Chương 86 :Cuộc chiến bắt đầu
Ngay khi chuẩn bị nạp đạn bắn phát bán thứ hai.
Qua ông kính một lần nữa,lần này là hình ảnh của một cô gái tóc trắng bên cạnh người thanh niên kia nhìn thẳng về phía cô và dơ tay của mình lên.
Ngay lập tức một ngọn giáo băng dài năm mét xuất hiện.
Ngọn giáo băng bay về phía cô khi thiếu nữ tóc trắng vẫy tay.
Nữ xạ thủ không khỏi nở một nụ cười cay đắng khi chứng kiến ngọn giáo đang bay về phía mình với tốc độ không khác gì viên đạn của cô ấy lúc nãy.
Chàng trai trẻ kia không chỉ cứng rắn một cách quá đáng mà cô gái trẻ này cũng mạnh không thua kém gì.
Ngay cả người đàn ông còn lại kia chưa hề t·ấn c·ông kia cũng có một kỹ năng phòng thủ biến thái.
Những con quan vật này đến từ đâu?người phụ nữ nghĩ trước khi ngón giáo gần chạm đến đầu cô.
Tuy nhiên ngay khi cô ấy bỏ cuộc và chuẩn bị đón nhận c·ái c·hết của mình,ngọn giáo băng kia bất chợt dừng lại khi chỉ cách đầu của cô ấy chỉ 1 cm.
Một giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt của cô khi đôi mắt kinh hoàng của cô một lần nữa bắt gặp ánh mắt của hai con quái vật cách đó 1 km.
Dưới ánh mắt đầy hoài nghi,cô gái tóc trắng kia nói một điều gì đó với chàng trai bên cạnh mình.
Ngọn giáo băng kia ngay lập tức p·hát n·ổ và biến thành những mảnh băng nhỏ rơi xuống đất từ từ trước khi tan chảy.
Nữ xạ thủ cúi đầu nhìn vào khẩu Barrett của mình và nói"Chúng ta về nhà đi!"
Nhưng chưa kịp chạm vào cây súng một lần nữa thì bất ngờ một viên đạn từ đâu bay đến bắn nát khẩu súng trước mặt cô ấy.
Chứng kiến hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác khiến cho cô gái trẻ hoàn toàn không còn sức chiến đấu nữa.
Vẫn còn một người lính bắn tỉa nữa mà cô ấy không hề hay biết.Chưa kể phát bắn của anh ta cũng hoàn toàn không gây bất cứ một tiếng động nào.
Cô ấy cũng thực sự không biết viên đạn đó đến từ đâu.
Cô gái thu dọn mọi thứ của mình vào trong túi.Cô hiểu ý của những người này khi chưa g·iết cô ngay lập tức.
Cuộc t·ấn c·ông lúc nãy của cô gái tóc trắng là một lời cảnh báo và phát bắn tiếp theo phá hỏng v·ũ k·hí chính mà cô ấy sử dụng.
Nếu cứ cố tiếp tục đối đầu,số phận của cô cũng chẳng khác gì số phận của khẩu Barrett mà cô ấy cực kỳ yêu thích.
Dù sao thì cô ấy cũng chỉ làm việc cho Trương Minh vì lợi nhuận.
Nhưng nếu mạng sống của cô ấy là cái giá phải trả,thì cô thà không nhúng tay vào những chuyện này.
Mạn Nhu"Hai người các ngươi thật sự là những con quái vật!"Cô ấy gượng cười nói
"Cuộc chiến vẫn chưa chính thức bắt đầu đâu"
Mạn Nhu biết người mạnh nhất ở đây là Diên Phi vẫn chưa hề xuất hiên từ trước đến nay.
Cô không biết Diên Phi có đủ sức chống lại hai con quái vật này không nhưng cô nghĩ đây là một cuộc chiến khó khăn.
Tử Hàn Tuyết nhìn Mạn Nhu một cái,thản nhiên nói"Ngươi có ý tứ gì ?Chúng ta không phải đã nói cho cô từ trước,trận chiến này chưa bắt đầu đã kết thúc!"
Mạn Nhu thở dài và lắc đầu,đôi khi thật khó để biết hai người bên cạnh cô ấy quá kiêu ngạo hay những lời nói kia xuất phát từ niền tin tuyệt đối vào những gì họ có.
"Có nhiều người hơn đang đến!"Bạch Thiên Dương chỉ về phía trước.Một chiếc xe tải đang đi với vài người đàn ông có vũ trang trông rất đáng sợ.
Bạch Thiên Dương"Mặc dù đáng tiếc nhưng chúng ta cần phải nhanh hơn một chút.Nếu không chuyện như thế này sẽ tiếp tục diễn ra nhiều hơn.
Nói xong anh ấy chỉ tay về phía trước.chiếc nhẫn lửa trên ngón trỏ của anh nhất thời phát sáng trước khi một ngọn lủa bùng lên phía trước.
