Chương 45 :Tiến hóa bậc một
Thời gian nghỉ ngơi diễn ra không lâu khi Bạch Thiên Dương dường như nhớ ra điều gì đó.
Đúng vậy việc quá tập trung vào những sinh vật Bậc một kia đã làm anh quên đi sự hiện diện của con sâu kia.
Mặc dù lúc này nó hoàn toàn vô hại vì đang trong quá trình tiến hóa và phải giam mình trong cái kén.
Bạch Thiên Dương đứng dậy và đi thẳng về trung tâm của cái hồ vẫn còn đang bị đóng băng kia.
Như nhận ra điều gì đó Ngay cả Tử Hàn Tuyết cũng đứng dậy và đi theo.
Anh quay sang cô và nói
Bạch Thiên Dương"Thì ra đây chính là thứ bắt đầu của mọi chuyện"
Lúc này anh mới quan sát con sâu ở vị trí gần như vậy.
Bạch Thiên Dương không biết lên xử lý con quái vật này như thế nào.
nhưng trong một khoảnh khắc một ý nghĩ bất chợt lóe lên.Chẳng phải con sâu này cũng là một sinh vật đang ở bậc một sao.
Chưa kể nó còn sắp tiến hóa lên bậc hai.
Bạch Thiên Dương nghĩ""Sẽ thế nào nếu như dùng con sâu này để hoàn thành nhiệm vụ tiến hóa thứ ba"".
Thực tế con sâu hiện giờ chẳng có một chút phản kháng nào.
Nhưng anh không biết liệu nó có được tính hay không.Không chần trờ Bạch Thiên Dương ngay lập tức kích hoạt kỹ năng của mình.
Đúng vậy yêu cầu thứ ba sẽ buộc anh phải kết liễu sinh vật bậc một trong một đòn duy nhất bằng kỹ năng hạt giống bóng đêm.
Bạch Thiên Dương chỉ có một cơ duy nhất nếu như không muốn lãng phí cơ hội trước mắt này.
Chính vì vậy ngọn giáo màu đen kia mạnh mẽ hơn bình thường rất nhiều lần.
Cảm thấy đã đủ Bạch Thiên Dương nhắm thẳng đến đầu của con sâu.
"Vụt"
Ngọn giáo bay đi với tốc độ cực nhanh,không đến một giây sâu chỗ ở của con sâu lúc nãy bây giờ đã bị nhuộm bởi một chất lỏng màu xanh nhạt.
Đây chắc chắn là máu của con quái vật kia.Một dòng thông báo cũng xuất hiện trên mắt của Bạch Thiên Dương.
Anh cũng biết mình đã thành công trong việc tiêu diệt con sâu chỉ với một đòn.
Ngay sau dọng thông báo tiêu diệt con sâu một loạt nhưng thông báo mới hiện lên.
[Bạn vừa tiêu diệt được sinh vật biến dị đặc biệt Sâu mana cực kỳ hiếm gặp cấp 49 + 20 mana +10 Sinh lực,+10 Sức mạnh,+10 nhanh nhẹn,+10 thể lực]
[Bạn vừa hoàn thành toàn bộ yêu cầu để tiến hóa lên bậc một]
[Chức mừng bạn thành công tiến hóa lên bậc một]
[Chúc mừng bạn nhận được nghề nghiệp Chiến binh bóng đêm]
[Bạn đã thăng lên cấp độ 26 +2 điểm chỉ số]
[Bạn đã thăng lên cấp độ 27 +2 điểm chỉ số]
[Bạn đã thăng lên cấp độ 28 +2 điểm chỉ số]
.....................................................................
[Bạn đã thăng lên cấp độ 30 +2 điểm chỉ số]
""wow thật nhiều điểm kinh nghiệm!""
Bạch Thiên Dương rất muốn tìm hiểu nghề nghiệp mới của mình cũng như kỹ năng đi kèm nhưng anh biết đây không phải là thời điểm thích hợp.
Nhìn về phía cái xác cuả con sâu chỉ có một món đồ rơi ra từ nó nhưng lại cực kỳ thu hút sự chú ý của anh.
Đúng vậy đây là quả cầu kho báu mà anh chưa từng thấy trước đây.
Quả cầu kho báu kia có màu đỏ.Năng lượng mà nó phát ra cũng cao hơn rất nhiều so với nhưng thứ anh nhặt trước đây.
Đây chắc chắn là thứ rất có giá trị.
Bên cạnh chông thấy tất cả những hành động của Bạch Thiên Dương cô gần như không có phản ứng gì.
Sau thời gian đi chung với Bạch Thiên Dương cô ấy cũng phần nào hiểu được tình cách của Anh sẽ không làm bất cứ thứ gì mà không có mục đích cụ thể.
Bạch Thiên Dương''Đi thôi đến lúc chúng ta rời khỏi nơi quái quỷ này rồi"
Không nói lời thứ hai Bạch Thiên Dương quay đầu và đi ra khỏi khu sinh thái một cách nhanh nhất.
Ngay sau đó Tử Hàn Tuyết cũng làm điều tương tự.Sau khi những sinh vật bậc một cùng với con sâu kia c·hết.
