Chương 63 : Lời mời
Hoàng Thiên"Cậu thấy con dao tớ chọn thế nào tuyệt chứ!"
Hắn ta đưa chiếc dao găm mà hắn ta bới được trong số rất nhiều những trang bị kia.
Bạch Thiên Dương cũng nhận ra đây là một v·ũ k·hí thực sự tối chưa kể cũng rất phù hợp với Hoàng Thiên.
Tuy rằng anh ấy chuyên về tầm xa nhưng cũng cần có thứ gì đó cận chiến để đề phòng.
Anh cũng nhìn thấy Lý Bân Chọn cho mình một chiếc khiên to che cả người của anh ta.
Bạch Thiên Dương Nghĩ Lý Bân Thực sự có thể trở thành một chiếc xe tăng cực kỳ trâu bò chuyên đứng phía trước.
Anh ấy nghĩ lại về việc lập nhóm của mình.
Bạch Thiên Dương suy nghĩ liệu có nên mời anh ta vào nhón của mình không.
Sau mấy ngày tiếp xúc Bạch Thiên Dương cũng phần nào hiểu được tình cách và phẩn chất của người đàn ông kia.
Anh ấy không sợ Lý Bân phẩn bội vì nếu như vào đội anh ta sẽ phải ký vào bản hợp đồng kia.
Bạch Thiên Dương quyết định sẽ hỏi Lý Bân Sau khi rời khỏi đây.
Bạch Thiên Dương"Nó thực sự hợp với anh đấy"
Anh ấy nhìn vào trước khiên kia và nói với Lý Bân
Lý Bân"Cậu cũng thấy vậy sao"
Bạch Thiên Dương có thể nhìn thấy sự hài lòng trong ánh mắt của người đàn ông kia
Hoàng Thiên"Thiên ương cậu cũng chọn cho mình một món vũ.....!"
Chưa nói hết câu anh ta đã phải im bặt lại
Hoàng Thiên"Từ lúc nào mà cậu có thanh kiến đó!"
Anh ta đến gần và có ý định chạm vào thanh kiếm đang được cầm trên tay của Bạch Thiên Dương.
Nhưng Bạch Thiên Dương đã nhanh chóng đẩy anh ấy ra.
Hoàng Thiên"Không phải chỉ là xem thôi sao! Đồ keo kiệt"
Anh ta định quay đi nhưng lại nhìn thấy một thứ gì đó tương tự với thanh kiếm của Bạch Thiên Dương
Hoang Thiên"Không phải hai người..."
Hoàng Thiên cười đểu trong khi ánh mắt vẫn không ngừng đảo đi đảo lại qua hai người Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết
Hoang Thiên"Nói đi ha người bắt đầu từ khi nào!"
Bạch Thiên Dương vỗ mạnh vào đầu của Hoàng Thiên khi biết anh ta đang suy nghĩ gì
Bạch Thiên Dương"Bớt suy nghĩ lung tung đi!"
Hoàng Thiên"Tớ hiểu tớ hiểu mà"Hắn ta nhìn Bạch Thiên Dương với ánh mắt đầy ẩn ý
Bạch Thiên Dương cũng chả thèm giải thích cho Hoàng Thiên mà xem xét thật kỹ mọi thứ xung quanh
Đang quan sát mọi thứ bên cạnh Lý Bân cũng chi cười thầm và than nhẹ"Tuổi trẻ thật tốt"
Thực ra Lý Bân Năm nay cũng chỉ mới 35 tuổi.
Bạch Thiên Dương"Không còn thứ gì bỏ sót chứ!"
Anh ấy hỏi lại tất cả mọi người sau khi đã xem xét tất cả mọi ngóc ngách trong căn phòng này
Lý Bân"Còn đống cũ khí này thì sao!"
Hắn ta nói và chỉ tây về phía rất nhiều vũ khi còn thừa kia.
Dù sao thì đống này vẫn sẽ có ích sau này
Bạch Thiên Dương đến gần chúng và chỉ cần một cái vẫy tây tất cả nhưng thứ kia đã biến mất một cách vô tung.
Điều này đã thực sự dạo sợ Hoàng Thiên và Lý Bân chỉ có Tử Hàn Tuyết là Biết chuyện gì xảy ra.
Phải đến khi Bạch Thiên Dương giải thích thì hai người kia mới hiểu.
Bạch Thiên Dương"Được rồi chúng ta rời khỏi dây thôi!"
Dã hai tiếng kể từ lúc bọn họ tiến vào trong không gian thần bí kia.Từng người người một bước ra khỏi hang động bị che lấp bởi nhưng tán cây kia.
Anh ấy nhìn vào đồng hồ đang đeo trên cánh tây của mình.
Và nhận ra ràng thời điểm mà họ vào và ra ngoài nãy vẫn chưa đến 10 phút.Anh ấy đã nhớ rằng bọn họ đã ở trong đó rất lâu nhưng bây giờ lại.
Chỉ có một cách giảu lý hợp nhất là thời gian giữa thế giới bên ngoài và trong không gian thần bí kia là khác nhau.
Tất cả mọi người cũng đồng tình với ý kiến này.
Lý Bân"Mọi người có ý định đi đâu sau khi rời khỏi đây?"
Rõ ràng Lý Bân không biết phải làm gì lúc này khi mục tiêu duy nhất là tiêu diệt Tam Đầu Lang của anh ta cũng đã hoàn thành.
