Chương 38. Tội phạm đã bị bắt về quy án
Mọi người phải dành một thời gian ngắn mới bình tĩnh lại được từ cú sốc bất ngờ này.
Tsunade cũng kiểm tra và chữa trị cho Maito Dai. Thật không hổ là Ninja chữa bệnh giỏi nhất hiện nay. Nhanh như vậy đã xử lý tốt thương thế.
Nàng nhìn người trước mặt lắc đầu nói.
“ Ngươi quá liều, chỉ vì chuyện như vậy mà dùng đến cấm thuật.
May mà không ảnh hưởng đến căn cơ.
Ta đã chữa trị tốt cho toàn bộ cơ thể ngươi. Tĩnh dưỡng không vận động mạnh mấy ngày nữa là khỏi hẳn”
Maito Dai nghe vậy nhiệt huyết cười nói.
“ Cảm tạ ngài, Tunade đại nhân.
Với lại sao ta có thể hững hờ đối với thanh xuân trong lòng các thiếu niên cơ chứ.”
Trong lòng Sana nhả rãnh khi nghe những lời như vậy, bọn hắn vẫn là con nít, chưa đến mức thiếu niên, ngươi quá nhiệt tình rồi đại thúc.
Lúc này Minato nhìn đối phương rồi đột nhiên lên tiếng.
“ Đại thúc, cho bọn ta xin lỗi vì hiểu lầm vừa nãy.
Thưc chất lý do chính là bọn ta cũng muốn chiến đấu với ngươi một hồi, để kiểm tra thành quả rèn luyện của bản thân mình bấy lâu nay.”
Khi hắn nói xong thì đón lấy ánh nhìn cuồng nhiệt từ đối phương và câu nói.
“ Không sao, thực chất ta cũng rất thoả mãn khi được chiến đấu với các ngươi, đó chính là thanh xuân của ta.”
Sana nhìn biểu cảm của đối phương, hắn cảm giác nếu như mình không làm gì thì vị đại thúc này sẽ nhiệt tình đến nối tiến lên ôm bọn hắn để chia sẻ vui mừng mất.
“ Mọi chuyện có vẻ đã sáng tỏ nên vẫn còn chút thời gian trước khi tối, tranh thủ đi nhanh đi nhanh là được.”
Jiraiya tò mò hỏi Sana.
“ Các ngươi tính đi đâu vậy” Đáp lại hắn là ánh nhìn ngạc nhìn từ bọn trẻ như là hắn hỏi ra câu gì ngu ngốc vậy.
Minato lên tiếng trả lời nghi vấn cho hắn.
“ Đương nhiên là đến đồi cảnh vệ để khai báo vụ việc này rồi.
Phải minh oan cho vị đại thúc này.
Với lại ngươi làm điều xấu thì phải chịu sự trừng phạt thích đáng chứ.”
Sana cũng nói thêm.
“ Tiếc là không có chứng cứ chứng minh ngài đệ tam cũng làm.
Nếu không thử viết một cái bảng cắm trước cửa phòng tắm thông báo cho mọi người kẻ nhìn lén là ngài đệ tam thì sao nhỉ.”
Jiraiya vừa kinh hoàng trước câu trả lời của đám nhóc, lại vừa cảm thấy một sự bất ổn rất lớn. Chẳng lẽ hắn sẽ bị đệ tử mà mình muốn nhận đưa đi đồn cảnh vệ để báo án ngay lần đầu gặp mặt. Như vậy thì sau đó còn mặt mũi nào để mở lời nhận đồ đệ nữa cơ chứ.
Hắn đành nhanh chóng khuyên nhủ mấy đứa trẻ.
“ Các ngươi mà làm như vậy không sợ lão đệ tam sẽ đối với các ngươi là gì sao?”
Đám trẻ đều dùng ánh mắt không thể tin được nhìn hắn.
“ Chúng ta còn là con nít a”
“ Hahaahhahah” Nghe vậy Tsunade không chịu được mà cười phá lên.
Orochimaru cũng nở nụ cười vui vẻ thứ mà hiếm có xuất hiện trên mặt của hắn. Bởi vì hắn nghĩ đến, chắc chắn lão sư của mình có quan sát chỗ này từ trước đó và đã nghe thấy những lời đám nhóc nói vừa nãy. Không biết bây giờ lão già đó sẽ có cảm nhận gì.
