Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 251. Có vẻ như vẫn chưa kết thúc




Chương 251. Có vẻ như vẫn chưa kết thúc

“ Trú Hổ”

Với dòng khí lưu tạo thành hình thái một cái đầu hổ trắng bao quanh lấy bản thân, Maito Dai phóng về phía đầu của cái tượng đá với một khí thế vô cùng mãnh liệt.

Nhưng, khác với những lần trước đó, đòn t·ấn c·ông của hắn trúng tượng đá xong thì nó mới b·ị đ·ánh vỡ tan tành. Lần này, Trú Hổ của hắn còn chưa kịp chạm đến thứ đó thì nó đã đổ sụp mất rồi.

Chính vì vậy, mang theo vẻ mặt sững sờ, Maito Dai cùng với cái đầu hổ trắng của mình lỡ đà, phóng bay thêm một đoạn nữa trên trời cao.

Không chỉ mình Maito Dai, những người khác ở dưới đất lúc này, khi nhìn lấy tượng đá phân tán ra và đổ ập xuống cũng bất ngờ không kém.

Cùng với đám người Akimichi tránh thoát khỏi đám đảng tá đang đổ xuống, xong Tsunade liền nhảy về phía chỗ của sư phụ mình và nói.

“ Là đám trẻ đã giải quyết xong tên kia.”

Hiruzen nghe vậy liền đưa mắt nhìn về phía chiến trường của đám Akehi và thấy đúng là thế thật. Đôi mắt của hắn không kiềm được mà tỏ vẻ kinh ngạc.

Nhanh thật, chắc cũng chỉ có mấy giây trôi qua từ khi đứa trẻ nhà Akimichi ngăn cản thành công chiêu thức kinh khủng kia của kẻ địch.

Nhớ lại cảnh tượng rung động tâm thần vừa nãy, Hiruzen vẫn không nhịn được mà rùng mình lên.

Khi thanh kiếm khổng lồ màu vàng kinh khủng đó chém xuống, hắn có cảm giác cả thế giới này đều sẽ bị thứ đó chém đôi vậy. May mà đứa trẻ nhà Akimichi thành công phá huỷ đi đòn công kích đấy.

Hắn cứ tưởng cuộc chiến vẫn còn phải diễn ra thêm một lúc lâu nữa. Nhưng không nghĩ tới nó lại kết thúc nhanh như vậy.

Đám trẻ này thực sự là, vẫn luôn giải quyết mọi chuyện một cách vô cùng nhanh chóng.

“ Chúng ta cũng nên trở lại thôi.”

Đối với đám người lên tiếng xong, Hiruzen liền cất bước hướng về chỗ đám Vĩ Thú, nơi mà mấy người Sana cũng đang tiến đến.

Lúc này, với cha mẹ mình, đám bạn, Dan đại thúc, và những người khác, cái người tên Toshiki kia thì đang được Akehi vác lấy trong khi toàn thân bị trói buộc bởi những sợi tơ có khả năng áp chế Charka của Kushina. Sana đang cùng với bọn họ tiến về chỗ Tứ Vĩ.

Lúc tới nơi, Sana có chút nhíu mày, bởi vì có một người hắn không ưa một chút nào ở đó.

Cùng lúc này, Hiruzen cũng mang theo nhóm người Tsunade tiến đến chỗ của Tứ Vĩ. Và cũng giống như Sana vậy, hắn nhíu mày lại, vẻ mặt nghiêm nghị lên tiếng hỏi.

“ Danzo, ngươi ở đây làm gì vậy?”

Đưa ánh mắt từ Tứ Vĩ chuyển đến lão hữu của mình, Danzo cười nói.

“ Chuyện lớn như vậy, đương nhiên ta phải đến để hỗ trợ rồi.



Nhưng tiếc là khi ta đến thì các ngươi cũng đã giải quyết tốt đẹp hết mọi chuyện.”

Nói xong, như là vô ý, hắn liền liếc về phía đám Sana. Đám trẻ này, hôm nay biểu hiện ra sức mạnh đã khiến cho hắn vô cùng kiêng kị. Nhất là Jinchuriki của Cửu Vĩ, đệ tự của Orochimaru và đứa trẻ nhà Akimichi kia, ba đứa này cực kỳ mạnh và nguy hiểm.

Nghe Danzo nói vậy, Hiruzen cũng chỉ hừ lạnh một cái rồi cũng không để ý nữa mà nở một nụ cười vui mừng hướng về phía đám người Sana, lên tiếng.

“ Biến cố hôm nay có thể nói là toàn bộ nhờ vào các ngươi mà làng mới có thể yên bình vượt qua được.

