Chương 202. Toshiki bất cẩn
Khi đã quyết định trở về thì rất nhanh Toshiki liền trở lại thư khố và thấy được đứa bé trước đó vẫn chưa rời đi mà là ngồi ở trong góc đọc lấy cuốn sách nào đó.
Thấy vậy, hắn liền giống như trước đó, bất ngờ xuất hiện ở trước mặt đứa bé rồi từ bàn tay phải tuôn ra một quả cầu Charka màu xanh lục và dùng nó để điều khiển tâm trí của đứa bé.
Sau đó, Toshiki liền ngồi quỳ một chân xuống, mặt đối mặt với đứa bé và lên tiếng hỏi.
“ Ngươi có biết tung tích của bí bảo mà Lục Đạo Tiên Nhân đã để lại ở nước này không?”
Sau khi hắn hỏi xong thì vẻ mặt mờ mịt Nanami liền lên tiếng trả lời.
“ Biết, đã bị người lấy đi rồi.”
Niềm vui đến quá đột nhiên khiến cho Toshiki hơi sững sỡ lấy một chút.
‘ Đứa bé này vậy … vậy mà thực sự biết.’ Hắn chỉ thử trong tuyệt vọng thôi, vậy mà lại thành công. Hắn không thể tưởng tượng nổi, vừa nãy mình đã ngu ngốc và sơ suất như thế nào khi không hỏi đứa bé này một chuyện quan trọng đến như vậy.
Khoan đã, đứa bé này biết được bí bảo đã bị người lấy đi thì khả năng rất cao nó cũng biết được kẻ đó là ai.
Nghĩ như vậy, Toshiki liền vội vã lên tiếng hỏi.
“ Vậy ngươi có biết người đã lấy đi bí bảo là ai không?”
Nanami lại một lần nữa gật đầu trả lời với vẻ mặt mơ màng.
“ Biết, là bốn người trong Thất Tuyệt Làng Lá, chị gái hiền lành Kushina, tên luôn tỏ ra khó chịu Minato, và hai tên cực kỳ đáng ghét Sana và Inoue.”
Nghe vậy, Toshiki không kiềm nổi mà nở lấy nụ cười cảm thán sự ngu ngốc của mình.
‘ Đáp án đã từng gần trước mắt mình vậy mà lại suýt chút nữa bỏ lỡ, rốt cuộc tại sao mình lại phải khổ cực chạy đi tìm tòi manh mối từ nãy đến giờ cơ chứ. Quá là ngu không tưởng nổi mà.’
Và những kẻ đã lấy đi bí bảo có biệt danh là Thất Tuyệt Làng Lá sao? Không nghĩ tới lại là người Konoha, mà cũng phải thôi, chỉ có người của làng đó mới có được sức mạnh lớn như vậy, thứ sức mạnh có thể cùng hắn giằng co lấy viên thiên thạch.
Cảm khái xong, Toshiki liền vội vàng hướng về phía đứa bé hỏi về ngoại hình của những người đó. Để rồi hắn phải kinh ngạc đến ngây người khi biết được những người đó đều là đứa trẻ tầm mười hai tuổi.
Điều này quá vô lí, một đứa trẻ mười hai tuổi làm sao có khả năng cùng với hắn đọ sức, nhất là khi hắn dùng lấy sức mạnh của Đại Hình Tenseigan một cách quá đà. Chẳng lẽ người đã lấy viên thiên thạch là người khác.
Mà bây giờ hắn còn tâm tình để suy nghĩ những chuyện đó sao? Đã biết được danh tính của những người lấy đi bí bảo rồi thì hiện tại quan trọng nhất vẫn là tiến về làng Lá để tìm lấy bốn đứa trẻ kia.
Nghĩ như vậy, Toshiki liền không còn chờ đợi thêm nữa mà ngay lập tức giải trừ thuật pháp đối với đứa trẻ trước mắt. Rồi nhanh chóng rời đi, tiến về phía Konoha.
Còn Nanami thì sau khi tỉnh táo, hắn lại một lần nữa cảm thấy mờ mịt. Hắn cảm giác tâm trí của mình ngày hôm nay có vấn đề thì phải, chẳng lẽ là do bản thân nghĩ ngợi quá nhiều về ngày hôm trước. Chắc là vậy rồi, bởi vì Nanami có cảm giác mình vừa nghĩ đến đám người chị gái Kushina thì phải.
Còn Toshiki thì ngay khi rời khỏi thủ đô của Redaku được một lúc thì hắn liền nghĩ đến một điều, đó là hình như hắn đã quên hỏi đứa bé kia rằng những đứa trẻ Thất Tuyệt Làng Lá đã làm cách nào để giải câu đố và lấy đi bí bảo.
Dù sao thì hắn đã bị câu đố đó làm khó lấy và vẫn chưa thể giải được nó mà. Nhưng hiện tại thì chuyện đó không còn quan trọng đến mức hắn phải tốn thời gian trở về để hỏi nữa.
