Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 288. Tin tức gây sốc.




Chương 288. Tin tức gây sốc.

Đối với mục tiêu cao cả và to lớn của Sana, mới đầu hai người Minato và Mitsuki đúng là có hơi ngỡ ngàng, nhưng khi Sana chắc chắn khẳng định rằng việc này cũng không hề khó thì bọn họ cũng phần nào có lấy một chút tự tin với chuyện này.

Dù sao, đối với cả hai, trí tuệ của Sana vẫn là thứ mà bọn họ tin tưởng nhất, nên là Sana nói có thể, thì điều đó chắc chắn là có thể.

Thứ mà làm họ lúc này vẫn ngạc nhiên đó là những gì Sana vừa nói hay nói đúng hơn là tầm nhìn của Sana, nó có trình độ không giống như là thứ mà những đứa trẻ như bọn hắn có thể có.

Cảm giác như thế nào đây, hiểu biết rất là sâu rộng, suy nghĩ rất là sâu sắc.

Mitsuki mang theo một chút tò mò, một chút kính phục lên tiếng hỏi.

“ Làm sao ngươi biết được những thứ này vậy Sana?

Tình trạng thực tế của những người bình thường á.”

Sana cười cười nói.

“ Cái này có khó gì đâu để biết, các ngươi chỉ cần đọc nhiều sách, tìm hiểu lấy một chút tình trạng các nước trên thế giới là hiểu rõ ngay thôi.”

“ Hà, là vậy sao?”

Đối với câu trả lời này của Sana, cả hai cũng không biết nên nói như thế nào, chỉ là thầm quyết định lấy sau này phải đọc nhiều sách hơn, tìm hiểu nhiều thứ hơn.

Tiếp đó, trên con phố nhộn nhịp của Hoả Chi Đô, mặc dù cả ba vẫn tiếp tục nói chuyện lấy, nhưng Mitsuki cũng không còn háo hức giới thiệu lấy những thứ xung quanh cho hai người bạn của mình nữa, mà là cùng với Minato bắt đầu tập trung để ý nhiều hơn tình trạng của những người dân quanh đây.

Vừa đi vừa nói lấy một hồi, cả đám liền tới được nhà của Mitsuki, dinh thự của nhà Okada.

Vừa đến bọn hắn liền thấy được ở trước cổng đang đứng lấy một người, bộ dạng trung niên, ăn mặc đơn giản mà lại gọn gàng, dáng vẻ có loại cảm giác như là đang chờ người, mà chính xác hơn hình như là đang chờ bọn hắn.

Nhưng khi thấy ba người bọn hắn tiến đến thì người này lại có vẻ hơi nghi hoặc hỏi.

“ Các vị là?”

Đáp lại đối phương là Mitsuki.

“ Kanke-san, là ta đây.”

Nghe được giọng nói quen thuộc này, người tên là Kanke liền nhận thức được người trước mắt mình là ai, hắn lập tức cung kính lên tiếng.

“ Là Mitsuki-sama a. Ngài bộ dạng này làm ta nhất thời không nhận ra được.

Còn hai vị này chắc là bạn của ngài rồi?”

“ Đúng vậy.” Trả lời xong, Mitsuki cũng liền hướng sang hai người Sana giới thiệu vị trước mặt này chính là quản gia của nhà hắn.

Bọn hắn lúc này vẫn đang giữ lấy hình dạng nguỵ trang khi sử dụng Biến Thân Thuật, nên cũng dễ hiểu tại sao mà mới đầu vị Kanke này không nhận ra được cậu chủ của nhà mình.

Gặp được người mình đang chờ đã đến, Kanke cũng liền lên tiếng.

“ Mitsuki-sama, lão gia đang chờ lấy ngài và mọi người ở bên trong.

Xin mời mọi người vào ạ.”



Nói xong vị quản gia này liền chuyển thân dẫn theo ba người Sana vô trong dinh thự.

Đây có thể nói là lần đầu tiên mà Sana và Minato đến nhà của Mitsuki, nên là khi đi lại trên con đường trong khu vườn của dinh thự, cả hai không khỏi trầm trồ trước sự rộng lớn và tráng lệ của căn dịnh thự.

Đúng là nhà của người giàu có khác, Sana có cảm giác riêng diện tích của khu vườn sỏi đá với phong cách Karesansui đặc trưng của Nhật Bản trước mặt hắn lúc này cũng phải to hơn gấp hai, gấp ba lần nhà của hắn.

Rất nhanh cả đám liền đến trước một gian phòng trà, quản gia Kanke lập tức tiến lên quỳ tại bậc thềm trước cửa phòng, hướng bên trong bẩm báo.

“ Lão gia, Mitsuki-sama và các khách nhân đã tới ạ.”