Bây Giờ anh ta thực sự mất phương hướng.
Bạch Thiên Dương"Anh nghĩ sao về việc đi cùng chúng tôi?"
Lời nói của Bạch Thiên Dương khiến tất cả mọi người ở đây ngỡ ngàng những cũng không ai nói gì.
Hoàng Thiên ủng hộ bất cứ điều gì mà người bạn anh ta đề xuất và quyết định tin tưởng 100% vào người bạn này.
Tử Hàn Tuyết cũng không biết Bạch Thiên Dương đang xó ý định gì trong đầu nhưng cô ấy vẫn không phản đối.
Bạch Thiên Dương đưa tờ giấy anh có được từ chính tay của Lý Bân ra
Bạch Thiên Dương"nếu đồng ý anh có thể kí vào đây"
Lý Bân cũng biết tác dụng của tờ giấy này như nào
Lý Bân suy nghĩ rất lâu sau khi nghe câu hỏi của Bạch Thiên Dương.Hắn ta chưa bao giờ nghĩ sẽ đi theo ba người này.
Nhưng nghĩ lại thì đay cũng là một lựa chọn mà anh ta cũng có thể chấp nhận khi chưng kiếm sức mạnh áp đảo của những người này.
Hắn ta biết nếu bây giờ anh ký thì một cuộc hành trình khó khăn đang chờ Hắn ta ở phía trước.
Nhưng cuối cùng Lý Bân cũng quyết định,hắn ta không do dự mà ký tên của mình vào tờ giấy kia.
Bạch Thiên Dương"Tốt lắm chào mừng anh đến với nhóm của chúng tối"
Hoàng Thiên"HAHAHAHA chào mừng anh gia nhập"
Không khí đột nhiên trở lên vui vẻ hơn khi có thêm sự hiện diện của Lý Bân.Có vẻ như Hoàng Thiên Cũng rất thích người đàn ông này.
Bạch Thiên Dương quay sang nhìn Tử Hàn Tuyết và không biết từ lúc nào mà Tiểu Hắc đã đậu trên vai của cô ấy.
Anh ấy đã bảo Tiểu Hắc canh ở bên ngoài và báo tin cho anh ấy chuyện gì dang xảy ra.
Vậy mà người đầu tiên mà nó chào đón khi ra ngoài không phải anh mà lại là Tử Hàn Tuyết.
Dù sao thì Bạch Thiên Dương cũng quá quên với việc này rồi.
Tử Hàn Tuyết"Bao giờ chúng ta xuất phát?"
Bạch Thiên Dương"Đi thôi chúng ta sẽ đi ngay bây giờ!"
Anh ấy cần phải xuất phát nhanh vì đã mất rất nhiều thời gian ở đây
Tất cả bọn họ đều ra khỏi khu rừng và tiếp tục đích đến của mình.
........................................................................
Hai ngày đã trôi qua kể từ khi bốn người họ rời đi.
Lúc này một cuộc chiến căng thẳng diễn ra giữa một sinh vật bậc một lợn rừng với người chống chịu là Lý Bân và Hoàng thiên là người đứng sau xả đạn.
Tổ đội hai người này có vẻ phối hợp với nhai rất ăn ý.
Lý Bân và Hoàng Thiên cũng đã đạt cấp độ 25 vào ngày hôm quá và đang trong quá trình thực hiện nhiệm vụ tiến hóa của mình.
Hoàng Thiên đã chọn cho minh lớp nghề nghiệp liên quan đến xạ thủ đúng như theo ý thích của anh ta.
Lý Bân cúng chọn lớp nghề nghiệp chuyên về phòng thủ cho mình.
Theo như nhưng gì cần trong nhóm của mình thì lớp nghề nghiệp của hai người kia cực kỳ phù hợp
Hoàng Thiên"Lão Bân ông anh càng ngày càng trâu bò đấy!"
Lý Bân không nói gì mà chỉ giơ ngón tay cái tỏ vẻ đông ý.
Hai ngày đi săn liên tục cũng giúp Bạch Thiên Dương đạt cấp độ 31
""Cần quá lâu để có thể lên một cấp độ bây giờ""Bạch Thiên Dương suy nghĩ
Sau hao ngày ròng rõ bọn họ đã rút ngắn đích đến rất nhiều.Càng ngày tốc độ của bọn họ càng tằng lên khi chỉ số tăng lên.
Những Sinh vật bậc một bây giờ không phải là vấn đề của mọi người nữa.
Trong khi Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết có thể tiêu diệt chúng chỉ bằng một cái nhấc tây.
Hoàng Thiên Và Lý Bân cúng có thể tiêu diệt được chúng bằng cách phối hợp với nhau lên tốc độ của họ đã được xem là cực nhanh.
Trong hai ngày này thì sau rất nhiều nhưng thử nghiệm khác nhau thì cuối cùng Tử Hàn Tuyết cũng xác nhận.
Thịt của những sinh vật tiến hóa cũng có thể ăn được như những loại thịt khác.
Nghe những gì mà cô nói Anh ấy cũng yên tâm đi phần nào khi bây giờ không cần phải lo đến vấn đề lương thực nữa.
Thật may là có luôn cái xác của con lợn rừng bậc một mà hai người Hoàng Thiên và Lý Bân Vừa g·iết xong.