Khu sinh thái trở lên yên lặng một cách lạ lùng.Lúc nãy có thể bắt gặp rất nhiều những sinh vật khác nhau.
Nhưng bây giờ mọi thứ gần như chống rỗng.Lượng mana trong không khí cũng không cánh mà bay.
Cũng đúng khi mana là thứ duy nhất để bọn chúng tập trung tại đây.Nếu như mana không còn không nghĩa lý gì cho nhưng con vật kia ở lại nữa.
Con đường đi ra ngoài cũng trở lên yên bình một cách lạ thường .
Đã lâu rồi cả Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết không trải qua thời gian yên bình như thế
Bạch Thiên Dương"Cô không sao chứ!"Anh vừa đi và lên tiếng hỏi Tử Hàn Tuyết.
Ở đằng sau Tử Hàn Tuyết cũng lên tiếng
Tử Hàn Tuyết"Không sao về việc gì?về những v·ết t·hương hay điều gì khác?"
Bạch Thiên Dương"À thì !..Việc lựa chọn nghề nghiệp thế nào?nó phù hợp với cô chứ?"
Tử Hàn Tuyết nghĩ một lúc lâu mới trả lời câu hỏi vừa rồi"Không có vấn đề gì về nghề nghiệp nhưng yêu cầu của nó hơi..."
Tử Hàn Tuyết định nói gì đó nhưng lại ngập ngừng thôi.
Bạch Thiên Dương cũng không bắt ép cô ấy.Nếu như tin tưởng cô ấy sẽ tự nói trong tương lai.
Chẳng phải chính anh cũng có nhưng bí mật riêng của mình hay sao.
Thời gian trôi qua thật nhanh chẳng mấy chốc cả hai người họ đã ra khỏi khu sinh thái
Trời cũng đã bắt đâu tối dần,Hôm nay thực sự là một ngày mệt mỏi.
Bạch Thiên Dương"Ngày mai chúng ta lại xuất phát cô thấy thế nào?"
Tử hàn Tuyết"Tùy anh!"
Cô ấy dường như không quan tâm đến bao giờ xuất phát.
Bạch Thiên Dương tiến thẳng đến ngôi nhà ngày anh ở tạm vào ngày hôm qua.
Không có quá nhiều điều khác biệt xảy ra xung quanh.Nếu có chỉ là tâm trạng của Bạch Thiên Dương lúc này.
Hôm qua anh gần như chìm trong cẳng thẳng.Nhưng bây giờ thì căng thẳng ấy hoàn toàn biến mất.
Trạng thái cảnh giác của Bạch Thiên Dương cũng dãn ra rất nhiều.
Cơ thể anh lúc này toàn mùi tanh của máu.Chưa kể còn hoàn toàn là một màu đỏ.
Đã mấy ngày rồi anh không được tắm rửa kể từ lúc rời khỏi tòa nhà trung tâm.
Thật may mắn nước trong tòa nhà này vẫn còn rất nhiều anh có thể sử dụng bao lâu tùy thích.
Bạch Thiên Dương ngâm mình rất lâu trong bồn tắm .Lâu rời anh không được thư giãn như thế này.
Bất giác Anh ngủ lúc nào cũng không hay .
..............................
Chỉ khi nghe tiếng gọi của ai đấy anh mới vội vàng tỉnh dậy.
Nhìn đồng hồ bây giờ đã hơn tám giờ tối.Tiếng gọi lúc nãy là của Tử Hàn Tuyết.
Thấy Bạch Thiên Dương rất lâu không ra khỏi phòng tắm đã khiến cô tò mò.Chưa kể thức ăn mà cô nấu cũng vừa xong.
Tử Hàn Tuyết"Thức ăn đã xong rồi anh có muốn ăn chút gì hay không"
Bạch Thiên Dương mặc vội quần áo và ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng tắm mùi thức ăn thơm ngào ngạt khiến bụng của anh không tự chủ được mà réo to.
Bạch Thiên Dương cũng không ngờ rằng Người con gái kia còn biết cả nấu ăn.
Không khác sáo Bạch Thiên Dương chạy thẳng đến bàn ăn và ăn phần của mình.
Vừa ăn anh vừa nhìn về phía của Tử Hàn Tuyết
Khuôn mặt của cô lúc này khiến anh muốn trêu trọc cô một lúc.
Bạch Thiên Dương"Nữ thần băng giá cũng biết nấu ăn ha"
Vừa nói anh vừa liếc trộm cô.
Nhận thấy Bạch Thiên Dương có ý trêu trọc mình hai má cô đỏ ửng
Tử Hàn Tuyết"Không muốn ăn thì đưa đây!"
Bạch Thiên Dương nhanh chóng giấu cái bát của mình đi không cho cô động vào.
Thấy hành động như vậy của Bạch Thiên Dương khóe môi của cô bất giác nở một nụ cười.
""Không không Tử Hàn Tuyết tại sao mày lại cười,đáng lẽ mày phải ghép tên kia mới đúng""
Thật may là nhưng biểu cảm của cô không được Bạch Thiên Dương nhìn thấy.
Chỉ vài phút sau Bạch Thiên Dương cũng ăn xong phần của mình.
Chính anh cũng phải công nhận tài nấu nướng của Tử Hàn Tuyết thật sự cũng rất đỉnh.