Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 15. Ta muốn hát




Chương 15. Ta muốn hát

Konoha năm thứ 31, tháng 3.

Hôm nay là ngày Sana bọn hắn kết thúc năm học thứ nhất. Sau khi nghỉ tầm một tháng thì bọn hắn sẽ bắt đầu bước sang năm thứ hai vào đầu tháng tư.

Mới tan học vì để ăn mừng kết thúc một năm học, Inoue lại rủ bọn hắn đi ăn xiên nướng. Sau ba tháng lâu lâu đi chơi cùng nhau, Misaki với Kushina cũng bắt đầu thân dần với bọn hắn, nên bây giờ có rủ đi chơi mà không bận bịu gì thì hai bọn họ cũng đi cùng. Rút kinh nhiệm từ ba tháng trước, bọn hắn đi chơi cũng ít khi đi xa khỏi làng.

Bảy người bọn hắn và một con mèo ngồi cạnh một con sông nhỏ, nghe tiếng nước chảy, đón gió mát, hưởng những ánh nắng ấm ám của một buổi chiều xuân, kể với nhau dự định làm gì những ngày nghỉ này.

Đang đi giữa đường thì gặp Lão Xù nên lão cũng theo sau bọn hắn. Inoue và Akehi giờ cũng đã biết Lão Xù là mèo của nhà Misaki.

Lúc mới gặp lại bọn hắn cũng rất kinh hãi, kinh ngạc xong thì bọn hắn chuẩn bị xắn tay áo lên báo mối thù năm xưa, giờ bọn hắn mạnh lên rất nhiều rồi, không còn sợ con mèo hoang này nữa, nhưng sau một hồi gian chiến, bọn hắn xách theo mình đầy v·ết t·hương tìm mẹ hắn để nhờ chữa trị, còn Lão Xù thì hơi thở gấp một tí, cũng không có chật vật gì.

Lúc đó Sana cũng rất là king ngạc. Thế hắn mới biết lúc trước Lão Xù đối với bọn hắn đã nương tay rất nhiều, có lẽ việc Lão Xù áp bách mẹ con lão Mun cũng có ẩn tình gì trong đó, nhưng mà hắn cũng không quan tâm lắm.

Từ khi Misaki ăn xong viên kẹo Eropus thì nàng bắt đầu thể hiện ra thiên phú về mảng ảo thuật. Hỏi mới biết nàng cũng không phải thuần chính xuất thân từ bình dân, mẹ của nàng là người trong gia tộc Kurama, là một gia tộc cực kỳ điêu luyện trong việc sử dụng ảo thuật, mẹ nàng sinh ra từ lúc còn nhỏ, không hề kế thừa được huyết kế giới hạn của gia tộc, dù là một phần nhỏ, thế nên sau khi làm ninja mẹ nàng hướng về phía phượng diện chữa bệnh, dần dần cũng thoát ly khỏi gia tộc.

Misaki đã bắt đầu thức tỉnh một phần huyết kế giới hạn của gia tộc Kurama, thiên phú về ảo thuật cũng đã bắt đầu thể hiện ra, nàng cũng tìm thấy những quyển trục dạy về ảo thuật mà ông ngoại nàng đưa cho mẹ nàng và bắt đầu học chúng.



Nếu mà cứ luyện tập nữa thì với tư chất hiện tại đã được cải thiện của nàng thì cũng sẽ không lâu khi mà được thừa hưởng toàn bộ nguyên vẹn huyết kế giới hạn. Lúc đó sức mạnh ảo thuật của nàng sẽ mạnh đến nổi ảnh hưởng được cả hiện thực, biến tất cả những gì xảy ra với n·ạn n·hân trong ảo thuật thành xảy ra thực sự ngoài đời.

Tuy rằng mạnh mẽ như vậy, nó cũng sẽ có nhược điểm, đó là khi sức mạnh quá to lớn, nàng sẽ không thể kiểm soát được, tiềm thức sẽ không chịu nổi dẫn đến gây ra phản hệ lên bản thân.

Mà cũng không có vấn đề gì, đến lúc đó hắn cũng sẽ có cách giải quyết cho nàng, dù sao theo hắn nghĩ huyết kế này có nhược điểm là do linh hồn người sử dụng quá yếu, chỉ cần tăng lên sức mạnh linh hồn người sử dụng là được, việc này bây giờ hắn cũng có thể làm, nếu như liên quan thêm đến tinh thần thì nhờ Inoue nghĩ cách là được.