***
Lúc này ngài Hokage Đệ Tam đúng là rất bực bội và khó chịu, hắn bây giờ chỉ muốn đem thằng nhãi Jiraiya chặt thành trăm mảnh mới đỡ tức.
Hầu như việc hắn hay dùng bí thuật nhìn trộm phụ nữ tắm bị phát hiện, đều là do tên nhãi đó. Đã nhìn trộm rồi lại không tìm cách kín đáo mà nhìn, làm hại hắn cẩn thận bấy lâu nay đến lúc này lại bị liên luỵ theo.
Còn nữa chính là tên đó cứ nói này nói nọ mới khiến đứa trẻ thông minh nhà Nara đoán ra được hắn. Mà phải công nhận đây là lần thứ hai mà hắn phải ngạc nhiên trước sự thông minh đó rồi.
Từ khi được ám bộ về báo cáo sự việc có liên quan đến ba đứa đồ đệ của mình là Hiruzen đã sử dụng nhẫn thuật của mình để quan sát trận chiến từ xa.
Cũng chính vì vậy mà hắn mới biết được trong làng của mình có một nhân vật mạnh mẽ đến vậy. Với trình độ vừa nãy hắn cảm giác được mình chưa chắc thắng được đối phương, nhưng cũng sẽ không thua. Đó là không nói đến việc đối phương còn chưa sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình.
Mà điều càng khiến hắn ngạc nhiên là sáu đứa trẻ 7-8 tuổi hợp sức lại có thể chế phục đối phương. Dù lý do một phần khả năng của đối thủ chỉ là đơn nhất thể thuật, dễ bị nhằm tới.
Còn đối với người có danh hiệu Giáo Sư Nhẫn Giả như hắn, người có khả năng thuần thục mọi hình thức chiến đấu khác nhau và cũng có hiểu biết uyên bác hoặc khả năng thi triển mọi nhẫn thuật từng có ở làng Lá, bao gồm cả các bí thuật. Thì việc sáu đứa đó có thể đối đầu với hắn sẽ không phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng chính cái sự thuần tuý của đối phương mới khiến kẻ đó càng mạnh mẽ và đáng sợ. Hình như cấm thuật người đó sử dụng tên là Bát Môn Độn Giáp có ghi lại trong phong ấn chi thư.
Hắn không nghĩ tới sẽ có người dùng được cấm thuật đó, đây rõ ràng là một thiên tài…. Không, không thể nói là thiên tài, phải nói là một cường giả chân chính vì ý chí phi thường như vậy.
Nói đến ngoài ba đứa trẻ của các nhà Nara-Yama-Aki cùng với hai đứa đệ tử của Orochimaru và Tsunade khiến hắn bất ngờ ra, đứa trẻ tóc vàng khác cũng mang đến sự kinh ngạc cho hắn, phải nói là một thiên tài chân chính.
Vì cũng là bạn của Kushina nên hắn đã điều tra qua đối phương, là một đứa trẻ bình dân, tính tình rất thích hợp với Hoả chi ý chí. Hắn nghĩ đến có lẽ nên để Jiraiya nhận nó làm đệ tử.
Nhưng mà trước đó hắn có việc quan trọng cần phải làm, đó là ngăn chặn một việc tồi tệ sắp xảy ra.
‘ Jiraiya, đệ tử thân yêu của ta, xin lỗi ngươi, vì thanh danh của sư phụ, ngươi phải gánh chịu mọi tội lỗi thôi. Yên tâm ta sẽ nghĩ cách vớt vát một chút.’
Thế là từ sau đó có một tin tức truyền ra khắp làng rằng. Kẻ nhìn trộm phụ nữ tắm biến thái đã b·ị b·ắt về đồn quy án, hình như danh tính là một ai đó được gọi là Cóc Tiên Nhân. Còn có một tin đồn khác đó là đứng sau tên đó là một vị có chức cao vọng trọng trong làng.
***
Konoha năm thứ 33, đầu tháng 2.
Một mùa đông đợm buồn đối với Konoha, không giống với mùa đông những năm trước. Những cơn gió rét đến thật đậm đà, thổi thấp tất cả những gì còn sót lại sau cơn bão tuyết đầu mùa. Những cây cối đang bị bao phủ bởi lớp tuyết dày đặc, làm cho chúng trông như những hình dạng vô hồn.
