Chương 171. Rốt cuộc cũng thấy
Hai ngày thời gian rất nhanh liền trôi qua. Lúc này đây, tại một vùng biển nào đó khi nhìn xa xa, tầm mắt không thể thấy được ranh giới giữa biển và trời, bởi vì tất cả đều hòa quyện với nhau tạo thành một màu xanh vô tận.
Ánh sáng mặt trời từ từ lan tỏa, khắc lên mặt biển những vệt ánh vàng rực rỡ. Cùng với, trên không gian mênh mông này có những đàn chim hai âu bay lượn thoả thích, cất cao tiếng hót vang vọng khắp biển cả. Và những tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng lách tách. Tất cả hợp lại tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp và yên bình.
Mà cũng không phải là trên mặt biển không hề có gì cả. Thực ra là có lấy một hòn đảo, không,… nói đúng hơn là một con rùa vô cùng khổng lồ, sinh vật có thể coi là lớn nhất thế giới, con rùa Genbu.
Lúc này đây giống như mọi khi, Genbu đang chìm vào giấc ngủ ngon lành thư thái của mình thì trong đầu đột nhiên vang lên một giọng nói, là của người chủ nhân mà nó chưa từng gặp bao giờ.
Nghe xong mệnh lệnh vừa vang lên trong đầu. Genbu liền chậm rãi mở đôi mắt của mình ra rồi mờ mịt nhìn xung quanh một vòng, sau đó liền há cái mồm rộng lớn của nó và kêu lấy một tiếng thật to.
“ LU LÙUUUU”
Xong rồi thì bắt đầu rung lắc cơ thể của mình một cách nhẹ nhàng. Cứ như vậy nó liên tục đung đưa cơ thể của mình qua lại không ngừng.
Hành động này đối với Genbu không tính là gì, nhưng với những sinh vật đang ở trên mai của nó thì cũng không được dễ chịu cho lắm.
Mặt đất bắt đầu rung chuyển một cách nhẹ nhàng, sau đó là nghiêng trái nghiêng phải với biên độ nhỏ một cách liên tiếp không dứt.
Nhưng cho dù là biên độ nhỏ thì đám sinh vật to lớn trên mai rùa cũng không thể giữa được cân bằng mà lăn lộn hết bên này đến bên khác, khó khăn lắm mới có thể ôm chặt lấy một cái cây nào đó.
Không chỉ có bọn nó là như vậy, hai người Ninja làng mây thường trú trên hòn đảo này cũng rất là hoảng loạn kiếm lấy thứ gì đó để bám chặt.
“ Chuyện gì đang xảy ra với Genbu vậy, có ai t·ấn c·ông nó sao?”
“ Không biết, ra ngoài xem thử.”
Quyết định xong, hai người bọn họ liền cố gắng di chuyển trên mặt đất đang rung động, và khó khăn lắm mới chui ra cái rào chắn.
Ngay khi bọn hắn chui ra và đang định tiến đến chỗ đầu của Genbu để xem xét tình hình, thì con rùa và cả hòn đảo ngay lập tức ổn định trở lại, không còn rung động nữa.
Và trong khi hai người Ninja làng Mây mờ mịt không hiểu chuyện gì xảy ra thì cả hòn đảo bắt đầu chìm dần xuống.
Chuyện này đến cũng quá bất ngờ nên là hai người bọn họ không kịp phản ứng khi bị những cơn sóng biển đổ ập đến.
Khó khăn vật lộn với những làn sóng biển mãnh liệt một lúc, đợi đến khi mặt biển êm dịu lại rồi thì hai người mới gian nan chui ra khỏi mặt biển.
Và khi thấy mặt biển vô cùng trống vắng không có bất cứ thứ gì, hai người lại gấp gáp lặn xuống nước một lần nữa, để nhìn xem con rùa khổng lồ đang dần dần biến mất trong bóng tối của đáy biển.
Lại vất vả ngoi lên mặt biển, hai người liền bối rối nhìn lấy nhau.
“ Genbu nó lặn xuống biển mất rồi.”
“ Đúng vậy, lặn xuống mất rồi”
“ Tại sao nó lại làm như thế?”
“ Ta không biết, hay đi đi kiếm đồ ăn.”