Hắn cũng nghĩ lại về bản thân mình, mảng sức mạnh về linh hồn từ hơn ba tháng trước đến bây giờ hắn cũng chỉ có thể làm được là hấp thu năng lượng linh hồn bên ngoài, về bồi bổ lớn mạnh linh hồn bản thân hoặc là người khác, khai phá sức mạnh về linh hồn quá khó khăn mà, do muốn làm gì đều cần phải có năng lượng linh hồn để làm, hắn có thể lấy ở đâu năng lượng linh hồn chứ.

Cái thế giới này đa sô n·gười c·hết đi linh hồn đều về tịnh thổ, Hắn muốn kiếm được linh hồn thì chỉ còn cách gặp những người vừa mới c·hết, hay nói cách khác là g·iết người. Hắn cũng không ngại việc g·iết người, kiếp trước hắn cũng không làm thiếu, kiếp này mà muốn làm người tốt kiểu thánh mẫu ở thế giới này thì quả là ngu bẩm sinh.

Nhưng vấn đề hắn còn là con nít a, đi đâu g·iết người, hắn dù không phải thánh mẫu, nhưng cũng không phải s·át n·hân cuồng cứ buổi tối là cầm dao đi ra ngoài săn người. Muốn kiếm được linh hồn chỉ còn cách sau khi tốt nghiệp lên chiến trường thôi.

Cũng vì vậy mà bây giờ việc khai phá sức mạnh về linh hồn của hắn cũng chẳng khả quan lắm, mật độ cái bóng của hắn cũng liên luỵ theo, không tăng lên được mấy. Không chỉ hắn, Inoue và Akehi cũng vậy, bọn hắn bây giờ cũng không tìm được cách nào tăng lên bản thân ngoài trừ tu luyện. Akehi thì cần một nguồn sinh mệnh to lớn để tăng lên thân thể của mình, Inoue cũng phải tìm một nguồn sức mạnh tinh thần nữa.

Mặc dù về mảng linh hồn là như vậy, nhưng về phần cái bóng thì hắn cũng đã khai phá ra một kỹ xảo nhỏ, đó là Cái Bóng Phân Thân, hắn có thể tách một phần cái bóng của mình ra, tụ hợp thành một hình người màu đen, cũng có thể biến thành hình dạng của hắn. Sức chiến đấu, nắm giữ năng lực cũng giống như hắn, dù bây giờ vẫn chưa mạnh lắm, nhưng hắn có lòng tin mình sẽ dần dần hoàn thiện cái kỹ năng này khiến nó trở nên mạnh hơn. Hiện tại hắn có thể phân ra nhiều nhất là ba cái Bóng Phân Thân.

Ngay khi Sana đang suy nghĩ vu vơ, hắn không để ý được rằng có một ánh mắt đang nhìn hắn, đó là Misaki. Cũng là kỳ lạ, dù ai nhìn kỹ Sana, hắn đều có thể cảm ứng được, nhưng chỉ có Misaki là hắn không thể.

Từ khi nàng thức tỉnh một phần huyết kế giới hạn của gia tộc Kurama, nàng cũng nghĩ đến công lao là cái kẹo mà lúc trước Sana đưa cho nàng ăn. Bởi vì sau ngày hôm đó nàng cảm thấy mình tu luyện trở nên dễ dàng hơn, vì vậy nàng cũng không ngu đến nỗi mà không để ý ra được. Nếu mà Sana không muốn nói kỹ cho nàng thì nàng cũng không cố gắng hỏi rõ làm gì. Biết cái ơn này trong lòng là được.



Đến buổi tối, sau khi vui chơi một hồi, bọn hắn ai về nhà nấy để mà ăn cơm.

Misaki và Lão Xù cũng đi theo Sana về nhà của hắn để ăn cơm tối. Nghĩ đến việc ăn cùng gia đình nhà Sana giờ nàng cũng đã quen rùi. Mới đầu có hơi không quen, nên nàng cũng hay từ chối, nhưng mỗi khi nàng từ chối thì Riko-san vác cái bụng bầu tự mình đến nhà nàng ăn vạ, buộc nàng phải theo về bằng được. Đến bây giờ mà phải ăn cơm một mình thì lại cảm thấy cô đơn, khó chịu. Cuộc sống cứ như thế này nàng cũng không có ghét.

