Chương 262. Kết thúc việc chữa bệnh
Khi linh hồn của Sana rời khỏi Xeve trở lại bản thể và mở mắt ra lần nữa thì sắc mặt của hắn trở nên có chút không được mấy tốt đẹp cho lắm.
Aaaa, chủ quan quá, ngu quá đi mà. Tại sao vừa nãy lại bất cẩn mà đồng ý việc dùng Hạt Cực để thử trước cơ chứ. Vì thế mà công sức mấy ngày nay giờ lãng phí hết cả rồi.
Thấy sắc mặt của Sana, những người khác lại càng trở nên lo lắng hơn nữa.
Gelel khẩn trương lên tiếng.
“ Chủ nhân, chủ nhân, Yuuko sẽ ổn chứ?”
Sana không khỏi miễn cưỡng nở lấy nụ cười rồi lên tiếng trấn an mọi người.
“ Mà không có vấn đề gì, mọi người không cần lo lắng đâu.”
Vừa nói Sana vừa thò tay vào trong áo, thực chất là đưa tay vào không gian bên trong bóng của hắn để lấy ra một cái bình nhỏ. Sau đó thì hắn liền đổ từ cái bình đó ra một hạt đậu.
Haizzz, cuối cùng vẫn phải dùng lấy thứ này.
Đúng vậy, đây chính là [ Đậu thần Senzu bản cải tiến 5.0 ]. Và thứ này cũng chính là lý do mà từ đầu đến giờ hắn vẫn chắc chắn rằng mình có thể giải quyết được căn bệnh và cứu chữa cho người phụ nữ tên Yuuko đang ở trước mặt hắn lúc này.
Theo như nội dung được ghi trong phần giới thiệu sản phẩm thì Đậu thần Senzu sau khi được cải tiến có những chức năng như sau:
+ Khôi phục tức thì toàn bộ năng lượng và cung cấp thêm cho người sử dụng một nguồn năng lượng lâu dài.
+ Chữa khỏi mọi v·ết t·hương, căn bệnh dù đơn giản hay nghiêm trọng một cách nhanh chóng. Kể cả việc đứt chi cũng sẽ được mọc mới ra.
+ Loại bỏ mọi trạng thái xấu của cơ thể và tinh thần người sử dụng.
Cái đoạn ‘ Chữa khỏi mọi v·ết t·hương, căn bệnh dù đơn giản hay nghiêm trọng’ chính là thứ khiến hắn vẫn luôn tự tin.
Cũng bởi vì thứ này cực kỳ tốt và số lượng có hạn nên là hắn chỉ muốn dùng nó vào những trường hợp mà không còn cách nào khác.
Trước đó hắn đã dùng mất ba hạt đậu rồi, giờ còn lại chỉ còn có 17 hạt nữa thôi, cho nên có thể ít phải dùng bao nhiêu thì hắn càng không muốn dùng đến bấy nhiêu.
Trong nhiệm vụ chữa bệnh lần này hắn đã cố gắng để không phải sử dụng nó rồi, vậy mà, bởi vì bản thân bất cẩn mà hiện tại vừa phải dùng đi một hạt đậu, vừa lãng phí đi công sức nghiên cứu tìm tòi mấy ngày này của ba người bọn hắn.
Trong lòng Sana không khỏi thở dài lấy một hơi.
Khoan đã.
Sana đột nhiên nghĩ đến một chuyện mà bản thân trước đó đã bỏ qua.
Hắn có chút lo sợ Đậu thần Senzu cũng không thể chữa khỏi căn bệnh này.
Bởi vì theo như chức năng của Đậu thần thì nó có thể chữa khỏi mọi căn bệnh dù là đơn giản hay nghiêm trọng.
Nhưng nhỡ đâu căn bệnh này thuộc cấp độ rất là nghiêm trọng thì sao.
Nhỡ đâu, cái này cũng không được cho là một căn bệnh mà là một loại thể chất đặc thù thì sao.
Đột nhiên, nhìn lấy hạt đậu trên tay mình, Sana cảm thấy có chút không nắm chắc.
Không nên, không nên, chuyện lần này chắc sẽ không tồi tệ như vậy đâu.
Sana đưa hạt đậu trên tay mình cho Yuuko, người vẫn đang nằm trên giường và đang cùng mọi người nhìn lấy hắn. Với giọng điệu có chút không chắc chắn, hắn lên tiếng.