“ Không nên a, chúng ta thường hay cho nó ăn rồi mà”
“ Vậy thì chịu, tốt nhất là chúng ta phải về báo cho ngài Raikage biết mới được”
“ Đúng vậy”
Trong khi hai người Ninja làng mây đang mờ mịt trao đổi với nhau thì bọn họ đều không để ý đến ở trên cao đang có lấy một con quạ nhìn hai người bằng đôi mắt đỏ hồng của nó.
Và sâu ở trong biển cả, Genbu cũng không phải là đang chìm xuống một mình mà là có thêm một sinh vật khác làm bạn với nó.
Là một con mực màu trắng to lớn, tiểu đệ của Genbu.
Con mực lúc này đang dùng đôi mắt có chút nghi hoặc của mình hướng con rùa kêu.
Kiu-kiu ( Đại ca, đại ca. Tại sao ngươi lại đột nhiên lặn xuống biển vậy? )
Đối với câu hỏi này, Genbu cũng không thể trả lời cho nó được. Bởi vì ngay trước đôi mắt kinh hãi của con mực, cả cơ thể khổng lồ của con rồng đột nhiên biến mất, không hề để lại một dấu vết nào.
Bởi vì không gian trống không đột ngột được tạo ra nên là nước biển ngay lập tức đổ vô, lấp kín lấy nó. Và con mực cũng bất ngờ bị cuốn theo dòng nước đó. Nhưng mà nó cũng không quan tâm cho lắm, chỉ là mờ mịt nhìn lấy xung quanh rồi kêu lên.
Kiu-kik ( Đại ca, ngươi đi đâu rồi? )
***
Quay lại ba mươi phút trước tại Konoha, do đã đến ngày tiến hành việc chế phục lấy Cửu Vĩ của Kushina nên là trong bầu không khí mát mẻ và dưới ánh nắng ấm áp của buổi sáng, đám Sana đều tụ tập lại tại nhà của Misaki.
Do là lâu rồi không có người ở nên là nhà của nàng hơi có bụi bẩn một chút, nhưng mà đám người Sana cũng không quan tâm là mấy. Chỉ là mỗi người đều phân ra một phân thân, để cho bọn chúng nhân lúc này tiện thể giúp Misaki quyét dọn luôn ngôi nhà.
Sau đó thì thông qua liên kết tinh thần, chức năng của dấu ấn khế ước, Sana liền ra lệnh cho con rùa Genbu xua đuổi đi hết nhân loại trên mai của nó.
Xong thì hắn liền cùng với đám bạn của mình tiến vào thế giới gương của Misaki.
Đó là một thế giới không có một con người nào nhưng mà lại vô cùng hỗn loạn. Có khi mặt đất liền ở tít trên cao, cũng có khi dựng đứng ở bên cạnh. Mọi thứ hoạt động một cách r·ối l·oạn, không có trật tự nào cả.
Dù không phải là lần đầu tiên tiến vào thế giới trong gương nhưng mà cảnh tượng bên trong nó lúc nào cũng khiến cho đám người Sana không thể không cảm thán.
Mà, đám bọn hắn cũng chỉ ngỡ ngàng chiêm ngưỡng cảnh sắc một lúc thôi, dù sao thì hiện tại cũng có việc quan trọng cần làm mà.
Lúc này, Inoue liền hướng về Sana nghi hoặc hỏi.
“ Địa điểm mà ngươi nói một cách thần thần bí bí trước đó ở đâu vậy? ”
Thấy mọi người cũng chú ý đến mình, Sana liền lên tiếng.
“ Các ngươi đợi một chút nữa đã.”
Sau đó Sana liền nhắm mắt lại, tập trung trao đổi đến tầm nhìn của một bản sao Hugin mà hắn đã gửi đi đến chỗ của con rùa Genbu trước đó.
Đợi đến khi hai tên Ninja duy nhất của làng mây có mặt tại đảo rùa thoát khỏi rào chắn thì Sana mới ra lệnh cho Genbu lặn xuống dưới biển.
Và rồi mở đôi mắt ra, nhìn lấy đám bạn của mình, Sana nở một nụ cười nhẹ nói.
“ Các ngươi chuẩn bị đón chào sự bất ngờ đi.”
Nói xong, hắn liền chờ lấy một lúc, rồi dưới ánh mắt hiếu kỳ của mọi người, Sana liền đưa tay ra phía trước, triệu hồi lấy con rùa khổng lồ Genbu.