Bên trong cũng lập tức phát ra một giọng nói trầm tĩnh.

“ Vào đi.”

Đạt được sự cho phép, quản gia Kanke liền kéo lấy cánh cửa mở ra, đưa tay ra hiệu và lên tiếng mời cả đám Sana vào trong.

Bên trong là một nam tử trung niên với gương mặt có đôi phần giống Mitsuki, đang ngồi trước một chiếc bàn thấp hơi dài và rộng hình chữ nhật với dáng vẻ nhẹ nhàng nhưng cũng không kém nghiêm nghị.

Thấy bọn hắn tiến đến thì giống như quản gia Kanke trước đó hơi có chút ngỡ ngàng, nhưng khi thấy cả ba bọn hắn giải trừ Biến Thân Thuật trở lại hình dạng thật của bản thân thì đối phương liền lộ lại ra vẻ mặt nhẹ nhàng và vui mừng lên tiếng.

“ Sana-kun, lâu rồi không gặp.

Ngươi vẫn anh tuấn như trước kia a.

Không, phải nói là phong độ hơn trước đó mới phải.

Và…”

Okada Minoru, cha của Mitsuki, gia chủ của gia tộc Okada lúc này cũng liền đưa ánh mắt sang Minato, mang vẻ mặt có chút bất ngờ cười nói.

“ Trước đó ta đã hơi nghi hoặc khi nghe được Kanke nói rằng ‘các vị khách nhân’.

Hoá ra là có thêm một vị thiếu niên anh tuấn khác nữa cũng tới a.”

Trưởng bối đã lên tiếng chào hỏi trước, Sana đương nhiên là cũng phải lễ phép lên tiếng đáp lại.

“ Đã lâu không gặp Okada-san, ngài so với trước đó còn khoẻ mạnh và tràn ngập phong thái hơn rất nhiều.”

Sana nói xong thì ở bên cạnh Mitsuki cũng lập tức lên tiếng giới thiệu Minato.

“ Oto-sama, đây là Minato-kun, giống như Sana, là một người bạn rất thân của con.”

Minato cúi đầu, lễ phép lên tiếng.

“ Namikaze Minato, lần đầu được gặp ngài ạ.”

Minoru nghe vậy liền lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ cười nói.

“ Minato-kun a, không cần tỏ vẻ trang trọng như vậy.

Nhanh, Sana-kun nữa, cả hai mau ngồi xuống nào.”



Có lẽ là do bị ảnh hưởng bởi những động thái tràn đầy lễ nghi của quản gia Kanke mà hắn thấy trước đó, nên Minato lúc này đúng là hơi có chút căng thẳng thật.

Sana thì khác, hắn vẻ mặt thoải mái như thường dẫn đầu tiến về trước chiếc bàn thấp ngồi xuống, Minato và Mitsuki thấy vậy liền theo sau.

Nhưng khi cả ba chuẩn bị ngồi xuống thì Minoru hơi có chút kinh ngạc nhìn lấy đứa con út của mình.

Đáng lẽ trường hợp lúc này nên là hai đứa trẻ Sana và Minato ngồi ở đối diện, còn thằng nhóc Mitsuki nên ngồi cạnh hắn mới đúng.

Nhưng tại sao hiện tại, đứa con út này của hắn lại chen chúc với hai đứa bạn của nó ngồi ở đối diện.

Vị trí ngồi này, động thái này, rất có ý tứ a.

Và khi cả ba đã ngồi xuống chỉnh tề rồi thì cùng lúc, quản gia Kanke cũng liền từ bên ngoài mang đến một khay chứa trà và điểm tâm.

Khi mọi thứ được xắp xếp lên bàn xong, không đợi quản gia Kanke bắt đầu rót trà, Minoru liền đuổi đối phương ra ngoài, tự bản thân động thủ rót trà cho ba đứa trẻ trước mặt.

Có lẽ là do quản gia Kanke sau khi ra ngoài tiện thể đóng luôn cửa khiến cho căn phòng trở nên bí mật đối với bên ngoài. Nên là trong khi Minoru đang rót trà, từ dưới bóng của hắn đột nhiên chui lên một sinh vật nhỏ bé hình người, đó chính là sinh vật thủ hộ mà Sana đã tạo ra trước đó cho cha của Mitsuki.

Vừa xuất hiện nó liền nhảy lên bàn, vượt qua mọi chướng ngại trên đó, vui sướng chạy đến chỗ Sana.

Sana nở lấy cười rồi nhẹ nhàng đỡ lấy tiểu nhân đang vô cùng phấn khích này.

“ Trông rất có tinh thần a.

Thời gian đó đến giờ nó với đứa khác có làm tròn chức trách của mình không vậy?”

Vừa rót trà, Minoru vừa lắc đầu cười nói.

