Chương 42 : Trận chiến 1 vs 5
"Bùm bùm Xoẹt xoẹt"
Cuộc chiến vẫn diễn ra hết sức khốc liệt.
Những v·ết t·hương cũng bắt đầu xuất hiện trên cơ thể của năm sinh vật bậc một kia.
Một trong số chúng còn bị Bạch Thiên Dương chặt cụt một cánh tay.
Càng đánh Bạch Thiên Dương càng trở lên hung ác.Anh không quan tâm đến những v·ết t·hương của bản thân mà t·ấn c·ông bọn chúng liên hồi.
Sợi dây màu đen từ kỹ năng của Bạch Thiên Dương bất ngờ chói chặt được sinh vật với cánh tay dài ngoằng đang bị đứt một kia.
Cơ hội đến một ngọn giáo màu đen cũng được phóng ra với tốc độ cực nhanh nhằm thẳng đến cái đầu của nó.
"Bụp"
Cái đầu nát bét sau cú t·ấn c·ông vừa rồi sinh vật dường như mất hết sự sống từ trên cây rơi xuống đất.
Một dòng thông báo hiện lên trước mắt của Bạch Thiên Dương nhưng anh không hề để ý.
Vì lúc này hai con quái vật đang lao thẳng đến anh ta.
Một con vượn với bộ lông màu hoàng kim rất bắt mắt với với một con rắn dài hơn chục mét t·ấn c·ông Bạch Thiên Dương.
Chớp thời cơ anh tận dụng cộng dụng đôi giầy của mình Bạch Thiên Dương đạp mạnh vào một cành cây bật thẳng lên trên.
Thời điểm bật lên cũng rất chính xác khi hai con quái vật kia gần như đã chạm được vào người của anh.
Không còn mục tiêu t·ấn c·ông hai sinh vật đâm sần vào nhau.
Nhận thấy đồng bọn của mình thất bại hai sinh vật còn lại không ngừng t·ấn c·ông Bạch Thiên Dương bằng những kỹ năng tầm xa.
Nhưng nào có dễ như vậy bằng chỉ số nhanh nhẹn cực cao của mình anh dễ dàng né tranh chúng và tung kỹ năng ngon giáo của mình để phàn đòn.
Hai cận chiến cùng với hai đánh xa cản trở rất nhiều đến anh.Bạch Thiên Dương buộc phải chuyển đổi cách đánh của mình.
Không con trực diện cứng đối cứng nữa mà anh chuyển sang đánh du kích.
Với sự giúp đỡ của đôi giầy anh nhảy từ cây này sang cây khác một cách hết sức dễ dàng.
Do sinh vật chuyên về nhanh nhẹn duy nhất là con quái vật hai tai kia đã bị c·hết lên nhưng chuyển động kì lạ của anh đã làn những con còn lại không biết phải làm gì.
Mỗi lần chuyển cây,hai ngọn giáo không biết từ đâu cứ nhắm thẳng đến đến điểm yếu của chúng.
thỉnh thoảng những con quái vật kia còn bị trói bởi một sợi dây màu đen.
Mặc dù chúng không thực sự mạnh mẽ do lượng mana Bạch Thiên Dương sử dụng không nhiều nhưng liên liên tục lặp đi lặp lại.
Chưa kể những ngọn giáo chuẩn đến nỗi liến tục chúng cùng một vị trí.
Chỉ vài phút sau cơ thể của những sinh vật bậc một kia chi chít những v·ết t·hương và không ngừng chảy máu.
Rõ ràng chúng đã yếu đi rất nhiều.Mọi thứ lặp đi lặp lại liên tục,cuối cùng do không thể chịu đựng được nữa.
Từng con Từng con trong số chúng cũng phải đầu hàng chịu c·hết.Con còn sống cuối cùng là con vượn màu hoàng kim kia.
Có vẻ sức phòng thủ của nó là cao nhất cho lên trụ được đến cuối cùng,nhưng cũng chỉ là đèn cạn dầu mà thôi.
Đến lúc này mà ánh mắt của nó vẫn nhìn thẳng vào Bạch Thiên Dương đầy sát ý.Con vượn gần như không thể di chuyển được nữa.
Bạch Thiên Dương từ từ tiến lại gần vung thanh kiếm của mình lên chém bay đầu của con quái vật.
[Bạn vừa g·iết được sinh vật bậc một thây ma tay dài cấp 35 +10 sức mạnh, +10 mana]
[Bạn vừa g·iết được sinh vật bậc một rắn độc biến dị cấp 32 +10 mana +10 Sinh lực]
[Bạn vừa g·iết được sinh vật bậc một muỗi biến dị cấp 30 +10 sức mạnh + 5 sinh lực]
[Bạn vừa g·iết được sinh vật bậc một chim lông dài cấp 34 +10 mana +10 thể lực]
[Bạn vừa g·iết được sinh vật bậc một vượn hoàng kim cấp 40 +10 sức mạnh, +10 mana +10 Sinh lực ]
[Bạn không thể thăng cấp do chưa đủ điều kiện tiến hóa lên bậc một.Lượng kinh nghiện sẽ được trả lại khi đạt đến bậc một]
Ngay khi trận chiến kết thúc Bạch Thiên dương không vội nhặt những quả cầu kho báu cũng như các cuốn sách kỹ năng mà ngồi xuông nghỉ ngơi.