Ngọn lửa hợp lại thành một quả cầu khổng lồ,dưới ánh mắt sợ hãi của những người đàn ông có vũ trang trên chiếc xe kia.
ngọn lửa đã ngay lập tức nhấn chìm họ và tiếp tục lan dần về phía sau khi những chiếc xe khác cũng đang tiến lên.
Bùm!
Những chiếc xe tải nổ ầm ĩ,những mảnh kim loại vang ra khắp nới xung quanh.
Thậm chí có nhiều người lính sống sót sau v·ụ n·ổ vẫn phải bỏ mình dưới những mảnh sát không có mắt kia.
Tất cả bọn đ·ã c·hết ngay trước khi kịp lên tiếng.
Nhìn thấy số phận khốn khổ của những người lính trên những chiếc xe kia.
Những chiếc xe còn lại đang có ý định tiến lên thì đột ngột dùng lại khi chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng vừa rồi.
"Quên đi"Một người lính trên một chiếc xe thở dài,trong mắt lóe lên sự mệt mỏi nói
"Chúng ta không nên hy sinh mạng sống khi còn chưa cả đến gần những người kia"
Ngay khi đó tiếng của người lính này cũng được truyền qua bộ đàn cho tất cả nhưng người còn lại trên những chiếc xe khác nhau.
Nhận được mệnh lệnh họ ngay lập tức quay đầu mà không đối đầu với nhóm người của Bạch Thiên Dương nữa.
Những người lính này biết nếu như họ bỏ cuộc bây giờ và Người đứng đầu ở đây lại là những người chiến thắng thì số phận của họ đã được định đoạt.
Nhưng nhỡ đâu những người kia thực sự làm được điều gì đó.Họ thà tin vào những điều này hơn là việc phải c·hết một cách vô nghĩa.
Ngay cả khi họ có lựu đạn điều đó cũng chỉ làm tăng số n·gười c·hết của bên mình lên nhiều hơn thôi.
Để con người có thể yên ổn có một cuộc sống tốt trong một hoàn cảnh như thế này.
Thì tất cả những người mạnh mẽ hàng đầu phải hợp sức lại với nhau và tiêu diệt những mối nguy hiểm do sinh vật biến dị và thây ma đem lại.
Nhưng Bạch Thiên Dương biết một điều rằng điều đó sẽ chẳng bao giờ diễn ra khi những người mạnh thường có xu hướng tạo cho mình một tế lực riêng.
Thế lực đó sẽ cho họ sức mạnh để kiểm soát hay thậm chí là trà đạp người khác.
Chính vì vậy mà Bạch Thiên Dương trước kia từng có suy nghĩ thà làm mọi thứ một mình hơn là hợp sức với người khác.
Nhưng anh ấy đã sớm nhận ra Một mình anh ấy không thể chống lại hàng trăm thậm chí hàng triệu nhưng sinh vật mạnh mẽ ngoài kia.
Chính vì vậy anh muốn tạo dựng một nhóm gồm những người cực mạnh,số lượng người có thể sẽ ít nhưng đó sẽ phải là những người anh có thể in tưởng.
Và tất nhiên tất cả nhưng ai muốn vào nhóm sẽ phải ký và một bản hợp đồng không cho phép họ phản bội.
............
Lúc này khi nhận ra sức mạnh đáng sợ của Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết những người lính kia cuối cùng cũng thôi việc lao đầu vào chỗ c·hết.
Bạch Thiên Dương nhìn vào ngôi biệt thự cực kỳ rộng lớn xa hoa kia không khỏi thở dài nói.
"Tên họ Trương kia chắc hẳn đã có một thời gian rất tốt khi sống ở một nơi như thế này!"
"Có lợi ích gì khi sở hữu nhưng thứ xa xỉ như này nhưng lại không thể giũ được nó?"Tử Hàn Tuyết cười lạnh một tiếng bước lên một bước.
Cô ấy rút thanh kiếm của mình ra khỏi vỏ của nó từ bên hông với những nhát chém cực kì điêu luyện.
Bang!
Cánh cổng làm bằng thép kia đã bị cô ấy cắt ra thành nhiều mảnh rơi xuống đất tạo lên một lớp bụi dầy.
Đám bui kia còn chưa kịp tan đi,sắc mặt của Tử Hàn Tuyết đột nhiên thay đổi,cô ấy nhảy lùi về phía sau nhưng ánh mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước.
Vút Vút Vút Vút Vút.
Hàng loạt các đòn t·ấn c·ông b·ằng phép thuật bất ngờ phóng thẳng tới vị trí của cô ấy.
Tia nước,lưỡi đao gió,những quả cầu lủa khác nhau liên tục phóng ra từ trong biệt thư kia bắn thẳng ra.
Đây chắc chắn là nhưng người tiến hóa có vẻ như là mạnh mẽ ở đây lúc này.
Nhận thấy những đòn t·ấn c·ông của mình không hề đánh trúng người con gái kia thì một người trong số họ bất ngờ tiến lên.
(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)