Thời gian của vợ hắn đang từng chút từng chút trôi qua mà, Toshiki làm sao có tâm tình để quan tâm đến chuyện như vậy.
Chính vì vậy, hiện tại quan trọng nhất vẫn là tìm lấy bốn đứa trẻ Thất Tuyệt Làng Lá để tìm đến thứ bí bảo gọi là Hạt Cực.
Thế là, sau một ngày đi đường, đến giữa sáng ngày hôm sau thì Toshiki rốt cuộc cũng đã tới được Konoha. Đến lúc này đây thì hắn đã biết được hai đứa trẻ Kushina và Minato là ai rồi.
Trong thời gian Toshiki đi từ Redaku đến Konoha thì hắn không chỉ có mỗi tập trung vào việc đi đường thôi.
Toshiki còn tranh thủ liên kết với Đại Hình Tenseigan để vận dụng tầm nhìn của nó quan sát lấy Konoha, điều tra về bốn đứa trẻ Thất Tuyệt Làng Lá, cùng với dò tìm xem có dấu hiệu nào của Hạt Cực ở trong Konoha không.
Đáng tiếc là dù đã tìm kỹ lấy một lượt rồi, hắn vẫn không thể thấy một chút dấu vết nào của Hạt Cực ở trong Konoha.
Bởi vì tầm nhìn xa cố định của Đại Hình Tenseigan chỉ là một khu vực nhỏ mà thôi, càng xa nó lại càng nhỏ. Chính vì vậy nên là Toshiki đã mất rất lâu mới có thể lục soát hết Konoha.
Đối với nơi khả năng cao có được Hạt Cực như chỗ Konoha này đây hắn còn không thể tìm thấy được, thì đúng thật sự rất là khó khăn cho đám tộc nhân của hắn có thể tìm thấy được trong phạm vi cả thế giới rộng lớn này.
Đó là chuyện của Hạt Cực, còn về bốn đứa trẻ kia thì, dù sao theo miêu tả của đứa bé trong thư khố, đứa trẻ tên là Kushina có mái tóc màu đỏ rực rất là đặc trưng. Nên là chỉ cần tìm lấy một hồi hắn liền phát hiện ra nó.
Còn đứa tên là Minato thì sau khi tìm thấy Kushina, rất nhanh hắn liền phát hiện nó. Bởi vì trong một ngày thôi, Toshiki liền thấy hai đứa này rất hay đi chung với nhau. Nhưng đáng tiếc là hắn không thể thấy được dấu vết của Hạt Cực trên người hai đứa trẻ này.
Vậy thì chỉ còn lại hai đứa tên Sana và Inoue là hắn vẫn chưa phát hiện được mà thôi.
Đã thế thì hắn chỉ còn cách đi tìm lấy hai đứa Kushina và Minato để hỏi chuyện về Hạt Cực, hai đứa kia để sau cũng được.
Nhưng mà trước khi đi tìm hai đứa trẻ đó để hỏi chuyện, hắn cần phải đi tìm lấy những người dân khác để dò xét về chuyện của Thất Tuyệt Làng Lá mới được.
Bởi vì, mặc dù hắn không tin những đứa trẻ này có được sức mạnh lớn đến nỗi, có thể đối đầu cùng hắn trong trạng thái đã vận dụng lấy sức mạnh của Đại Hình Tenseigan.
Nhưng để tránh khả năng lật xe, cẩn thận hỏi thăm lấy một chút vẫn hơn.
Thêm nữa, bởi vì đám trẻ này có biệt danh là Thất Tuyệt Làng Lá, vì vậy bọn chúng chắc chắn rất nổi tiếng ở trong làng. Cho nên việc điều tra thông tin của những đứa trẻ này chắc cũng sẽ không khó khăn gì.
Thế là, sau khi đột nhập thành công vào Konoha, Toshiki liền đặt mục tiêu vào một đứa bé gái tầm sáu tuổi đang luyện tập một mình trong khu rừng gần chỗ hắn đang đứng.
Đối tượng ở một mình, nhỏ yếu, quá thích hợp là mục tiêu để hỏi chuyện.
Thế là Toshiki liền không chần chừ gì mà ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt của đứa bé gái đang luyện tập bằng cách vung một thanh đao màu đen một cách liên tục.
Nhưng mà ngay khi Toshiki chuẩn bị dùng quả cầu Charka màu xanh lục trên tay mình, để kiểm soát tâm trí của đứa bé gái trước mặt, thì đột nhiên hắn liền cảm giác được một áp lực, một tiếng xé gió rất lớn từ bên phải truyền tới.
Nó nhanh đến nỗi, Toshiki còn chưa kịp phản ứng lại liền cảm nhận được má trái của mình có một thứ gì đó cực mạnh đập đến.
Và không có bất ngờ gì xảy ra, với lực tác động mạnh như vậy, Toshiki liền ngay lập tức b·ị đ·ánh bay đi, đập thật mạnh đến mấy cái cây cối ở bên cạnh.
