Chương 160. Thoát ra
Dưới ánh trăng sáng rực trên bầu trời đêm, cảnh vật đều chìm trong sự tĩnh lặng và bình yên. Từng tia từng tia ánh trăng chiếu xuống vùng đất rộng lớn và nó cũng soi rõ lấy một ngôi đền bằng đá to lớn nằm ở vùng đất hoang sơ và tĩnh lặng này.
Từng khối đá khổng lồ được cắt tỉa cẩn thận rồi xếp chồng lên nhau, hình thành nên những dòng chạy mượt mà trên bề mặt đá cứng, và xây dựng lấy một cấu trúc kiên cố cùng với vô cùng vững trãi.
Màu sắc xám bạc của từng khối đá được chiếu sáng trực tiếp bằng ánh trăng, làm bừng sáng những góc cạnh và đường nét của kiến trúc. Và kết hợp với những mảng bóng đổ để tạo lấy một sự kết hợp huyền ảo và mạnh mẽ, thể hiện ra sự khắc nghiệt của thời gian.
Quanh ngôi đền là một vùng đất trống trải, chỉ có đất và cỏ. Không có cây cối hay thảm thực vật nào, nó tạo nên một cảnh vật trơn mượt và không che chắn. Ánh sáng trăng chiếu xuống mặt đất, hình thành những bóng đen và màu sáng tương phản, như là một màn trình diễn huyền ảo vậy.
Cái cảnh đêm tĩnh lặng này mang đến một loại cảm giác thanh tịnh và cô độc.
Và lúc này đây, khung cảnh yên bình đó lại sắp bị phá đổ bởi những vị khách không mời mà đến.
Đứng ở một nơi xa cùng với các tộc nhân của mình, tộc trưởng Yomi mang lấy vẻ mặt cẩn trọng đưa ánh mắt nhìn về ngôi đền bằng đá to lớn đang chìm trong ánh trăng ở phương xa.
Đã hai ngày trôi qua từ khi hắn nhận được yêu cầu của Moryo-sama trong giấc mơ rồi. Trong thời gian này ngoại trừ việc giành thời gian học tập và rèn luyện lấy phương thức phá giải phong ấn mà Moryo-sama đã dạy cho hắn, thì gia tộc Yomi còn tấp nập tổ chức lấy nhân thủ để chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.
Tâm tình của tộc trưởng Yomi lúc này có thể nói là không mấy tốt đẹp, bởi vì hắn cảm thấy rằng, chỉ với số lượng nhân thủ hơn hai mươi người mà bọn hắn đã tổ chức được trong hai ngày qua, có lẽ vẫn không đủ đến đối đầu với đám lính đang canh giữ ngôi đền, nơi phong ấn lấy Moryo-sama.
Khi nghĩ đến để có thể giải thoát được cho Moryo-sama, khả năng cao rất nhiều tộc nhân của hắn phải hi sinh, thì tâm tình tộc trưởng Yomi liền trở nên nặng nề. Nhưng mà dù như thế nào thì đã đến bước này rồi cũng không thể từ bỏ được.
Mang lấy vẻ mặt trầm trọng đó, tộc trưởng Yomi cùng với những tộc nhân của mình nhanh chóng và bí mật tiếp cận ngôi đền bằng đá to lớn.
Để rồi tất cả bọn họ đều kinh ngạc khi thấy được ngôi đền tĩnh lặng và vắng vẻ một cách lạ thường, không hề có bất kỳ hình bóng nào của những kẻ bảo vệ ngôi đền cả.
“ Không có một ai cả.”
“ Lính canh đi đâu hết rồi”
“ Không có lính của Quỷ Quốc ở đây tức là chúng ta không cần phải chiến đấu nữa sao! Haizzz, làm hại ta khẩn trương từ nãy giờ.”
“ Chỉ có lũ yếu đuối các ngươi mới cảm thấy may mắn khi không phải chiến đấu thôi. Tiếc thật, ta đang muốn đại khai sát giới một trận đây.”
Khác với vẻ thư giãn của các tộc nhân mình, khi thấy tình cảnh hoang vắng trước mắt lại càng làm cho tâm tình của tộc trưởng Yomi trở nên căng thẳng hơn. Trong đầu của hắn cũng nổi lên một câu hỏi. Tại sao không có một tên lính canh nào của Quỷ Quốc ở đây? Chuyện này quá kỳ lạ!
