Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tại Tận Thế Thăng Cấp

Chương 40 : Phát hiện gây sốc




Chương 40 : Phát hiện gây sốc

Rõ ràng con sâu khổng lồ có khả năng tự sản xuất mana để tiến hóa.

Tuy nhiên số lượng quá nhiều khiến nó không còn cách nào khác phải thải ra bên ngoài.

Nếu không nó sẽ c·hết,những con thứ khác chỉ đơn giản ở bên cạnh để húp thụ mana mà con sâu kia thải ra và từ từ phát triển

Chưa kể con sâu khi có vẻ như đang ở trong trạng thái đóng kén khi những chất lỏng màu trắng trên người nó có xu hướng kết tinh lại.

Mặc dù thế nhưng con sâu vẫn đều đăn giải phóng mana.

Tử Hàn Tuyết đột nhiên linh cảm không lành,vội vàng quay người lại.

Vẻ mặt của cô ấy sững lại khi nhìn thấy rất nhiều sinh vật nhìn như những con đỉa đang tiến gần lại từ từ bao vây cô.

Nếu cô ấy chon chiến đấu với những con đỉa một cách binh thường,Cô ấy có thể g·iết tất cả chúng một cách dễ dàng.

Tuy nhiên, nếu cô làm như thế,cô ấy có thể sẽ thu hút tất cả nhưng sinh vật bên kia và đó chắc chắn là điều cô không mong muốn.

Nhưng cô không có lựa chọn.

Tử Hàn Tuyết cắn răng chạy nhạn ra khỏi chỗ ẩn nấp.Tốc độ của cô ấy bùng nổ đến mức tối đa.

Tuy nhiên những sinh vật bậc nhất bắt đầu chú ý và di chuyển trong khi gầm rú dữ tợn.

Những tiếng gầm rú cùng lúc của hàng chục sinh vật bậc nhất đang có mặt tại đây.Một làn sóng âm thanh bất chợt ập kên người của Tử Hàn Tuyết.

Bở vì Tử Hàn Tuyết đang tập trung thoát khỏi nới này.

Cô ấy không thể dừng lại để tự vệ hoặc tránh đòn vì cô ấy biết rằng nếu làm như vậy kế hoạch của cô sẽ bị đổ cỡ.

Vì vậy cô chỉ cố thể tiếp tục tiến về phía trước.

"Ực.."

khuân mặt của cô ấy tái đi và đôi chân cũng chùn lại đôi chút,Tạo chô cô ấy một vẻ ngoài đáng thương.

Tuy nhiên cô vãn phải chịu đựng chúng và cắn chặt môi của mình.Đôi mắt của cô aaso không có gì ngoài sự kiên quyết và vẫn lao thẳng về phia trước.



"Vụt tttt"

Đột nhiên cơn gió như bị cắt đôi bởi một vật thể đang di chuyển với tốc độ cao và Tử Hàn Tuyết nhận thấy một áp lực kinh hoàng phía sau lưng.

Tuy nhiên cô phớt là cuộc t·ấn c·ông mà không hề dừng lại một chút nào.

Thứ đằng sau cô là một con rắn dài mười năm mét và hiện đang vung cái đuôi nặng nề của mình về phía cô.

Nếu cô trực tiếp nhận đòn t·ấn c·ông đó,Ngay cả khi còn sống sót cũng không chắc rằng cô ấy còn có thể đứng dậy được.

Tuy nhiên,Ngay khi cô ấy sắp bị trúng đòn một chiếc chuông đồng nhỏ rách rưới thoát ra từ áo của cô lơ lửng trên đầu.

Nó giải phóng ra một nguồn năng lượng màu vàng tạo thành một lớp bảo vệ chắn trước đòn t·ấn c·ông.

"Bang!"

Chiếc đuôi dày một mét đập mạnh vào lớp lá chắn màu vàng tạo thành một cú nổ kinh thiên động địa khắp xung quanh.

Lớp lá chắn khẽ rung nhẹ và mờ đi một ít.Tử Hàn Tuyết tiếp tục hướng về phía trước mà không hề bị trọng thương.

Chiếc chuông là một vật Tử Hàn Tuyết nhận được sau khi g·iết một con quái vật nào đó.

Cô cũng không ngờ chính món đồ này vừa cứa cô ấy một mạng.

Cô ấy cố hết sức chạy thẳng về phía cái hồ.

Ngay khi chỉ vừa kịp chạm tay xuống dòng nước kia Tử Hàn Tuyết ngay lập tức dùng phần lớn lượng mana của mình đóng băng toàn bộ hồ nước.

Ngay cả con sâu trên đảo nhỏ kia cũng vô tình bị đóng băng.

Tử Hàn Tuyết biết việc này chỉ có thể kéo dài thêm thời gian khi cô biết rằng chẳng mấy chốc con sâu đó sẽ lại thoát ra được.

Tại thời điểm này cô đã cố gắng hết sức việc mà cô ấy có thể làm lúc này.

""Bây giờ đến lượt của Anh,Bạch Thiên Dương""

Tử Hàn Tuyết lẩm bẩm khi chạy theo hướng ngược lại,Con rắn đã truy đuổi cô lúc trước vẫn bám theo rất sát.