Có một sự tĩnh lặng, trầm trọng và căng thẳng đột nhiên lan toả ra khắp ngôi làng. Bởi vì mọi người đều nhận được một tin tức khiến họ phải lo lắng. Đó là sau khi an ổn được gần một năm, c·hiến t·ranh lại tới với ngôi làng an bình này.
Làng Cát bất ngờ đưa quân sang t·ấn c·ông biên cảnh của Hoả Quốc, tạo cho những ninja của Konoha trấn giữ ở biên cảnh tổn thất rất nặng nề.
Một trong Ngũ Đại Nhẫn Thôn, Làng Cát được tự mình Kazekage dẫn đội xuất lĩnh lấy đông đảo ninja chính thức hướng Konoha tuyên chiến.
Chính vì điều này khiến cho những ngày đông bất thình lình trở nên tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng gió thổi và những cơn tuyết rơi, tạo nên một bầu không khí u tối và đầy buồn bã.
Những con đường, những ngôi nhà, và các công trình khác đều trở nên cô đơn và lạnh lẽo hơn trong cái lạnh của mùa đông này cùng với sự lo âu và bất an từ cuộc chiến sắp đến.
Lúc này Sana đang đứng ở một chỗ nào đó nhìn lấy cảnh tượng tuyết trắng xoá, cảm thụ lấy bầu không khí trầm trọng này.
Hắn cứ đứng đó, chẳng nói gì cả, chỉ tĩnh lặng ngắm nhìn cảnh sắc trước mắt. Chìm đắm trong suy nghĩ, tưởng chừng như đang suy tư về một thứ gì đó quan trọng, một ký ức hay một cảm xúc nào đó.
Một tiếng nói quen thuộc vang lên từ sau lưng hắn.
“ Ngươi vẫn còn lo nghĩ về chuyện vừa nãy sao?”
Mới vừa nãy cha mẹ Sana thông báo cho hắn và Misaki rằng sau lần hội nghị khẩn cấp được tổ chức tại toà nhà Hokage, hai người bọn họ có tên trong danh sách những người phải lên tiền tuyến lần này.
Mẹ hắn thì với chức vụ Phó bộ trưởng Bộ chữa bệnh và đợt c·hiến t·ranh trước đã ở lại làng rồi nên lần này bắt buộc phải đi. Cha hắn thì cũng không cần thiết, nhưng mà do không an tâm đối với mẹ hắn nên cũng sẽ lên chiến trường lần này.
Bọn hắn được dặn ở nhà chăm lo tốt cho chính mình, chăm lo tốt cho Sane, những lúc đi học thì có thể nhờ họ hàng chăm sóc giùm.
Nghe được tin tức như vậy, trong lòng của Sana có hơi bận tâm và lo lắng cho hai người họ nên mới tìm chỗ đứng nhìn tuyết như bây giờ.
Cũng là do hắn là người từng mất người thân trong c·hiến t·ranh. Ở kiếp trước, một ngày đột nhiên nào đó mà hắn nhận được một tin tức người anh luôn sống ở bên mình bấy lâu này đã hi sinh trên chiến trường.
Cảm giác lúc ấy, thực sự rất khó chịu, hắn cũng không muốn cảm nhận nó thêm chút nào nữa.
Thế nên khi nghe câu hỏi của Misaki, Sana cũng không quay lại nhìn nàng mà bồi hồi một lúc rồi thành thật cười nói.
“ Mà đúng là có nghĩ về nó một chút thật,
Ta đột nhiên hơi lo lắng về hai người họ.”
Misaki tiến lại gần bên cạnh hắn cũng nhìn lấy cảnh tượng trước mắt rồi nói.
“ Ta cũng vậy.”
Sana nghe vậy liền quay sang nhìn gương mặt đứa bé gái bên cạnh mình lúc này. Hắn đột nhiên nhận ra, nàng cũng giống như hắn, đều là người đã mất người thân vì cái gọi là c·hiến t·ranh.
Cũng lo lắng cho hai người bọn họ như hắn, và không muốn cảm nhận lấy sự đau khổ đó lần nữa. Nghĩ đến điều này khiến hắn tự nhủ.
‘ Chiến tranh a’