“ Cha, ta sợ là có cạm bẫy nào đó”
Cảm nhận được sự e ngại trong lời nói của con trai mình, tộc trưởng Yomi chỉ có thể khó khăn lên tiếng.
“ Ta cũng cảm thấy như vậy, nhưng mà chúng ta cũng không thể ngừng lại được.”
Đúng vậy, mặc dù trong lòng cảm thấy có chuyện gì đó không đúng, nhưng mà tộc trưởng Yomi cũng không thể làm gì khác ngoài việc tiếp tục mang lấy tộc nhân của mình đi vào trong ngôi đền.
Khi bước vào không gian tối tăm ở bên trong, thứ ánh sáng duy nhất mà đám người Yomi có thể thấy được đó là ánh sáng màu xanh lam, được phát ra từ một kiến trúc giống như đền thờ, được bao quanh bởi năm cây cột ở trung tâm của chỗ này.
Dựa vào ánh sáng mờ mịt đó đám người bọn hắn có thể mơ hồ thấy được ở trong cái không gian hang động to lớn này, mọi nơi đều có lấy vô số những tượng đá binh sĩ khổng lồ đang đứng bất động.
“ Woa, đây là tượng đá binh sĩ trong truyền thuyết sao. Quá là nhiều đi”
“ Đúng vậy a, quá nhiều, trông cũng mạnh mẽ nữa.”
Sau khi cùng tộc nhân của mình choáng ngợp trước cảnh tượng trước mặt, tộc trưởng Yomi liền cẩn thận mang theo mọi người tiến về phía kiến trúc đền thờ ở trung tâm.
Đã đến tận lúc này vẫn không có bất kỳ chuyện gì xảy ra, thực sự là quá kỳ lạ.
Không có ai xuất hiện ngăn cản bọn hắn cũng không làm cho tộc trưởng Yomi thả lỏng sự cảnh giác được, mà là vẫn giữ lấy sự cẩn thận ban đầu, rồi để cho những tộc nhân của mình đề phòng lấy xung quanh.
Còn bản thân hắn thì hít lấy một hơi thật sâu rồi khẩn trương bước vô khu vực phong ấn đang phát sáng ở trước mặt mình.
Xuyên qua màng sáng rồi chậm rãi tiến lại trước một cánh cửa bằng đá to lớn nằm ở trung tâm, nhìn lấy cánh cửa ở trước mặt mình, không hiểu sao tâm tình của tộc trưởng Yomi lúc này lại vô cùng hồi hộp, thêm một chút hưng phấn.
Đằng sau cánh cửa này là Chúa Tể Hắc Ám vĩ đại Moryo-sama a, chỉ cần thả ngài ấy ra là gia tộc Yomi bọn hắn có thể trở thành bá chủ cái thế giới này rồi. Cái gì Ngũ Đại Quốc, Ninja cái gì, chỉ cần có được sức mạnh của ngài ấy thì trên thế gian này không có bất kỳ thứ gì có thể chống lại gia tộc bọn hắn được.
Cho dù phong ấn chưa được phá giải, cho dù Moryo-sama chưa được thoát ra, hắn cũng có thể mơ hồ cảm nhận được khí tức vô cùng đáng sợ của ngài ấy rồi, thật sự là quá khủng kh·iếp mà.
Đúng vậy, tộc trưởng Yomi không có cảm nhận sai một chút nào, bởi vì đi kèm với cái khí tức đáng sợ toát ra từ bên trong cánh cửa là một giọng nói vô cùng hung bạo, kèm lấy một chút bất mãn và thúc ép, vang thẳng vào trong tâm trí của hắn.
“ Tên ngu đần này, ngươi còn đứng đó làm gì nữa, ngay lập tức phá giải phong ấn cho ta.”
Bị giọng nói của Moryo cảnh tỉnh, Yomi liền sợ hãi vội vàng lên tiếng.
“ À, vâng vâng, ngài chờ ta một lúc.”
Sau đó hắn cũng không dám chần chừ nữa mà móc từ trong người ra một cái hộp nhỏ, mở nó ra và lấy một mảnh thịt hắc ám ở trong đó, gấp gáp bỏ vô trong miệng của mình.
Đó là một miếng thịt của Moryo-sama được gia tộc bọn hắn chuyền từ đời này đến đời khác. Chỉ khi ăn nó thì trong cơ thể của hắn mới có được Charka Hắc Ám.
