Chương 221. Đến nơi
Sau khi lại lần nữa xuyên qua một cái hồ, đám người Sana liền đến được một không gian hang động khác, nơi đang được canh giữ bởi một con qua khổng lồ.
Dù sao chuyến đi lên mặt trăng lần này của bọn hắn cũng không phải là để gây sự với đám người trên đây, nên là để tránh phiền phức không cần thiết, Sana sẽ cố gắng duy trì việc hành động trong bí mật.
Thế là, ngay khi đặt chân lên khu vực hang động mới, con cua khổng lồ vẫn còn đang chìm vào giấc ngủ và chưa kịp phát hiện ra bọn hắn thì Sana liền nhờ lấy Inoue để cho nó ngủ say hơn nữa.
Sau đó, đám Sana cũng không còn để ý đến con cua mà tiếp tục lên đường. Di chuyển thêm một lúc ở bên trong hang động thì đám người bọn hắn liền thấy được ánh sáng của lối ra.
Khi rời khỏi hang động và nhìn thấy được thế giới bên ngoài thì đám người bọn hắn đều có hơi chút chấn động trước cảnh tượng mà bản thân đang được chứng kiến.
Inoue có chút ngỡ ngàng hỏi.
“ Sana, chúng ta đây là, đang ở trên mặt trăng ư?”
Sana gật đầu nói.
“ Đúng vậy a.”
Cảnh tượng đang hiện ra trước mặt bọn hắn là một thế giới có biển, có đảo, có thực vật tươi tốt, trên bầu trời thì có mây trắng và thái dương màu vàng, và càng nhìn ra xa thì mặt biển trông như là đang nghiêng lên vậy.
Sau khi thưởng thức lấy cảnh sắc có chút kỳ diệu ở trước mặt này một lúc, thì Minato liền hướng về Sana hỏi.
“ Bây giờ chúng ta đi đâu tiếp đây?”
Nghe vậy, Sana liền đưa tay chỉ lên vầng thái dương đang toả ra một loại ánh nắng vừa phải và ấm áp trên bầu trời.
“ Mục tiêu của chúng ta là nó, vầng thái dương đó là sản phẩm nhân tạo của đám người trên mặt trăng này, và bọn họ cũng đang sinh sống ở bên trong đấy.”
Minato nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn lấy cái mặt trời mà Sana vừa nói, sau đó hắn tính toán lấy một lúc thì liền tạo ra một cánh cổng không gian ở trước mặt.
Khi cánh cổng hoàn thành thì mọi người cũng không ngay lập tức đi qua, mà là đợi Sana dùng bóng để tạo lấy một cái bệ đỡ ở phía bên kia xong thì mới lần lượt xuyên qua cánh cổng.
Dù sao thì đám người bọn hắn hiện tại tuy rằng đa số đều có thể bay rồi nhưng mà vẫn còn hai người chưa học được cách thức phi hành, đó là Mitsuki và Kushina, nên là Sana mới phải làm như vậy.
Sau khi đến được phía bên kia thì thứ đập vào mắt bọn hắn chính là diện mạo thực sự của vầng thái dương nơi này. Nhìn ở bên ngoài thì nó cũng chỉ như là một quả cầu vô cùng khổng lồ màu vàng mà thôi.
Nhưng khi Minato lại một lần nữa sử dụng cánh cổng không gian để bọn hắn có thể vượt qua cái màng chắn màu vàng trước mặt này, tiến vào được khu vực bên trong mà không gây kinh động đến đám người trên mặt trăng. Thì cả đám lại một lần nữa choáng ngợp trước cảnh tượng mà bọn hắn thấy được.
Đâu đâu cũng là những hòn đảo đang trôi nổi trên không, đám Sana cũng có thể thấy được một lâu đài vô cùng kỳ lại và to lớn ở phương xa nữa, nhìn thấy nó là mọi người đều có thể đoán ra ngay được đó là nơi ở của đám người trên mặt trăng, và người phụ nữ bọn hắn cần chữa trị, hiện cũng đang ở trong đó.
Nhưng mà trước khi đến đó để kiểm tra bệnh tình cho nàng thì bọn hắn cần phải giải quyết xong cái Đại Hình Tenseigan kia đã, nên là Sana liền dẫn theo đám bạn của mình tiến về nơi đang cất chứa lấy cái thứ đó.