Không thì làng và mọi người có thể đã gặp phải t·ai n·ạn vô cùng kinh khủng rồi.”

Những người trưởng thành khác nghe vậy cũng liên tục gật gù đồng ý.

Đúng vậy a, hôm nay nếu mà không có đám trẻ thì thực sự không biết chuyện gì kinh khủng xảy ra đến với làng nữa.

Nhất là khi cấp tốc đóng gói bốn con quái vật rồi đưa bọn chúng ra khỏi làng, lúc đó bọn hắn thực sự rất là kinh ngạc. Giờ nghĩ lại cũng không khỏi cảm thán, đám trẻ này hành động cũng quá nhanh nhạy và cân nhắc cũng quá kỹ lưỡng đi.

Nếu như lúc đó là bọn hắn thì chắc chắn là sẽ không thể đưa được bọn quái vật ra khỏi làng, xong làng cũng bởi vậy mà sẽ gặp được tàn phá một cách vô cùng thảm khốc.

Càng đáng ngạc nhiên hơn nữa đó là sức mạnh có chút phi thường của đám trẻ. Bọn chúng cũng mới có tầm 13 – 15 tuổi thôi a, còn nhỏ tuổi mà thực lực lại mạnh đến như vậy, cũng quá kinh khủng.

Từ khi sinh ra đến giờ, bọn họ đúng là chưa bao giờ thấy được Vĩ Thú lại bị khống chế một cách dễ dàng như thế.

Thế nên là sau Hiruzen, mọi người đều lên tiếng, không hề tiết kiệm ngôn từ của mình một chút nào, thay nhau tán dương đám trẻ.

Đối mặt với những lời tán dương của Hokage Đệ Tam và mọi người cùng với những ánh mắt kính nể đó. Tuy rằng hơi có chút xấu hổ nhưng Minato vẫn cố gắng khiêm tốn nói.

“ Ngài và mọi người cũng không cần phải như vậy. Dù sao bọn ta cũng là một phần tử của làng mà, đương nhiên là phải cố hết sức để bảo vệ làng khỏi t·ai n·ạn rồi.”

Dù sao thì hiện tại, bảy người Sana cũng không có ai quan tâm mấy đến những lời tán dương, công trạng này cả.

Akehi lúc này còn cảm giác hết sức khó chịu nữa, bởi vì từ nãy đến giờ hắn vẫn luôn bị nhìn chằm chằm một cách vô cùng nóng bỏng bởi một con khỉ.

Hiruzen tiếp tục cười nói.

“ Các ngươi là anh hùng của làng ngày hôm nay mà, làm sao có thể không tán dương đây.

Đợi đến khi giải quyết xong đám Vĩ Thú ở đây, khi nào về, ta còn tính điên cuồng tuyên truyền chiến công của các ngươi nữa a.”

Không chỉ vậy, hắn còn đang tính xem nên dùng thứ gì để làm phần thưởng cho bảy đứa trẻ đây.

Quyết định như thế, Hiruzen liền đưa ánh mắt nhìn về phía phong ấn sư, người vừa mới loay hoay gì đó xong đối với Tứ Vĩ, lên tiếng hỏi.



“ Thế nào rồi?”

Nghe Hokage Đệ Tam hỏi như vậy, người đó không khỏi có chút xấu hổ.

“ Ban đầu mấy con quái vật cũng đã bị phong ấn hạn chế Charka và chìm vào giấc ngủ rồi, bọn ta cũng chẳng thể làm gì khác ngoài việc gia cố phong ấn thêm một chút.

Để cho ngài và mọi người thất vọng rồi.”

Hiruzen có chút trầm mặc, nhìn về phía hai con Vĩ Thú khác ở chỗ xa, không nhịn được mà hỏi.

“ Không có cách nào đóng gói bọn chúng nhỏ lại sao?”

Người phong ấn sư đó trâm ngầm một chút rồi trả lời.

“ Muốn làm vậy chắc cũng chỉ có cách dùng Tứ Tượng hoặc Bát Quái Phong Ấn của gia tộc Uzumaki để phong ấn từng con vào trong cơ thể của những người đạt điều kiện mà thôi.

Cái này ngài cũng biết mà Hokage Đại Nhân.”

Hiruzen không khỏi thở dài, hắn đúng là hiểu được trong Konoha hiện tại, đúng là cũng không còn cách nào khác thu gọn đám Vĩ Thú khổng lồ này lại ngoài cách mà người phong ấn sư kia vừa nói.