Bởi vì chuyện lần này quá quan trọng nên là Toshiki đã tự đích thân mình đi điều tra mà không dùng con rối để thay thế.
Nên là lúc này đây, khi chật vật ngã đổ từ trên thân cây xuống mặt đất. Toshiki chỉ cảm thấy cả thân thể mình đau nhức vô cùng, đầu thì ong ong choáng đến một cách kinh khủng, làm cho hắn không kiềm nổi mà phun lấy một ngụm máu.
Sau đó, với đầu óc có chút hỗn loạn, choáng váng của mình. Toshiki liền nghe nghe được một giọng nói tràn đầy sự kinh ngạc.
“ Totoro, ngươi vừa mới làm ta giật hết cả mình a.
Mà, vừa nãy ngươi đánh bay đi ai vậy?”
Nghe được những lời này, Toshiki không kiềm nổi mà có chút sững sờ.
‘ Totoro? Đó là tên của kẻ vừa mới đánh bay mình sao? Nhưng mà không thể nào! Rõ ràng vừa nãy mình đã quan sát kỹ chỗ này không còn một ai khác ngoài đứa bé kia rồi mà.’
Mang lấy trong lòng nghi hoặc của mình, Toshiki lại dùng tầm nhìn của Đại Hình Tenseigan để quan sát chỗ này một lần nữa. Sau đó hắn lại càng mờ mịt hơn, bởi vì Toshiki vẫn không thể nhìn thấy người tên là Totoro ở đâu cả.
‘ Rốt cuộc là chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy? Địch nhân có thể ẩn thân?
Không thể nào! Có người có thể ẩn thân dưới tầm nhìn của Đại Hình Tenseigan sao?’
Trong khi Toshiki đang ngây ngốc không hiểu chuyện gì thì Sane đã đưa ánh mắt về phía hắn, sau đó thì tỏ ra vẻ đề phòng rồi lên tiếng.
“ Tên này là ai đây? Mặc đồ kỳ lạ, không giống như là người Konoha.”
Sau khi tự hỏi một mình xong, Sane liền hướng về Toshiki quát hỏi.
“ Tên kia, ngươi là kẻ nào? Tại sao lại muốn t·ấn c·ông ta?”
Thấy đối phương không có lên tiếng trả lời, Sane có chút nôn nóng.
“ Không muốn trả lời đúng không? Vậy thì bản cô nương sẽ bắt ngươi lại rồi giao cho anh trai của ta để tra hỏi.”
Nói xong, Sana liền tạo ra hai sợi xích màu đen từ dưới bóng của mình chui lên, lao về phía kẻ lạ mặt phía trước.
Đối với đòn t·ấn c·ông đơn giản này thì dù cho đầu của Toshiki vẫn còn cảm thấy choáng, hắn vẫn có thể dễ dàng tránh thoát được.
Thấy vậy, Sane liền dùng chiêu khác, lần này nàng tạo ra lấy hơn chục thanh côn ngắn có đầu nhọn màu đen. Sau đó bắn chúng về phía kẻ địch.
Lại một lần nữa thấy được đối phương dễ dàng liền tránh thoát được đòn t·ấn c·ông của mình, Sane liền biết mình gặp phải kẻ rất mạnh và nguy hiểm.
Vì thế nàng liền cẩn trọng và đề phòng hơn bao giờ hết. Nhưng mà sau đó, khi thấy đối phương có ý định bỏ chạy, Sane liền gấp lên hướng về phía con thú to đùng bên cạnh mình nói.
“ Totoro, nhanh bắt lại tên đó, đừng để hắn chạy.”
Sau khi lời nói này của Sane kết thúc, đang chạy trốn Toshiki liền cảm nhận được cây cối ở bên cạnh mình đột nhiên có dị động, sau đó bọn chúng đồng loạt lao về phía hắn. Điều này khiến cho Toshiki vô cùng là chấn kinh.
‘ Kẻ tên Totoro đó là người của gia tộc Senju?
C·hết tiệt, nếu mà như vậy thì càng phải chạy ngay lập tức.’
Trong đầu của hắn, Toshiki vẫn còn nhớ như in cảnh tượng cuộc chiến đấu kinh khủng giữa hai người Uchiha Madara và Senju Hashirama, mà hắn đã từng dùng tầm nhìn của Đại Hình Tenseigan để quan sát rất lâu trước kia.
Thế nên là Toshiki biết Mộc Độn khó dây dưa đến thế nào. Với lại dù sao gây ra động tĩnh như vậy, Toshiki đã không hề muốn ở lại đây thêm nữa rồi.
Thế là, ngay trước khi đám cây cối xung quanh kịp trói buộc lại hắn, Toshiki liền trao đổi bản thân với một con rối để thoát đi.
Còn Sane thì sao khi phát hiện ra thứ b·ị b·ắt lại là một con rối liền cảm thấy rất là khó chịu.
‘ C·hết tiệt, đang yên đang lành tu luyện thì lại bị người khác tập kích đến.
Thế mà còn để cho tên đó chạy xổng mất nữa chứ.’