“ Chức trách của nó thì chưa thấy thế nào, dù sao thì từ đó đến giờ vẫn chưa có tình huống nào cần nó bảo vệ ta cả.

Mà, thực chất thì với ta và Mitsuru, bọn chúng cũng không cần thiết phải làm gì cả, chỉ cần có bọn nó ở bên cạnh là chúng ta đã cảm thấy thư giãn và thoải mái rồi.”

Lúc này ở bên cạnh, Minato cũng có chút tò mò nhìn lấy sinh vật nhỏ bé trên tay của Sana.

“ Đây là?”

Đáp lại hắn là Mitsuki.

“ Trước đó cả nhà ta có gặp một tên đáng sợ nào đó t·ấn c·ông.

Mà, mặc dù ta đã đánh lui kẻ đó, nhưng vì đảm bảo cho an toàn cha và anh trai, ta liền nhờ lấy Sana tạo ra bọn chúng để ở bên cạnh bảo vệ lấy bọn họ.”

“ Hà, là vậy sao?”

Thấy Minato vẫn có chút hiếu kỳ với tiểu nhân mặc giáp, Sana liền đưa nó cho hắn, để cả hai mắt to mắt nhỏ nhìn lẫn nhau.

Lúc này Minoru cũng đã rót trà xong, hắn đưa tay ra hiệu mời ba đứa trẻ dùng, cùng lúc cũng lên tiếng hỏi.

“ Sana-kun, nghe Mitsuki nhắn về nói rằng ngươi có việc muốn gặp ta.

Việc đó là gì vậy?”



Sana vẻ mặt bình tĩnh tiếp nhận lấy chén trà vừa được rót, nhẹ nhàng uống lấy ngụm rồi nói.

“ Không biết là ngài đã biết được chuyện xảy ra cách đây hơn hai tuần tại Konoha chưa ạ.”

“ Là chuyện Konoha đột nhiên bị t·ấn c·ông bởi đám quái vật và những tên khủng bố sao?”

Minoru cười cười thoải mái nói tiếp.

“ Chuyện lớn như vậy ta đương nhiên là biết rồi.

Nghe nói cuộc chiến đó rất là kinh khủng và hoành tráng a.

Và mặc dù đám quái vật cùng hai tên khủng bố rất là đáng sợ và mạnh mẽ, nhưng Konoha lại chỉ cần dùng lấy một nhóm nhỏ liền có thể tiêu diệt và đánh lui bọn chúng, mà không hề có tổn hại gì cùng với có ai bị tổn thương cả.

Phải nói là sau trận chiến đó, Konoha đã trở thành tiêu điểm sự chú ý của cả thế giới.

Nhất là các ngươi cùng với mấy đứa trẻ khác, Thất Tuyệt Làng Lá thì phải, danh tiếng của các ngươi gần như đã được mọi nơi đều biết đến.”

Cả ba lập tức lộ ra vẻ ngượng ngùng, Sana cười nói.

“ Ngài nói quá rồi.

Nếu ngài đã biết về chuyện đó rồi thì chắc ngài cũng nghe đến kẻ tên là Aizen chứ?

Ngài thấy người này và cái Hội Chữ Thập Đỏ có chủ trương ‘ Cứu khổ, cứu nạn, cứu bàn dân bách tính khỏi những bất hạnh trên thế giới này’ mà hắn nói ra như thế nào?”

Minoru trầm ngâm một lúc rồi trả lời.

“ Kẻ khủng bố xuất hiện cuối cùng, gần như có thể đối đầu với toàn bộ lực lượng của Konoha lúc đó, sau đấy còn có thể thoát đi một cách dễ dàng nữa.

Là một người rất kinh khủng âm hiểm và không kém mạnh mẽ a.

Còn cái Hội Chữ Thập Đỏ và chủ trương của nó thì, phải nói là nghe rất cao cả.”

Đến đây Minoru lại lắc lắc đầu rồi cười nói tiếp.

“ Nhưng cũng rất ngây thơ.”

“ Ầy” Cả ba nghe được lời nhận xét này liền hơi trở nên lúng túng.

Sana có chút không ý tứ, xấu hổ cười nói.

“ Cái đó, kẻ tên là Aizen đó thực chất là ta.

Và cái Hội Chữ Thập Đỏ thì là một tổ chức mà ta mới tạo ra không lâu gần đây.”

“ …

HỞ?”

Minoru ngơ người, có chút choáng nhìn lấy Sana, là một quý tộc luôn luôn điềm tĩnh như hắn lúc này cũng không nhịn được mà há miệng mở to mắt kinh ngạc trước tin tức kình bạo mà mình vừa nghe được.

Sau đó đứa con út của hắn còn bồi thêm một câu.

“ Ta cũng tham gia cái hội đó nữa á, Oto-sama.”

“ HỞ?”