Sau khi về đến nhà thì Sana thấy mẹ mình đang vác cái bụng bầu to đùng nằm thư giãn tại ghế mây, hắn thấy mẹ mình cũng sắp phải sinh rồi, không biết là em trai hay em gái nhỉ, lớn lên có đáng yêu hay đáng ghét, nếu là em trai thì hắn phải đùa nghịch nó từ nhỏ đến lớn mới được, giống như anh trai hắn từ kiếp trước luôn trêu đùa hắn.

Đi vô phòng bếp thì thấy cha hắn đang chuẩn bị đồ ăn cho bữa tối. lên tiếng chào hỏi rồi cùng vô phụ cha của hắn. Misaki thì đang bồi cùng mẹ hắn nói chuyện, dù toàn là mẹ hắn luyên thuyên.

Sau khi chuẩn bị xong thức ăn, gọi Misaki đỡ mẹ hắn vô, cả nhà bốn người cùng một con mèo bắt đầu ăn. Trong khi ăn, cha mẹ hắn đều quan tâm hỏi đến việc học, kế hoạch nghỉ trong tháng này của bọn hắn, việc tu luyện có ổn không, và cũng chỉ toàn là hắn tiếp lời không, Misaki chỉ tiếp một hai câu ngắn gọn rùi lại ăn.

Ăn và dọn dẹp xong, hắn lại rủ cha hắn đấu với hắn ván shogi thứ 42 của hai người. Misaki và mẹ hắn thì ngồi bên cạnh vừa xem, vừa nói chuyện. Một thời gian chiến đấu kịch tính sau, ván này lại kết bằng thế hoà như mọi lần. Haizzz, thế là lại có ván thứ 42 bất phân thắng bại.

Con đường trên phố của Konoha vắng vẻ và yên tĩnh hơn vào buổi tối, ngắm nhì bầu trời sao đằng sau những ánh đèn đường lấp loé. Nghe tiếng gió cây xào xạc, Hai người Sana và Misaki cùng với một con mèo đều yên lặng đi lấy.

Mặc dù hắn cảm thấy với thân thủ của Lão Xù và độ an toàn trong thôn, cũng không cần hắn phải đưa Misaki đi về làm gì, nhưng mẹ hắn cứ bắt hắn phải đi. Thế nên hắn cũng quen rùi, cũng ưa thích khoảng khắc yên lặng an bình hiếm có như thế này trong ngày. Lúc này hắn đột nhiên nhớ về một bài hát nhẹ nhàng ở kiếp trước “ Always with me” một nỗi lòng xúc động muốn cất tiếng hát trong hắn vang lên.



Nhưng mà trước đó Sana nghe thấy Misaki nói với hắn.

“ Cảm ơn ngươi”

Hắn không biết Misaki cảm ơn mình về chuyện gì nhưng cũng hàm hồ nói.

“ Không có gì,

Ta muốn hát,

Ngươi với Lão Xù nghe thử”

Thế là một tiếng hát non nớt, trầm nhẹ vang lên trên con đường phố tĩnh lặng.

***

Bảy ngày sau nhìn về phía một bé gái nhỏ nhắn, mới sinh trong chiếc nôi trước mặt. Cái khuôn mặt vừa xấu xí vừa đáng yêu đó, đang nhắm đôi mắt nhỏ xíu của mình chìm trong giấc ngủ. Trên mặt của Sana hắn không biết lúc nào nổi lên nụ cười ngây ngô.

Đây là em gái của hắn, đứa trẻ bé bỏng này tên Nara Sane.

Nhìn thấy em gái mình được sinh ra trên thế giới này, hắn cảm thấy ý nghĩ của một sinh mệnh mới ra đời nó tuyệt vời làm sao. Nó đẹp đẽ làm sao.

Đột nhiên Sana có thể cảm giác được bây giờ hắn có một chút hiểu rõ về bản chất linh hồn, hắn có lẽ có thể tạo ra một sinh mệnh mới bằng cách đưa một lượng linh hồn được thanh lọc tinh khiết vô một tử vật để cho nó sống động hơn.

Mà, việc khai phá năng lực này để sau rồi làm, giờ nghịch em gái đáng yêu của mình cái đã.