Chương 224. Tensei
Dù sao thì sau khi Đại Hình Tenseigan trở thành sinh vật sống và sinh ra ý thức của riêng nó thì hắn cũng sẽ để cái ý thức đó tự tiết lộ sự tồn tại của nó cho đám người trên mặt trăng.
Vì không thể giấu diếm việc Đại Hình Tenseigan có sinh mệnh với bọn họ mãi được, nhất là khi những người đó liên kết với quả cầu để sử dụng năng lực của nó thì xác suất rất cao bọn họ sẽ cảm nhận được nó có vấn đề.
Cho nên là việc tiết lộ này bắt buộc phải được thực hiện.
Còn lí do cho sự xuất hiện của cái ý thức đó thì Sana cũng đã nghĩ ra rồi, có thể dùng cớ như là bởi vì chân chính Tenseigan xuất hiện, đã kích thích đến Đại Hình Tenseigan khiến cho nó sinh ra ý chí riêng của bản thân.
Đến lúc đó, cho dù đám người trên mặt trăng phát hiện ra cái thuật thức kia biến mất, thì để ý thức của Đại Hình Tensigan bịa ra một cái lí do gì đó lừa dối, bọn họ cũng sẽ không nghi ngờ gì cả.
Mà, đã chuyện này không có vấn đề gì lớn thì bắt đầu vào việc chính luôn đi, hắn chần chờ quá lâu rồi.
Nghĩ như vậy, Sana liền đưa tay lên áp sát vào Đại Hình Tenseigan nhưng mà chỉ là gần sát mà thôi, không hề chạm vào.
Sau đó, năng lượng linh hồn tinh khiết từ tay của hắn liên tục không ngừng tràn vào trong quả cầu to lớn ở trước mặt này.
Có lẽ bởi vì Đại Hình Tenseigan quá to lớn, cũng có lẽ là do nó quá mạnh mẽ nên là sau khi tốn lấy một lượng lớn năng lượng linh hồn tinh khiết thì Sana mới cảm thấy đủ và dừng lại.
Ngay khi hắn kết thúc việc chuyền năng lượng linh hồn vào Đại Hình Tenseigan, thì nó bắt đầu có biến hoá, cả quả cầu từ từ dao động lên.
Sana cảm thấy quá trình chuyển đổi này có lẽ sẽ mất một lúc nên là cũng không tính tiếp tục ở đây nữa mà quay lại chỗ đám Minato để chờ đợi lấy.
Thế là hắn liền lên tiếng nói với hai người bạn bên cạnh mình một câu rồi cùng hai người bọn họ bay về chỗ đám Minato.
Ngay khi bọn hắn trở lại thì Kushina liền hiếu kỳ hỏi.
“ Kết thúc rồi sao?”
“ Chưa, cần đợi một lúc.”
Nhận được câu trả lời từ Sana xong, nàng lại nhìn về chiếc gương trên đầu Misaki và hỏi.
“ Cái này, ngươi đang dùng nó để tạo ảo thuật sao, Misaki?”
Đáp lại nàng là một cái gật đầu đơn giản của Misaki, sau đó thì không còn gì nữa.
Gặp vậy, Kushina lại hướng về phái Sana hỏi.
“ Chúng ta cần phải chờ bao lâu nữa?”
Sana lắc đầu nói.
“ Ta cũng chưa biết chắc nữa.
Ngươi nếu mà cảm thấy nhàm chán thì có thể cùng với Minato đi tham quan lấy cái thế giới trên mặt trăng này cũng được a.
Dù sao thì xong chuyện ở đây, ta vẫn còn cần phải chữa bệnh cho người phụ nữ kia nữa.
Nên là các ngươi cứ đi chơi thoải mái đi, chỉ cần không p·há h·oại hay là gây ra sự thay đổi gì ở trên mặt trăng này là được.
Lúc nào bọn ta lo xong mọi chuyện thì sẽ gọi các ngươi để trở về.”
Nghe Sana nói vậy, Minato đúng là có chút ý động nhưng mà Kushina thì lại lắc đầu và nói.
“ Không cần, tí nữa đi cũng được, hiện tại thì ta muốn chứng kiến lấy cảnh tượng ngươi sáng tạo sinh mệnh đã.”
Những người khác nghe Kushina nói như thế, cảm giác bản thân mình giống như nàng, cũng muốn chứng kiến lấy cảnh tượng mà Sana sáng tạo ra sinh mênh mới, ngay cả Minato, người vừa mới sản sinh ra ý niệm muốn đi chơi riêng với Kushina cũng giống vậy.