Nhưng mà làm như vậy thì hậu quả sẽ chính là c·hiến t·ranh. Nếu muốn làng yên bình thì không thể có ý đồ với ba con Vĩ Thú này được.

Giờ muốn xử lí bọn chúng một cách ổn thoả chắc cũng chỉ còn có cách đem mấy con Vĩ Thú này đi đàm phán với làng Đá cùng với những làng khác.

Nhưng chuyện này có lẽ cũng sẽ không thuận lợi, mặc dù trong chuyện này bọn hắn cũng là người bị hại, song những làng khác chưa chắc sẽ tin tưởng vào chuyện đó.

Haizzz, thật đúng là khó giải quyết.

Lúc này, một giọng nói có chút nghi ngờ vang lên.

“ Ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy Hiruzen, đương nhiên là phải nhanh chóng kiếm người để phong ấn đám Vĩ Thú này a.

Nếu như ngươi không có nhân tuyển thích hợp thì yên tâm, ta có người.”

Hiruzen ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía lão hữu của mình.

“ Ngươi muốn làng chìm vào trong c·hiến t·ranh hay sao?”

Nghe vậy Danzo có chút khó chịu nhìn lại.

“ Vậy chẳng lẽ người muốn đem bọn chúng trả lại làng Đá và làng Thác Nước.



Ngươi nhát gan cũng vừa vừa thôi a Hiruzen.

Đây là thời cơ trời cho a, với ba con Vĩ Thú này, làng của chúng ta đã có đủ sức mạnh để không cần phải sợ bất kỳ nước nào cả.”

Nghe hắn nói vậy, không chỉ Hiruzen, những người khác cũng đều giật mình. Vị trưởng lão này cũng quá hung hãn và cấp tiến đi.

Hiruzen tức giận đến trợn mắt.

“Ngươi cái tên khốn này, chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới, nếu như c·hiến t·ranh xảy cũng sẽ không chỉ có Thổ Quốc đối đầu với chúng ta mà là cả bốn đại quốc khác a.”

Danzo không khỏi liếc mắt khinh thường.

“ Ngươi lo cái gì chứ.

Với bốn con Vĩ Thú, hàng loạt cá thể mạnh mẽ mà chúng ta có hiện tại thì cho dù cả bốn đất nước đó gộp lại, sức mạnh cũng chẳng bằng chúng ta.”

“ Ngươi ở đâu mà sinh ra cái ý tưởng ngu ngốc như vậy Danzo?”

“ Là ngươi quá bảo thủ và yếu đuối Hiruzen.”

Đối với hai vị cao tầng đột nhiên cãi nhau như thế này, những người khác đều có chút yên lặng không biết nói gì.

Dù vậy, bọn họ vẫn đồng ý hơn với quyết định của Hokage Đại Nhân, đa số mọi người đều chỉ muốn sống yên bình, không muốn c·hiến t·ranh xảy ra thêm lần nữa, cũng không quá có tham vọng thống trị thế giới.

Sana và đám bạn của mình thì chẳng để tâm là mấy chuyện này. Bởi vì hai người này có cãi nhau như thế nào cũng sẽ vô ích thôi. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì cũng chẳng ai chi phối được đám Vĩ Thú cả.

Nhưng ngay khi Sana nghĩ như vậy thì đúng là có biến cố xảy ra thật.

Cách bọn hắn không xa đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy màu trắng vô cùng to lớn, dựng thẳng đứng lên với mặt đất, đường kính chắc phải mấy chục mét.

Thứ này vừa xuất hiện, mọi âm thanh cãi vã đều dừng lại, mọi người đều sững sờ nhìn lấy nó. Thứ đó toả ra một loại khí tức vô cùng khủng bố, dường như là có vật gì kinh khủng ở trong vậy. Loại cảm giác ngột ngạt này khiến cho mọi người đều không khỏi có chút bất an.

“ Cái thứ gì đây, chẳng lẽ mọi thứ vẫn chưa kết thúc.”

“ Vẫn còn có kẻ địch nữa sao?”

“ Không thể a, rốt cuộc hôm nay là ngày gì vậy, hết chuyện này đến chuyện khác xảy ra.”

Ngay khi mọi người đều đang lo nghĩ, không biết phản ứng như thế nào thì từ trong vòng xoáy đột nhiên đi ra một vị nam tử, đối phương vừa xuất hiện liền mang theo vẻ mặt ôn hoà, cười nói.

“ Chư vị, thật ngại khi làm phiền mọi người vào lúc này.

Nhưng mà ở đây có một số thứ mà ta cần phải mang đi.

Mong các vị có thể thông cảm cho.”