Sau khi tới được một khu vực hình dáng trăng lưỡi liềm, và xâm nhập vào bên trong thì rất nhanh đám Sana liền thấy được mục tiêu của bọn hắn, cùng với ba sinh vật nhỏ bé đang ở đó chờ lấy mấy người bọn hắn nữa.
Ngay khi thấy được đám Sana đến thì Gelel liền tỏ ra vô cùng vui sướng lao tới chủ nhân thân yêu của nó.
“ Oa oa, chủ nhân, sao giờ ngài mới tới a.”
Sau Gelel thì Tiểu Hắc cũng bay tới lao vào lòng của Misaki, còn bản sao của Hugin thì bay lại đậu lên vai của Sana rồi vui vẻ lên tiếng.
“ Chủ nhân, ngài và Misaki tiểu thư cùng với đám nhóc rốt cuộc cũng đã tới a.”
Sana cũng nở lấy một nụ cười.
“ Các ngươi đã vất vả rồi a.”
“ Không có gì chủ nhân, cạc cạc cạc.”
Ở bên cạnh Misaki sau khi đón lấy Tiểu Hắc cũng hướng về bản sao của Hugin gật đầu đáp lại.
Hai người bọn họ có thể thoải mái như vậy, nhưng những người khác khi nghe được lời chào hỏi của bản sao Hugin thì sắc mặt liền không mấy tốt đẹp lắm.
Đây rõ ràng là trần chụi phân biệt đối xử a. Mặc dù bọn hắn đã quen thuộc việc con quạ đáng ghét này chỉ có tôn kính mỗi chủ nhân của nó cùng với Misaki, còn bọn hắn thì lại bị nó không coi ra gì rồi.
Nhưng mà cho dù là quen thuộc đi chăng nữa thì khi gặp lại chuyện này vẫn khiến cho cả đám cảm thấy muốn thịt con quạ đáng ghét này.
May cho con quạ là trường hợp hiện tại vì để tránh bị đám người trên mặt trăng phát hiện nên là bọn hắn không thể gây ra động tĩnh lớn, chứ nếu không thì kiểu gì cũng sẽ có một bữa thịt quạ nướng diễn ra rồi.
Trong khi Inoue và Kushina đang cùng với con quạ trừng trừng nhìn nhau thì Minato liền nhìn về phía sinh vật bé nhỏ đáng yêu trên lòng bàn tay Sana và hỏi.
“ Đó là tiểu Gelel mà vừa nãy ngươi đã nói sao Sana?”
Sana nghe vậy thì vui thích gật đầu nói.
“ Đúng vậy, nhờ con bé mà quãng đường trên mặt trăng này của chúng ta mới có thể thoải mái đến như vậy.”
Vừa nãy bọn hắn có thể di chuyển ở trên mặt trăng này một cách thoải mái mà không cần lo đến việc sẽ bị đám người ở đây dùng tầm nhìn của Đại Hình Tenseigan phát hiện ra, điều là nhờ lấy Gelel cả.
Dù sao thì từ nãy đến giờ con bé vẫn đang xâm nhập vào Đại Hình Tenseigan, nên là chỉ cần có người muốn dùng tầm nhìn của thứ này để tra xét lãnh địa của bọn hộ thì đều sẽ bị Gelel dùng ảo thuật lừa gạt đi.
Được chủ nhân tán thưởng như vậy, tâm tình của Gelel liền trở nên vui sướng lên rất nhiều.
“ Hè hè hè, không có gì a chủ nhân, mấy chuyện này đối với Gelel quá là đơn giản”
Đang vui vẻ thì đột nhiên nghĩ đến điều gì, nàng liền xụ mặt xuống, có vẻ buồn bã nói.
“ Nhưng mà Gelel lại không thể thành công chữa được cho Yuuko, chủ nhân, có phải là Gelel rất vô vụng không?”
Gặp con bé như vậy, Sana cười an ủi.
“ Đương nhiên là không rồi, Gelel rất lợi hại a, sao có thể vô dụng được.
Còn về bệnh của người kia thì chắc là do nó quá phức tạp, nên là không thích hợp với Gelel thôi.