Tiếp theo, tất cả mọi người trừ Sana ra đều kinh ngạc đến nỗi trợn to đôi mắt ra khi thấy đột nhiên có một ngọn núi to lớn xuất hiện trước mắt của mình. À, cũng không hẳn là tất cả mọi người đều như vậy, đôi mắt của Misaki chỉ là hơi rung động một chút mà thôi.
Và sau đó đám người bọn hắn lại càng sốc hơn nữa khi phát hiện ra ngọn núi phía trước thực chất là một con rùa vô cùng khổng lồ.
“ Woa, woa, cái gì thế này. Sana, ngươi kiếm được con rùa này ở đâu vậy?”
“ Quá to lớn đi, đây là sinh vật lớn nhất mà ta từng thấy, hơn mấy con Vĩ Thú nhiều.”
“ To,…rất to”
“ Thiệt, quá,…quá hùng vĩ đi.”
“ Không nghĩ tới trên thế giới này còn có sinh vật to lớn đến như vậy.”
Thấy được vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa thán phục của đám bạn mình, Sana liền nở lấy một nụ cười thoải mái.
“ Con rùa này tên là Genbu, ta kiếm được lúc làm nhiệm vụ đi sứ đến Lôi Quốc.”
Nghe Sana nói như vậy, Inoue liền hơi sửng sốt.
“ Nhiệm vụ đó ta cùng với Akehi cũng tham gia mà, sao ta không biết chuyện này. Khoan đã,…”
Nói xong hắn liền nghĩ đến điều gì rồi híp mắt lại hướng Sana hỏi.
“ Đừng nói là trong khi thực hiện nhiệm vụ đó, có một lúc nào đó ngươi bỏ lại hai chúng ta đi chơi mảnh a.”
Nghe được câu chất vấn này của hắn, Sana chỉ có thể xấu hổ cười mấy cái mà thôi.
“ Ha ha ha, mà mà, để ta dẫn các ngươi đi vô trong tham quan.”
Nhưng mà đám bọn hắn chưa kịp tiến lên một bước nào thì,…
Ầm ầm ầm…
Đột nhiên bị chuyển rời đến một không gian khác lạ, quá khác so với trong biển đầy nước. Vì thế nên là Genbu liền ngơ ngác hiếu kỳ nhìn lấy xung quanh. Sau đó thì nó ngay lập tức chú ý đến một đám nhân loại nhỏ bé ở phía trước.
Và rồi Genbu liền vui mừng lên bởi vì rốt cuộc thì nó cũng nhìn thấy được người chủ nhân tí hon của mình, thế nên là con rùa liền mang theo cơ thể khổng lồ của nó, hưng phần chạy ầm ầm đến chỗ đám người Sana.
Còn Sana thì mới đầu nhìn thấy con rùa đang chạy đến chỗ mình liền có một chút bối rối, sau đó ngay lập tức hoảng hốt giơ tay lên ra lệnh cho sinh vật khổng lồ này dừng lại, rồi tiếp tục ra lệnh cho con rùa làm điều mà nó thích nhất, đó là đi ngủ.
Khi Genbu đã ổn định lại rồi thì Sana mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó lúng túng cười khi chịu lấy những ánh mắt nguy hiểm của đám bạn mình. Dù sao thì vừa nãy không chỉ có mình Sana là kinh hãi, đám người bọn hắn cũng vậy a.
Thử hỏi xem khi thấy một ngọn núi khổng lồ đột nhiên lao về phía mình thì liệu có người nào sẽ không hốt hoảng.
Mà, đây chỉ là một sự cố nhỏ thôi, nên là đợi mọi người bình tĩnh, Sana liền điều khiển một mảng bóng nâng mọi người lên, tiến vô trong hệ sinh thái cùng với những kiến trúc trên mai rùa.
Đi qua con rừng Sana liền nhờ lấy Inoue làm cho đám thú to lớn chìm vào giấc ngủ, dù sao thì sau đó hắn cũng tính để Genbu trở lại cho làng Mây nuôi giùm mình mà. Nên là không thể để cho bất kỳ ai, bất kỳ sinh vật nào biết được sự tồn tại của bọn hắn, cùng với việc đám bọn hắn đến chỗ này.
Cứ như vậy, xuyên qua lấy khu rừng, Sana liền mang theo đám bạn của mình đến với địa điểm đầu tiên của bọn hắn, Thác Sự Thật.