“ Ngươi thử dùng thứ này xem.”
Nhận lấy hạt đậu từ tay Sana, Yuuko nhìn kỹ lấy nó một cái, rồi lại nhìn về phía Sana hỏi.
“ Ta phải ăn nó sao?”
“ Đúng vậy”
Đạt được câu trả lời, Yuuko cũng không chần chừ nữa mà bỏ hạt đậu vô miệng rồi nuốt lấy.
Sau đó dưới ánh mắt lo lắng, chờ mong của mọi người, rất nhanh Yuuko liền cảm nhận được thân thể của mình không còn sinh động như trước nữa mà bắt đầu trầm lắng lại.
Nàng cảm thấy máu trong người mình đang lấy một tốc độ cực kỳ nhanh trở nên bình ổn lại.
Những người khác cũng lập tức nhận ra tình huống của nàng.
Gelel không nhịn được mà mừng rỡ kêu lên.
“ Viên đá trong người Yuuko đã không còn tuôn ra sinh mệnh lực nữa, sinh mệnh trong người nàng đã không còn bị tiêu hao nữa.
Yuuko, ngươi đã khỏi bệnh rồi.
Chủ nhân, ngài đã thành công chữa được cho nàng rồi. Ha ha ha”
Vừa vui mừng lên tiếng, Gelel vừa bay loạn xạ vòng quanh Yuuko, người lúc này vẫn đang ngơ ngác, vẫn đang chưa tin vào hiện thực.
Căn bệnh khiến nàng khổ sở mấy tháng nay, căn bệnh đã h·ành h·ạ gia tộc của nàng mấy chục năm nay rối cuộc cũng đã được chữa khỏi.
Mặc dù trước đó đã chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng mà thực sự vẫn có chút quá bất ngờ.
Toshiki cũng không khác nàng chút nào, hắn ngồi quỳ xuống thành giường, hai bàn tay run rẩy nắm lấy tay của vợ mình, bản thân thì có chút ngơ ngác nhìn lấy nàng ấy, nước mắt không nhịn được mà bắt đầu chảy ra.
“ Quá, … quá tốt rồi, thực sự quá tốt rồi.”
Sana lúc này cũng thở dài nhẹ nhõm lấy một hơi. May mà tình huống tốt đẹp nhất đã diễn ra.
Cùng lúc hắn cũng nhận được thông báo nhiệm vụ cứu chữa này đã hoàn thành và nhận lấy 500GP.
Nhìn thấy hai vợ chồng người ta đang ôm nhau khóc sướt mướt, Sana cảm hiện tại không nên quấy rầy người ta, dù sao thì chuyện ở đây hắn cũng đã làm xong rồi, cũng nên rời khỏi thôi.
Ngay khi Sana lên tiếng báo cho cặp chồng rằng mình muốn rời khỏi thì hai người kia lúc này mới ngỡ ngàng phản ứng lại. Lập tức hướng về phía Sana ríu rít cảm ơn, người chồng Toshiki còn đối với Sana dập đầu mấy cái nữa.
Sana gặp vậy thì không thể làm gì khác có chút bất đắc dĩ nhận lấy.
Lúc này, đột nhiên Toshiki chợt nhớ đến điều gì đó, trên tay hắn vẫn đang nắm giữ lấy phần Hạt Cực còn lại sau khi dùng thử lên người vợ mình. Hắn lập tức hướng về phía Sana nói.
“ Ngài đợi ta một chút, đợi ta tinh lọc xong thứ này rồi trả cho ngài.”
Sana nghe vậy liền lên tiếng.
“ Ầy, nếu được thì ngươi giúp ta tinh lọc thêm một phần nữa được không?”
“ Vâng, tất nhiên là được.”
Đạt được sự đồng ý, Sana liền gọi Mugin ở trong bóng mình ra. Con quạ ngay khi xuất hiện liền dùng ánh mắt cực kỳ bất thiện nhìn về phía Toshiki.
Trước khi con quạ định lên tiếng gây sự thì Sana liền thúc giục nó nhanh chóng phóng ra phần Hạt Cực mà trước đó nó đã hấp thu lấy.
Khi Mugin lấy ra hết thì mắt thường Sana cũng có thể thấy được phần Hạt Cực này không còn một màu xanh lam tinh khiết nữa mà có lẫn lấy rất nhiều vật chất màu đen xì ở trong đó.