Nó không khỏi hướng ánh mắt đầy sát ý của mình đến thẳng vị trí của Tử Hàn Tuyết.

Trên tay cô lúc này là một thanh kiếm màu xanh cực kỳ sắc bén và lạnh lùng.

Khuôn mặt xinh đẹp tựa thiên thần của cô khá nhợt nhạt nhưng đôi mắt lại cực kỳ lạnh lùng như thanh kiếm cô ấy đang cầm trên tay.

Mặc dù vảy của con rắn biến dị cực kỳ cứng và Tử Hàn Tuyết không thể xuyên thủng chúng.

Nhưng những đòn t·ấn c·ông vật lý và phép thuật của cô chứa lượng lơn sức mạnh phép thuật kèm theo đó là hiệu ứng đóng băng.

Mỗi một lần vung kiếm là một lần ánh sáng màu xanh xung kích khiến những chỗ mà thanh kiếm chạm vào đều có một lớp băng dày.

Con rắn biến dị rít lên với ánh mắt đỏ ngầu trần ngập sát ý bên trong.

Cơ thể nó rung chuyển và những lớp băng vừa hình thành kia đang bắt đầu vỡ ra thành từng mảnh nhỏ rơi xuống đất.

Tuy nhiên,do tiếp xúc lâu với nhiệt độ thấp máu của nó càng ngày càng nguội dần và di chuyển cũng càng ngày càng trở lên cứng nhắc.

Tử Hàn Tuyết đột nhiên cảm thấy nguy cơ t·ử v·ong cực cao khi chứng kiến con rắn đột biến mở rộng miệng của nó.

Cô ấy thậm chí không nghĩ đến điều đó trong một giây khi ngay lập tức dựng một bức tường băng dày cao vài mét chắn giữa cô và con quái vật.

Một giay sau đó một đám mây xanh bay ra từ bên trong miệng của con rắn đột biến và va vào bức tường băng.

Bức tường nhìn có vẻ cực kỳ vững chắc kia bắt đầu mòn đi với mọt tốc độ đáng kinh ngạc có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

"Bang!"

Trước khi cô có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra và sau một cú nổ lớn làm rung chuyển mặt đất.

Khu sinh thái bắt đầu rung lắc một cách dữ dội.

Rõ ràng Bạch Thiên Dương đã vừa làm cái gì đó.

Những con thú bắt đầu hú hét và tức giận đau đớn như thể có một điều gì đó vừa xảy ra

Con rắn đột biến bị phân tâm trong giây lát và dùng kỹ năng nó đang sử dụng.



Con quái vật bắt đầu nhận ra điều gì không ổn và bắt đầu chạy về phía cái hồ nới những sinh vật bậc nhất còn lại đang ở

"Vụt ttt vụt tttt"

Hai mũi giáo băng xuyên qua hia mắt của con rắn một cách thô bạo.Con rắn đã ngừng chạy và bắt đầu lắc lư.

Một con đau thấu xương ập đến.

Tử Hàn Tuyết vội vàng dừng lại trong khi vẫn nhìn thẳng vào con rắn.

Con rắn dài hơn chục mét húc vào một tảng đá đang quằn quại đau đơn khi hai mắt của nó lúc này hoàn toàn không thể nhìn thấy gì.

Không chần trừ Tử Hàn Tuyết ngay lập tức tung hết đòn t·ấn c·ông này đến đòn t·ấn c·ông khác về phía con rắn không còn sức chống cự kia.

****

Trong khi Bạch Thiên Dương đang chìm trong suy nghĩ một tiếng hú kinh hồn phát ra từ trung tâm của khu sinh thái.

Khuôn mặt anh thay đổi và nét mặt cũng trở lên nghiêm túc.

"Cuối cũng cũng bắt đầu".

Bạch Thiên Dương lẩm bẩm khi cầm thanh kiếm màu đen của mình trên tay.

Anh nghiêng cánh tay của mình về một phía,sử dụng năng lượng của mình bao bộc lên thanh kiếm.

Tập trung toàn bộ sự chú ý như thể sắp chuẩn bị tung ra một đòn chém cực kì mạnh mẽ.

"Xoẹt Xoẹt"

Hàng loạt cú chém liên tục được phát ra.Những con ống có ý đồ đánh lén dã hoàn toàn bị Bạch Thiên Dương tiêu diệt một cách gọn gàng.

Rõ ràng những sinh vật bên ngoài phần nào đã bị đốt c·hết nhưng càng vào sâu bên trong rất nhiều sinh vật mới cũng xuất hiện.

Khác với buổi tối hôm qua khi vừa bước vào khu sinh thái đã có rất nhiều sinh vật bậc một ngay lực tức tập trung vào anh.

Nhưng hôm nay lại khác.Mặc dù Bạch Thiên Dương vẫn cảm sự hiện diện của bọn chúng nhưng bọn chúng hoàn toàn không để ý đến anh như tối qua.

Dường như bọn chứng có mối quan tâm khác hơn là sự hiện diện của anh.

..............................................................