Nhưng mà việc chờ đợi vẫn cảm thấy có chút nhàm chán, thế là Kushina liền lên tiếng làm quen lấy sinh vật nhỏ bé dễ thương đang ngồi trên vai của Sana.
Gelel gặp bạn của chủ nhân muốn nói chuyện với mình thế là cũng liền háo hức lên tiếng tán gẫu với Kushina.
Những người khác cũng vừa nhìn về Đại Hình Tenseigan, vừa lên tiếng trò chuyện với nhau để g·iết thời gian.
Nhưng mà mọi người vẫn chưa tán gẫu được bao nhiêu thì rất nhanh đều có chút bất ngờ khi chứng kiến lấy tình huống của Đại Hình Tenseigan.
Cả quả cầu to đùng đang sôi trào lên vô cùng mãnh liệt, và cũng bởi vì vậy mà nó đã để lộ ra bản chất thực sự của mình ra trước mặt của đám người Sana.
“ Cái … cái đó là Byakugan, thứ này được tạo ra bởi vô vàn con mắt Byakugan?”
Mitsuki lên tiếng thể hiện sự chấn kinh xong, Akehi liền gật đầu nói.
“ Đúng vậy, là Byakugan.”
Sau đó thì Inoue có chút trầm giọng lên tiếng.
“ Những kẻ ở đây rốt cuộc đã lấy nhiều Byakugan như vậy ở đâu? Từ gia tộc Hyuga sao?
Không, không đúng, gia tộc đó còn có cái gọi là Cá chậu Chim lồng, nên là không thể nào bọn họ để cho nhiều Byakugan như vậy thất thoát được.
Với lại thực sự quá là nhiều đi, nhiều không thể tưởng nổi.”
Lúc này bản sao của Hugin lên tiếng nói.
“ Nghe Yuuko, người phụ nữ kia nói là cái thứ này đã được tổ tiên của bọn họ tạo ra từ ngàn năm trước.
Từ nhỏ thành viên của gia tộc này đều phải từ bỏ đôi mắt của mình để phong ấn vào trong thứ đó, nên là đám mắt kia khả năng cao, tất cả đều là mắt của người trong cái gia tộc này từ ngàn năm trước đến nay.”
Nghe được tin tức này từ con quạ, những người khác không kiềm nổi mà trấn kinh lên.
Sana lúc này mới nhớ ra, hình như là hắn vẫn chưa nói cho đám bạn của mình chi tiết về sự hình thành của cái gọi là Đại Hình Tenseigan này thì phải.
Kushina tâm tình có chút nặng nề hỏi.
“ Tại sao bọn họ phải làm như vậy?”
Minato cũng mang theo tâm tình không tốt là mấy, trả lời.
“ Có lẽ giống như trước đó Sana nói, cái này là thứ cung cấp ánh sáng và năng lượng cho nơi này, nên là để có thể sống được trên mặt trăng, bọn họ phải làm như vậy thôi.
Nhưng mà ta đúng là không nghĩ đến, đám người trên mặt trăng này lại là những người thuộc tộc Hyuga.”
Lúc này Sana cũng lên tiếng.
“ Có lẽ không phải là gia tộc này thuộc về tộc Hyuga, mà là ngược lại mới đúng. Tộc Hyuga của làng chúng ta thuộc về gia tộc này. Dù sao thì những người ở đây cũng có lịch sử từ ngàn năm trước mà.
Hoặc cũng có thể cả hai gia tộc có cùng tổ tiên, cùng nguồn gốc với nhau.”
Nghe hắn nói vậy, những người khác cũng cảm thấy có lí.
Nhưng dù biết thứ này được tạo ra là có lí do của nó, nhưng mà tâm tình của Mitsuki vẫn hơi có chút nặng nề.
“ Vậy có nghĩa là gia tộc này từ khi còn nhỏ đã không thể dùng đôi mắt của mình để ngắm nhìn thế giới sao?”
Inoue nhìn hắn rồi cười nói.
“ Mà, Mitsuki ngươi không cần phải thương cảm như vậy đâu, chẳng lẽ ngươi đã quên rằng bọn họ có thể kết nối với cái thứ này để quan sát mọi nơi trên thế giới sao.”
Nghe Inoue nhắc như vậy, Mitsuki và Kushina, những người đang mang tâm tình nặng nề, lúc này mới nhớ ra.
“ Cũng đúng ha.”
Sana nở lấy nụ cười lên tiếng.
“ Vậy mới nói, mất đi đôi mắt của mình, bọn họ cũng không mất mát gì cả. Nên là chúng ta cũng không cần phải tội nghiệp thay bọn họ làm gì.