Thấy vậy Sana liền đưa phần Hạt cực này cho Toshiki.
Toshiki nhận lấy cũng liền lập tức kết nối với Đại Hình Tenseigan, dùng sức mạnh của nó để tinh lọc hai phần Hạt Cực.
Đợi một lúc khi Sana nhận được thành quả thì không khỏi cảm thấy thất vọng. Tính cả hai phần sau khi được tinh lọc xong cộng lại thì cũng chỉ bằng một phần bốn so với phần Hạt Cực ban đầu mà hắn mang về từ chỗ Redaku quốc.
Chủ yếu là do cái Hộp Cực Lạc kia đã tiêu hoá gần hết phần Hạt Cực trên viên thiên thạch.
Haizzzz, mà nhiều ngày trôi qua vẫn còn lại ngần này cũng đã là may rồi.
Lúc này cũng coi như là chính thức đã xong mọi việc ở đây.
“ Được rồi, vậy ta xin cáo từ.
À Toshiki, sau đó ta sẽ đến tìm ngươi lần nữa để bàn chuyện vậy.
Vậy nha, hẹn gặp lại hai người.”
Nói xong, Sana liền chìm vào bóng của bản thân, biến mất khỏi trước mắt của hai người Toshiki và Yuuko.
Gelel thì hắn tính mang theo về luôn, nhưng mà con bé nói muốn ở lại thêm một thời gian nữa đã. Nên hắn cũng không cưỡng cầu, chỉ là dặn con bé đừng quá quấy rầy lấy hai vợ chồng bọn họ.
Nhìn lấy vị trí trước đó của Sana, nơi hiện tại đã không có người nào, Toshiki không khỏi lắc đầu cười khổ. Đối phương thực sự là người tốt a, có vẻ như trước đó hắn đã quá đa nghi rồi.
Lúc này trong đầu của Toshiki đột nhiên vang lên một giọng nói.
( Chúc mừng các ngươi nha Toshiki.)
( Là Tensei a, cảm ơn ngươi.)
Vừa nãy khi liên kết với Đại Hình Tenseigan, hắn cũng tính liên hệ với Tensei luôn, nhưng lại sợ bị người ta phát hiện ra, nên là thôi.
( À mà Tensei, ngươi cảm thấy cái người tên Aizen vừa nãy là người như thế nào?)
Đối với câu hỏi này của mình, Toshiki cũng không nhận được hồi đáp lại ngay, dường như là Tensei đang trầm tư một lúc để trả lời vậy.
( Ta cảm thấy đối phương là một người thâm bất khả trắc.)
Nghe vậy, Toshiki không khỏi ngỡ ngàng.
( Tại sao ngươi lại cảm thấy thế?)
( Bởi vì đối phương hình như đã nhận biết được sự tồn tại của ta)
( Là chính ngươi hay bản thể của ngươi.)
Nếu là bản thể của Tensei thì cũng không bất ngờ, bởi trước đó người ta cũng nói rằng đã điều tra qua về bọn hắn rồi.
( Là chính ta. )
Cái này … Toshiki không nhịn được mà sửng sốt. Đối phương n·hạy c·ảm như vậy sao, Tensei cũng mới được sinh ra trong ngày hôm nay thôi.
Mà, nghĩ kỹ lại thì Toshiki cũng cảm thấy không khó để chấp nhận, dù sao thì chính hắn cũng cảm thấy đến bây giờ bản thân mình vẫn chưa nhìn thấu được đối phương, người này trên thân tràn ngập sự thần bí.
Chuyện lần này, vợ hắn có thể khoẻ mạnh lại phải nói là tất cả đều nhờ vào đối phương. Toshiki cảm thấy sau này mình cần phải toàn tâm toàn lực, dốc hết sức của bản thân khi tham gia cái tổ chức Hội Chữ Thập Đỏ và làm việc cho vị Aizen-sama này mới được.
Không để ý đến chuyện này nữa, Toshiki nhìn về phía vợ mình, người đang chia sẻ niềm vui với sinh vật nhỏ bé kia. Gương mặt của hắn không khỏi nở lấy một nụ cười ấm áp.
‘ Mọi chuyện cuối cùng cũng kết thúc a, vợ và con của hắn cuối cùng cũng không có vấn đề gì nữa.’