Cảm nhận lấy một nguồn năng lượng vô cùng mạnh mẽ và cuồng bạo đang lan tràn qua toàn cơ thể của mình, nó sảng khoái đến nỗi mà Yomi tộc trưởng không thể khống chế được cơ thể mình run lẩy bẩy, khi hắn mở ra đôi mắt của mình thì thứ xuất hiện là hai con mắt đen tối xấu xa, không hề có một chút màu sắc khác.
Tiếp đó, Yomi tộc trưởng không ngần ngại một chút nào mà vạch lên bàn tay phải của mình một v·ết t·hương, và rồi những giọt máu đen tối liên tục chảy ra từ miệng v·ết t·hương đó.
Ngay lập tức, tộc trưởng Yomi áp sát lại cánh cửa đá, rồi dùng bàn tay phải đầy máu của mình vẽ lên bề mặt cánh cửa những ký hiệu kỳ dị.
Sau khi vẽ xong thì hắn cũng không thả tay xuống mà lập tức truyền Charka Hắc Ám có trong người mình lên những hình vẽ kỳ dị đó.
Rất nhanh cánh cửa bằng đá to lớn bắt đầu rung chuyển lên một cách vô cùng mãnh liệt, và rồi từ từ mở rộng ra.
Trong khi gấp gáp lùi lại ra sau và cùng với những tộc nhân của mình nín thở khẩn trương nhìn lấy cánh cửa đang dần dần mở ra, thì ngay lập tức có một luồng khí tức hắc ám kinh khủng trào ra đổ ập vào toàn bộ bọn họ, khiến cho tất cả mọi người đều run lên bần bật vì sợ hãi.
Tiếp theo, một tiếng gầm cực kỳ đáng sợ vang lên.
GÀOOOOO
Cùng với đó là những cái đầu hình rồng đen tím cùng với con mắt đỏ tươi liên tục liên tục chui ra, nối tiếp với những cái đầu kinh khủng đó là từng cái thân thể khổng lồ dài ngoằn ngoèo dần dần thoát ra khỏi cánh cửa.
“ Rốt cuộc ta cũng thoát ra khỏi phong ấn, ha ha ha.
Cái thế giới này hãy lại chuẩn bị đón chào hắc ám của ta một lần nữa đi.”
Sau khi hưng phấn lấy một lúc xong thì mấy cái đầu của Moryo liền bình tĩnh lại, bởi vì cho dù nó đã thành công thoát ra khỏi phong ấn, nhưng mà không hiểu sao cái sự bất an mà mấy ngày nay nó cảm nhận được lại không hề biến mất.
Không được, chắc chắn là một phần khác của nó, thứ được gọi là Vu Nữ lại đang âm mưu lấy chuyện gì đó có thể gây uy h·iếp được cho bản thân mình.
Phải ngay lập tức đi xử lí Vu Nữ và hấp thu lại sức mạnh cốt lõi từ một phần khác của mình mới được.
Nghĩ như vậy, Moryo liền nhìn xuống và thấy được một đám nhân loại thờ phụng mình lúc này đang cực kỳ hưng phấn và cuồng nhiệt nhìn lấy nó, cùng với vô biên vô số những tượng đá binh sĩ to lớn.
Vu Nữ chắc chắn là đang chuẩn bị thứ gì đó để đối phó với nó, vì vậy không thể một mình đi xử lí đối phương được, phải mang lấy toàn bộ đội quân đi theo để phá huỷ toàn bộ những gì ngán đường của nó.
Trong khi Moryo đang bồn chồn và lo lắng về một điều gì đó khiến cho nó bất an, thì tại lâu đài to lớn của Vu Nữ ở Quỷ Quốc lúc này, Miroku đang vô cùng thoải mái và nhàn nhã nói chuyện với đám người Sana.
Nhìn thấy trạng thái bình thản của nàng, Lão Xù không nhịn được mà lên tiếng hỏi ra nghi hoặc trong lòng tất cả mọi người.
“ Vừa nãy ngài có nói là con Ma Vật cực kỳ đáng sợ kia đã thoát khỏi phong ấn rồi. Chúng ta không phải là nên ngay lập tức đi đối phó nó sao?”
Sau khi nghe lấy câu hỏi này, Miroku chỉ điềm tĩnh nhìn lấy mọi người rồi lắc đầu cười nói.
“ Không vội, chúng ta nói chuyện xong rồi đi cũng không sao, tên đó sẽ không kịp làm gì gây hại đâu.”