Yên tâm, ta chắc chắn có thể chữa được cho nàng.”
Nghe hắn dỗ dành như vậy, Gelel liền không còn chán nản nữa mà ngay lập tức vui vẻ lên.
“ Vâng, chủ nhân chắc chắn là có thể làm được.”
Sau khi thấy Gelel đã vui vẻ trở lại, Sana liền đặt nàng lên đầu vai của mình rồi nhìn về mục tiêu lần này của bọn hắn. Mà, muốn kiểm tra lấy bệnh tình của người phụ nữ đó thì phải xử lí xong thứ này đã.
Lúc này mọi người cũng lần lượt đưa ánh mắt quan sát lấy cái quả cầu to lớn đang phát ra ánh sáng màu vàng, bay lơ lửng ở phía trước.
“ Sana, đây là thứ mà ngươi đã nói sao?”
Nghe Inoue hỏi, Sana liền gật đầu trả lời.
“ Đúng vậy, chính là nó, Đại Hình Tenseigan, nhờ có thứ này mà đám người trên mặt trăng có thể quan sát đến bất cứ đâu ở trên thế giới.”
“ Vậy ngươi tính giải quyết nó như thế nào?”
Giải quyết như thế nào ư? Mặc dù khi biết thứ này là nguồn cung cấp năng lượng trọng yếu để cho đám người ở đây có thể sống được trên mặt trăng, là Sana đã từ bỏ đi ý định mang nó đi rồi, nhưng hắn vẫn không quên sơ tâm của mình là có được thứ này.
Nên là để có thể vừa ngăn cản lấy việc đám người trên mặt trăng sẽ dùng thứ này theo dõi lấy bọn hắn, vừa không cần phải mang nó đi mà vẫn để lại cho bọn họ tiếp tục sử dụng, vừa có thể sử hữu được nó. Sana liền quyết định dùng năng lực của mình biến thứ này trở thành một sinh vật sống.
Nghe lấy ý định này của Sana, những người khác hơi bất ngờ một chút, nhưng suy nghĩ lại thì liền cảm thấy có lí.
“ Misaki, Inoue, ta cần hai ngươi giúp đỡ một chút.”
Để có thể chuyển hoá thứ này, Đại Hình Tenseigan trở thành sinh vật sống mà không khiến cho đám người trên mặt trăng phát hiện ra thì Sana cần phải có sự trợ giúp của hai người bọn họ.
Nghe hắn nói vậy, Misaki và Inoue liền gật đầu đáp ứng.
“ Không có vấn đề, ngươi muốn chúng ta làm gì?”
“ Trước lại gần kiểm tra thứ này thử xem đã.”
Nói xong, Sana liền dẫn đầu bay lại gần Đại Hình Tenseigan, hai người Inoue và Misaki cũng không chần chừ mà bay theo hắn, nhưng người khác thì ở yên lại quan sát lấy.
Ngay khi đến gần Đại Hình Tenseigan thì đôi mắt của Sana liền trở nên đỏ lên, hắn muốn quan sát thử xem trong cái thứ này có chứa lấy linh hồn của người nào ở bên trong không.
Dù sao thì thứ này cũng là được tạo từ vô vàn con mắt của đám người trên đây mà, nên là khả năng cao sẽ có linh hồn của những người đó bám vào nó.
Và Sana sẽ rất là vui nếu như điều đó xảy ra, cho dù là không có thì hắn cũng sẽ đi kiếm lấy một cái linh hồn trở về.
Mục đích của Sana chỉ đơn giản là muốn có được Đại Hình Tenseigan mà không hề tính mang nó đi. Nên là nếu như tạo ra một sinh mệnh với linh hồn hoàn toàn mới, thì có hơi tàn nhẫn khi bắt ép một sinh mệnh như vậy luôn luôn ở lại nơi này để phục vụ cho đám người ở đây.
Nhưng nếu như sử dụng linh hồn của một người trên mặt trăng đ·ã c·hết, một linh hồn có chấp nhiệm vô cùng lớn trong việc bảo hộ lấy tộc nhân của mình để làm cốt lõi cho quá trình sáng tạo sinh mệnh này thì sẽ không còn vấn đề gì nữa.