ đang ẩn giấu trong bóng tối và con quạ vừa nãy, tên tóc xanh lam đang ngồi ở xa kia cũng vậy, tuy rằng tên điều khiển linh hồn đó không có tác dụng gì nhiều với hắn, nhưng lại rất nguy hiểm cho trưởng lão Chiyo.

Tên đó cùng với Tsunade là hai kẻ rắc rối nhất hiện tại, và nhớ đến hai người đó yêu nhau thì phải. Một nụ cười nham hiểm hiện lên trên mặt của hắn.

Cũng phải cảm ơn vì đám người này lao ra t·ấn c·ông bọn hắn. Trong khi đề phòng thêm một con quạ nữa, Kazekage liền tiếp tục hành động.

Thế là lúc này trên chiến trường chỉ gặp rất nhiều dải lụa bằng sắt trải khắp mọi nơi đột nhiên tất cả đều lao về một người thanh niên tóc lam.



Đang ở ngay bên cạnh Kato Dan, người tộc nhân Hyuga cực kỳ kinh hãi khi phải đối mặt với đợt t·ấn c·ông mãnh liệt này. Dù cho hắn dùng đến Bát Quái Sáu Mươi Tư Chưởng, nhưng cũng không thể cản được mà b·ị đ·ánh bay ra ngoài.

Ở chỗ gần đó Tsunade thấy vậy, không giữ nổi bình tĩnh mà bức ra bà lão Chiyo, cấp tốc lao về phía người yêu của mình, không màng lấy những đòn t·ấn c·ông lên người nàng, mà dùng Quái Lực Quyền đánh tan tất cả cát sắt chung quanh Kato Dan trong sự lo lắng cực độ.

Nhưng mà cũng không thể cứu vãn được gì, thân thể của chàng trai tóc lam lúc này đã bị thủng trăm ngàn lỗ, máu chảy ròng ròng, hơi thở rất mỏng manh.

Mình đầy v·ết t·hương Tsunade nhanh chóng tiến đến muốn chữa trị cho người yêu mình trong trạng thái cực độ lo lắng, nhưng mà nàng tuyệt vọng phát mình không thể cầm máu cho thân thể đang lạnh dần này. Tâm trí của nàng hỗn loạn cực kỳ, nước mắt cứ chảy xuống.

Kato Dan cũng vì trọng thương nên không thể duy trì được linh hồn đang bay ở bên ngoài mà phải trở về, cũng nhờ vậy mà lúc này, trong trạng thái hấp hối sắp c·hết, hắn có thể mơ hồ nghe được giọng nói nghẹn ngào của người yêu mình.

“ Dan Dan, ngươi ngươi...

Ta ta, ta phải làm sao bây giờ...”

Ở bên xa Kazekge Đệ Tam thấy vậy liền muốn bồi thêm cho nàng sự tuyệt vọng nữa, nhưng mà…

Ngay lúc này, ở một chỗ cách trận chiến hơi xa, một thanh âm của những ngón tay quét qua lưỡi kiếm nhẹ nhàng vang lên.

Tingggggggg



Sau đó là một tiếng nói thanh thoát, nhưng mà không một ai có thể nghe thấy được.

“ Zetsubou wo kanjiru” ( Cảm nhận sự tuyệt vọng)

Mọi thứ đến rất tự nhiên, đúng vậy, chỉ vừa mới thoáng qua thôi, Kazekage Đệ Tam liền phát hiện ra xung quanh mình tràn ngập hắc ám, nó đen tối đến nỗi hắn không thể cảm nhận được bất cứ thứ gì. Một sự lo ngại từ từ nổi lên trong tâm trí của hắn.

Cũng không để Kazekage đợi lâu, từng tia từng tia sáng yếu ớt mờ nhạt lan toả xung quanh, lúc này hắn mới phát hiện ra mình đang đứng lấy trên mặt nước ở trong một vùng không gian rộng lớn.

Không chờ cho Kazekage Đệ Tam có thể nhìn nhận xung quanh, trước mặt của hắn bất ngờ toả ra một đôi mắt tinh hồng đang nhìn lấy mình, nó đang toả ra một khí tràng cực kỳ kinh khủng, đối diện với đôi mắt đó, một cơn lạnh lẽo lan toả khắp thân thể của hắn. Kazekage không biết vì lý do gì mà mình đột ngột cảm thấy cực kỳ sợ hãi.

Trong trạng thái hãi hùng này hắn nhìn thấy được chủ nhân của đôi mắt đó là một thực thể giống như con người, nhưng toàn thân nó được bao trùm bởi hắc ám, bóng tối trên người đó dường như đang nhảy múa giống một ngọn lửa vậy.

Kẻ đó đang tiến lại gần, nhưng mà hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn lấy, kẻ đó sau khi đến gần liền giơ lên một thanh đoản đao đen nhánh hoạ tiết màu đỏ, dường như là muốn chém ngang cổ của mình, và hắn vẫn chỉ có thể đứng yên đấy mà tuyệt vọng nhìn lấy.

Ngay khi thanh đoản đao sắp chạm vào cổ của mình, ngay khi Kazekage tưởng rằng mình sẽ c·hết, thì quang cảnh trước mặt đột nhiên tan biến đi. Và một giọng nói vang vẳng trong tâm trí của hắn.

“ CÚTTTTTTTTTT....”

Lấy lại tinh thần thì Kazekage phát hiện ra mình đã trở lại chỗ cũ, hắn liền hung hăng thở dốc ra và nhìn lấy xung quanh. Biểu hiện của mọi người không hề thay đổi gì khi hắn vừa mới rời đi.

Dường như tất cả mọi điều mà hắn đã trải qua đều chỉ là ảo giác vậy. là mình vừa trúng ảo thuật chăng?

Không, cảm giác đó không hề giống ảo thuật, nó thực đến nỗi như là linh hồn của hắn đã ở chỗ đó vậy.

Là kẻ bí ẩn đó sao? và tại sao tên đó lại không g·iết hắn luôn?

Kazekage có cảm giác là nếu như hắn c·hết ở đó thì ngoài đời bản thân mình cũng sẽ c·hết theo. Không, hắn chắc chắn điều đó sẽ xảy ra.

Không thể ở thêm chỗ này được nữa, quá nguy hiểm, tuy rằng đối phương chỉ có cảnh báo mà không g·iết hắn, nhưng Kazekage cũng không muốn nếm trải cái cảm giác tuyệt vọng đó một lần nữa.

Thế là đám người Satoru ngạc nhiên nhìn thấy, tình hình chiến đấu đang rất căng thẳng thì đột nhiên tên Kazekage thở dốc rất mạnh rồi sau đó thất thố điều khiển cát sắt tóm lấy bà lão Chiyo cùng với cái xác của người đồng đội khác của hắn.

Chớp nhoáng rút lui biến mất khỏi chỗ này.