Rõ ràng cuộc chiến đã làm thể lực của anh giảm đi rất nhiều.Anh cần nghỉ ngơi một tiếng trước khi có thể Tiếp tục trận chiến tiếp theo.
*****
Cách đó không xa cuộc chiến của Tử Hàn Tuyết cũng đang rất khốc liệt.Sau khi chọc mù hai mắt của con rắn.
Tử Hàn Tuyết liên tục t·ấn c·ông cho đến khi sinh vật ấy c·hết hẳn.
Nhưng khi con rắn vừa được xử lý.Từ đâu lao ra một con kiến cực to tiến thẳng về phía Tư Hàn Tuyết mà đánh lén.
Lông tóc của cô dựng đứng lên như báo hiệu một điều gì đó sắp xảy ra.
Ngay trước khi cái cái càng to lớn của con kiến kia kịp chạm vào người của cô,Tử Hàn Tuyết kịp nhảy sang bên cạnh một cách nhanh chóng.
Chình vì vậy mà cô vừa thoát khỏi một tình huống nguy hiểm.
Nhìn sinh vật trước mặt cô có thể đoán được con kiến kia chắc chắn là một sinh vật bậc một.
Khi đối đầu với con rắn lúc này cô đã phải trật vật biết chừng nào.Tử Hàn Tuyết liệu không biết cô có thể cũng tiêu diệt được con kiến trước mặt không.
Không còn cách nào khác cô buộc phải liều mạng.Chỉ nhìn hai cái càng to lớn của nó cũng khiến cô phải rùng mình.
Hai cái càng kia không khác gì hai cây búa cả,chỉ cần mọt cú đập thôi cũng sẽ khiến bất kỳ sinh vật nào trở thành một đống thịt nát.
Tấn công cận chiến với nó lúc này chẳng khác nào t·ự s·át.Cô hết sức kéo dài khoảng cách nhất có thể.
Những viên đạn băng liên tục bắn vè phía con kiến.
Chưa kể Tử Hàn Tuyết dùng rất nhiều mana để đóng băng mặt đất xung quanh nhằm hạn chế di chuyển của con quái vật.
Con kiến dường như rất thành thạo trong việc phòng thủ khi gặp những người chuyên t·ấn c·ông tầm xa.
Những viên đạn băng nhằm thẳng đến những điểm yếu và đặc biệt là mắt của nó nhưng hai cái cằng liên tục chặn đứng các đòn t·ấn c·ông đó.
Chưa kể lớp băng bên dưới chân vừa được Tử Hàn Tuyết tạ ra cũng dương như không có tác dụng.
khi những cái chân của con quái vật dường như không chịu bất cứ ảnh hưởng nào bởi những cái gai mọc ra từ chúng.
Những lợi thế mà cô có được hoàn toàn mất hết lợi thế.
Tử Hàn Tuyết không con cách nào khác ngoài việc liên tục bắn những viên đạn băng càng nhiều càng tốt.
Tưởng chừng khi không có tác dụng gì thì một tiếng xòa xạt từ bên cạnh phát ra khiên con kiến mất tập trung.
Do đó một trong những viên đạn băng thành công bắn thẳng vào người của con kiến.
Mặc dù hai cái càng của ôn kiến rất nhanh nhẹn và rắn chắc nhưng cơ thể của nó lại không được như thế.
Một viện đạn băng đã làm nó b·ị t·hương cũng như sự lạnh lẽo đã là giảm tốc độ của nó một cách đáng kể.
Tận dụng thời cơ một loạt những viên đạn băng bắn thẳng vào cơ thể của con kiến.Số lượng nhiều đến lỗi làm cả thân trên của con kiến đều bị đóng thành băng.
Sức chiến đấu của nó cũng mất dần,Tử Hàn Tuyết không còn sợ nó ở gần nữa.Cô rút kiếm và tiến về phía con kiến một phát chém nhanh chóng vung ra.
Cùng với đó nửa thân trên đã bị đóng kia vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.
[Bạn vừa g·iết được sinh vật bậc một rắn biến dị cấp 29 +10mana 5 thể lực]
[Bạn vừa g·iết được sinh vật bậc một kiến càng cấp 32 +15 Nhanh nhẹn,+10 Mana]
[Bạn đã tăng lên cấp độ 23 + 2 điểm chỉ số tự do]
Tử Hàn Tuyết"Anh ra ngoài được rồi đấy!"
Ngay sau khi tiếng nói của Tử Hàn Tuyết vang lên tại một bụi cậy nhỏ Bạch Thiên Dương từ từ hiên ra.
Bạch Thiên Dương"Làm sao cô có thể nhận ra tôi đang ở gần!"
Anh nhìn cô với ánh mắt nghi hoặc.
Tử Hàn Tuyết không hề trả lời câu hỏi mà chỉ nói hai tiếng cám ơn rất nhỏ mà ngay cả Bạch Thiên Dương cũng không nghe thấy.
Làm sao cô có thể không biết chứ.
Chính khoảnh khắc nhỏ kia đã làm phân tâm sự chú ý của con kiến mới khiến cô có cơ hội.
Từ khi Bạch Thiên Dương đến gần cô đã biết.Một trong những kỹ năng bị động của cô có chắc năng do thám rất cao.
Nếu không có anh cô không biết làm thế nào mới có thể đánh bại được con kiến kia.