Mà, tập trung quan sát đi, ta cảm nhận được sắp xong rồi.”
Đúng như Sana nói vậy, hàng ngàn, hàng vạn con mắt xao động mãnh liệt lấy một hồi liền dường như bị thứ gì đó liên kết với nhau. Rất nhanh, tất cả đều bình tĩnh lại, và trở về với hình dáng ban đầu của nó.
Và rồi, một âm thanh nhịp đập của sự sống vang lên cùng với một vầng sáng màu vàng lan toả ra từ quả cầu. Sau đó thì quả cầu không còn biến hoá gì nữa, trở lại trạng thái ban đâu, yên tĩnh nằm ở chỗ đó.
Mặc dù hình thái của Đại Hình Tenseigan vẫn giống như cũ là điều mà Sana muốn, nhưng dù là có biến đổi thành hình thái khác, hắn cũng không quan tâm là mấy.
Dù sao thì đám người trên mặt trăng cũng không thể nhìn thấy được hình dáng của nó. Với lại phương pháp mà bọn họ dùng để quan sát lấy cái thế giới này cũng phụ thuộc vào nó. Nên là dù hình dạng của Đại Hình Tenseigan có thay đổi hay không thì cũng sẽ không có chuyện gì cả.
Nhưng vấn đề ở đây là nó yên ắng một cách lạ kỳ, làm hắn có cảm giác như là lần sáng tạo sinh mệnh này đã thất bại rồi vậy.
“ Sana, thành công hay không vậy?”
Nghe Inoue hỏi vậy, hắn cũng không biết nên nói như thế nào, nhưng rất may là không cần phải Sana trả lời, một hình bóng ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt bọn hắn và cười nhẹ nói.
“ Đương nhiên là chủ nhân đã thành công rồi, các vị đại nhân.”
Xong, người đó liền mang theo vẻ mặt vô cùng thành kính, quỳ một chân xuống rồi ngưỡng vọng nhìn lấy Sana, không nhanh không chậm nói.
“ Đấng sáng tạo của ta, chủ nhân của ta, cảm tạ ngài đã ban cho thuộc hạ sinh mệnh.”
Nhìn lấy người đang quỳ trước mặt mình lúc này, Sana đưa tay chỉ vào Đại Hình Tenseigan và hỏi.
“ Ngươi là cái thứ đó.”
Người đó cũng không quay đầu trở lại, điềm tĩnh nói.
“ Đúng vậy chủ nhân, thuộc hạ chính là là nó.”
“ Vậy thì, trạng thái của ngươi hiện tại?”
“ Đây chỉ là hình chiếu mà thuộc hạ đã tạo ra để bản thân có thể giao tiếp với ngài và mọi người thôi.”
Nghe xong hắn nói như vậy, San liền thở phào nhẹ nhõm, may là thành công a. Những người khác lúc này cũng đều có chút hiếu kỳ quan sát lấy kẻ trước mặt, Inoue tò mò hỏi.
“ Tại sao ngươi lại nhắm mắt vậy?”
Nghe Inoue hỏi như vậy, đối phương liền thản nhiên cười nhẹ một cái, rồi nhìn lấy bọn hắn và mở ra đôi mắt của mình, thứ xuất hiện lại là một hốc mắt màu đen kịt.
Đúng vậy, hình dạng của người trước mắt này là thanh niên với vẻ tuấn tú, mái tóc trắng, mặc bộ đồ giống hệt như những người ở đây, và càng giống nhất là đối phương cũng không có đôi mắt.
“ Ngươi đây là hình chiếu đúng không? Tại sao lại để như vậy?”
Đối phương nhẹ nhàng lên tiếng.
“ Dù là ý thức của ta vừa mới được sinh ra, nhưng có vẻ như nó đã bị ảnh hưởng bởi vô vàn ý chí, chấp nhiệm còn sót lại của chủ nhân những đôi mắt đã tạo nên bản thân ta.
Nên là ta cảm thấy hình dáng như thế này thích hợp với bản thân mình nhất.”
Xong, hắn liền quay sáng Sana nói tiếp.
“ Chủ nhân của ta, hãy ban cho thuộc hạ một cái tên.”
Nghe được yêu cầu này, Sana nhìn kỹ lấy người trước mắt mình, rồi trông về quả cầu đang phát ra ánh sáng nhẹ màu vàng ở đằng sau, suy tư lấy một chút, hắn cười nói.
“ Tensei, gọi ngươi là Tensei đi.”